Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1693: Hai súng cùng bắn




Dịch bởi Lá Mùa Thu

Đỡ đạn, giáng trả, troll ngược.

Diệp Tu chỉ xử lý nhẹ nhàng thế thôi, cũng đủ cho An Văn Dật xúc động muốn khóc.

Đồng đội tui đó! Đồng đội đáng tin cậy của tui đó!

Chu Trạch Khải có thể thoát khỏi quấy rối của An Văn Dật, nhưng đồng đội cậu sẽ không cho hắn như ý. Bởi vì đồng đội cậu rất mạnh. Chính nhờ sức mạnh ấy, lối đánh liều lĩnh của An Văn Dật mới trở nên ý nghĩa.

Phải cố lên!

An Văn Dật cắn môi.

Đạn từ Súng Thiên Cơ bay tới. Sau những đợt bắn phá người khác, rốt cuộc Chu Trạch Khải cũng trở thành đích nhắm của một họng súng.

Có điều, viên đạn này bay chậm rì rì. Chu Trạch Khải lập tức đoán ra, nó là Đạn Đông Cứng. Mặc cho điểm yếu về tốc độ và sát thương, hiệu ứng mà Đạn Đông Cứng mang đến rất đáng sợ. Nhất Thương Xuyên Vân không thể không né, nhưng hắn đang nhảy, muốn nhích người hay di chuyển đều khó khăn.

Tính toán đường bay của đạn, Nhất Thương Xuyên Vân quay súng, nhá lửa, thực hiện Phi Súng trên không trung. Cơ thể hắn nhẹ nhàng lướt đi, và...

Phụt!

Đạn ghim vào da thịt.

Ủa?

Chu Trạch Khải ngỡ ngàng. Hắn đã chứng kiến viên Đạn Đông Cứng sượt qua Nhất Thương Xuyên Vân rồi cơ mà? Vẫn ăn đạn là thế nào?

Từ sau lưng!

Chu Trạch Khải nhận ra sự thật muộn màng khi Nhất Thương Xuyên Vân đã dính debuff đông cứng, rơi bịch xuống đất như một bao gạo vô tri.

Là do Mộc Vũ Tranh Phong.

Đến tận lúc chiếu lại, nhiều khán giả mới phát hiện lúc Quân Mạc Tiếu vừa troll vừa bắn trả, Mộc Vũ Tranh Phong đã phối hợp bắn một phát Đạn Đông Cứng khác vào lưng Nhất Thương Xuyên Vân.

Sự ăn ý của Diệp Tu và Tô Mộc Tranh thể hiện rõ rệt. Từ hai nòng súng khác nhau, hai viên đạn bay ra cùng lúc. Tay thiện xạ lão làng trong nghề như Chu Trạch Khải cũng không phát hiện có đến hai phát súng bắn về phía mình.

Tướng Luân Hồi đang dốc lòng cứu vớt mục sư, làm sao ngờ rằng Hưng Hân tự dưng quay qua focus Chu Trạch Khải? Tới tận lúc này, họ vẫn đăm đăm dõi mắt theo Diệp Tu, ức chế vì hắn đỡ được những phát súng quấy rối của phe mình. Họ còn chờ Chu Trạch Khải tiếp tục hỗ trợ, nào biết rằng phía sau mình, Súng Vương đã trúng đạn.

Đến An Văn Dật cũng không biết việc Tô Mộc Tranh đã làm. Tất cả những gì cậu nhìn thấy, là Chu Trạch Khải dùng Phi Súng né đạn của Diệp Tu.

Không thể quá dựa dẫm đồng đội, mình phải cố gắng gấp hai, gấp ba lần!

Đang hạ quyết tâm, cậu bỗng phát hiện Chu Trạch Khải đơ ra giữa không trung. / Quảng cáo Đông cứng!

Tuy không rõ vì sao, An Văn Dật vẫn nhìn ra debuff này.

Hắn trúng đạn ư? An Văn Dật hoang mang lắm, cậu cũng tận mắt thấy Chu Trạch Khải né thành công rồi, thế mà cuối cùng lại dính debuff. Diệp Tu thần thánh đến vậy ư?

Chưa hiểu nguyên cớ do đâu, nhưng cơ hội đang ở ngay trước mắt. Không muốn mãi làm cái bia chịu đòn, An Văn Dật quyết tâm vùng lên.

Cả người đẫm máu, xâu thập tự giá trong tay Tay Nhỏ Lạnh Giá vẫn tỏa lan ánh sáng thánh khiết.

Kỹ năng hợp lý nhất lúc này là Thuật Thôi Miên, nhưng vì hiệu ứng imba, thời gian ngâm xướng của nó quá lâu. Debuff đông cứng trên người Nhất Thương Xuyên Vân sẽ không kéo dài đến lúc Tay Nhỏ Lạnh Giá ngâm xướng xong. Vì thế, An Văn Dật quyết định chọn Ngọn Lửa Thần Thánh với sát thương DoT giảm dần trong năm giây, phong ấn kỹ năng trong ba giây.

Tuy các nghề hệ Súng, nhất là thiện xạ, thường sử dụng hit bắn thường và không quá mẫn cảm với việc bị phong ấn kỹ năng, debuff này vẫn gây suy giảm đáng kể sức chiến đấu ở họ. Hơn nữa, Tay Nhỏ Lạnh Giá cũng chẳng còn chiêu nào khác tốt hơn.

Nhất Thương Xuyên Vân lợi hại đến đâu cũng chẳng làm được gì khi bị đông cứng, đành trơ mắt nhìn Tay Nhỏ Lạnh Giá châm củi đốt mình.

