Chương 1405: Thần Hỏa Thần Chủng
.......
Đại địa triều dâng đồng dạng vô số sinh linh nguyên bản còn đang bị Ma Phượng thiêu đốt bốc lên mà gào thét, nhưng chẳng biết tại sao trong lúc bất chợt toàn bộ yên tĩnh trở lại, bọn chúng như là bầy cá cảm giác được hải dương cao nhất loài săn mồi đến, đang nương theo lấy nơi hẻo lánh địa phương hắc ám nhất cuộn mình.
“Khả năng các ngươi còn không có làm rõ ràng, nơi này là ai đang làm chủ”. Lucifer nói ra.
“Bất quá, cảm tạ!”
Xích Thố Chiến Hoàng Hạt rốt cục đình chỉ cái kia khó nghe tiếng thét, nhưng là toàn bộ mấy vạn dặm phế tích lăng mộ n·gười c·hết xung quanh huyện Phúc Lộc lại lắc lư càng tăng lên nhiều hơn.
Bao quát đám người Mục Bạch, Triệu Mãn Duyên, nhất là Triệu Mãn Duyên, một thân thương tích, hắn rất giống nghe thấy được cái gì, cảm giác đến vật gì hồi tưởng ám ảnh, lại bắt đầu muốn chạy khỏi nơi này.
Huyện Phúc Lộc bây giờ rất giống Âm Tào Địa Phủ, lửa hồn ma trơi quanh quẩn rợn cả tóc gáy, dưới mặt đất, tất cả đều hóa thành sông liệt diễm.
Oanh ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Bỗng nhiên, một cái bàng bạc tiếng vang, đã nhìn thấy ngàn tầng Ma Diễm cuồn cuộn cuồn cuộn khuếch tán, từ tất cả ngóc ngách thảm địa dưới chân nhấc lên vô hạn Luyện Ngục, từ trên đỉnh đầu Cửu U chi đầm, sắc đỏ kh·iếp đảm Ma Phượng Liệt Diễm mất bình tĩnh nhấp nhô kinh khủng như một trận chấn động đại dương, sóng lửa nuốt sống hết thảy thảm địa to lớn lăng mộ cùng núi non, cũng lấp kín cái này toàn bộ Âm Tào Địa Phủ!!
Một đôi con ngươi quen thuộc, một bên mắt đục ngầu bị Vĩnh Dạ Ma Kiếm chém qua một đường rất dài, giờ khắc này càng làm tăng lên vẻ thánh chiến quỷ thần của nó.
Từ mới bắt đầu không có dấu hiệu nào xuất hiện ở biển liệt diễm này phía dưới, sau đó một đầu mênh mông dữ dằn vô ngần Luyện Ngục Xích Thố từ trong cái này đại dương mênh mông chậm rãi thăng lên, lập tức biển lửa đảo lưu, vạn vật run rẩy.
Thứ này từ biển diễm bên trong đứng lên sinh vật là căn bản không cách nào dùng lẽ thường đi tìm hiểu, Luyện Ngục sơn là lưng của nó, biển hồn n·gười c·hết là Ma Diễm của nó, sừng ngựa nó là Tu La Điện, hai chân ngựa, tám chân bọ cạp của nó là Diêm Vương Lăng Trụ, mà phía sau lưng nhô lên cao chót vót cái đuôi bò cạp, đúng Minh Đăng âm giới, cái đèn lồng chuyên môn dẫn dắt tù nhân hắc ám vị diện.
Luyện Ngục Xích Thố Chiến Hoàng Hạt!!
Nó hồi sinh, nó khôi phục tất cả, vong linh pháp thuật đem nó trở lại đỉnh phong nhất thời kỳ, thậm chí, phần hỏa diễm trên người của nó rõ ràng có điệp gia, phảng phất càng tăng thêm thuộc tính bạo nổ, liệt chiến hung thần!!!
