Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1001: Đừng khinh địch




Typo: Evolforaet hay mắc lỗi Typo | Emong & beta: Lá Mùa Thu kệ cmn luôn

Thấy Đường Nhu như thế, Diệp Tu không thể không lên tiếng nhắc nhở, không thể không hô to một câu khiến ai nghe vào cũng phải hốt cả hền.

“Ê, em đừng có khinh địch đó!” Diệp Tu hướng về phía Đường Nhu đã cách xa mình, hô lên.

Khinh địch?

Đang đi vào phòng thi đấu bên kia, Tiêu Thời Khâm nghe thấy hai chữ này thì suýt cắm đầu xuống đất. Nói cái gì vậy chời? Đã bao lâu rồi mình chưa nghe thấy hai chữ này?

Ráng đứng cho vững, Tiêu Thời Khâm nhịn không nổi phải quay đầu nghía qua. Suy cho cùng hắn cũng không hiểu lắm tính cách của Đường Nhu. Nếu chỉ từ biểu hiện thi đấu, Tiêu Thời Khâm thực sự nhìn không ra cô em Đường Nhu này có lý do gì sẽ khinh địch khi đánh với mình. Chẳng lẽ mình mới rời khỏi liên minh có một năm đã bị người ta coi khinh tới mức độ này rồi sao?

Ba chữ “đừng khinh địch” của Diệp Tu khiến Tiêu Thời Khâm đơ như cây cơ suốt một hồi lâu, cho đến khi nhìn thấy Đường Nhu đã sắp vào đến phòng thi đấu, hắn mới quay đầu về tiếp tục bước đi.

Đến khi vào ngồi trong phòng, Tiêu Thời Khâm đã điều chỉnh xong tâm trạng. Tốt xấu gì, hắn cũng là tuyển thủ cấp ngôi sao đã từng gặp qua bao nhiêu sóng to gió lớn, không đến nỗi dễ dàng bị một câu nói làm cho hoang mang style. Tuy vậy, cái gì cần đề phòng thì vẫn phải đề phòng. Trình độ của Đường Nhu, hắn đã nắm rất rõ từ các replay thi đấu, nhưng không lẽ vẫn còn ẩn giấu thực lực gì đó? Hoặc biết đâu họ có chiêu gì chưa tung ra, chỉ để dành đối phó với riêng mình mình?

Tiêu Thời Khâm cẩn thận suy xét hết tất cả các khả năng. Chính bởi vì tính cách này, hắn mới trở thành một bậc thầy chiến thuật rất biết lợi dụng các chi tiết nhỏ.

Diệp Tu nhắc nhở Đường Nhu đừng nên chủ quan, kết quả rốt cuộc lại khiến Tiêu Thời Khâm đề phòng.

Trận đấu lập tức bắt đầu, bản đồ Thị Trấn Bến Tàu sử dụng trong trận chung kết đã được công bố từ khi vòng đấu LAN vừa mới bắt đầu. Một chiến đội như Gia Thế chắc chắn đã nghiên cứu một cách vô cùng triệt để, vì họ sẽ không đặt câu hỏi liệu mình có thể tiến vào trận chung kết hay không. Còn Hưng Hân, chỉ riêng trình độ vận dụng bản đồ của Kiều Nhất Phàm trong trận với Tru Tiên đã có thể nhìn ra họ không dám lơ là việc nghiên cứu bản đồ của bất kì trận nào. Vì thế, mức tập trung của họ dĩ nhiên sẽ không bằng Gia Thế. Do đó nói về bản đồ, tuy cùng là bản đồ mới, nhưng khả năng cao là Gia Thế tường tận hơn Hưng Hân rồi. Tờ tuần báo Thể Thao Điện Tử xuất bản cùng ngày đã từng phân tích qua vấn đề này, mà hiện tại, bình luận viên trực tiếp trên TV cũng đã tranh thủ khoảng thời gian tải bản đồ ít ỏi để phân tích thêm một lần nữa.

Trận chung kết vòng khiêu chiến năm nay rất được quan tâm, bên phía đài truyền hình cũng không ngoại lệ. Trước đây những trận trực tiếp trên TV đều là một bình luận viên, thế mà lần này lại phái ra hẳn cặp đôi vàng bình luận viên của giải đấu chuyên nghiệp Vinh Quang: Phan Lâm và Lý Nghệ Bác.

