Tô Dương bảo Liễu Mộng Vân tìm Hách Nhân đến. Bên đống lửa, ba người tụ lại một chỗ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có Thay Đổi Kế Hoạch
chuyện gì không, Đội trưởng? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có một chuyện ta cần nói với các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn Hách Nhân, nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có phải Mã phó đại đội trưởng muốn chúng ta âm thầm điều tra trước, nếu như phát hiện Hồ Long cùng Hà Miêu có vấn đề mới dùng lá thư ủy nhiệm kia, đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Hách Nhân gật đầu, Liễu Mộng Vân cũng nhìn chằm chằm Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta muốn đổi thành phương thức khác! ͏ ͏ ͏ ͏
- Phương thức gì? ͏ ͏ ͏ ͏
- Trực tiếp mang theo Y Cao Kiệt đối chất cùng Hồ Long và Hà Miêu! ͏ ͏ ͏ ͏
Hách Nhân không đồng ý: ͏ ͏ ͏ ͏
- Như vậy có khi nào sẽ đánh rắn động cỏ không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau khi đối chất xong, chúng ta trực tiếp khống chế Hồ Long và Hà Miêu, lập tức tiếp nhận toàn bộ An Long Thành! ͏ ͏ ͏ ͏
Hách Nhân cùng Liễu Mộng Vân kinh ngạc nhìn Tô Dương, biện pháp này thật sự có hơi quá khích. ͏ ͏ ͏ ͏
Hách Nhân bình tĩnh lại: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể nói một chút lí do vì sao không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ cần chúng ta vừa xuất hiện, tin tức chúng ta đến An Long Thành sẽ không dối gạt được, nhất định tổ chức Hắc Vũ sẽ cảnh giác toàn bộ, nếu như Hồ Long và Hà Miêu thật sự có liên quan đến bọn họ, có sự giúp đỡ của hai người, chúng ta muốn tìm cho ra tổ chức Hắc Vũ sẽ khó khăn hơn rất nhiều! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương bẻ gãy một nhánh cây khêu phía trên đống lửa, nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dẫu sao Hồ Long vẫn là địa đầu xà, tuy thực lực chúng ta mạnh, nhưng bọn chúng có nhiều người. ͏ ͏ ͏ ͏
Hách Nhân nhắc nhở: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phương án này bất đồng với mệnh lệnh của Mã phó đại đội trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng mục tiêu của chúng ta là như nhau! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cắn răng, quai hàm hơi ngạnh lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Hách Nhân trầm mặc. ͏ ͏ ͏ ͏
- An Long Thành nhất định có vấn đề, nếu không khống chế được đám người Hồ Long, bình thường manh mối chỉ có thể dựa vào các huynh đệ chúng ta đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn về phía các Ngự Thú sư của Tiểu Đội Khẩn Cấp số 14 đang bận rộn, lại chậm rãi nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- 70 vị Ngự Thú sư Hoàng Kim cấp đều chưa biết rõ nhiệm vụ lần này, nếu để cho bọn họ phân tán đến An Long Thành, thì chẳng khác nào đá chìm đáy bể, bọn họ không chỉ rất khó tìm được manh mối, nói không chừng còn có thể gặp phải nguy hiểm tánh mạng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng nếu Mã phó đại đội trưởng trách tội... ͏ ͏ ͏ ͏
- Cứ nói là mệnh lệnh của ta, ngươi chỉ là nghe lệnh hành sự! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương bình thản nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này... ͏ ͏ ͏ ͏
Hách Nhân phải thừa nhận, kế hoạch của Tô Dương vô cùng cấp tiến lại mạnh mẽ, đối với Tiểu Đội Khẩn Cấp số 14 bọn họ mà nói, tuyệt đối là lợi nhiều hơn hại. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn vẫn lo lắng Mã Văn Hồng sẽ trách tội. ͏ ͏ ͏ ͏
Quả thực, Hách Nhân có ý muốn trốn tránh trách nhiệm, nhưng hắn lại không ngờ Tô Dương sẽ đáp ứng quá sảng khoái như thế! ͏ ͏ ͏ ͏
Hách Nhân há miệng như muốn nói điều gì, lại bị Tô Dương cắt đứt. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có việc gì, ngươi nên rõ ràng năng lực phòng ngự của ta, nói không chừng Mã đại đội trưởng cũng không phá được phòng ngự của ta đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Hách Nhân nhìn chằm chằm Tô Dương, trên mặt đối phương mang nụ cười nhẹ nhõm, ánh mắt chân thành, hơn nửa ngày sau, Hách Nhân mới bất đắc dĩ gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta nghe ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì đúng rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương vỗ vỗ bả vai Hách Nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
Hách Nhân cười cười, không nói gì nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Liễu phó quan, thông báo tiểu đội tập hợp, bọn họ nhất định phải biết được chuyện bên trong An Long Thành, ta muốn bọn họ hiểu rõ nguy hiểm bên trong thành, địch nhân của chúng ta lần này, rất có thể không chỉ là tổ chức Hắc Vũ, thậm chí còn bao gồm cả quân đội trong An Long Thành! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, Thiếu tá! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đội tập hợp rất nhanh, Tô Dương đơn giản nói tình hình thực tế cho các thành viên tiểu đội biết. Sau khi biết được tình huống thật phía sau An Long Thành, bầu không khí trong toàn bộ Tiểu Đội Khẩn Cấp số 14 trở nên khác biệt hẳn. ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa rồi bọn họ còn vừa nói vừa cười, biểu hiện cực kỳ ung dung, dù sao vẫn có thành viên đơn thuần nghĩ rằng, nhiệm vụ lần này chính là điều tra người mất tích, mà bây giờ, mỗi thành viên của Tiểu Đội Khẩn Cấp đều nghiêm túc hẳn lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Không đến tám giờ, phía ngoài lều, ngoại trừ mấy vị Ngự Thú sư phụ trách thi hành nhiệm vụ ra, các Ngự Thú sư còn lại đều vào trong lều nghỉ ngơi. ͏ ͏ ͏ ͏
Doanh địa yên tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Liễu phó quan, vừa rồi ngươi vẫn không nói gì. Ngươi cảm thấy ta làm như vậy thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiếu tá, ta không có ý kiến gì hết, ta rất tán thành suy nghĩ của ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm, ngươi đi nghỉ ngơi đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Hách Nhân liếc mắt nhìn Tô Dương, sau đó tiến vào trong lều của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn kéo khóa lều lên, lại nhớ tới lời Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