Tần Bằng Trình nhìn về phía Chúc Hiểu Sương khẳng định: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này đại đội khẩn cấp các ngươi làm rất tốt, Tô Dương cũng đã lập công lớn! ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hiểu Sương giơ tay lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình gật đầu bảo: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thực lực Tô Dương đã sắp đột phá đến Bạch Kim cấp rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Trên mặt bốn vị cao tầng ở đây đều không có bất kỳ biểu lộ nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ khi nhìn thấy chiến tích của Tô Dương, bọn họ đã sớm chuẩn bị tâm lý xong hết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù cho có khiếp sợ đến đâu thì bọn họ cũng sẽ không biểu lộ ra mặt. ͏ ͏ ͏ ͏
Cao tầng Xương Vũ Thành còn có cảnh đời nào mà chưa từng nhìn qua chứ. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù có nói rằng ngày mai tận thế sẽ ập đến, cũng đừng mong sẽ tìm được nét kinh hoảng nào trên mặt bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hiểu Sương nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu đột phá đến Bạch Kim cấp, có lẽ hắn sẽ cần một con sủng thú mới, còn có thể cần ít sự hướng dẫn. ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh nhìn Tần Bằng Trình mỉm cười hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân, có muốn đưa quả trứng hung thú kia cho Tô Dương hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình trầm mặc, hai tay chống lên mặt bàn, nhắm hai mắt lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh lấy một điếu thuốc ra, tự châm cho bản thân: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quả trứng hung thú kia đã để đó nhiều năm vậy rồi, nếu mà không sử dụng thì nó chẳng khác nào vật trang trí! ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước đây ngươi tự mình ra tay, ta, Mã phó đội trưởng, ba vị Ngự Thú sư Vương Giả cấp, còn điều động thêm gần như tất cả nhân viên trong tổ hành động đặc biệt có chiến lực Tinh Diệu cấp của đại đội khẩn cấp chúng ta, tập hợp chiến lực cao cấp nhất của Tây Nam quân bộ, hao hết trăm ngàn cay đắng mới cướp được quả trứng hung thú kia! ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh phun ra một vòng khói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhoáng cái đã ba mươi năm, còn chưa tìm được một chủ nhân cho con sủng thú kia. Chúng ta trả giá đắt như vậy, không thể nào chỉ vì đoạt một quả trứng hung thú về làm đồ trang trí, đúng chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Loại hung thú này không phải ai cũng có thể khống chế! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng ta lại cảm thấy hẳn là tên nhóc Tô Dương kia có thể! ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh vỗ nhẹ lên bàn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ hắn còn chưa đến mười lăm tuổi mà đã là Hoàng Kim cấp Ngự Thú sư đỉnh tiêm, mò được đến cánh cửa Bạch Kim cấp, có năng lực đánh chết cao thủ Bạch Kim cấp hàng đầu. Nếu ngay cả hắn mà cũng không có tư cách, vậy Tây Nam bộ chúng ta sẽ không còn người nào có tư cách nữa! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Dương ưu tú hơn ngươi lúc còn trẻ nhiều. Nếu như tướng quân ngươi ký kết với con mãnh thú kia, chúng ta đều không có ý kiến. Nhưng nếu như ngươi không chịu ký, vậy không nên để đó bám bụi! ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vả lại, không phải Tô Dương cũng chăm sóc cho con Địa Ngục Huyết Đằng Hoa kia rất tốt, khiến nó rất nghe lời hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình từ từ mở mắt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta sẽ suy nghĩ thật kỹ! ͏ ͏ ͏ ͏
Hội nghị kết thúc, Diêu Tinh dẫn Chúc Hiểu Sương rời khỏi quân bộ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Diêu đại đội trưởng, quả trứng hung thú mà ngươi nói kia... ͏ ͏ ͏ ͏
- Đó là tuyệt mật! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cũng không được? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha! ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng là ngươi không được thật, nếu Tần tướng quân đưa ra quyết định thì ngươi sẽ biết! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật sự mạnh vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Rất mạnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh thận trọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chí ít ngay cả Tần tướng quân cũng không nắm chắc được, không thì hắn đã dùng cho bản thân rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hiểu Sương gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà cứ xem như nó có mạnh hơn nữa thì cũng không có ai dùng, vậy nó cũng không là gì hết, chỉ tổ lãng phí tài nguyên! ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đồ tốt như vậy, tất nhiên hẳn nên thuộc về đại đội khẩn cấp chúng ta. Lần này Tô Dương thực hiện nhiệm vụ tốt lắm, nếu hắn mạnh hơn chút nữa không chừng có thể giúp chúng ta chia sẻ thêm nhiều áp lực nữa. Thế thì ta có thể an tâm ngồi trong phòng làm việc đọc báo uống trà rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không biết vì hắn mà hiện tại đại lão Tần Bằng Trình của Tây Nam bộ đang lâm vào khổ não. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn ở nhà lười biếng đợi được chừng ba ngày, mới bắt đầu suy nghĩ nên làm thế nào để tăng thiên phú cho sủng thú. ͏ ͏ ͏ ͏
Đưa hai vị giáo đồ Thú Thần Giáo về Xương Vũ Thành, hắn cũng hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống. ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể đề thăng một cấp thiên phú cho bất kỳ con sủng thú nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn lướt qua toàn bộ thiên phú của bốn con sủng thú, Tô Dương lại để mắt đến Đại Địa Bạo Hùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Không phải Tô Dương bất công, thật sự là Đại Địa Bạo Hùng tương đối trọng yếu. ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Thiên phú tinh thần kháng tính Tuyệt Thế cấp của sủng thú Đại Địa Bạo hùng đã được đề thăng đến Thần Thoại cấp! ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Sủng thú Đại Địa Bạo Hùng của ngươi thăng cấp thiên phú, tiềm lực trưởng thành được đề thăng, từ Đế cấp cực phẩm đề thăng đến Thần cấp hạ phẩm!” ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe một tiếng thông báo của hệ thống, tâm trạng Tô Dương vô cùng sảng khoái. ͏ ͏ ͏ ͏
Con sủng thú thứ ba có tiềm lực Thần cấp, cảm giác siêu đỉnh! ͏ ͏ ͏ ͏