Chương 16: Bản ngã gán ghép
. . . . .
Trên Thánh thành đại đạo, kim sắc chu diễm nở rộng như hoàng hôn nhật triều, càng có máu đỏ tươi chảy xuôi thành một cái thảm thật dài, theo Mạc Phàm tiếp tục tiến lên, con đường huyết này dài xa xăm đến cùng cực, minh giới c·hiến t·ranh, u ám cũng chỉ đến vậy.
Toàn bộ pháp sư đến từ thánh tài viện quân lực đều tức giận đến đỏ cả mang tai nhưng trái lại cảm giác lồng ngực nặng trĩu một cách kỳ lạ.
Mạc Phàm, tử tội trước mặt họ tuyên chiến, đại biểu xem thường lực lượng Thánh Thành.
Trước mặt Michael, đại thiên sứ trưởng mười sáu cánh, lại bạo gan đe dọa tận diệt, liền mang ý nghĩa hắn sỉ vả vào cả hệ thống quang minh thần thánh này, bao gồm cả thiên phụ tôn nghiêm nhất.
Từ một kẻ bị thẩm quyết phán tội.
Từ một kẻ bị từ chối vào ngục môn hắc ám.
Giờ lại dám quay kim chỉ hủy diệt về phía Thánh Thành, lên tôn giả của nhân loại.
Ngông cuồng!!!
Nhưng đáng sợ, vô cùng đáng sợ, hết thảy thánh thành nhân viên trước sau đều cảm thấy sự đe dọa đến cùng cực của hắn.
Bọn họ trong lúc nhất thời đều có một loại thống nhất hành vi quán tính, đó là đổ dồn ánh mắt rụt rè lên thần uy nhất lãnh tụ của mình.
Mà giây phút người này hướng về cả tòa thành thị giơ tay lên ra hiệu có thể so sánh với quốc vương tiếp nhận lời thề tuyên chiến. Hắn tướng mạo, thân cao, màu da cũng đã không trọng yếu, trọng yếu chính là người này, hắn chính là đại thiên sứ trưởng Thánh thành, sứ giả của thần, quan sát hết thảy quốc gia, hết thảy ma pháp tổ chức.
Đại thiên sứ trưởng Michael!
Những này thần tài cùng thanh y thánh thành các pháp sư bên cạnh hắn bất quá cũng chỉ là cường giả được sàng lọc ở trong những chiến dịch ra, được hắn trọng dụng, lập xuống vô số công lao, cũng bởi vậy bọn họ ở Thánh thành được tôn kính, gọi là chiến giả thánh vũ.
Là Michael chỉ thị thánh y pháp sư lùi ra sau, là Michael rõ ràng, trận chiến này chỉ thuộc về hắn, không phải bất kỳ ai khác có thể ngăn cản nổi ma quỷ giáng lâm.
“Sự tình hắc ám đại môn không chứa chấp ngươi, ta hiểu rõ hơn ai hết, liền c·hết như vậy cũng không thi vị gì".
Bản ngã của người chấp chưởng Thánh Thành đã hiện thân rõ mồn một trong nhân thế!
Sau lưng Michael bắt đầu xòe ra mười sáu cánh, thần thánh chi vũ tầng tầng lớp lớp nhất thời như một toà Thánh đường mở rộng xa hoa, làm cho hắn nhìn qua không có bất kỳ khác biệt gì một vị thần chỉ, là một trường giang thanh y khải quang xuyên suốt đến bất tận.
“Oanh oanh oanh ~~~~~~”
Mạc Phàm không có nhã hứng xem Michael biến đổi hay khoác lác gì thêm.
Đột nhiên từ phía địa phương bên dưới nơi Michael đứng, liền có một viêm môn to lớn được Mạc Phàm mở ra, bên trong ồ ạt chính là thác nước hỏa diễm như thùy thiên chảy ngược, khổng lồ mạnh mẽ đánh thẳng lên trên người Michael.
