Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 218: Trở Về Xương Võ Thành




Thành viên của tiểu đội khẩn cấp cưỡi sủng thú phi hành hệ nhanh chóng đến gần hiện trường. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay lúc này, Chung phó thành chủ của Nam Dư Thành cũng chỉ huy số lượng lớn Hoàng Kim cấp Ngự Thú sư vội đến chỗ giáo chủ Thú Thần Giáo và Tô Dương rơi xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Ai cũng thấy đây là cơ hội tốt nhất để giết kẻ địch. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng sau khi khói bụi tan đi, chỉ có Tô Dương cả người đầy bụi bặm, nhếch nhác chả ra sao xuất hiện trước mặt bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngoại trừ Tô Dương ra, bọn họ không thấy kẻ địch đâu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, người áo đen đâu? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi nói cái này? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thở hổn hển kéo thi thể màu đen từ trên đất lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu nó còn có thể được gọi là thi thể. ͏ ͏ ͏ ͏

Cả thi thể đã hoàn toàn vặn vẹo biến dạng, dường như bị lực lượng gì đó rất lớn dồn ép... ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu không phải cả người đều là đồ đen thì có lẽ người ở hiện trường không nhận ra đối phương. ͏ ͏ ͏ ͏

Chung Duệ Lập ngẩn ngơ nhìn thi thể kia hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi... Giết hắn rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm, giết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đó là Bạch Kim cấp Ngự Thú sư đấy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn chết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Chung Duệ Lập im lặng. ͏ ͏ ͏ ͏

Thực lực cao cường, cao thủ Bạch Kim cấp của Thú Thần Giáo đàn áp thành chủ Nam Dư Thành, cứ như vậy mà bị một Hoàng Kim cấp Ngự Thú sư giết chết. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không thể nào chấp nhận được. ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng ngay lúc này, Cao Viễn đang chiến đấu phát hiện. ͏ ͏ ͏ ͏

Sủng thú của người áo đen Thú Thần Giáo đã ngừng tấn công, sau đó bắt đầu bay về phía xa... ͏ ͏ ͏ ͏

Giữa không trung, Thiên Vân Lưu Phong Hạc mới vừa khôi phục ý thức từ cơn đau dữ dội xông vào vòng vây, bay về hướng bầu trời đêm mênh mông. ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy tình huống này, hình như tất cả Ngự Thú sư đều biết, người áo đen của Thú Thần Giáo kia chết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đội trưởng, ngươi thật sự là quá mạnh! ͏ ͏ ͏ ͏

- Bạch Kim cấp Ngự Thú sư cũng bị ngươi giết. ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏

Chiến đấu vẫn chưa kết thúc, vẫn có mấy con hung thú Bạch Kim cấp tàn sát bừa bãi ở Nam Dư Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng tất cả Ngự Thú sư ở hiện trường rất rõ, theo cái chết của người áo đen kia, cuộc chiến ở nội thành Nam Dư Thành cũng sắp kết thúc rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đuổi giết hung thú Bạch Kim cấp ngay lập tức, nhanh lên! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏

Ngự Thú sư của Nam Dư Thành đuổi giết mấy con hung thú Bạch Kim cấp mà người áo đen của Thú Thần Giáo để lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Bây giờ không có năng lực tinh thần hệ của người áo đen giúp đỡ, bọn họ có thể phát huy tất cả lực lượng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thiếu tá, ngươi không sao chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không sao, không bị thương, máu trên người đều là của hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương miễn cưỡng mỉm cười: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có điều hơi mệt, đầu hơi đau! ͏ ͏ ͏ ͏

Không bị tổn thương một sợi tóc, đánh giết Bạch Kim cấp Ngự Thú sư... Thật là biến thái! ͏ ͏ ͏ ͏

Ngoài từ này ra, Chung Duệ Lập không nghĩ ra từ khác để hình dung. ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi đi nghỉ trước đi, mấy chuyện còn lại để bọn ta giải quyết! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Chung Duệ Lập vừa đi, Tô Dương đã bị đám Từ Cửu Thiên vây lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn hai tù binh Thú Thần Giáo trên lưng Thương Vân Chi Ưng của Từ Cửu Thiên, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta tưởng bọn họ chết hết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Từ đầu đến giờ, hai tù binh Thú Thần Giáo vẫn luôn hôn mê. ͏ ͏ ͏ ͏

Vì Nam Dư Thanh muốn lấy ký ức của bọn họ nên tiêm lượng lớn thuốc trấn tĩnh vào người họ. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ Cửu Thiên cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lúc chúng ta chạy đến đây, ta sẵn tay cứu người. ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Sủng thú trên người hai giáo đồ Thú Thần Giao đã bị Nam Dư Thành xử lý từ lâu. ͏ ͏ ͏ ͏

Rơi xuống từ độ cao cao như vậy, còn với tốc độ của Bạo Phong Chi Ưng, bọn họ chắc chắn phải chết. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu bọn họ chết, nhiệm vụ của Tô Dương cũng thất bại. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không, việc chúng ta làm không đáng nhắc đến! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, đội trưởng giết cả Bạch Kim cấp Ngự Thú sư! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là do ta may mắn, nếu không phải Cao thành chủ khống chế quá nhiều sủng thú của đối phương, e rằng ta không dễ dàng thành công như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu đối phương không chỉ có một con Thiên Vân Lưu Phong Hạc, độ khó khi Tô Dương muốn tiếp cận đối phương càng cao hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đội trưởng quá khiêm tốn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta về thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nào, đội trưởng, ta đỡ ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Bây giờ ta vẫn có thể đi, không cần ngươi đỡ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy sức mạnh bạo phát có kỳ yếu ớt, nhưng cơ thể Tô Dương rất khỏe mạnh, thời kỳ yếu ớt vẫn chưa đến. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày thứ hai sau cuộc chiến với cao thủ Thú Thần Giáo, Cao Viễn tự mình đến thăm hỏi Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, dường như Cao Viễn đã đối xử với Tô Dương như cao thủ đồng cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Quan trọng nhất là Tô Dương vẫn còn trẻ, trẻ hơn hắn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu thế chỉ cần không chết trẻ, vậy chắc chắn là tiền đồ vô lượng. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai người nói chuyện vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏

Đến tối, chuyến tàu Nhuyễn Trùng vào sân ga lúc mười giờ. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi tạm biệt Cao Viễn và Chung Duệ Lập, Tô Dương dẫn theo bốn người tiểu đội khẩn cấp áp giải hai giáo đồ Thú Thần Giáo lên đoàn tàu Nhuyễn Trùng. ͏ ͏ ͏ ͏