Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1528: Quân lâm thiên hạ




Chương 1528: Quân lâm thiên hạ

............

Hồ quang không gian Plasma - Lôi Hỏa Thần Chức quá mức thần diệu chói mắt, ai cũng không thể thấy rõ ràng một giây cuối cùng Chaos bị triệt để biến mất liền diễn ra như thế nào, chỉ là sau khi tất cả mọi thứ trở thành hư vô phía sau, vậy cũng chính là mọi chuyện hóa hư vô hết rồi.

Mạc Phàm hít sâu một hơi, hướng tinh thần buông thả tràn ngập toàn bộ vũ trụ kiểm tra đi kiểm tra lại mấy lần vẫn không phát hiện được tình huống nào bất trắc, thế là quay sang Vĩ Linh Hoàng, hỏi: “Ta hoàn toàn không phát hiện được khí tức sự sống của Chaos, thế nhưng đại khái luôn luôn cảm thấy sự thật trước mắt khó có thể tin được”.

Vĩ Linh Hoàng đồng dạng, nàng thực lực sớm vượt qua cả Nữ Oa Nghi Mẫu năm xưa, siêu việt Bất Hủ Đế Hoàng cảnh, nằm ở giữa Chí Tôn Đế Hoàng và Bất Hủ Đế Hoàng, còn thiếu nửa bước. Nàng ngẩng đầu nhìn về phía thiên ngân vết sẹo giữa vũ trụ kia mà Mạc Phàm gây ra, cố gắng tâm linh câu thông dự đoán đủ loại cảnh tượng trước mắt, nhưng đáp án luôn luôn có một cái kết giống y chang nhau.

“Trước giờ chúng ta bị lừa, tự mình gạt mình, nhầm lẫn cho rằng Chaos là sinh vật Hắc Ám, là Hắc Ám Chúa Tể có nhục thể cực kỳ cường đại. Trên thực tế, không lường trước được hắn xuất hiện với thân phận nhân loại, nhục thể giống như ngươi yếu ớt chịu không nổi, thậm chí nhục thể hắn so với ngươi cũng không hề vượt trội. Sở dĩ hắn có thể đạt đến cấp bậc gọi là đệ nhất Chí Tôn Đế Hoàng, đó là bởi vì ma pháp pháp môn, thần hồn, thần quyền, thần lực, thần kĩ, thần tâm, thần chủng, nhất là thần chủng”. Vĩ Linh Hoàng chậm rãi phân tích.

Đối chiếu lý luận này, có lẽ g·iết Chaos cũng không thực sự là quá khó khăn như tưởng tượng. Chỉ cần ma pháp phòng ngự hắn bị xuyên thủng, mạng là phi thường dễ g·iết.

Lúc này, Asha Corea, Diệp Tâm Hạ, Mục Ninh Tuyết đồng dạng đánh tới địa phương của Mạc Phàm. Asha Corea gật đầu, Chaos xác thực c·hết rồi.

Asha Corea vong kiếm ở khắp nơi, thế gian không có thứ gì so với kiếm tâm n·hạy c·ảm, nếu trong bổn phận không gian này mà Chaos còn sống thì cho dù là động tĩnh nhỏ nhất cũng sẽ rất khó thoát được khỏi mắt nàng.

Thiên Cơ đã thay đổi.

Mọi người mặc dù năm lần bảy lượt từ chối hiểu, càng không thể giải thích được những gì diễn ra trước mắt. Nhưng sự thật thì vẫn là sự thật, qua đi vài giờ đồng hồ, thậm chí là gần nửa ngày trời cứ thế lãng trôi, kết luận vẫn là không có manh mối sự hiện diện nào của Chaos.

Mạc Phàm thử nghiệm đi nhìn Thần Mộc Bỉ Ngạn, kết quả Thần Mộc Bỉ Ngạn thôi diễn cho hắn nhìn thấy hình ảnh Địa Cầu, sắc mặt thoáng hơi hoang mang.

“Làm sao, Chaos không c·hết?” Diệp Tâm Hạ lo lắng hỏi. Nàng tin vào Thần Mộc Tỉnh, đương nhiên thấy sắc mặt Mạc Phàm thay đổi thì lại dự cảm chẳng lành.