Sau khi Phan Lâm phân tích nhanh về phương diện nghiên cứu bản đồ của đôi bên, Lý Nghệ Bác lập tức chụp lấy cơ hội tiếp lời, bắt đầu bình luận về bản đồ thi đấu.

“Bản đồ Thị Trấn Bến Tàu này cũng theo đặc điểm từ trước đến nay mà liên minh chỉ định khi thi đấu, thuộc style toàn diện: có đầy đủ các địa hình để chiến đấu dưới nước, trên bờ hoặc không gian nhỏ hẹp… Nhưng nói mới thấy, tôi nghĩ bản đồ này nên gọi là Thị Trấn Toàn Hẻm mới đúng hơn nhỉ?” Lý Nghệ Bác nói.

“Haha, chỉ đạo Lý nói đúng lắm. Bản đồ này lẽ ra nên gọi là Thị Trấn Hẻm Ơi Là Hẻm thì hợp lý hơn. OK, bây giờ mọi người đã thấy nhân vật của hai bên đăng nhập vào rồi, trên góc trái của bản đồ là tuyển thủ Đường Nhu bên chiến đội Hưng Hân, nhân vật Hàn Yên Nhu. Dưới góc phải của bản đồ là tuyển thủ Tiêu Thời Khâm bên chiến đội Gia Thế, nhân vật Diệt Sinh Linh, cũng chính là tuyển thủ và nhân vật mà tất cả chúng ta đều hết sức quen thuộc, thế nhưng đã rời khỏi tầm nhìn của chúng ta gần suốt một năm rồi! Bây giờ gặp lại, tôi tin rằng rất nhiều khán giả đều cảm thấy thân thương đúng không?” Phan Lâm nói.

“Khác với các tuyển thủ nổi danh còn lại của Gia Thế, Tiêu Thời Khâm chuyển nhượng về Gia Thế vào đúng thời điểm chiến đội này đã bị loại khỏi liên minh. Từ việc đó, ít nhiều chúng ta có thể thấy được sự quyết tâm và tầm nhìn xa của anh ấy.” Lý Nghệ Bác nói.

“Đúng vậy! Anh ấy dĩ nhiên không thể nào gia nhập Gia Thế chỉ vì muốn đánh khiêu chiến. Cái mà anh ấy chấm trúng, chính là năm sau của Gia Thế.” Bình luận viên Phan Lâm nói.

“Giờ thì phải nói là nửa cuối năm nay rồi.” Lý Nghệ Bác nói.

“Chỉ có điều bây giờ anh ấy phải trợ Gia Thế thắng được trận đấu này đã. Hiện tại nhân vật của hai bên đều đã bắt đầu di chuyển, Đường Nhu điều khiển Hàn Yên Nhu lao thẳng ra giữa bản đồ, còn Tiêu Thời Khâm thì dùng chiến thuật đi vòng.” Phan Lâm nói.

“Đây cũng là phong cách từ trước đến nay của anh ấy.” Lý Nghệ Bác ra vẻ rất hiểu biết.

“Vâng, tôi nghĩ không cần phải giới thiệu quá nhiều về tuyển thủ Tiêu Thời Khâm nữa. Vậy tuyển thủ Đường Nhu của Hưng Hân, không biết chỉ đạo Lý có cái nhìn thế nào về cô ấy?” Phan Lâm hỏi.

“À, những trận đấu của tuyển thủ này gần đây tôi cũng có để ý. Thực lực cô ấy rất mạnh, mà theo tôi được biết, có rất nhiều chiến đội cảm thấy hứng thú với cô ấy rồi. Thật là tương lai rộng mở!” Lý Nghệ Bác nói.

“OK, bây giờ tuyển thủ Đường Nhu đã cho Hàn Yên Nhu chạy đến chính giữa bản đồ, nhưng vẫn không phát hiện được tung tích của đối thủ.”

“Phải, xem ra cô ấy đã phát hiện đối phương đang lẩn khuất rồi. Cô lập tức điều khiển Hàn Yên Nhu di chuyển.” Phan Lâm xem trận đấu, tường thuật không ngừng.

