Chương 812: Tùy tiện
. . . . .
Hơn ai hết, Mạc Phàm minh bạch, số lượng lớn Đế Vương đứng chung một chỗ, g·iết c·hết là g·iết không nổi. Đế Vương không phải cọng cỏ, ngoại trừ mệnh cách ở tầm cao đứng đầu trong chuỗi thức ăn sinh vật ra, bọn chúng còn có trí tuệ, biết dùng đầu óc để kết hợp đánh bài chiến thuật, biết tương hỗ lẫn nhau, lại có lĩnh vực Hải Dương bảo hộ phù hộ, trên phương diện pháp tắc liền chiếm cứ thượng phong.
Lúc nãy thời điểm lộn xộn, Mục Ninh Tuyết, Laura mới tranh thủ tận dụng thời cơ để g·iết được hai cái Á Đế Vương, này chẳng qua là thần may mắn mỉm cười. Sở dĩ nguyên do là hai đầu Á Đế Vương kia bị mất cảnh giác, bọn chúng bị bất ngờ bởi Diệt Thế Chi Nhãn của Mạc Phàm tác động, cuối cùng mới dẫn đến một đoạn kết hiệu ứng domino như vậy.
Chỉ là, cái gọi là bất ngờ... vốn dĩ xuất hiện một lần rồi thôi, sẽ không có cơ hội lặp lại.
Mạc Phàm hiện tại cũng không có khả năng thả ra liên hoàn kích mạnh mẽ nhất của hắn để g·iết sạch toàn bộ số lượng Đế Vương Hải Yêu trên lâm viên Bá Hạ. Cái này không thể nghi ngờ chính là nhiệm vụ bất khả thi.
Ngay cả khi đặt trường hợp toàn bộ hơn 50 đầu Đế Vương Hải Yêu kia không thèm dùng vô luận cái gì yêu thuật phòng ngự, không cần phản công hay q·uấy r·ối Mạc Phàm thi pháp. Kì thật hắn có vét cạn ma năng, có phụ thể Viêm Cơ, có dung hợp pháp môn, thả ra Thánh Hỏa Tịnh Thế, bổ xuống Hồng Ma Bổ Thiên cùng đủ loại hủy diệt ma pháp khủng bố nhất, căn bản kết quả cuối cùng cũng không thay đổi.
Trên thực tế, một cái hủy diệt ma pháp trên phạm vi cố định coi như là có thể g·iết được một đầu Đế Vương đi, nhưng nếu bỏ thêm vào một đầu Đế Vương ngang ngửa đứng cạnh, trở thành hai đầu đế vương, này liền không đồng nghĩa cái hủy diệt ma pháp kia có thể tương tự g·iết c·hết cả hai. Thậm chí, nói thô lỗ một chút tới, g·iết một đầu như cũ đều không được, chẳng có gì đảm bảo cả.
Rất nhiều kệ sách ma pháp giáo khoa đã đề cập vấn đề này, cụ thể, trong chiến trường càng có lượng lớn sinh vật nắm giữ mệnh cách khổng lồ tham gia vào chiến đấu bên trong, ma pháp hủy diệt tự nhiên sẽ bị giảm dần giảm dần tiêu thất đi khi băng ngang qua từng cái sinh mệnh tồn tại.
Thật giống như giảng cứu đến pháp tắc bảo toàn cùng tiêu thất năng lượng vậy (! ! !). Năng lượng ma pháp không tự nó mất đi, nó luôn có thất thoát và mất đi khi v·a c·hạm, khấu hao dần dần theo số lượng vật chất tiếp xúc.
Chi tiết hơn, giả sử ma pháp hủy diệt của Mạc Phàm sau khi rót toàn bộ ma năng vào, có hạn mức năng lượng ước tính đạt tới 100 đi, sinh mệnh một Đế Vương tùy cấp bậc sẽ dao động đâu đó từ 10 đến 150, cao hơn hay không thì không biết. Mạc Phàm thả ra ma pháp thời điểm, hễ cứ g·iết một đầu Đế Vương, năng lượng ma pháp gốc của hắn sẽ trừ đi sinh mệnh của Đế Vương đó.