Ngâm xướng hoàn tất, ngọn lửa màu trắng bừng lên nuốt chửng hắn. Đến đây, các tướng Luân Hồi mới phát hiện điều dị thường. Họ đồng loạt ngoảnh đầu nhìn.

Khoảng cách 0, mục sư vs thiện xạ, Tay Nhỏ Lạnh Giá lại có thể ngâm xướng và Nhất Thương Xuyên Vân lại có thể trúng chiêu?

Sao hắn đứng cứng ngắc thế kia?

Thuật Thôi Miên à, hay gây choáng?

Bất kể cái nào, hiện tại Nhất Thương Xuyên Vân đã chịu khống chế hoàn toàn. Có nên trợ giúp hắn? Ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu các tướng Luân Hồi, rất nhanh liền bị gạt đi.

Những trạng thái kể trên đều có thời gian tác dụng ngắn, kẻ đang uy hiếp Nhất Thương Xuyên Vân cũng chỉ là một mục sư nên chẳng có gì nguy hiểm. Nếu Tay Nhỏ Lạnh Giá nhân cơ hội trốn chạy, tầm bắn xa sẽ giúp Nhất Thương Xuyên Vân tóm con mồi lại dễ dàng.

Không cần trợ giúp là kết luận của các tuyển thủ Luân Hồi. Tuy nhiên, họ phải nhìn vào sự thật là khi Nhất Thương Xuyên Vân chịu khống chế, dù chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, cục diện sẽ thay đổi.

Tay Nhỏ Lạnh Giá không chạy, mà dù chạy cũng không thoát nên chẳng phải trọng điểm cần chăm sóc. Trọng điểm ở đây là trận quỷ Một Tấc Tro. Cậu vốn bị Nhất Thương Xuyên Vân kèm giữ, nhưng rồi Tay Nhỏ Lạnh Giá lợi dụng Anh Dũng Bật Nhảy mang về cho cậu một cơ hội, và chỉ vỏn vẹn một cơ hội mà thôi. Sau thất bại đó, Nhất Thương Xuyên Vân vừa dồn sát thương lên Tay Nhỏ Lạnh Giá vừa tiếp tục kèm Một Tấc Tro, ngăn cậu ngâm xướng Quỷ Trận. Tay Nhỏ Lạnh Giá nhiều lần muốn lấy thân mình che đạn, nhưng cận chiến không phải sở trường của mục sư, cố đến mấy cũng khó thể cản trở thiện xạ nhắm đến mục tiêu khác. Pha trợ giúp Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu có thể tính là phát huy vượt trình, mà Một Tấc Tro...

Ủa, Một Tấc Tro đâu rồi?

Dàn tướng Luân Hồi dáo dác tìm kiếm bóng dáng cậu nhóc trận quỷ, nhưng không thấy!

Dưới chân Kim tự tháp khổng lồ là phế tích của tòa thành cổ đổ nát. Tường sụp khắp nơi để lại vô số cột đá, Một Tấc Tro đã thừa dịp Nhất Thương Xuyên Vân bị đông cứng mà lẩn trốn đâu mất.

Chu Trạch Khải không phát hiện, người Luân Hồi không ai phát hiện, An Văn Dật cũng không.

Khi rất nhiều khán giả có góc nhìn Thượng đế phải thông qua chiếu lại mới nhìn thấy viên Đạn Đông Cứng được Tô Mộc Tranh bắn ra, Kiều Nhất Phàm đã để ý từ đầu.

Bởi vì cậu luôn quan sát toàn chiến trường, dõi mắt theo cả đồng đội lẫn đối thủ.

Quân Mạc Tiếu và Mộc Vũ Tranh Phong cùng lúc sử dụng kỹ năng Đạn Đông Cứng.

Ngoài Diệp Tu và Tô Mộc Tranh, Kiều Nhất Phàm là người duy nhất biết điều này.

Chắc chắn trúng!

Ngay lúc đó, cậu đã đoán được kết quả.

Có nên mượn cơ hội bày Quỷ Trận, chế ngự Chu Trạch Khải? Ý nghĩ này rất nhanh bị loại, bởi cây kỹ năng đang thiếu Quỷ Trận phù hợp. Ám Trận và Băng Trận đang cooldown, Tro Trận và Tĩnh Mặc Trận không đủ để trói buộc Chu Trạch Khải, còn loại chuyên về sát thương như Hỏa Trận hoặc can thiệp thuộc tính nhân vật như Ôn Trận càng vô nghĩa.

Do vậy, Kiều Nhất Phàm chọn cách di chuyển, thoát ly tầm bắn của Chu Trạch Khải.

An Văn Dật ở quá gần hắn nên sẽ không kịp chạy, Kiều Nhất Phàm giằng co hồi lâu đã kéo giãn không ít khoảng cách, tất cả những gì cậu cần chỉ là một cơ hội như thế: Chu Trạch Khải không truy sát liên tục, các tướng Luân Hồi không nhìn về phía cậu.

Tim Kiều Nhất Phàm đập thình thịch. Cơ hội này, cậu phải nắm chặt, phải làm được điều giá trị nhất.

Cậu chat với Diệp Tu trên kênh đoàn đội. Hai người trao đổi cực kỳ ngắn gọn.

Phía sau một bức tường đổ nát tàn vôi, Một Tấc Tro thận trọng giấu mình. Trên tay cậu, thái đao bạc Tuyết Văn chầm chậm sáng lên.