“Tiêu Thời Khâm là một bậc thầy chiến thuật, đấu pháp của anh ấy chắc chắn sẽ không câu nệ hay cứng nhắc theo một cách. Lối đánh khó lường như Tiêu Thời Khâm trên thực tế là rất trí mạng đối với một người mới vẫn chưa tiếp xúc Vinh Quang quá lâu như Đường Nhu.” Lý Nghệ Bác vội vàng ngắt lời Phan Lâm để chen vào bình luận, vì từ góc nhìn thượng đế, Tiêu Thời Khâm dường như đã phát hiện ra dấu vết của Hàn Yên Nhu và đang đi vòng qua.

“Xem ra trước đó chúng ta phân tích rất đúng, phía Gia Thế đã nghiên cứu và tìm hiểu bản đồ này tường tận rồi. Có lẽ ngay từ ban đầu họ đã đặt trọng điểm nghiên cứu vào bản đồ dùng trong trận chung kết.” Thấy tuyến đường mà Tiêu Thời Khâm chọn đi, Lý Nghệ Bác lập tức đánh giá, “Trái lại, tuyển thủ Hưng Hân có vẻ như đang lạc lối. Đối với một người mới mà nói, việc nắm bắt bản đồ lạ chắc chắc sẽ không bằng tuyển thủ cũ.”

“OK, bây giờ Diệt Sinh Linh của Tiêu Thời Khâm đã thành công di chuyển đến gần Hàn Yên Nhu nhưng Đường Nhu vẫn chưa phát hiện. Cô ấy vẫn tiếp tục điều khiển nhân vật tiến về phía trước. Uầy, địa hình trước mặt cực kì trống trải, không lẽ cô ấy định phơi thân ra dưới tầm nhìn công kích của đối thủ sao?” Phan Lâm kêu lên.

“Nếu địa hình khu vực này bị kỹ sư máy móc lợi dụng được, e rằng sẽ bị chơi zâm đến chết!” Lý Nghệ Bác dự đoán diễn biến trận đấu.

“Vậy Tiêu Thời Khâm sẽ làm gì? Diệt Sinh Linh đang âm thầm bám đuôi, không lẽ muốn chơi zâm thật? Diệt Sinh Linh cắm xuống một quả mìn, rõ ràng muốn chơi zâm rồi! Anh ấy thả Người Máy Theo Dõi ra, sau đó… Máy Móc Nhảy Dù! Diệt Sinh Linh triệu hồi Máy Móc Nhảy Dù phát động thế tấn công rồi!” Phan Lâm kêu lên.

Hai con máy được người chơi gọi là “Trực Thăng Bí Đao” vừa đảo mắt đã bay tới trên đỉnh đầu Hàn Yên Nhu, bụng mở ra, bom trong đó rầm rầm xếp hàng rơi xuống. Hàn Yên Nhu lăn người né tránh, sau đó lập tức đứng dậy bỏ chạy. Hai con “Trực Thăng Bí Đao” đuổi theo không tha, bom thả xuống hầu như đều rơi sát gót chân Hàn Yên Nhu, nổ thành một đường dài sau lưng cô, lửa cháy phừng phừng, đất đá văng loạn xạ.

Máy Móc Nhảy Dù cứ thế mà hít khói cho đến khi kĩ năng hết thời gian. Cả thế giới chỉ vừa yên lặng được một tích tắc, Đường Nhu bỗng nghe thấy một âm thanh cọt kẹt vang lên. Cô vội hạ thấp góc nhìn, một con Người Máy Theo Dõi be bé xinh xinh đã chạy đến bên chân cô. Cuống quýt nhảy lên, chiến mâu trong tay Hàn Yên Nhu điểm xuống, gõ chính xác lên đầu con robot con, ầm một tiếng, robot con nổ thành từng mảnh.

“Đường Nhu phản ứng rất nhanh, nhưng vẫn không kịp…”

Phan Lâm còn chưa dứt câu đã thấy Hàn Yên Nhu đang lơ lửng giữa trời bỗng nhiên nghiêng người qua một bên.

“Ủa, tránh thoát rồi??” Phan Lâm kinh ngạc kêu lên.

