“Đinh! Sủng thú Đại Địa Bạo Hùng của ngươi đã giết chết một Ngự Thú sư Thanh Đồng trung phẩm, + 1000 điểm kinh nghiệm!” ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Sủng thú Đại Địa Bạo Hùng của ngươi đã giết chết một Ngân Nhãn Hồ Thanh Đồng trung phẩm, + 1000 điểm kinh nghiệm!” ͏ ͏ ͏ ͏
Ba mươi vị Ngự Thú sư Sa Lang Bang còn lại nhìn thấy thi thể kia, vẻ mặt lập tức tái nhợt. Rất nhiều người nhìn thấy Sa Tử Hào đứng ở một bên, lớn giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Đội Khẩn Cấp các ngươi không có quyền giết người, ta phải kiện các ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười cười, không thèm để ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta là Tiểu Đội Khẩn Cấp số 10 của Đại Đội Khẩn Cấp, nếu như ngươi bất mãn có thể đi kiện chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Một thành viên tiểu đội số 10 cũng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng, đội trưởng của chúng ta là Thân Nham, Thân trong thân thỉnh, Nham trong nham thạch, ngươi đừng có tìm nhầm người! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương đi tới trước mặt Ngự Thú sư thứ hai, vị Ngự Thú sư nọ thấy Tô Dương, vẻ mặt lập tức trắng bệch. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi thì sao? Ngươi biết không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Trưởng quan, ta thật sự không biết! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương gật gật đầu, một cánh tay bóp cổ người nọ, đối phương lập tức tắt thở. ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Sủng thú Đại Địa Bạo Hùng của ngươi đã giết chết một Ngự Thú sư Thanh Đồng thượng phẩm, + 3000 điểm kinh nghiệm!” ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Sủng thú Đại Địa Bạo Hùng của ngươi đã giết chết một Bạo Ngạc Thanh Đồng thượng phẩm, + 3000 điểm kinh nghiệm!” ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt Tô Dương, lũ người này không xứng đáng làm Ngự Thú sư! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngự Thú sư từ lúc mới xuất hiện, nhiệm vụ chính là bảo vệ nhân loại sinh tồn phát triển. Sứ mệnh của bọn hắn chính là giết hung thú, bảo vệ con người, vì con người tranh giành tài nguyên sinh tồn nhiều hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Quân đội Ngự Thú sư bọn họ là làm như vậy. Thậm chí Trân Bảo Các cùng với các Dong Binh Đoàn lớn, Mạo Hiểm Giả cũng có thể đồng thời trong lúc giết hung thú, gián tiếp cống hiến vì nhân loại! ͏ ͏ ͏ ͏
Còn đám Ngự Thú sư Sa Lang Bang này lại chỉ ỷ vào thực lực Ngự Thú sư ức hiếp người thường. Lần này càng hay hơn, bọn hắn lại dám vươn tay với người thân của thành viên Đại Đội Khẩn Cấp! ͏ ͏ ͏ ͏
Cha của cô bé kia tắm máu xông pha trên chiến trường, đám cặn bã Sa Lang Bang này ở hậu phương an toàn lén lút bắt cóc con gái nhà người ta. Loại người này, làm Tô Dương căm ghét! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn thậm chí cảm thấy hung thú còn đáng yêu hơn lũ cặn bã khốn nạn này rất nhiều. Lũ Ngự Thú sư này không xứng để sống! ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên khi Tô Dương giết đám người này, không có tí nào chùn tay. Hơn ba mươi vị Ngự Thú sư Sa Lang Bang đều không dám nhìn thẳng Tô Dương. Trong mắt bọn hắn, Tô Dương giết người không chớp mắt tựa như ác ma. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương bình tĩnh đi tới trước mặt Ngự Thú sư thứ ba: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi thì sao? Ngươi biết hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Vị Ngự Thú sư kia tức tiếp quỳ xuống, loại Ngự Thú sư gia nhập tổ chức ngầm phi pháp này chỉ biết ỷ vào thực lực ức hiếp người thường thông thường đều không có cốt khí gì. Nếu như bọn hắn hơi có chút cốt khí, có chút cảm giác chính nghĩa, sớm đã gia nhập quân đội, hoặc là tới dã ngoại săn giết hung thú. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta nghĩ, ngươi chắc chắn phải biết gì đó đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta... ͏ ͏ ͏ ͏
Vị Ngự Thú sư kia đang muốn nói gì, Sa Tử Hào lại đứng ra lớn tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi là đang tàn sát dân lành, ta liều mạng với các ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Rất rõ ràng Sa Tử Hào đã ý thức được nguy hiểm, hắn muốn ra tay. Nhưng hắn vừa định ra tay liền kinh ngạc nhận ra, thân thể hắn không chịu sự khống chế của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Sa Tử Hào nhìn Tô Dương một cách kinh khủng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đã làm gì ta? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có chuyện của ngươi, ngươi cứ yên lặng mà nhìn đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nói với Thất Thải Mê Huyễn Điệp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm hắn ngậm miệng lại! ͏ ͏ ͏ ͏
Sa Tử Hào phát hiện... Ngay cả miệng mình cũng không mở ra được. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói đi, người vướng víu đã câm miệng rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn vị Ngự Thú sư quỳ trước mặt mình với vẻ mặt hòa nhã. ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, bên cạnh Tô Dương, một Ngự Thú sư Hoàng Kim cấp đột nhiên nhảy ra, một thanh chủy thủ đâm vào ngực Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cẩn thận! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiếu tá! ͏ ͏ ͏ ͏
Bảy vị Ngự Thú sư Tiểu Đội Khẩn Cấp số 10 kinh hô. ͏ ͏ ͏ ͏
Ám sát ở khoảng cách gần như vậy, cho dù là Ngự Thú sư Bạch Kim cấp cũng có khả năng mất mạng. Nhưng chuyện xảy ra tiếp đó hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của bọn hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương một tay cầm lưỡi dao thanh chủy thủ nhẹ bóp một cái, chủy thủ bằng xương kia bị bóp nát. Mở tay phải ra vẩy mảnh xương xuống đất, Tô Dương vỗ vỗ mảnh xương trên tay, xem thường hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi tới chọc cười hả? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương trở tay một quyền đánh vị Ngự Thú sư Hoàng Kim cấp ngất xỉu. Người này lại dám ra tay với hắn, chắc là có dính dáng tới chuyện này! ͏ ͏ ͏ ͏
- Trưởng quan, chính là hắn, chính là hắn phụ trách bắt cóc người! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngự Thú sư quỳ trước mặt Tô Dương vội vã đứng lên xác nhận: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trừ hắn còn có bọn Ứng Hùng, Ngô Minh, Ân Hưng Xương đều hẳn phải biết. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nói với hơn ba mươi Ngự Thú sư có mặt: ͏ ͏ ͏ ͏
- Những người này đều bước ra đi! ͏ ͏ ͏ ͏