Một tên đáng thương, rõ ràng là một con hung thú Hoàng Kim cấp chuyên ăn thịt, bây giờ lại ôm gỗ mục mà gặm, có vẻ còn gặm rất ngon miệng. ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người trong tiểu đội đều nhìn về phía Thất Thải Mê Huyễn Điệp của Tô Dương, có thể dễ dàng đưa một con hung thú Hoàng Kim cấp vào ảo thuật, thật sự là đáng sợ! ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu Thất Thải Mê Huyễn Điệp đối phó với bọn hắn, có lẽ bọn hắn đều chạy không thoát! ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Các ngươi không muốn sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Muốn! ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Thành viên tiểu đội lại thành công thu phục một con Hắc Kim Khôi Giáp Chu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đội trưởng, vậy thu thập hai con! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thoạt nhìn hai con kia không quá mạnh mẽ, để Thất Thải Mê Huyễn Điệp giết bọn chúng! ͏ ͏ ͏ ͏
Móng vuốt sắc bén đâm vào phần bụng mềm mại của hai con Hắc Kim Khôi Giáp Chu. Hơn mười thành viên trong tiểu đội nuốt nước miếng. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Sủng thú Thất Thải Mê Huyễn Điệp của ngươi thăng cấp tới Hoàng Kim trung phẩm!” ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ bảy ngày mà thành viên tiểu đội đã thu thập đủ ba mươi con Hắc Kim Khôi Giáp Chu Hoàng Kim cấp! ͏ ͏ ͏ ͏
Mười ba thành viên trong tiểu đội không người nào là không hài lòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương đạt được gợi ý khi nhiệm vụ hoàn thành liền không chút do dự chọn một kỹ năng cho Đại Địa Bạo Hùng lĩnh ngộ thử! ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Địa Bạo Hùng lĩnh ngộ một kỹ năng mới, hắn cũng có thể dùng một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Sủng thú Đại Địa Bạo Hùng của ngươi lĩnh ngộ kỹ năng Địa Động Sơn Dao!” ͏ ͏ ͏ ͏
Địa Động Sơn Dao: Sủng thú dùng sức giẫm đạp đại địa sẽ hình thành sóng xung kích cường lực khiến đại địa ở gần đó chấn động kịch liệt, nếu thực lực và lực lượng đủ mạnh có thể trực tiếp hất văng kẻ địch, thậm chí khiến đại địa sụp đổ với quy mô lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nghiêm túc nghe hệ thống giải thích kỹ năng. ͏ ͏ ͏ ͏
Kỹ năng này không chỉ có thuộc tính Thổ hệ mà còn có lực lượng cường đại, thực sự là chế tạo riêng dành cho Đại Địa Bạo Hùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Kỹ năng này xem như là một kỹ năng khống chế quần thể, có thể thay đổi hình dạng bề mặt trái đất, khuynh hướng đại hậu kỳ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, Tô Dương cảm thấy kỹ năng này rất ngầu, rất thích hợp với hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Trở về tiểu đội số bảy, Tô Dương hoàn thành nhiệm vụ khiến Chúc Hiểu Sương vô cùng hài lòng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng rồi, mấy ngày trước người nhà của ngươi đã tới Xương Vũ thành, ngươi có thể trở về xem! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật, trở về xem một chút đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hiểu Sương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mấy ngày này ngươi vất vả rồi, ta cho ngươi nghỉ ba ngày! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn đội trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngồi quân xa trở về Xương Vũ Thành, Tô Dương đi thẳng đến biệt thự. ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa mới đẩy cửa ra, Tô Dương đã thấy mẹ mình là Trương Tú Như đang giành lấy cây lay nhà của hầu gái Chu Nguyệt. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẹ! ͏ ͏ ͏ ͏
Trương Tú Như thấy con trai mình thì lập tức buông cây lau nhà ra. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẹ, hai người đang làm gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhàn rỗi không có chuyện gì làm nên muốn lau nhà nhưng nàng lại không cho ta lau! ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Nguyệt ủy khuất nhìn Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mấy ngày này ở đây đã quen chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
Trương Tú Như bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vẫn hơi không quen, ở Thất Tinh Thành ta có trồng rau, ăn đồ tự trồng, sắp hái được rồi... Cuối cùng lại bị đưa tới nơi này! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sao, ở đây chúng ta cũng có thể trồng, nếu một mình mà không làm được thì ta bảo các nàng giúp đỡ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tốt như vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Nguyệt vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta có thể giúp một tay, chúng ta đều biết trồng rau! ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ có thể không quen nhưng sau này sẽ quen! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không thấy bóng dáng của muội muội lại hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng rồi, muội muội đâu rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi học rồi, hy vọng nàng có thể kết bạn mới! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta nghĩ bên này an toàn hơn một chút, sau khi Đại Hưng Thành bị hủy thì tình cảnh của Thất Tinh Thành cũng không quá tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Trương Tú Như nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta hiểu suy nghĩ của ngươi, chuyển đến nơi đây cũng tốt, rất an toàn! ͏ ͏ ͏ ͏
Đến buổi tối, rốt cuộc Tô Tiểu Tiểu cũng trở về. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi nhìn thấy Tô Dương thì Tô Tiểu Tiểu cũng rất vui mừng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Tiểu, như thế nào rồi? Đã kết bạn mới ở trường chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Học võ trong mấy tháng ngắn ngủi, Tô Dương phát hiện muội muội nhỏ nhà mình cao thêm một cái đầu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Tiểu Tiểu ngồi sang bên cạnh Tô Dương, thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng người ta vẫn nhớ Tô Uyển tỷ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau này có cơ hội chúng ta có thể trở về thăm bọn họ! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thực sự có thể sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên là có thể, chờ sau này ca ca cường đại rồi, trực tiếp mang ngươi bay trở về! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta có thể ngồi lên con chim ưng lớn kia của ca ca không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đến lúc đó, ta thương lượng với nó một chút, nể tình ngươi là muội muội của ta, chắc nó sẽ đồng ý! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Tiểu Tiểu dơ ngón tay út: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta ngoắc tay đi! ͏ ͏ ͏ ͏