Đến lúc đó, nhất định cần một bên nhượng bộ, mới có thể triển khai công việc thoải mái. Mà Tô Dương hi vọng, khi ấy người nhượng bộ sẽ là Hách Nhân, chứ không phải bản thân. ͏ ͏ ͏ ͏
Trở lại nhà ăn, mọi người đang cùng nhau ăn cơm, có vài vị Bạch Kim Ngự Thú sư chạy đến chào hỏi Tô Dương, hắn cũng đều chào hỏi lại toàn bộ. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi ăn cơm trưa xong, mọi người lần lượt tản đi, Diêu Tinh trước khi đi còn đến vỗ vỗ bả vai Tô Dương, thở dài nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này làm rất tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, Đại đội trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện trứng hung thú, ắt hẳn đã mười phần chắc chín, ngươi cứ chờ tin tức đi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn Đại đội trưởng. ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như ngươi thật sự muốn cảm ơn ta, thì cứ làm tốt trên cương vị của mình, đó mới là cách cảm ơn ta tốt nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta sẽ cố gắng! ͏ ͏ ͏ ͏
Những lời này hoàn toàn là những lời tận đáy lòng Tô Dương. Tuy Đại Đội Khẩn Cấp vừa cực khổ vừa nguy hiểm, nhưng hắn thu hoạch được rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Xế chiều hôm đó, Từ Vân đã lâu không gặp đến Đại Đội Khẩn Cấp tìm Tô Dương, nói là Tần tướng quân muốn gặp hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Vân mang theo Tô Dương đi tới một căn phòng bình thường trong Xương Vũ Thành Quân Bộ. ͏ ͏ ͏ ͏
Phòng họp không lớn, chỉ rộng khoảng hơn hai mươi mét vuông, có một cái bàn gỗ dài được phết sơn đen, chung quanh bàn đặt hơn mười cái ghế. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, trong phòng họp chỉ có hai người, một người là Tần Bằng Trình, một người là Diêu Tinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình ngồi ở ghế đầu, Diêu Tinh thì ngồi bên tay trái Tần Bằng Trình. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương vừa vào cửa, lập tức chào hai người theo nghi thức quân đội. Tần Bằng Trình tựa lưng vào ghế, chỉ chỉ vị trí đối diện, tùy ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Một nữ thư ký đẩy cửa ra, rót cho Tô Dương một chén trà, Tô Dương lập tức nói cảm ơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình phân phó: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đóng cửa lại, không để cho bất kỳ người nào tiến vào! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ thư ký vội vàng gật đầu đáp. ͏ ͏ ͏ ͏
Cánh cửa vừa được khép lại, cả căn phòng liền trở nên yên tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh nhìn thoáng qua Tần Bằng Trình, Tần Bằng Trình mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện trứng của con hung thú kia, hẳn ngươi biết chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có biết một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy là tốt rồi, ta cũng không nói lời thừa nữa! ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình ngiêm mặt nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì lấy được quả trứng hung thú kia, Tây Nam Quân Bộ chúng ta đã phải trả giá rất lớn... ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão Tần, nói thẳng vào vấn đề đi, đừng nói nhảm nữa! ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh dí đầu thuốc lá vào trong gạt tàn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bị Diêu Tinh cắt đứt nói, Tần Bằng Trình cũng không tức giận, hắn tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đó hơn phân nửa là trứng của một con Không gian hệ hung thú, tiềm lực trưởng thành rất có thể đạt được tiêu chuẩn Đế cấp, ngay cả ta cũng không chắc chắn sẽ khống chế được nó. ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình thuận miệng lại hỏi một câu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng rồi, ngươi biết Đế cấp là gì chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nghiêm túc gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Biết, phía trên Hoàng cấp! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy là tốt rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình gật đầu, chăm chú nhìn Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi rất ưu tú, thậm chí còn ưu tú hơn cả ta hồi trẻ một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hình như không chỉ là một chút! ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh chen miệng vào, lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng tự dát vàng lên mặt mình! ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão Diêu, hiện tại ta đang nói chuyện! ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình cắn răng nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh giơ hai tay lên, làm dáng đầu hàng, thuận tiện bày tỏ một chút áy náy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có khả năng cứ như vậy mà buông bỏ quả trứng hung thú đó, khắp Tây Nam Quân Bộ này, thiên phú của ngươi là xuất sắc nhất, hơn nữa ngươi cũng có kinh nghiệm bồi dưỡng Địa Ngục Huyết Đằng Hoa... Ta muốn giao nó cho ngươi, hẳn đây sẽ là lựa chọn tốt nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình nhìn chằm chằm Tô Dương, chăm chú hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có lòng tin không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có! ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình thấy được tự tin tuyệt đối trong mắt Tô Dương, mà hắn lại rất thưởng thức những người tự tin như thế. ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình hít sâu một hơi, sắc mặt trịnh trọng, hắn lấy ra một quả trứng hung thú màu xám tro từ trong túi không gian. ͏ ͏ ͏ ͏
Thoạt nhìn, quả trứng hung thú này chẳng có gì kỳ lạ, vô cùng bình thường. Vỏ ngoài xám lạnh, lấm tấm rất nhiều điểm vàng nhạt, tựa như một cục đá lớn bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn kỹ quả trứng hung thú, toàn bộ thông tin về nó đều hiện lên trong đầu hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
“Tên gọi: Hư Không Du Linh ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên phú: ͏ ͏ ͏ ͏
1. Không Gian Cảm Ứng (Hi hữu) ͏ ͏ ͏ ͏
Tiềm lực trưởng thành: Đế cấp trung phẩm ͏ ͏ ͏ ͏
Thuộc tính: Phi hành hệ, Không gian hệ” ͏ ͏ ͏ ͏
Quả thực là Không gian hệ hung thú thần bí! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiềm lực trưởng thành, quả thực cũng đạt tới Đế cấp trung phẩm. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có một thiên phú hiếm thấy và một thiến phú cấp phổ thông. Chỉ có thể nói, Hư Không Du Linh này ở trong toàn bộ chủng tộc Hư Không Du Linh cũng chỉ xem như đạt trên tiêu chuẩn thôi. ͏ ͏ ͏ ͏