Hí hí hí ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đạo tràng lại lần nữa mãnh liệt rơi, rơi vào đến một mảnh lưu động Minh Diễm chi hải, thỉnh thoảng có thể trông thấy bốc lên minh viêm chi sóng như là một tòa một tòa to lớn cổ lão dãy núi, sừng sững tại lửa trong biển rộng không thấy rơi xuống.
Đừng nói Mạc Phàm khuôn mặt tái mét, liền là Sở Giang bên kia đang nắm đầu Dạ Du Thần lẩn trốn cùng Mộc Quái Tổ đi ra treo đánh cũng cảm thấy phi thường kinh hãi.
Hồi sinh sống lại Đế Hoàng?? Mở cái gì trò đùa???
Khí tức chấn động nhanh chóng lan nhanh, tin tức cập nhật truyền tai lẫn nhau giữa các Thiên Đạo Đế Hoàng.
Nam Châu Nhật Minh Giáo tổng đàn, Trương giáo chủ Trương Hoàng Tuấn đôi bàn tay run run, ánh mắt hoảng sợ nhìn về đường chân trời phía Tây Giới Thiên Vực Triều Ca. Có thể nghe ra âm thanh kêu vang gầm gừ đầy kh·iếp sợ của hai đầu hồn ước Kinh Thế Đế Hoàng mà hắn đang nắm giữ, một trong hai chính là đầu sủng thú cổ xưa của Thần Mẫu, nó cùng với Huỳnh Thiên Lân, Xích Thố Chiến Hoàng Hạt chính là ba gã duy nhất còn sống sót trên thế giới cho đến thời điểm này.
Hải Châu – Hàn Hải Điện. Kinh Thế Đế Hoàng Quỷ Bí Giả Lê Minh đang ngồi trong đại điện tĩnh tu, đột nhiên đứng bật dậy, da gà nổi lên từng lớp từng lớp, không thể nào tin nổi vị kia Đọa Lạc Viêm Quân Lucifer vừa mới bày biện ra thần tích.
Trung Châu --- Hai vị Đế Hoàng Ma Tổ La Hầu, Yêu Tổ Đế Tuấn ra lệnh toàn bộ Trung Châu đóng lại biên giới, bế quan chờ thời tiếp thêm cái niên đại 50 vạn năm, kiên quyết không liều lĩnh xông xáo bước chân ra chốn nhân gian nguy hiểm kia.
Phương Bắc triều đình Thanh Vũ, Hoàng Đế Hạ Băng đang ăn cơm, bất ngờ hiếm có dừng dao nĩa cắt thịt bò lại, phản ánh đúng vị vua này trong lòng cũng có động tâm, liền ngay cả hắn đồng dạng chưa từng thấy qua cảnh tượng như thế.
“A nha, trường giang sóng sau dồn sóng trước, núi cao chắn gió, khí gió cưỡi mây. Mấy đứa nhỏ bây giờ... trang bức quá, kích động quá, hay ra vẻ quá, các ngươi bật hack suốt như vậy thì làm sao hiểu được cái thú của việc cảm ngộ từ từ đây. Chúng ta ngày xưa muốn chạm tới cảnh giới đó, đều phải mất mấy trăm triệu năm ròng rã giày vò tu luyện. Khai phá, mở đường, kì thật chính là để cho hậu bối cái đám trẻ các ngươi rút ngắn lại thời gian, nhưng có vẻ như các ngươi rất không biết tôn trọng, rất thích vỗ mặt chúng sinh, tát thẳng má mấy lão già này. Ầy dà, sợ quá, sợ quá, uống miếng rượu cho đỡ sợ”. Hạ Băng dở khóc dở cười, rất nhanh quay về buổi ăn của mình.
Mạc Phàm không phải là lần đầu nhìn thấy kĩ năng đáng sợ này. Đúng giống Vĩnh Yên Vương trước đây, là siêu thánh chủng Tà Phượng Hồn.
Ma diễm xâm nhiễm, câu hồn đoạt phách, tổ bái Thần Phượng, trùng sinh vong linh.
