Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 183: Dọa Người




Chương 183: Dọa Người

----

Mạc Phàm bước tới một bước, muốn từ phía trước địa phương nhanh chóng kết thúc trận đấu vớ vẩn này, nhưng là ở hắn vừa bước tới thời khắc, liền phát hiện mặt đất dưới chân đang dần dần bị hắc ám đầm lầy nuốt chửng lấy, trước hết từ một cái nho nhỏ màu đen ao đã mở rộng đến một cái màu đen đầm.

Lục tuần trưởng lão cặp con mắt chật hẹp lộ ra sát niệm thâm độc, hắn đồng dạng khóa chặt vị trí Mạc Phàm, nhưng mục tiêu càng chính xác hơn, chính là giữa ngực Mạc Phàm.

Trong bóng râm mây mờ của Phích Lịch Điểu che đậy lại, lục tuần trưởng lão chuyển động thân thể, động tác của hắn sớm chút đã hòa tan thân ảnh, vẻn vẹn trở thành một tia chớp màu đen biến mất.

“Phốc phốc phốc ~~~~~~”

Tia chớp màu đen di chuyển theo quỹ đạo không thuần túy đoán trước được, rõ ràng ban đầu còn ở bên hành lang phía trái giằng xé, vỡ tung ra nhiều mảnh đồi núi biến mất, sau đó rất nhanh lại chớp chớp bên phía phải vài đạo, cuốn trôi hết thảy một nửa mảnh rừng còn lại, cuối cùng bất thình lình xuất hiện trên đỉnh đầu kẻ địch như một con Miêu Đầu Ưng. Miêu Đầu Ưng vung móng vuốt của mình hóa thành lợi trảo, lợi trảo như mưa đen trên trời đổ xuống, trong tích tắc cũng có thể tạo thành lực hủy diệt cực kỳ đáng sợ, không cần phải nói là hắc ám vật chất hóa thạch trở thành móng vuốt sắc bén, càng gia trì mức độ tru diệt.

Lục tuần trưởng lão ra tay rất không nhân tính, hắn cái này sử dụng chính là trảo ma cụ được ký kết hắc ám lực lượng hắc ám khế ước, hoặc đâm xuyên, hoặc cắt chém, toàn bộ đều là đánh úp tới đều sẽ hủy hoại linh hồn kẻ địch, bất kể thế nào tu vi.

Mạc Phàm cả người không thể di chuyển, mà trên thực tế từ đầu hắn cũng chẳng có ý định di chuyển; hắn đơn giản yên tại chỗ, ánh mắt bắt đầu dần trở nên quỷ dị nhìn vào lực lượng kia đang vỗ xuống, tự nhiên cũng là muốn nhìn kỹ hơn vẻ mặt khoan khoái lấy làm tự hào của lục tuần trưởng lão.

Mà đang trạng thái hóa ảnh Miêu Đầu Ưng – lục tuần trưởng lão cười thì có cười thật, bất quá thời điểm nhìn thấy đồng tử người nam nhân tóc bạc này lóe lên hắc sắc lạnh lẽo, bên trong lạnh lẽo càng giống như một đầu Hắc Long ngâm xướng, để cho hắn ngược lại cảm thấy sửng sốt một chút, lập tức lạnh gáy ý thức được cái gì, rộng mở xoay người.

“Phập phập phập phập~~~”



Bốn, năm chuôi màu đen thương dài giống như ma thương cự ảnh không biết từ lúc nào đã ghim lên cái bóng phản chiếu phía sau lưng của lục tuần trưởng lão, để cho hắn nhất thời toàn bộ cơ thể đều không cách nào chuyển động được, tứ chi khô cứng, tinh tử khô cứng, ngũ quan khô cứng, đến cả tinh thần cũng phải rất khó khăn mới hoàn hồn trở lại.

Phải, không có sai…

Là cái bóng, chứ không phải chủ thể...