Những người khác nghe nàng nói liền đồng dạng lập tức cảnh giác lên.

Mạc Phàm đột nhiên cười lớn, nhìn Diệp Tâm Hạ, Mục Ninh Tuyết nói: “Địa Cầu. Bây giờ lại thôi diễn ra hình ảnh Địa Cầu, có lẽ ý chỉ là tương lai kế tiếp, bảo chúng ta mau mau trở về Địa Cầu tổ chức hôn lễ a”.

Ha ha...

Lúc này đây, chư giới đã hoàn toàn giải tán tán lui xui tay. Bọn nó c·hết nhiều như rạ, huyết nhục, t·hi t·hể, thây vong chất đồng trải dọc theo xuyên suốt mấy vạn đại đạo dọc hành lang Địa Cầu. Ước tính đã vượt xa hàng triệu tỷ t·hi t·hể ngã xuống, tựu thành một vành đai bụi thê lương đặc sắc nhất Thần Mộ.

Chư giới tự cổ chí kim chừa từng có một ngày đen tối như vậy. Hôm nay, rốt cục dừng lại rồi.

Bởi vì Chaos đ·ã c·hết, cho nên mục đích của cuộc chiến này liền biến thành vô nghĩa. Mạc Phàm không có đuổi cùng g·iết tận, hắn và mấy cái lão bà mượn phong quỹ bay dọc theo đại đạo hành lang trở về Thái Dương Hệ, trở về Địa Cầu, yêu ma, tiên nhân hai bên lại giống như cam chịu thất bại biến thành tù binh đồng dạng, cúi thấp đầu cực kỳ điệu thấp.

Mạc Phàm thậm chí không thèm liếc nhìn cái gọi là Tứ Đại Ma Vương còn lại ba người kia một cái, hắn đi ngang qua Đế Thích Thiên, tựa hồ Thần Minh buông xuống nhân gian đi ngang qua một cái miệng giếng, trong miệng giếng, có mấy con ếch ộp ộp nhìn trời cao đều không thấu hiểu được thế đạo.



Nói thật, đến hiện tại hắn vẫn là không biết Chaos đã sử dụng thủ thuật gì để giải quyết vấn đề ma năng khi triệu hoán nhiều như vậy thần tướng khắp đa vị diện, có lẽ là hắn chuẩn bị trong rất nhiều năm, cũng có lẽ là hắn khế ước nô bộc thuộc địa toàn bộ, cho nên ma năng liền không ai dám thu hắn. Nói không chừng lính đánh thuê đã sớm nhận được tiền cọc rồi, ma năng không phải vấn đề, vấn đề ở chỗ Chaos có năng lực kết nối thứ nguyên đa vị diện, cùng một lúc mở ra trăm vạn cổng thế giới.

Công bằng mà nói, Mạc Phàm không có sự viện trợ của nhiều minh hữu đồng đội, hắn như thế nào cũng sẽ không là đối thủ của Chaos. Nhìn hậu chiến trường tàn khốc thê lương như là viễn cảnh tận thế thế kia, minh hữu hắn cũng c·hết không ít, thậm chí là cực kỳ vô cùng nhiều, liền Thánh Thành một đời mới bảy đại thiên sứ trừ Thiên Hy ra đều c·hết sạch, đủ để thấy Chaos kinh hãi như nào.

Nếu là một mình Mạc Phàm ở đó, hắn vượt qua dày đặc đông đảo thương linh như thế này bằng cách nào, coi như là một chiêu Lôi Hỏa Thần Chức kia có thể đem vũ trụ cho mẫn diệt, đoán chừng lại g·iết hết chỗ này để tìm đến được Chaos, hắn ma năng chục cái hệ cũng chỉ còn lại vài cái xài được, thể lực cũng sẽ tiêu hao phân nửa.

A, có thể cảm giác hiểu được Long Thần ngày xưa là c·hết như thế nào!!!

Gào gào gào gào gào ~~~~~~~~~~~~!