Nói thật, đến giờ Mạc Phàm vẫn còn cảm thấy gã kia Vĩnh Yên Vương là thiên phú cực kỳ đáng sợ, nó thiên phú tiềm năng, không nghi ngờ chính là lớn nhất. Đáng tiếc, trí tuệ không dùng được, thiên phú lớn biến thành mồi ngon cho người ta.
Bây giờ cảnh giới cao nhìn lại, Tà Phượng ma diễm trùng sinh, trước đây Mạc Phàm không có cảm thấy, nhưng hiện tại minh bạch, loại pháp thuật này chính là một dạng dị biến đặc biệt vong linh tối cao thần thuật, tượng tự Minh Thần hồi sinh.
Vong linh ma pháp hồi sinh rất nhiều người nắm giữ, nhưng ngay cả thời đại này mạnh nhất Minh Vương đều không thể hồi sinh nổi một đầu sử thi chứ đừng nói Đế Hoàng, liền Đế Vương hồi sinh cũng rất tốn kém, không chỉ đòi hỏi ma năng, mà càng cần nguyên nhiên liệu, năng lượng cung cấp, tinh phách, môi giới... vân vân mây mây.
Muốn hồi sinh Đế Hoàng, tự cổ chí kim, từ khi thiên địa khởi nguyên đến bây giờ, rõ ràng là chưa từng có một lần nào xuất hiện.
Bây giờ xuất hiện, Thần Chủng Tà Phượng ma diễm có thể sáng tạo ra môi trường lãnh địa dung môi hỏa lô, một dạng biến dị của vong linh ma pháp. Người c·hết chính là dựa vào dung môi thần hỏa mà sống lại, thần hỏa đóng vai trò là dòng chảy sinh mệnh, là vật dẫn cháy để thổi lên sự sống, giữ cho chúng mãi mãi được chữa trị cùng tái sinh, nó cũng là hạt giống nảy mầm linh tính ban cho bọn nó linh trí vong linh. Sau đó, vong linh tối cao pháp thuật mới có đất diễn thi pháp.
Thần Chủng...
Thực sự trên thế giới này chỉ có Thần Chủng cấp bậc Tà Phượng Ma Hỏa mới có đủ nhiên liệu đem một cái Đế Hoàng đ·ã c·hết trở lại dương gian.
Đương nhiên, cái này chỉ là lý thuyết, thứ Mạc Phàm không biết là, mặc dù nguyên nhiên liệu có đủ, nhưng làm cách nào Lucifer có thể nhanh như vậy cho ngấm xong liền hồi sinh???
Tính cả quá trình cho ngấm hết Ma Hỏa Tà Phượng, quá trình triệu hồi vong linh từ cõi c·hết trở về, mà lại, đối phương là Đế Hoàng, tối thiểu cũng phải mất vài tháng, thậm chí vài năm thì mới phải.
Lucifer tên này vừa vỗ trán một cái, nháy mắt thần chủng phượng hoàng liền dựng đầu Xích Thố Chiến Hoàng Hạt dậy, này giải thích làm sao???
Tại Mạc Phàm còn đang mông lung tìm lời giải thích.
Luyện Ngục Xích Thố Chiến Hoàng Hạt đã ngưng tụ oán ngưng khóa chặt hắn vào tầm ngắm.
To lớn vô biên, đầu lâu của nó rốt cục bày ra, nó một đôi phẫn nộ mắt đục mắt lành dữ dằn đến cực điểm, Triều Ca vành đai các tỉnh thành lân cận đã rút đi di cư, bọn hắn nhìn vào quang hệ phù thủy ma pháp để xem diễn biến, trước đây không lâu bọn hắn kiến thức qua kinh khủng Xích Thố Chiến Hoàng Hạt dạng này quỷ vật ác độc, bọn hắn đã không gì sánh được kính sợ... Thế nhưng là, cùng trước mắt cái này tái khởi thành vong diễm Luyện Ngục Sa Đọa Đế Hoàng trở về so sánh, bây giờ càng là kinh hồn táng đảm.
Bây giờ nó mới thật sự là Âm gian Thần Ma!!!
..................