----- Như vậy trong số lượng lớn Đế Vương khi đứng chung với nhau, Mạc Phàm trong tình huống may mắn nhất sẽ g·iết được 10 đầu Đế Vương có chỉ số sinh mệnh thấp nhất là 10. Sau khi g·iết xong, năng lượng ma pháp của hắn cũng đã tiêu thất toàn bộ rồi. Những Đế Vương còn lại tuyệt nhiên sẽ không bị một chút trầy xước.
Nhưng đó là đang giảng cứu tình huống may mắn nhất, ma pháp hầu như chỉ tập trung vào một vài đầu Đế Vương trong một bầy lúc nhúc Đế Vương. Trong thực tế, những thứ như vậy rất hiếm khi xảy ra.
Cấm chú hủy thiên diệt địa một khi giáng lâm xuống, nhất định sẽ lan đều trải rộng, mỗi một cái Đế Vương sẽ hứng chịu ma pháp hủy diệt l·ây l·an đều với nhau, chênh lệch hơn kém không đáng kể. Đại khái chiếu theo ví dụ bên trên, mỗi một đầu Đế Vương sẽ bị hao hút sinh mệnh khoảng tầm 5 điểm 6 điểm gì đó, vậy thì cuối cùng ma pháp rút hết ma năng của Mạc Phàm chính là uổng phí rồi, thậm chí còn không gây ra được trọng thương đáng kể quần thể Đế Vương khổng lồ kia.
Do đó, muốn g·iết hết hơn 50 đầu Đế Vương đứng tụ một chỗ trong vài điểm ma pháp, trừ phi là Mạc Phàm đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa nào đó còn vượt xa ngưỡng sinh mệnh Đế Vương, coi như bất chấp ma pháp l·ây l·an trải đều, bất chấp tiêu thất trong không khí, tiêu thất trong đại địa, tiêu thất trong hải dương... bao nhiêu tiêu thất mặc kệ, cuối cùng vẫn đầy đủ năng lượng mẫn diệt hết, vậy thì mới tính là hủy diệt diện rộng Đế Vương thành lập.
Bất quá, giống như thế giới ma pháp chưa từng tồn tại uy lực kh·iếp vía nào đạt tới đẳng cấp này.
Cũng không đúng... kì thật có lẽ có một cái, một chưởng kia đánh tới Mặt Trăng vị diện thủng ra mảnh vỡ của Vạn Yêu Thần Tọa Vĩ Linh Hoàng, nói không chừng là nàng có khả năng đi. Còn Đế Hoàng bên trên có làm được hay không, này muốn chờ tương lai có bằng chứng đã rồi luận bàn cũng chưa muộn.
Lý thuyết này cũng tồn tại đối với Quân Chủ cấp, Thống Lĩnh cấp, Chiến Tướng cấp, Nô Bộc cấp, thậm chí là sinh vật vô hại, cọng rau, cây cỏ, con gián. Tất cả mọi thứ đều có năng lượng, đều có tiêu thất năng lượng nếu muốn g·iết chúng. Đây cũng là vì cái gì mà Tự Do Thần Điện bên kia năm lần bảy lượt nhấn mạnh rằng, cho dù nhân loại cấm chú có thể phong tỏa cấm chú diện tích phủ đều khắp diện tích Hải Dương. Nhưng tôi tớ hải yêu chắc chắn sẽ không c·hết được bao nhiêu, này chính là thuyết pháp tiêu hao năng lượng.
Giữa đêm khuya, Nguyệt Thực vẫn một mực tiếp tục treo ở đó, Tà Miếu đều còn tồn tại để cung cấp sát lục lĩnh vực cho Mạc Phàm, cho Tà Miếu sinh vật.
Mà Cửu U Tà Đồng của hắn đồng dạng cũng không có biến mất, nó như cũ phất phơ lung linh ra hào quang tinh hồng, một mực soi chiếu ánh mắt diệt thế xuống mảnh Hải Dương thê lương tàn tạ này. Mạc Phàm không có thu hồi viên Thần Nhãn quyền năng này. Hắn tại tính toán thời điểm, nhất định sẽ đều đặn duy trì cái này tàn ác Nguyền Rủa ma pháp, ít nhất, trên phương diện đại cục, nó sẽ tác động rất mạnh đến cục diện chung của Hải Yêu, nhất là tôi tớ Hải Yêu cực kỳ phiền nhiễu.