Thánh Thành phản chiếu không gian, Mạc Phàm cũng liền đem đại hồng diễm tiêu bản của mình quay ngược lại, để gột rửa toàn bộ thiên không từ tầng cao nhất.
Gợn sóng thác hỏa xông ra càng là chấn động đến tột cùng, muốn đem toàn bộ bầu trời nhuộm thành than hồng nóng chảy.
Michael chỉ vừa xòe cánh trên không lưu, còn chưa phải cúi đầu xuống liền đã bị dồn dập thùy thiên chi viêm đổ ngược lên người. Hắn hoàn toàn không kịp né tránh, chỉ có thể dùng một tầng lại một tầng cánh hoàn toàn bọc hắn lại.
Thanh quang Thiên sứ Hồn ảnh sau lưng Michael phảng phất hiện lên, mang cảm giác có thể soi sáng toàn bộ đại địa, cái kia tầng tầng lớp lớp màu xanh thánh vũ bọc hắn lại bên trong lại như một lớp vỏ bạch kim thánh dực bảo vệ, thác hỏa lực p·há h·oại dù có kinh người đến mấy nhưng bên trong vẫn không có chịu đến nửa điểm tác động.
Chỉ là thác hỏa này không nhất định nhắm vào một mình Michael.
Thiên không Thánh Thành triệt để trở thành hoàng hôn liệt diễm, ủ đọng bên trong vô vàn thánh chi hỏa diễm được đổ ngược ra từ ban nãy.
“Ta đã hỏi ngươi sẽ bảo vệ nổi Thánh Thành này trong bao lâu nữa?” Mạc Phàm giọng điệu lãnh khốc đến cực điểm vang lên cạnh bên Michael.
“Trùng hỏa lưu vong!”
Theo chỉ tay của hắn, thiên không thời hỏa khuếch tán rộng khắp tòa thành, cô đặc thành hỏa vân, từ thái dương trên cao xả xuống đại địa như lưu tinh chi vũ.
“Ầm Ầm ~~~~~”
Trùng hỏa thái dương uy lực so với cấm chú cường hãn nhất còn muốn chấn kinh hơn, liền ngay cả khắp mặt trận của đại thiên sứ trưởng Remiel hay hình thiên sứ Farl đều chịu một ít l·ây l·an tác động, nhưng rất rõ ràng hỏa lưu tinh cũng không phải nhằm vào người để triệt tiêu, chủ yếu chính là hoàn toàn p·há h·oại tòa thành, phòng tháp của quang minh điện. Nhóm Mục Bạch, Triệu Mãn Duyên, Diệp Tâm Hạ hay kỵ sĩ Parthenon liền không có bất kỳ một điểm thương tổn nào.
Phản chiếu Thánh Thành triệt để bị san thành bình địa hỏa tức, núi Anpơ l·ây l·an cũng không ít sinh tức mà bùng c·háy d·ữ d·ội.
Đại địa quang minh bên dưới nhìn lên, trông thấy mồn một là không gian bị nung nấu đến bục vỡ, chỉ còn mấy lần chịu tác động nữa nhất định sẽ sụp đổ hoàn toàn.
Michael từng đám cánh chậm rãi mở ra, hắn dưới cánh bảo vệ không có thương tổn được chút nào, chỉ là cường quang hoả diễm đọng lại để hắn có chút khó có thể mở mắt ngay lập tức.
Hắn liếc mắt nhìn Thánh điện phía sau, đã cháy thành một mảnh tro tàn, xung quanh cũng chẳng khác biệt so với một vùng phế tích.
Thiên không Thánh Thành, dù cho không phải chân chính Thánh Thành, nhưng vẻn vẹn như vậy liền bị Mạc Phàm mạnh mẽ giẫm đạp lên, để cho toàn bộ tôn nghiêm lập tức vứt bỏ.
Ánh mắt Michael gần như phát điên, không giữ nổi bình tĩnh.