Từ góc nhìn thượng đế hắn thấy rất rõ, sau Máy Móc Nhảy Dù và Người Máy Theo Dõi, Tiêu Thời Khâm lại điều khiển Diệt Sinh Linh ném ra một Máy Nén Khí. Máy Nén Khí dùng khí áp để công kích mục tiêu, khi tấn công sẽ không hề có dấu hiệu như lóe sáng hay gì cả. Dấu hiệu duy nhất có thể biết rõ là một tiếng “phụp” vang lên như mở sâm panh, mà tiếng động này cũng đã được che giấu bởi vụ nổ của Người Máy Theo Dõi vừa rồi, thế nhưng dưới tình huống đó vẫn bị Hàn Yên Nhu tránh thoát.

“Cô ấy làm cách nào phát hiện được? Còn nữa, lúc nãy làm sao cô ấy có thể di chuyển giữa không trung?” Phan Lâm gào lên hoảng hốt. Những lúc thế này, khách mời Lý Nghệ Bác thường sẽ giải thích ngay lập tức. Giải thích những tình huống có trình chuyên môn cao là nhiệm vụ của chuyên gia khách mời mà!

Ai ngờ lần này Phan Lâm gào lên cho đã, trả lời hắn lại chỉ là một bầu không khí yên lặng. Hắn quay đầu nhìn mới thấy Lý Nghệ Bác đang ngạc nhiên nhăn nhó. Thì ra Lý Nghệ Bác cũng chả hiểu mô tê gì cả. Bình luận viên thì tha hồ gào thét khi gặp tình huống bất ngờ hoặc phức tạp cần có chuyên gia giải thích, nhưng Lý Nghệ Bác chính là chuyên gia, nếu cũng nhìn không hiểu thì chui đi đâu mà trốn!

Tuy vậy Phan Lâm đã lỡ hỏi ra miệng rồi, không trả lời cũng phải trả lời, Lý Nghệ Bác kêu tổ ghi hình chiếu lại màn vừa rồi cho hắn ngâm kíu kỹ hơn. Nhưng cuộc đụng độ trong trận vẫn chưa ngừng, Hàn Yên Nhu vừa mới rơi xuống đất liền vọt tới vị trí của Máy Nén Khí. Tung tích của Diệt Sinh Linh đã bị bại lộ, hắn xoay người thực hiện kế thứ 36, Hàn Yên Nhu đuổi sát theo, đạp trúng quả mìn Tiêu Thời Khâm đã chôn trước đó.

Một tiếng nổ vang dội, Hàn Yên Nhu lăn thêm một vòng, mượn sóng xung kích nhảy lên ưỡn lưng một cái, không màng đến sát thương do các mảnh vỡ nổ ra văng đến, cô chỉ muốn tiếp tục đuổi theo Diệt Sinh Linh.

Tổ ghi hình tranh thủ thời gian, vội vàng chiếu lại cảnh Hàn Yên Nhu nhảy lên đâm nổ Người Máy Theo Dõi, sau đó tránh thoát Máy Nén Khí. Màn hình zoom vào, chiếu chậm khoảnh khắc chiến mâu của Hàn Yên Nhu điểm về phía Người Máy Theo Dõi, tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ: Sau khi đâm nổ robot con, chiến mâu lẽ ra phải rút về, nhưng không, nó đột nhiên đâm tới luôn. Chiến mâu điểm xuống đất, Hàn Yên Nhu mượn lực để nhích thêm một đoạn ngắn trong không trung, mới né được cú ép không khí vừa rồi.

“Chỉ một tích tắc, Đường Nhu không thể nào đã chuyển góc nhìn mà thấy được Máy Nén Khí bên kia, do đó chỉ có một khả năng duy nhất là giữa tiếng nổ của Người Máy Theo Dõi, cô ấy đã nghe được tiếng phát động của Máy Nén Khí.” Lý Nghệ Bác giải thích.

“Cái đó… cái đó có thể làm được hả?” Phan Lâm hỏi.

“À thì, có vài tuyển thủ kinh nghiệm vẫn có khả năng phân biệt được các âm thanh pha lẫn vào nhau.” Lý Nghệ Bác nói.

“Nhưng Đường Nhu chỉ là một người mới thôi mà!” Phan Lâm nói.

“Xem ra tân binh này có tài năng không hề tầm thường!” Lý Nghệ Bác chỉ đành trả lời qua loa, có điều câu trả lời này lại chó ngáp phải ruồi: Đối với âm thanh, Đường Nhu thực sự có thính lực phân biệt cực cao.