Bạo Phong Chi Ưng vẫn ở ngoài cự ly công kích của chúng nó. Ngay cả Tô Dương cũng bất đắc dĩ thở dài, không nhẫn tâm nhìn nữa. Hắn cũng cảm thấy Bạo Phong Chi Ưng hoàn toàn là đang ức hiếp người. ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Cầm Thụ Yêu không chỉ tay ngắn, còn là chân ngắn đáng thương, gặp phải Bạo Phong Chi Ưng loại sủng thú tầm xa tốc độ di chuyển bay nhanh này, bọn chúng chỉ có thể bị động ăn đòn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thế giới hung thú chính là tàn khốc như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Sủng thú Bạo Phong Chi Ưng của ngươi giết chết một Ma Cầm Thụ Yêu Thanh Đồng cực phẩm, cộng một vạn điểm kinh nghiệm!” ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Sủng thú Bạo Phong Chi Ưng của ngươi giết chết một Ma Cầm Thụ Yêu Hoàng Kim hạ phẩm, cộng ba ngàn vạn điểm kinh nghiệm!” ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe được hệ thống điên cuồng nhắc nhở điểm kinh nghiệm nhận được, Tô Dương triệu gọi Địa Ngục Huyết Đằng Hoa ra, thoải mái ngồi lên ghế mây. Ánh dương chiếu khắp nơi. Nhiệt độ không khí dần dần tăng cao, trên trán Tô Dương bắt đầu lấm tấm mồ hôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương dời vị trí đến dưới bóng cây, tạm thời ngăn lại ánh mặt trời gay gắt. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân lấy ra ba viên Hồng Anh Huyết Quả tươi mới, dùng băng ép ra nước ép Hồng Anh Huyết Quả, đổ vào ly thủy tinh, cả ly thủy tinh đều nhuộm thành màu huyết hồng sắc xinh đẹp. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng nhìn Tô Dương với vẻ mặt không có cảm xúc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiếu tá, muốn uống một ly hay không! ͏ ͏ ͏ ͏
- Một ly, cảm ơn! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương quả thật có chút khát nước. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn từng giọt nước trái cây hồng sắc của Hồng Anh Huyết Quả, hắn càng lúc càng khát. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Tay Liễu Mộng Vân vỗ một cái lên ly thủy tinh phát ra tiếng đinh đang. Nàng đem ly thủy tinh đưa cho Tô Dương, lại nhỏ giọng bổ sung một câu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là ta ngẫu nhiên phát hiện được trong lúc tìm củi đốt tối qua. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm, ta biết rồi, cám ơn ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn đưa tay tiếp nhận, ly thủy tinh rất lạnh, bên trong còn có mấy khối đá nhỏ, là nước Hồng Anh Huyết Quả ướp lạnh. Tô Dương ngửa cổ một hơi uống nửa ly, quả nhiên sảng khoái. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng Anh Huyết Quả có hương vị tuyệt vời, còn có nước đá mang tới cảm giác mát lạnh, kết hợp lại càng khiến hương vị thêm thơm ngon. ͏ ͏ ͏ ͏
Uống xong nửa ly nước Hồng Anh Huyết Quả, cảm giác khô nóng trong lòng và thân thể Tô Dương đều bị xua tan không ít. ͏ ͏ ͏ ͏
- Uống ngon! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân gật đầu, vẫn như cũ không có biểu tình gì, dường như căn bản cũng không để tâm lời khen ngợi của Tô Dương. Bất quá Tô Dương cũng không để ý, cùng Liễu Mộng Vân chung sống một đoạn thời gian, hắn đã quen với khuôn mặt băng sơn lạnh như tiền của nàng ấy. Chỉ cần đối phương không phải cố ý bơ hắn, vậy không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn nửa chén nước Hồng Anh Huyết Quả còn lại, Tô Dương nhớ tới Uông Thiên Lãng, nhớ tới Chu Đại Hải ở Bạch Nghĩ Trấn, Thất Tinh Thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện tại, Chu Đại Hải cũng sắp lên năm hai. ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Cầm Thụ Yêu tuy thực lực không mạnh, nhưng sinh mệnh của bọn chúng rất ngoan cường. Bạo Phong Chi Ưng cùng Thất Thải Mê Huyễn Điệp phải mất hai ngày mới giết xong. ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Sủng thú Bạo Phong Chi Ưng của ngươi thăng Bạch Kim cấp!” ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương thở dài một hơi, quyết định rời khỏi đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám Ma Cầm Thụ Yêu còn lại không nhiều lắm, hết lần này tới lần khác đối mặt với thực vật hệ hung thú, Thất Thải Mê Huyễn Điệp không thể phát huy hết khả năng. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhanh như vậy, hai con sủng thú liền thăng đến Bạch Kim cấp, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Tô Dương. Trong này, một phần cũng nhờ Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau mười bảy ngày, Liễu Mộng Vân nói cho Tô Dương, Băng Nguyệt Tinh Linh của nàng thành công thăng đến Bạch Kim cấp trung phẩm. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương thuận miệng hỏi ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể ký kết với sủng thú mới rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy ta tìm giúp ngươi một con sủng thú Phi hành hệ trước! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được ͏ ͏ ͏ ͏
Không có sủng thú Phi hành hệ, đi đâu cũng thấy bất tiện. Liễu Mộng Vân cũng không thể đứng trên móng vuốt của Bạo Phong Chi Ưng mãi được. ͏ ͏ ͏ ͏
Để Bạo Phong Chi Ưng lưu ý hung thú Bạch Kim cấp Phi hành hệ ở phụ cận. Chỉ là ngày thứ hai, Bạo Phong Chi Ưng liền nói cho Tô Dương, nó thấy được một con Thương Vân Chi Ưng. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương đem chuyện này nói cho Liễu Mộng Vân, Liễu Mộng Vân hơi kích động. Trước đây, lúc Phong Vân Điêu vẫn còn, nàng còn có thể vừa ngồi vừa nằm thoải mái. Gần nhất mỗi ngày đều đứng trên móng vuốt của Bạo Phong Chi Ưng, nàng đã sớm chịu đủ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân là nữ nhi của Liễu Long, nàng chưa bao giờ thiếu sủng thú! ͏ ͏ ͏ ͏
Đường đường Ngự Thú sư Bạch Kim cấp lại chỉ có một con sủng thú Bạch Kim cấp để sử dụng. Có trời mới biết mấy ngày nay nàng chịu bao nhiêu ủy khuất! ͏ ͏ ͏ ͏