Mạc Phàm trên cổ không có đeo dây chuyền Tiểu Nê Thu, mà thay vì vậy, nhìn thấy hắn đang đeo một cái Ngưng Thạch Ma Cụ của Parthenon Thần Miếu.
Loại ma cụ này chỉ có một tác dụng duy nhất, đó là truyền dẫn ma năng thông qua chúc phúc năng lực của Diệp Tâm Hạ.
Mạc Phàm đang mượn ma năng của toàn bộ thực vật hệ pháp sư trong Ninh Bàn Tháp, của toàn bộ những pháp sư không có khả năng chiến đấu trực tiếp với địch nhân, nhường cho hắn ma năng để kéo dài Diệt Thế Chi Nhãn.
Phải biết, bất kì một loại ma năng nào thời điểm này, Mạc Phàm cũng đều có thể mượn hỗn độn pháp tắc để lĩnh hội cùng chuyển hóa thành ma năng thích hợp cho hắn.
Ùng Ùng Ùng ~~~!
Mạc Phàm chậm rãi bước tiến về phía bầy Hải Yêu Đế Vương, tại hắn tiến tới thời điểm, thân thể dần dần phảng phất toàn bộ siêu nhiên lực hình thái, thế giới ma pháp xác nhận nhục thể cường đại nhất nhân loại từng tồn tại.
Rất nhiều Đế Vương Hải Yêu cảm nhận được sự uy h·iếp khủng bố của Mạc Phàm, càng thấy hắn vậy mà một mình một mống đi lang thang vào chính giữa quân đoàn, giống như là ỷ mạnh thách thức tầng lớp yếu đồng dạng.
Oanh Oanh Bang Bang ! ! !
Rất nhiều quyền tấn, cự trảo, cước thú, nanh yêu chớp nhoáng từ mấy chục đầu Đế Vương buông thả ở bốn phương tám hướng bổ tới Mạc Phàm trên thân. Đầy mặt đại địa rung chuyển, lít nhít đủ loại hắc ám, thủy ám, man lực quỷ dị bấm víu lấy quang minh kim sắc lân phiến trên người Mạc Phàm.
Bất quá, tất cả vô dụng, giống như ngay khi hào quang của hắn phát sáng ra thời điểm, thất thải nguyên tố siêu nhiên lực kích hoạt, Mạc Phàm tầng lớp phòng ngự trong nháy mắt này đạt đến một trình độ vô địch, hoàn toàn không thèm nhìn những đòn đánh đơn giản kia.
Dù sao thì thân thể Mạc Phàm bây giờ đều là tiệm cận đỉnh vị Quân Vương, sức phòng ngự, sinh mệnh lực của hắn so với kết giới Ninh Bàn Tháp càng khổng lồ hơn nhiều lắm.
Mạc Phàm không phải là Ninh Bàn Tháp, cũng không cần dạng này Triệu Mãn Duyên đi hộ thuẫn. Bản thân hắn đứng đó thôi, coi như Triệu Mãn Duyên có gia cố thêm chúc phúc của Diệp Tâm Hạ, của Bạch Linh Chi Đế, có dùng hết thủ đoạn phòng ngự phun ra đều không thể bằng.
Ầm ầm ầm ! ! !
Đột nhiên, tại Huyền Môn Quan đại địa, trên trời rơi xuống một đạo màu tím đen thần lôi, nếu nhìn sơ qua, nó chỉ vẻn vẹn từa tụa cánh tay của Cự Thần đấm xuống, mà nhìn từ đằng xa, Tử Lôi càng giống như xe chỉ luồn kim từ trên trời cao giáng xuống, thẳng đến hướng bao quanh toàn bộ mặt Đông chiến trường, đánh thẳng xuống phá toái bầy Đế Vương té nhào ra.
Rầm rầm rầm!!!