Cuối chân trời ngân hà, Thiên Vương Tinh xung quanh khu vực, mặc kệ mọi người để đình chỉ chiến đấu, thả cửa cho ai về nhà nấy, cam kết lời thề vĩnh viễn không được quay trở lại thế giới ma pháp này. Thế nhưng Thanh Hoàng Hiên Viên Long kia cùng Quỷ Chúa Typhon vẫn chưa xong.

Bọn nó, vẫn còn chiến đấu. Thanh Hoàng Hiên Viên Long ngậm một đoàn long viêm trong cổ họng cứ thế phun ra, nó cắn nuốt bao nhiêu cái Tinh Cầu, bao nhiêu cái dải thiên vân hoa lạc, cùng cái này Typhon điên dại đánh tới hiệp thứ 10 vạn vẫn chưa phân được thắng thua.

Về thượng phong chiếm cứ, dĩ nhiên là Typhon vượt trội, Typhon quá nhiều kĩ năng hắc ám đáng sợ, đấu pháp không những là đa dạng hơn, trên dưới đảo xà, long quốc khống chế đủ loại hắc ám thuộc tính phi thường độc ác, mà thậm chí đến cả quyền trên tay cũng mạnh mẽ hơn cả Long Trảo của Thanh Hoàng Hiên Viên Long, chẳng trách khởi nguyên Tà Thần lúc xưa liền bị nó lưỡng bại cầu thương. Tuy nhiên, muốn thắng Thanh Hoàng Hiên Viên Long không dễ.

Phải thông cảm cho Typhon, Thanh Hoàng Hiên Viên Long đúng trâu bò, gọi là Long Hulk không sai, man di lực lượng long tộc trâu bò cực đại, hơn nữa, Long Hoàng thương mang thần thuật của Thanh Long mặc dù đang thất thế, nhưng dai dẳng tình huống bên dưới, như cũ vẫn sẽ gây đả kích và thương tổn cho Typhon, mưa dầm thấm lâu, ai trâu hơn kẻ đó thắng. Bây giờ bọn nó hai đầu, đúng nghĩa thi chịu đòn, ai rên to hơn, kẻ đó thống khổ hơn.

“Đừng quan tâm, để nó đánh thêm chút nữa, Long Hulk tự biết kéo gã điên kia ra xa khỏi vùng nguy hiểm cho Địa Cầu. Chúng ta tận dụng thời gian này lại dành thêm cái mấy trăm năm du lịch nhân thế, vui vui xõa xõa từng cái vị diện, sau đó liền trở về, nếu lại còn chưa đánh xong, chúng ta ra tay chưa muộn. Hai tên đó được cái tinh lực t·inh t·rùng đều rất nhiều, hai cái đầu điên dại đó cho chúng nó quấn nhau mà xả”. Mạc Phàm đi bên cạnh các lão bà, hắn đang muốn phát cẩu lương, nhưng nhìn đến thấy Vĩ Linh Hoàng còn ngay tại đi sau lưng, thế là có chút dè chừng cùng xấu hổ khó nói.

Thực sự là không biết làm sao để giải quyết tình trạng rối ren này.

Như thế nào nàng so Chaos càng khiến hắn bó tay.

Trở về vành đai Thần Mộ, chuẩn bị đáp xuống lại Địa Cầu.

Đột nhiên, Mạc Phàm đang vừa đi ngang Đông Hải, hắn bất ngờ dừng lại, biểu lộ lần nữa đại biến, sắc mặt tái nhợt.

“? ? ? ?”

“Mạc Phàm, sao ngươi không đi tiếp?” Mục Ninh Tuyết đang nắm lấy tay hắn, có chút không hiểu hỏi.

Nhưng khi Mục Ninh Tuyết nhận thấy tay Mạc Phàm đổ chảy mồ hôi, nhìn thấy hắn toàn thân không rét mà run như cảm lạnh, lập tức ý thức được có vấn đề.

Vĩ Linh Hoàng bỗng nhiên nhìn về phía Bắc Âu phương hướng.

Đúng Hàn Trùng Tổ, đúng địa phương bắt đầu hắc ám giáng lâm.