Mà Mạc Phàm chẳng biết lúc nào đã sớm xuất hiện sau lưng Michael, trên tay hắn cầm lấy một thanh búa lít nhít thiểm điện màu trắng được đặc nén tới nghẹt thở áp súc không gian vào bên trong, đại khái trọng lượng nhất định không tính là nhỏ hơn một tháp đài đi.
“Oanh oanh oanh~~!!”
Mạc Phàm đứng trên vai Michael, tay trái giữ lấy một cánh để cân bằng trọng tâm, tay phải liền rướn người lên điên cuồng vỗ búa tầng tầng thiểm điện vào đầu vị đại thiên sứ trưởng.
Nhất thời, Michael chỉ có thể đưa hai tay lên, dùng đến thần lực sí thiên sứ tăng cường bảo hộ
Mỗi một cú đập xuống của Mạc Phàm, nổ tung ra bao nhiêu lớp lôi tụ trên thân người quang khải của Michael, khiến hắn từng điểm từng điểm trên cơ thể bị giật đến cháy khét, dằn vặt không sao kể hết được, lại như một tháp lôi điện nặng vài ngàn tấn đè lên hai bàn tay khiến xương tay rạn nứt. Không thể cầm cự quá lâu, hắn nghiến răng xoay lưng thật mạnh để ném Mạc Phàm đi.
Để cho Michael không nghĩ rằng, Mạc Phàm lúc này chẳng khác gì một vị lôi thần phẫn nộ.
Hắn biến mất ngay vòng xoay của Michael, rồi lại bất thình lình độn ảnh từ trên không bổ nhào xuống, đem đến đại lực của đế vương cường hãn giáng lâm trên đầu Michael.
"Oành! ! ! ! ! !"
Búa thiểm điện bạo vũ đánh trúng vào mặt Michael, liền có thể nghe thấy âm thanh vỡ tan to lớn đến từng cấu trúc đệm bì bên trong, sống mũi, cơ hàm phi thường tan nát, đem Michael đánh bay như một viên đạn pháo rơi xuống đại địa hỏa tức, tầng tầng nện vào thánh điện rộng rãi trên quang minh Thánh Thành!
Sức mạnh man lực của Mạc Phàm đạt đến cảnh giới hãi hùng, từ lúc nén búa đánh lên Michael cho tới không khí chung quanh đều bị đẩy ra, hình thành một chỗ đọng khí hình trùy khổng lồ còn nán lại trên cao nơi Mạc Phàm đứng.
Nơi Michael rơi xuống, vĩ lôi trắng buốt càn quét đến khoa trương, làm cho hắn không thể nào thích nghi được nhanh chóng, hết thảy thống khổ còn không cách nào biểu hiện ở trên mặt đỏ tươi của hắn, nhưng lại vô cùng nhuần nhuyễn biểu hiện ở trên thân thể điên cuồng vặn vẹo xoay mình.
Mạc Phàm ở trên lưu không quan sát xuống, liền thấy Michael khom người dậy từ hỏa tức đại địa, dáng người hèn mọn, tồi tàn, thân thể có không ít máu đỏ do thiểm điện cắt đốt.
Michael đưa tay ra, tự lau lấy huyết dịch trên mặt, tự vặn lại cơ mặt của chính mình, đôi đồng tử trên mắt hắn chân thực trở nên ác liệt, trên người có ánh sáng màu xanh đang tan ra ở mỗi vị trí thân thể của hắn, dần dần hình thành một cái chiến bào màu xanh, che khuất đi thương tích của bản thân.
Sí thiên sứ mười sáu cánh, lực lượng này chung quy thể chất thần lực đã đạt cảnh giới không khác biệt lắm đế vương sinh vật!!
Michael quẹt ngang bàn tay của mình về phương hướng Mạc Phàm.
“Thiên không mảnh vỡ!!”
