Nghe nói tâm trạng Đàm Chỉ Thanh không tốt, Tô Dương chỉ có thể ở trong lòng nói với nàng mấy tiếng, thật ngại quá! Chính hắn đã lấy đi Thời Quang Chi Long!
Qua năm tháng, Tô Dương đã nâng tiềm lực trưởng thành của Thời Quang Chi Long lên, đồng thời tăng thực lực của Thời Quang Chi Long và Tịch Diệt Phượng Hoàng đến Thần cấp hạ phẩm.
Lúc này, muốn tiếp tục tăng thực lực cho bọn họ đã khá là khó khăn, chỉ dựa vào việc tìm giết Đế cấp hung thú là không hề thực tết Sau khi Tô Dương phục sinh thi thể được bảo quản hoàn hảo của mấy vị Thần cấp Ngự Thú Sư Bát Bảo Trai, liền nói với Đàm Chỉ Thanh hắn phải về nhà thăm người thân.
Đàm Chỉ Thanh cũng không giữ lại, chỉ nói Tô Dương có thời gian thì đến đây một chút.
Trở lại Vân quốc Liên Bang, đợi thêm mấy tháng, Hạ Na đã sinh cho Tô Dương một đứa con gái. Con trai Tô Dương tên là Tô Mộ Vân, đứa con gái này liền được đặt tên là Tô Mộ Tuyết.
Cái tên này không phải do Tô Dương đặt, mà là do Hạ Na ở nhà một mình, vắt hết óc để suy nghĩ trong nửa năm, lật đủ mọi từ điển mới lấy được thành quả.
Tần Tiểu Tiểu chứng kiến Hạ Na sinh cho Tô Dương một đứa con gái, trong lòng càng thêm lo lắng. Nàng nhanh chóng từ chức, bảo Giai Tử và Tô Dương mang theo nàng tìm giết hung thú khắp nơi để thăng cấp.
Hai năm sau, thực lực Tần Tiểu Tiểu thành công tăng lên Thần cấp, cũng sinh cho Tô Dương một đứa con trai, đặt tên là Tô Mộ Long.
Ngay sau khi Tô Mộ Long được sinh ra không lâu, Giai Tử liền sinh một đứa con gái, gọi là Tô Mộ Doanh. Còn đứa trẻ này là con ai, hiển nhiên không cần phải nói nhiều.
Còn về chuyện vì sao Giai Tử và Tô Dương lại đến với nhau, đó hoàn toàn là công lao của Hạ Na. Nhìn thấy Liễu Mộng Vân, Hạ Na, và cả Tần Tiểu Tiểu đều có con, nàng làm người đứng xem cũng có chút nóng mắt.
Có đôi khi nàng cũng muốn có một đứa con, kéo dài huyết mạch bản thân, nhưng một mình nàng làm sao có thể sinh được con chứ?
Càng nghĩ, chỉ có Tô Dương là thích hợp nhất.
Giai Tử vốn là một người phụ nữ thích cường đại, hơn nữa mọi mặt của Tô Dương đều rất được Giai Tử yêu thích, chẳng qua vì chuyện diệt quốc trước đây nên trong lòng Giai Tử mới có chút khúc mắc.
Hạ Na liên tục tẩy não nàng, phòng tuyến trong tư tưởng Giai Tử chậm rãi dãn ra.
Ban ngày Hạ Na bảo Tô Dương buổi tối đến phòng mình, buổi tối Hạ Na lại mời Giai Tử vào phòng... Kết quả Giai Tử cũng vờ hồ đồ, ỡm ờ thuận theo...
Mặc dù Liễu Mộng Vân có chút tức giận, nhưng bởi vì đối tượng là Giai Tử, nàng đã sớm chuẩn bị xong tâm lý, nên không quá oán giận Tô Dương.
Chẳng qua, Liễu Mộng Vân nhanh chóng liên hợp với Hạ Na, Giai Tử, Tần Tiểu Tiểu, cùng nhau tạo áp lực cho Tô Dương, yêu cầu hắn sau này không được trêu chọc những người phụ nữ khác bên ngoài.
Đối với loại yêu cầu này, Tô Dương vẫn đồng ý. Hắn cũng cảm giác mình có hơi quá phận.
Hơn nữa, những người phụ nữ khác bên ngoài... Chắc chắn là mấy con sủng thú của hắn không nằm trong phạm vi này.
Vì vậy, lại qua nửa năm, Tô Dương đã công thành danh toại, thực lực tăng đến mức khó tăng thêm được nữa, cũng không nhận được nhiệm vụ gì từ Hệ thống, rốt cuộc Tô Dương quyết định đến Đại Tấn Đế Quốc một phen!
Hắn thương lượng với bốn người phụ nữ của mình một chút, cả bốn người đều biết Tô Dương là một kẻ không ở không được, nên đều ủng hộ việc hắn muốn ra ngoài xông xáo!