Còn là cái bóng trong màn ao đầm không có nửa điểm ánh sáng mắt người quan sát được.

Ma thương cự ảnh huyễn hóa ra đâm vào cái bóng của lục tuần trưởng lão, nhưng tác động nguyên bản lại không khác gì ghim vào huyệt mạch cơ thể hắn.

Tựa hồ một loại sinh cơ âm thầm tồn tại ngay trong lĩnh vực của mình, thẩm thấu bên vào màn đêm đặc sánh, đến nỗi nhận thức về thế giới quan hắc ám của hắn đều hoàn toàn b·ị đ·ánh đổ đi vậy.

Ma thương cự ảnh cũng không phải là thần thương thực sự, cứ việc không thể cùng Hắc thiên họa kích trong tay Lucifer xưng có hồn tính, thiên tính, một phương cực phẩm thần khí tồn tại, hủy thiên diệt địa; nhưng về lý thuyết, trường thương ám ảnh do Mạc Phàm chưởng khống vẫn mang đến uy lực cầm cố cực cường, tại phương diện khống chế, hẳn là đứng đầu, không có bất kỳ loại ma pháp nào sánh được tới.

Mặc dù tu vi của lục tuần trưởng lão rất cao, hẳn một loại trình độ cấm chú cảnh giới. Hắn chuyển động trong ma đàm nhanh đến nỗi chưa chắc những người khác có mặt ở đây có thể dễ dàng nắm bắt được, nhưng là thời điểm b·ị t·hương long cự ảnh toàn bộ đâm trúng cái bóng thân thể của chính mình, tình cảnh toàn thân bị áp chế đến mức khó có thể đọc lên nửa cái điểm phép thuật.

Phích Lịch Điểu phía trên cao cao trên trời sải cánh, đương nhiên cũng trong ma đàm phản chiếu xuống có thể nhìn ra vài thanh cự ảnh trọng thương cắm lên. Kết quả là, Phích Lịch Điểu lập tức cũng hóa thành một pho tượng bay sinh động, như một loại thứ nguyên phép thuật không bao giờ rớt xuống, đồng thời cũng chẳng thể nào di động.

Lục tuần trưởng lão giờ phút này sắc mặt đều trở nên nghiêm trọng kinh hãi, hắn còn không có dùng tới cấm chú lực lượng, hơn nửa còn chưa dùng quá một chiêu, giờ phút này lại chẳng khác gì cá nằm trên thớt, từ đầu chí cuối cảm giác không khác gì linh hồn cái kia đang bị một đầu Chân Long Hắc Long ánh mắt khóa chặt, từng nhịp từng nhịp long ngâm đang thở phì phà vào tinh thần của hắn cho đến thối rữa…



Triệu hoán thú bất động,

Bản thân bất động,

Nội trong chưa đầy một cái tích tắc, cấm chú sư có thể toàn diện bị khống chế như vậy, còn kinh khủng bị khống chế trên lĩnh vực của chính mình.

Đừng nói là lục tuần trưởng lão, cho đến cả Farl cùng hai vị thánh ảnh giả đồng dạng vẫn vô cùng ngây người.

Mạc Phàm tu luyện ám ảnh hệ rốt cục là đến thế nào cảnh giới, hắn vẻn vẹn còn chưa xuất ra một điểm động pháp tinh tử đấy!!

Ma thương cự ảnh có thể không nhìn thực lực đối phương mà khống chế người đơn giản vậy sao?

Kể cả cấm chú pháp sư đi chăng nữa, nếu không điều khiển được ma pháp, liền cùng vô dụng lại có khác gì nhau?

“Ngươi, ngươi bước qua được ma đàm khế ước của ta… ngươi nhất định là đọa lạc thiên sứ... ngươi nhất định là đọa lạc thiên sứ!!” Lục tuần trưởng lão hai mắt gần như cong vuốt lên muốn chảy cả nước mắt sợ hãi.

