Chương 766: Tới công chuyện
. . . . . . .
Mặc dù đại kết cục thì Thần Hồn Thần Nữ Athena vẫn được tặng về cho Diệp Tâm Hạ, nhưng Văn Thái khẳng định cũng đã chiếm được không ít chỗ tốt cảm ngộ đi ra.
Mà câu chuyện sau đó thì ai cũng biết, Văn Thái giả c·hết, nương theo thiên sứ trưởng Remiel cái này ảo tưởng ‘con khôn hơn cha’ làm con cờ, Văn Thái đường đường chính chính có thể tiến vào hắc ám vị diện, mượn một phần năng lượng Thần Nữ Thần Hồn để phục sinh lần nữa ở hắc ám vị diện, đồng thời bỏ ra lớp ngụy trang bán cấm chú, trở về toàn bộ thực lực năm hệ cấm chú cùng khởi động Thần Hồn Đại Thiên Phụ, một mực lập mưu săn g·iết tiền nhiệm Phục Hiên Vương.
Tiếp theo thì điều gì đến cũng phải đến, chỉ nhanh chóng vài năm thôi, Văn Thái đã đạt được thành tựu Hắc Ám Vương.
Mạc Phàm ngày xưa còn cho rằng Văn Thái là giống như Mục Bạch, rơi vào tay vị Hắc Ám Vương nào đó, trở thành sứ giả chấp pháp, cuối cùng may mắn chờ đợi vị Hắc Ám Vương nào đó sắp c·hết bắt đầu truyền thừa. Đến bây giờ đã minh bạch rồi, Văn Thái kiêm Thiên Phụ Nostha phơi bày thực lực đáng sợ, cùng với quỷ kế trùng điệp, trực tiếp đoạt ngôi Hắc Ám Vương.
Phong cách như vậy, ân, có chút ra dáng lãnh tụ nhân loại ! ! !
Nhưng như thế liền nói lên được rằng, hết thảy những chuyện này tuyệt đối không thể nào là cơ duyên xảo hợp, thiên phụ Nostha sắp xếp để cho từng cái một kỳ tích liên tục phát sinh, đây nhất định trăm phần trăm là kế hoạch lâu dài có tính toán, còn tính toán hoàn mỹ đến mức nước chảy thành sông, sông đổ ra biển, biển dạ vào bờ. Nhẹ nhàng êm xuôi đến làm cho người khác không một chút soi được sơ hở, giống như Mạc Phàm bị Chaos sắp đặt vậy.
Nhiều năm đằng đặc sau đó trôi qua, làm Văn Thái, Phục Hiên Vương thường xuyên dùng quyền hạn cùng thần lực tại hắc ám vị diện của mình cản trở không ít lần bóng đêm t·hiên t·ai buông xuống ma pháp vị diện.
Xác thực nếu không có hắn thủ hộ, nhiều lần chen vào phá hỏng kế hoạch của Đọa Thánh Vương cùng các vị Hắc Ám Vương khác trù tính, chỉ sợ nhân loại sẽ gặp kiếp nạn hắc ám thôn tính còn sớm hơn cả hải yêu t·hiên t·ai.
Không có hắn, ma pháp vị diện xong!
Lúc này Văn Thái mới đi tới bên cạnh Mạc Phàm, một miệng nói ra: “Thế giới nửa sáng nửa tối, nửa sáng do các ngươi đến lo. Nửa tối còn lại, ta tình nguyện trở thành hắc ám để thủ hộ cho các ngươi trong bóng tối”.
Mạc Phàm thở dài một hơi, một bộ có chút hiểu lầm người ta, chỉ đành cười rất chi khổ sở, yếu ớt hỏi thêm một câu: “Ngươi là làm sao giáng lâm được đến ma pháp vị diện cứu ta một mạng?”
Hắc ám sinh vật bình thường, kể cả một ít Đế Vương sinh vật thì miễn cưỡng tính là không có chuyện gì, nhưng Hắc Ám Vương sự tình muốn giáng lâm ma pháp vị diện, ngoài việc bị áp chế mãnh liệt ra, bên trong còn có thế lực các bên không ngừng truy cản. Ảnh Duệ Trưởng Giả cùng Đọa Thánh Vương Lucifer có thể ung dung giáng lâm, bởi vì bọn hắn trước đây trực thuộc khu vực độc lập Ảnh Duệ Giới, bây giờ mới tạm thời đang trong quá trình xác nhập với Hắc Ám Tập Khu, chứ chưa phải hoàn toàn xác nhập.
Đợi đến khi chân chính xác nhập, có quy tắc của U Minh thần tộc can thiệp vào, như vậy liền cả Ảnh Duệ Vương, Đọa Thánh Vương, đều sẽ giống Phục Hiên Vương dạng này, không được phép tham gia vào sự tình của vị diện khác.
