Liễu Mộng Vân sắc mặt nghiêm túc đem Hắc Hổ Ưng, Thiên Vân Lưu Phong Hạc, Địa Long Thú toàn bộ triệu hoán ra. Hắc Hổ Ưng, Thiên Vân Lưu Phong Hạc thi triển kỹ năng oanh tạc khu vực kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạo Phong Chi Ưng thuận miệng kêu một tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân trong nháy mắt phản ứng kịp, giang hai tay ra, khí tức băng sương phun ra ngoài, vây xung quanh nàng. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, một hắc ảnh nhỏ xinh xuất hiện bên người nàng. Thân thể hắc ảnh lập tức phủ đầy bạch sắc băng sương. Liễu Mộng Vân sợ đến đổ mồ hôi lạnh cả người. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như không phải Tô Dương sớm đoán được loại khả năng này, giúp nàng bày phương án ứng đối thì nói không chừng nàng đã chết! ͏ ͏ ͏ ͏
Trực tiếp đánh bại hung thú, sau đó ký kết khế ước, nếu tự hoàn thành sẽ thu được độ trung thành khá cao. Nhưng cũng không phải là người bên ngoài không thể nhúng tay. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ cần trợ giúp kín kẽ, để con hung thú bị đánh bại kia không biết là được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ chi U Minh Huyễn Ảnh Miêu cứng đờ rơi xuống mặt đất. Nó muốn chạy trốn nhưng tốc độ chậm hơn nhiều so với trước. Thiên phú đóng băng Tuyệt thế cấp của Băng Nguyệt Tinh Linh rất mạnh, một khi thân thể ngưng kết ra băng sương, hành động bắt đầu chậm chạp, U Minh Huyễn Ảnh Miêu liền triệt để rơi xuống hạ phong. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân không cô phụ kỳ vọng của Tô Dương, cưỡi Hắc Hổ Ưng rất nhanh liền khiến U Minh Huyễn Ảnh Miêu hoàn toàn đóng băng tại chỗ. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi cùng U Minh Huyễn Ảnh Miêu ký kết khế ước, Liễu Mộng Vân cảm giác mình còn đang nằm mơ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng khôi phục thực lực. ͏ ͏ ͏ ͏
Không đúng! ͏ ͏ ͏ ͏
Không chỉ có chỉ là khôi phục thực lực mà còn mạnh hơn trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhất là sủng thú trên tay, chất lượng cực cao, so với Ngự Thú sư Tinh Diệu cấp lâu năm cũng không kém chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Liễu Mộng Vân rất hài lòng với đội hình sủng thú của mình, nhiệm vụ hoàn thành!” ͏ ͏ ͏ ͏
Nhận được thông báo hoàn thành nhiệm vụ, Tô Dương tâm tình khoái trá. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi, về ngủ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, Thiếu tá! ͏ ͏ ͏ ͏
Thời điểm Liễu Mộng Vân kêu Thiếu tá, trung khí mười phần. ͏ ͏ ͏ ͏
Thực lực đã trở về, tự tin của nàng dường như cũng quay về rồi. Nói thật, Tô Dương rất thưởng thức nữ nhân tự tin. ͏ ͏ ͏ ͏
Trở lại doanh địa, Tô Dương nhìn thoáng qua trướng bồng. Trước đây, trướng bồng hai người cách nhau rất xa. Hiện tại trướng bồng của hai người cách nhau chỉ năm thước. ͏ ͏ ͏ ͏
Trở lại trướng bồng, Tô Dương suy nghĩ, liền chọn tăng thiên phú của Thất Thải Mê Huyễn Điệp. ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! thiên phú Tinh Thần Kháng Tính Hi hữu cấp của sủng thú Thất Thải Mê Huyễn Điệp thăng lên Tinh Thần Kháng Tính Tuyệt thế cấp!” ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! thiên phú sủng thú Thất Thải Mê Huyễn Điệp của ngươi tăng lên, tiềm lực trưởng thành từ Vương Giả cấp cực phẩm, tăng tới Hoàng cấp hạ phẩm!” ͏ ͏ ͏ ͏
Tinh Thần Kháng Tính (Tuyệt thế cấp): Sủng thú tăng khả năng miễn dịch kỹ năng Tinh thần hệ, cùng ảnh hưởng từ ảo thuật! ͏ ͏ ͏ ͏
Thất Thải Mê Huyễn Điệp bản thân là hung thú Tinh thần hệ, có thiên phú Tinh Thần Kháng Tính Tuyệt thế cấp, về sau đối kháng với các hung thú Tinh thần hệ khác, nó có thể chiếm trước tiên cơ! ͏ ͏ ͏ ͏
Thu phục U Minh Huyễn Ảnh Miêu ngày thứ hai, sau khi ăn xong, Tô Dương kêu Liễu Mộng Vân qua đây. Liễu Mộng Vân đứng ở bên cạnh hắn, trên mặt không có bất kỳ biểu tình. ͏ ͏ ͏ ͏
- Khoảng chừng một tháng sau, hai mươi bảy tháng chín là sinh nhật bằng hữu ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói rồi hắn lấy ra ấu thể của Nham Thạch ma lỗi vẫn ngủ say trong túi không gian ra. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn ở tại Thất Tinh Thành, ta hy vọng ngươi có thể đem lễ vật này giao cho hắn! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân liếc mắt một cái liền nhận ra Nham Thạch ma lỗi. ͏ ͏ ͏ ͏
Sủng thú có tiềm lực trưởng thành đạt đến Tinh Diệu cấp, trời sinh sở hữu năng lực phòng ngự cực kỳ kiên cố. ͏ ͏ ͏ ͏
Hiếm khi Liễu Mộng Vân hỏi nhiều một câu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiếu tá, người bạn kia rất quan trọng với ngươi phải không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Là bạn chơi từ nhỏ đến lớn, quan hệ vô cùng tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương lúng túng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lại nói tiếp, ta có lỗi với hắn, Nham Thạch ma lỗi này là thành chủ Giản Nhân Hào đưa cho ta lúc chiến dịch Đại Hưng Thành, khi có được nó, ta chỉ muốn đưa cho hắn, nhưng khi đó lại có chút luyến tiếc, mấy triệu tiền tệ... Vì vậy liền kéo dài, sau khi từ Xương Vũ Thành trở về, cũng không có thời gian, hiện tại cũng chỉ có thể nhờ ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Là người, sẽ có tư tâm! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân lời ít mà ý nhiều nói ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc chiến dịch Đại Hưng Thành, Thiếu tá còn là một vị Ngự Thú sư Bạch Ngân cấp phải không? Thiếu tá xuất thân bình dân, có tư tâm rất bình thường! Đổi lại là ta, ta cũng luyến tiếc, còn không bằng bán đổi tiền, tăng thực lực lên thật tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đang an ủi ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Ai biết, Liễu Mộng Vân lại trực tiếp dời đi trọng tâm câu chuyện: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kỳ thực, nếu như lúc đó Thiếu tá đưa cho hắn, nói không chừng còn có thể lòng tốt làm chuyện xấu! ͏ ͏ ͏ ͏