Pháp tắc của hắc ám, lục tuần trưởng lão tiến phong cấm chú ám ảnh hệ, kỳ thực là ký kết linh hồn mình với hắc ám lực lượng một trong. Ám ảnh hệ tương đối đặc trưng so với những hệ còn lại, không phải hiển nhiên mà trên thế giới này có số lượng cực kỳ ít người đạt tới.

Phần lớn là thiếu hụt tài nguyên tương ứng, họ chỉ có thể nghiên cứu tìm cho mình một bồn chứa linh hồn của hắc ám vị diện, ràng buộc khế ước b·án t·hân mới có thể tu luyện trở thành.



Mà ám ảnh hệ của lục tuần trưởng lão, hắn có thể dễ dàng ngay dưới ban ngày quang huy phồn thịnh để kéo rợp hết thảy vào hắc đàm, đem mọi lợi thế của đối thủ về cho mình. Nhưng đứng trước mặt Mạc Phàm, điểm này bóng đen năng lực quả thực chính là một cái cất tiếng khóc chào đời trẻ con, không tạo thành được bất kỳ uy h·iếp.

Đây không phải đọa lạc thiên sứ, thì rốt cục chỉ có thể là Hắc ám vương giả dạng ngao du một trong, hắn nhất định không phải nhân loại thông thường…

“Uổng cho ngươi tu vi đến cảnh giới này vẫn còn sát niệm với hậu bối, Quan Ngư có thể không nói được ngươi dạng này, hôm nay ta thay mặt hắn chấn chỉnh một ít.” Mạc Phàm thoải mái giẫm chân lên ma đàm của lục tuần trưởng lão bên dưới, một loại đặc biệt xem như không khác gì lực lượng của mình.

Vừa nói, sau lưng Mạc Phàm xuất hiện chi chít một tầng lại một tầng hắc quang, trong phút chốc hóa thành một trảo đen quánh, trảo đen quánh mở rộng ra, phút chốc lại hình thành một tảng ma sơn khổng lồ che lấp đi trọn vẹn Tây Hải thành.

"Gào gừ~~~ ! ! ! !"

Long tức rít gào!!!

Hắc Long đại đế hồn cách bất ngờ xuất hiện ở Mạc Phàm trên thân, mà nó long tức càng thêm đáng sợ, thoáng vung lên cánh, liền có thể nhìn thấy long tức lĩnh vực hủy diệt sinh ra trên diện rộng

Hủy diệt long tức lĩnh vực này rất nhanh che kín bầu trời, để vị trưởng lão Minh Lang thôn căn bản không nhìn thấy bất kỳ vật thể gì khác.

Những khí tức long đăng này nắm giữ năng lực ăn mòn cùng gặm nuốt cực cường, có thể trong khoảnh khắc đem toàn bộ ma đàm của mấy mười km đại phận triệt để đánh tan.

Còn có cả Phích Lịch Điểu cái thứ nhất chí tôn quân chủ sinh vật trong một xướng long tức quét ngang qua, đồng dạng trơ trọi thành bộ xương khô rớt xuống, không có nửa điểm chống cự.

Mạc Phàm cũng không có đem vị trưởng lão thôn Minh Lang đ·ánh c·hết thực sự, hắn bất quá muốn phô triển chút thanh thế bản thân mình Nghĩa hồn.

Ngoài dự đoán chính là, Hắc Long trở lại lần này càng thêm mạnh mẽ, giống như viễn cổ chân long hoàn mỹ tái hiện, nhất nhất một phong vị hùng hổ mang tính chất dọa người.

Rít gào một tiếng thôi, để cho bất kỳ sinh vật nào đang đứng ở Minh Lang sơn dĩ nhiên hoàn toàn là một hồi chấn kinh cảm giác, còn với vị lục tuần trưởng lão, mắt thường cũng có thể nhận ra đũng quần của hắn đã có chút ướt át…