Một màn này để Vĩ Linh Hoàng cùng Mạc Phàm mấy người đều trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch.

Tại Địa Cầu, tứ đại nóc nhà ở trong lãnh địa của mình lập tức bật người đứng dậy, bọn nó cũng cảm giác được một thứ đồ vật nào đó đang vừa được diễn sinh triệu hoán trở lại thế giới.

Trận chiến này... chưa xong ! ! !

..............

Siêu Duy Vị Diện.

Triều Ca biên ngoại.

Sở Giang đứng ở trung tâm Sa Mạc diệt tuyệt bão cát chưa có vơi đi. Cát bụi màu vàng gầm thét đổ xuống ào ào, nhìn không ra được thân thể mảnh khảnh của người đọc sách kỳ tài ngàn năm có một này.

Sở Giang đứng chắp tay sau lưng, đầu ngửa mặt nhìn vào thiên mang, mặc kệ bão cát đổ xuống như thác làm nhòe đi tầm nhìn của mình.

Đi vạn dặm đường, đọc vạn quyển sách.

Đến cảnh giới này rồi.

Người là sẽ đắc ngộ.

Mắt, không phải để nhìn.

Nhìn, có lẽ cũng không cần mắt.

Hạ bút thành văn, quân lâm thiên hạ.

...

Trong một phòng tiểu lâu khách sạn.

Hoàng đế Hạ Băng cải trang thành một cái người bình thường lao động tay chân đến đặt phòng sau ngày dài mệt mỏi, hắn ngả cái lưng phiền hà lên giường, hít sâu thở đều, thở dài một hơi, một hồi liền nhắm mắt ngủ, ngáy khò khò.

Có thể nhìn ra được, khi vị này một đời khí khái Quang Vương nhắm mắt lại, có một đường kẽ kim sắc hoàng quang như là đeo mắt kính phim dị nhân X-Men cực kỳ quỷ dị ngay địa phương mắt của hắn.

Cũng không có ai biết hắn nhìn thấy gì.



Chỉ thấy trên bàn ăn có một tờ giấy được hắn vẽ ra trước đó rồi kẹp lại trên bàn.

Trong tờ giấy, đúng bốn chữ

Quân Lâm Thiên Hạ.

....

Này là màn cuối.

Chung cực!

............

Thế giới ma pháp.

Hàn Trùng Cốc.

Mạc Phàm, Vĩ Linh Hoàng, Asha Corea, Mục Ninh Tuyết, Diệp Tâm Hạ mấy người đứng đó nhìn.

Giữa thiên địa có một vết ngấn triệu hoán ma pháp.

Vừa nhìn liền có thể biết được, đây là ma pháp thuộc về ai, đây là do ai trước đó dùng phong phú thời gian trở về thế giới ma pháp sớm hơn những người khác ngồi an bài.

Lần này triệu hoán ma pháp cánh cổng tương đổi nhỏ, người bên trong đi ra cũng không có gì bất ngờ.

Không phải là đội quân hùng hậu đông đảo nữa, cũng không còn là một cái ma thú yêu hoàng nào đó hoành tá tràng khổng lồ vô biên, dữ dằn đáng sợ.

Người đi ra, là Chaos!

Hắn triệu hoán ma pháp, triệu hồi chính hắn!!!

Thân thể mặc dù đã có chút thương tổn, nội thương nhìn thấy rõ thông qua khí tức hô hấp của hắn. Nhưng quần áo trên người, bộ đồ vest hoàng tộc vẫn còn sạch sẽ lắm, thậm chí là mới toanh.

Đầu tóc cũng được chỉnh chu, gương mặt sạch sẽ tươm tất, không giống chút nào vừa trải qua một cuộc chiến kinh khủng.

Chaos nhìn thấy Mạc Phàm, giương tay lên chào.

“Xin lỗi, lúc nãy ta quần áo bị ngươi xé nát, thân thể dơ bẩn, cho nên đi về tắm rửa thay đồ trang điểm một chút, thất lễ quá, thất lễ quá, để các ngươi chờ lâu như vậy”.

...........