Các nàng thương lượng một phen, Liễu Mộng Vân cùng Tần Tiểu Tiểu càng muốn ở lại nơi này hơn, Giai Tử thì phân vân, chỉ có Hạ Na là vui vẻ nói muốn đi theo giám sát Tô Dương.
Ba người phụ nữ còn lại tiếp tục thảo luận, cuối cùng quyết định để Hạ Na đi theo Tô Dương, con gái Hạ Na sẽ do mọi người chăm SÓC.
Chờ đến khi mấy đứa nhỏ trưởng thành rồi, Liễu Mộng Vân và Giai Tử cũng muốn đến Đại Tấn Đế Quốc. Tới lúc ấy, với năng lực của Tô Dương, chắc chắn có thể đặt nền móng vững chắc ở đó rồi.
Khi Hạ Na rời đi, đứa con gái Tô Mộ Tuyết hai tuổi của nàng ngoan ngoãn ghé vào trong lòng Liễu Mộng Vân, trước lúc chia tay, Hạ Na nhìn con gái của mình, đột nhiên có chút không nõ.
Nhưng đã đồng ý sẽ đi giám thị Tô Dương, đương nhiên nàng sẽ không đổi ý.
- Mẹ sắp đi rồi, Mộ Tuyết sẽ nhớ mẹ chứ?
Tô Mộ Tuyết cười lắc đầu:
- Hẹn gặp lại mẹ:
Trong nháy mắt, mọi người đều bùng nổ! Giai Tử ở bên cạnh cười nhạo nói:
- Hạ Na, ngươi yên tâm đi đi! Hình như con gái của ngươi càng thích Mộng Vân tỷ hơn, cho dù ngươi có rời đi, nó cũng sẽ không bị tổn thương...
Tân Tiểu Tiểu cắm thêm một nhát dao:
- Nói không chừng tiểu Mộ Tuyết căn bản là không nhận ra ai mới là mẹ ruột của nó, dẫu sao thời gian Mộng Vân tỷ chăm sóc nó vẫn nhiều hơn ngươi nha!
- Ai nha! Sao các ngươi có thể như vậy chứ! Rốt cuộc Hạ Na đã phát hiện, không chịu trách nhiệm sẽ có hậu quả gi!
Tô Dương ở bên cạnh cười cười:
- Na na, ngươi yên tâm, có Hư Không Du Linh ở đây, trở về khá là dễ dàng.
Liễu Mộng Vần dịu dàng chỉnh áo cho Tô Dương, nói:
- Đi Đại Tấn Đế Quốc nhớ phải chú ý an toàn!
- Ta sẽ chú ý, ta còn chờ ôm cháu trai nữa!
Liễu Mộng Vân liếc xéo hắn, nói:
- Con trẻ mới mấy tuổi? Ngươi đã muốn ôm cháu?
- Ta đây gọi là tính xa!
Tô Dương mang theo Hạ Na, truyền tống đến Hắc Tinh quốc.
Hắn triệu hồi ra Bạo Phong Chi Ưng, trực tiếp nhảy lên. Bạo Phong Chi Ưng cũng để cho Hạ Na đứng ở trên lưng của nó.
Ranh giới cuối cùng của hung thú cũng giống như loài người. Từ lần nó để cho Liễu Mộng Vân ngồi lên lưng nó, nó đã chậm rãi tiếp nhận Hạ Na, Giai Tử cùng Tần Tiểu Tiểu, đương nhiên, cũng chỉ giới hạn trong bốn người phụ nữ này mà thôi!
Bạo Phong Chi Ưng giương cánh bay cao, Tô Dương đứng trên lưng Bạo Phong Chi Ưng, hưởng thụ cuồng phong gào thét, hưởng thụ tốc độ cực hạn, hưởng thụ tự do!
Hắn giang rộng hai tay, nhìn về phía Đại Tấn Đế Quốc ở xa xa, trong lòng chờ mong vô tận! Lúc này, ý chí chiến đấu cùng nhiệt huyết đã ngủ yên hai năm của hắn lại sôi trào lần nữa!
Hạ Na đứng ở phía sau Tô Dương, ánh mắt sáng quắc nhìn bóng lưng Tô Dương.
Nàng phát hiện, thật sự giống như Liễu Mộng Vân nói, Tô Dương càng ưa thích thế giới bên ngoài hơn, cũng thích hợp với thế giới bên ngoài hơn, một Tô Dương mỗi ngày ôm con, dỗ con ăn cơm rồi đi ngủ, rảnh rỗi lại tắm cho nó không phải là Tô Dương thật sự.
Chỉ có Tô Dương toàn thân tỏa ra tự tin, hùng tâm bừng bừng mới thật sự là Tô Dương!
zalo 0704730588