“Hắc ám vị diện buông xuống lỗ hổng. Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương muốn phục sinh Thượng Cổ Hung Thú, ngày xưa chúng ta cũng đã lo sợ cái lăng mộ này sớm muộn cũng là nguy cơ tiềm ẩn cho nhân loại, nên ta có để lại một tia ấn ký cổ thuật bên trong. Chỉ cần cấm chế bị phá hủy, tự nhiên ma pháp của ta ở chiều bên kia vị diện sẽ thôi diễn đến nhắc nhở ta, đồng thời tạo ra một cái Hắc Ám Chân Không – không gian hình chiếu, để ta có thể đem phân thân trong thời gian ngắn ngủi giáng lâm đến nhân gian”.
Chuyện sau đó thì khỏi cần giải thích, chân thân hình chiếu của Văn Thái bám theo Mạc Phàm đến Hawaii.
“Ngươi chân thân thời gian giáng lâm trong bao lâu?” Mạc Phàm kh·iếp vía hỏi.
“Không còn bao lâu nữa đâu, nói là phân thân thôi, nhưng thực tế đó là một cái tấm gương phản chiếu hình chiếu của ta bên mặt kia Hắc Ám Vị Diện đến Ma Pháp Vị Diện, là tự bản thể của ta đứng ở hình chiếu trong gương để theo dõi cùng chữa trị cho ngươi suốt 4 tháng qua”. Văn Thái không hề giấu cái gì với Mạc Phàm.
“Ngươi có thể thông qua hình chiếu ma pháp từ mặt kính hai vị diện mà chữa trị cho ta?” Mạc Phàm khóe miệng lần nữa co giật.
“Ừm, ngươi nên may mắn vì ta còn có ID nhân loại, pháp tắc ma pháp vị diện không áp chế ta quá mức, bằng không, ngươi hẳn muốn b·ất t·ỉnh thêm nửa năm nữa”. Văn Thái cười cười nói rằng.
Nghe những lời chân thành này, Mạc Phàm không khỏi nuốt xuống liên tiếp mấy ngụm nước bọt.
Quá sợ hãi rồi.
Trình độ này, Văn Thái hình chiếu đều có thể đem Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần treo lên cây cắt râu mực đấy.
“Từ từ đã, còn thời gian, ta tranh thủ mang ngươi đi đánh hải yêu một trận. Ngươi không phải là tới đây vì Thượng Cổ Hung Thú sao? Ngươi đem bọn chúng về, ta sẽ dễ thở hơn”. Mạc Phàm chợt quay lại vấn đề này.
Chỉ thấy Văn Thái lắc đầu từ chối.
Hắn nói: “Không được, ban đầu ta vốn là tính như thế. Nhưng cứu ngươi thời điểm, ta hao tổn bản nguyên nhiều hơn dự tính rất nhiều, bây giờ đừng nói là ba tên Thượng Cổ Hung Thú cùng xông lên, coi như một tên bên trong, hình chiếu của ta cũng không đủ năng lượng g·iết c·hết nó”.
“. . .” Mạc Phàm trực tiếp câm lặng, không có già mồm thêm.
Ong Ong ! ! !
Ong Ong !!
Ầm Ầm !!
Đúng lúc này, Mạc Phàm chợt nghe có tiếng rung chuyển trời đất, âm thanh gầm thét cấu xé kinh hoàng ở bên ngoài vang tới, giống như hai cái cổ đại thần thú nào đó tập dợt vậy.
Khi hắn phóng tâm nhãn đến soi xét, phát hiện Băng Thần Minh Lang đang cùng Bạch Hổ chiến đấu phi thường dữ dội.
“Quái, hai ngươi làm gì?” Mạc Phàm hô to.
“Để cho bọn chúng tập dợt một chút, bọn chúng cũng vừa thức tỉnh trước ngươi có vài tuần thôi”. Văn Thái nhàn nhạt ngồi đó nói rằng.
“Thức tỉnh??” Mạc Phàm nhíu mày khó hiểu.
Nhưng khi hắn nhìn về phía Băng Thần Minh Lang cùng Bạch Hổ lần nữa, hai đầu bạch tuyết thần thú này đang chiến đấu với nhau trong bóng tối, rõ ràng phảng phất lực lượng không giống bình thường.
Khoan đã, cái này... ĐẠI ĐẾ !?
Hai tên quỷ này dĩ nhiên đều đột phá Đại đế cấp rồi
Mạc Phàm kinh hãi quay về phía Văn Thái, miệng lắp ba lắp bắp: “Ngươi cho ta thuốc mê, ta còn đang trong giấc mơ sao?”