Nơi ngón tay của hắn xẹt qua, xuất hiện quỹ đạo màu lam giống như mảnh vỡ gương thủy tinh, quỹ tích này hiện ra hình dáng vòng xoáy, khi hắn hoàn thành tầng tầng đẩy ra phía trước, liền nhìn thấy màu lam hình thành quỹ đạo mảnh vỡ nhanh chóng mở rộng, đã biến thành một cái họa ấn vòng xoáy khổng lồ, những mảnh vỡ thủy tinh kia tràn ngập trong họa ấn vòng xoáy, nhìn qua như là tinh không của một cái khu vực nào đó thần bí nhô ra.
Thứ nguyên biến ảo này lập tức tiến tới Mạc Phàm vị trí, mà lực lượng thứ nguyên này tương đối cường đại, không cách nào dùng ma pháp phòng ngự bình thường chống đỡ thế công của hắn, bản thân ma pháp cực kỳ mạnh mẽ cũng rất dễ dàng liền bị quăng đến một không gian khác, tương đương với trực tiếp biến mất khỏi thế giới này.
Mạc Phàm chớp ảnh xuống ra vị trí cách xa hơn.
“Hỗn độn kim sắc chi nhận!”
Mang dao phóng tới, Mạc Phàm hướng về mãnh vỡ của Michael xuất ra không biết bao nhiêu vết cắt biến dị, càng giống những lưỡi dao kim sắc đổ về không gian kia.
Lưỡi dao hỗn độn này căn bản không nhìn thấy một điểm quỹ tích, chúng nó càng có năng lực cắt xé không gian đáng sợ, bất kỳ ma cụ, kết giới phòng ngự nào cũng hầu như không thể ngăn cản.
“Xoẹt xoẹt~~~~”
Không gian nhanh chóng được băm phá đến lạc sang vị diện khác trong hỗn độn bão táp kim sắc, liền đến một hạt bụi cũng không còn để lại.
Chỉ là xung quanh Mạc Phàm lúc này, phi thường là một vòng quang mang màu xanh.
“Phạm quỳ!!”
Phạm quỳ tỏa ra, mỗi một ngóc ngách tòa thành, cái kia mạnh mẽ phong ma lực càng giống như là theo mùi hoa khuếch tán mà tự mình tràn ngập ở trong thành thị. Có thể thấy được loại thánh hương này của phạm quỳ là đối với sinh vật bóng đêm có tính công kích cực cường!
Mà Mạc Phàm, đại biểu tà thần, chính là cường đại đế vương hắc ám!!
Rễ cây đang không ngừng sinh trưởng, chúng nó như từng cái từng cái binh sĩ đem Mạc Phàm cho vây nhốt lại bên trong, đại khái chính là một phương thức mê cung xanh có kích thước của một quốc gia Âu Châu.
Thành thị to lớn, thân lá tạo thành phạm quỳ toà thành quy mô, Mạc Phàm đang tiến lên rốt cục phải dừng lại bước tiến, hắn đã ở nơi sâu xa trong phạm quỳ thành rừng nguy cơ tứ phía, chỗ trống cặp mắt hắn có thể nhìn thấy sắp phát sinh tất cả, mỗi một bước đi sẽ để phạm quỳ điên cuồng sinh trưởng mấy phần, tiêu hủy dần dần hồn phách.
Mạc Phàm rõ ràng, hắn biết phạm quỳ khổng lồ trải rộng đến toàn bộ Thánh thành, dĩ nhiên là không giải được, bất quá chính mình sẽ phải tiếp tục tiến về phía trước để thoát ra, phi thường chấp nhận mọi thương tổn.
“Thiên thần hồn thai của Michael, ngay từ ngày đầu ta đón nhận thừa hưởng, liền luôn luôn phải mang theo ngươi trong mỗi giấc ngủ, sự thống khổ này với ta mà nói còn tệ hơn trực tiếp c·hết đi". Michael một lần nữa xoè ra mười sáu cánh thiên sứ, phát ra hào quang rực rỡ trên thánh điện cao nhất.
“Trốn tránh lâu như vậy, cuối cùng ngươi vẫn là quay về nơi mình được sinh ra, bản ngã của ta, Lucifer!!!” Michael nhìn chằm chằm lên Mạc Phàm nói.
. . . . .