Vẻn vẹn chỉ là một đạo xâu kim, nhưng mà sức mạnh lại là kinh khủng dị thường. Kinh thiên oanh lôi âm thanh triệt để phát tán toàn bộ lâm viên trên thân Bá Hạ. Vốn là cách rất xa vân thiên, nhưng trong nháy mắt bị nổ tung ra, hỏa diễm sóng lửa bao khỏa vậy mà dội ngược từ đại địa lên trở lại chín tầng mây.
Mặt Đông đại địa vốn là to lớn vô cùng, hơn nữa chẳng những bên ngoài cực lớn, mặt đất còn phủ thêm Kết Giới tổng hợp rất nhiều rất nhiều.
Nhưng mà một cái giáng lâm Lôi Quyền sinh ra nổ tung của Mạc Phàm, nói thẳng là ‘tùy tiện’ đấy, vẫn như cũ bao trùm toàn bộ cực lớn đại địa khu vực, sóng xung kích đánh văng các Đế Vương ra tứ phía, liền liền Kết Giới bên dưới cũng b·ị đ·ánh cho thủng một lỗ lớn, nứt như mạng nhện vậy.
Có thể tưởng tượng được lấy hai chữ ‘tùy tiện’ của Mạc Phàm là kinh khủng đến cỡ nào.
Bất quá, những đầu Đế Vương kia tụ tập một chỗ, quả nhiên là không có bị gì nghiêm trọng, chẳng qua là b·ị đ·ánh bay ra ngoài, tổn thương nhẹ vài điểm, gọi là có mấy điểm trùng kích trầy xước. Sau đó rất nhanh liền mặt mũi đại biến quy tụ về chỗ cũ, cảnh giác cái này đáng sợ nhân loại.
“Xem ra, các ngươi cũng là tầng dưới ở trong mắt ta”. Mạc Phàm bĩu môi, một bộ không đặt bầy Đế Vương này ở trong mắt.
Giết không được, chẳng lẽ sỉ nhục vài điểm trêu tức liền không được sao ! ! !
Bang! Một tiếng.
Đúng lúc này, thượng vị Đại Đế Thiên Phạt Ngưu Mãng nổi điên lao tới bên hông Mạc Phàm, định đem sừng lớn đầu trâu húc một cái.
Mạc Phàm như cũ không thèm nhìn, hắn chớp mắt biến thân thành lông hồng vậy, phảng phất quy chân, thân thể như phong nguyên tố đồng dạng, khi đại địch ập tới, dựa vào sức mạnh hữu lực thiên phong chung quanh bay lên, sau đó nháy mắt một cái, Mạc Phàm tung song trọng cước không gian thẳng vào thân thể Thiên Phạt Ngưu Mãng, lại dùng một cái thật to móng vuốt Thần Thánh Kim Long đè lên thân thể nó, áp đầu lâu nó đập xuống mặt đất, từ đầu đến cuối không có khả năng để Thiên Phạt Ngưu Mãng tránh thoát.
Bất quá, khống chế là một chuyện, muốn g·iết nó liền không dễ dàng.
Mạc Phàm biết mình ra tay g·iết Thiên Phạt Ngưu Mãng sẽ không nhanh hơn được chung quanh vô số Đế Vương bao vây, nhưng hắn cũng không có g·iết. Vẻn vẹn là nhìn chằm chằm vào những cái này tầng lớp cấp nhược giả, vẫn như cũ mang theo cực sâu khiêu khích chi ý!
Ong ! ! !
Từ Hải Dương phía ngoài đột nhiên có vô số ma khí bao trùm lấy, khóa chặt thân thể Mạc Phàm lại.
Mạc Phàm cười gằn, tặng cho Thiên Phạt Ngưu Mãng thêm một cước, đá nó bay từ mặt Đông sang mặt Tây lâm viên Bá Hạ.
Mà Mạc Phàm phía sau, một đôi to lớn Hôn Lê Sí Dực hiện lên đi ra, ngay sau đó là thiên trảm địa phách, vung hướng về phía Hải Dương cái kia ba đầu Thượng Cổ Hung Thú đang lao tới.
. . . . .