Văn Thái cười cười, một bộ hài hước nhìn xem Mạc Phàm, nói : “Không mơ. Hai tên này lúc ngươi b·ất t·ỉnh đều là chạy vòng vòng luẩn quẩn chung quanh ngươi, ồn ào lắm. Ta tùy tiện giáng lâm một ít chúc phúc vĩnh cửu cho bọn chúng, đem chúng ngủ đông một thời gian, thức tỉnh thời điểm, đột phá a”.
“? ? ? ? ?” Mạc Phàm nghe có chút không hiểu ngôn ngữ thế giới này.
Đột phá Đại Đế cảnh giới bây giờ liền thành hai chữ tùy tiện sao?
Nhưng hết lần này đến khác Mạc Phàm xem xem hai tên quỷ kia, rõ ràng chính là Đại Đế, trên người chúng nó phất phơ thánh khí cùng ma khí Đại Đế song hành.
Trước khi Mạc Phàm kiệt quệ nhắm mắt, lúc còn nằm trên lưng Bạch Hổ, Bạch Hổ trước đó là đỉnh vị chính thống Đế Vương. Bây giờ hắn mở mắt tỉnh giấc, Bạch Hổ thẳng thắn vọt lên Hạ Vị Đại Đế. Quá Vô Lý.
Băng Thần Minh Lang thì sao? Nó vốn là trạng thái trọng trang của Thương Văn U Lang, thực lực thêm giáp vào là chính thống Đế Vương a. Cho dù Băng Bích Hạt Chu hay là Minh Thần Cự Thần Hades có quá khứ là đỉnh vị Đại Đế đi nữa, nhưng hòa thân hồn phách trên thần trang vĩnh viễn cũng không phải giống như bọn nó toàn thịnh lực lượng đã từng, như vậy cũng không thể kích phát cho Băng Thần Minh Lang vọt lên Đại Đế được.
Ấy thế mà lý thuyết đó bây giờ b·ị đ·ánh gãy. Băng Thần Minh Lang trực tiếp bày biện ra khí tức chuẩn Đại Đế, bày mang ý nghĩa bản thân Thương Văn U Lang đồng dạng đã đột phá trở thành chuẩn Đế Vương rồi.
Thương Văn U Lang vốn được Mạc Phàm thả đến Hawaii thủ bút chờ sẵn từ sớm, sau đó hội ngộ cùng Bạch Hổ để hộ pháp cho Mạc Phàm tịnh dưỡng. Đó là kế hoạch ban đầu.
Bất quá kế hoạch phút cuối cùng có thay đổi đột ngột, Mạc Phàm b·ất t·ỉnh nhân sự, Văn Thái xuất hiện, đồng thời tùy tiện đem hai tiểu quỷ này đột phá.
Tùy tiện...
Tùy tiện đem đột phá Đế Vương, tùy tiện đem đột phá Đại Đế. Cái này cũng tính là tùy tiện ? ? ?
Mạc Phàm nhìn Văn Thái, phảng phất giống như nhìn thấy quái vật đồng dạng, rốt cuộc không thể cảm giác được độ sâu thực lực vị Thiên Phụ này nữa rồi.
“Đừng đòi hỏi gì thêm cho ngươi. Dù sao ta cũng không có khả năng chúc phúc vĩnh cửu thêm lần nữa, hai lần này, đây là toàn bộ chúc phúc tín ngưỡng ta thu được Parthenon Thần Miếu trước đây. Không nghĩ tới đều trong hôm nay đem ra xài cho hai tiểu quỷ này”. Văn Thái bây giờ mới chân chính kể sự thật.
Cái sự thật này, Mạc Phàm nghe xong liền không biết nên vui hay nên buồn.
Có lẽ là vui đi.
Mặc dù hắn không thể nhận được thêm chúc phúc lợi tức nào thêm, nhưng ít ra, hắn cũng cảm giác bớt một chút hoài nghi nhân sinh a.
Nếu mà Văn Thái có thể như hai chữ ‘tùy tiện’ kia chúc phúc vĩnh cửu liên miên, như vậy Mạc Phàm đời này theo đuổi ma pháp liền sẽ không còn ý nghĩa gì nữa. Thậm chí muốn cảm thấy thế giới này đang chống đối mình đi ! ! !
Thấy Mạc Phàm có vẻ đắc ý được một chút, Văn Thái nói: “Tới công chuyện của ngươi”.
Mạc Phàm nghiêng đầu, tỏ ra không hiểu lắm.
“Ngươi lừa gạt cả hai nhi nữ của ta. Thế nào lại nằm mơ hưởng thụ thân thể Vạn Yêu Thần Tọa Vĩ Linh Hoàng đâu?” Văn Thái nói lời nói, trên mặt nở ra một tia ý tứ cực kỳ ác độc.
. . . . .