Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 167: Thăng Cấp Cho Thất Thải Mê Huyễn Điệp




Tô Dương cảm giác có chút không được tự nhiên, có điều nghĩ nghĩ một hồi liền bình thường trở lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cũng chỉ là săn Hung thú, cũng không làm chuyện gì không thể cho ai thấy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đến chỗ Sử đội trưởng hỏi một chút! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đi với ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Từ Cửu Thiên cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nghỉ ngơi hai ngày rồi. Ta cũng muốn đi ra bên ngoài hoạt động gân cốt, thuận tiện dẫn ngươi đi tìm hiểu một chút tình huống chung quanh Xương Vũ Thành chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì làm phiền rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Từ Cửu Thiên dẫn theo Tô Dương đi gặp Sử Hữu. Sử Hữu chỉ dặn Tô Dương chú ý an toàn, nói Từ Cửu Thiên chiếu cố cho Tô Dương thật tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Đi ra cửa trại lính, bỏ máy định vị vào trong túi, Từ Cửu Thiên cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Xem đó, Sử đội trưởng rất xem trọng ngươi đấy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể là ta tuổi còn nhỏ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cũng bỏ máy định vị vào trong túi như Từ Cửu Thiên. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng có thể là vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Hai người triệu hồi ra Sủng thú phi hành hệ, bay thẳng lên trên cao. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn thoáng qua Thương Vân chi ưng thực lực Hoàng kim thượng phẩm của Từ Cửu Thiên, đại khái biết được thực lực của đối phương. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ Cửu Thiên liếc mắt một cái liền nhận ra Sủng thú của Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bạo Phong chi ưng này của ngươi hình như có thuộc tính Kim, là biến dị à? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng đó! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi may thật đấy! ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, người ở xung quanh bắt đầu thưa thớt. Hai người bay ra khỏi khu an toàn chung quanh Xương Vũ Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Trên đất, Hung thú cấp thấp cũng bước đi dày đặc bên ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai người một đường hướng bắc. Một giờ sau, Từ Cửu Thiên chỉ vào từng ngọn núi cao, rừng rậm phía xa, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là Nhạn Đãng Sơn mạch, Hung thú bên trong rất lợi hại, tương đối thích hợp cho Ngự Thú sư Hoàng kim cấp chúng ta. Có điều, ngươi tuyệt đối không nên xâm nhập vào quá sâu bên trong. Bên trong không chỉ có Hung thú Vương giả cấp. Có người nói còn có cả Hung thú Hoàng cấp. Ngay cả tướng quân của chúng ta cũng không dám thâm nhập sâu. ͏ ͏ ͏ ͏

Đi dạo một vòng xung quanh Xương Vũ Thành, Tô Dương biết, Xương Vũ trường coi như là thành phố trung tâm Tây Nam Bộ, cũng không hoàn toàn thoát khỏi uy hiếp từ Hung thú. ͏ ͏ ͏ ͏

- Từ ca biết về dãy Hối An Sơn mạch không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Biết! ͏ ͏ ͏ ͏

Từ Cửu Thiên gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nghe nói Hung thú ở chỗ sâu Hối An sơn mạch, cũng không yếu hơn so với Nhạn Đãng Sơn. Chỉ là đại đa số Hung thú cường đại đều có lãnh địa, bọn chúng rất ít khi chạy loạn khắp nơi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tốt! ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe được tin này, Tô Dương cảm thấy vẫn là đưa mẫu thân và muội muội đến Xương Vũ Thành thì tốt hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Đi theo Từ Cửu Thiên, tìm hiểu đại thể tình huống xung quanh Xương Vũ Thành một lần, sắc trời cũng chuẩn bị tối. ͏ ͏ ͏ ͏

Trở lại quân doanh, Tô Dương theo Từ Cửu Thiên đến nhà ăn, ăn một bữa cơm. ͏ ͏ ͏ ͏

Đồ ăn ở căn tin của Đại đội Khẩn cấp rất ổn, còn có cung ứng thịt Hung thú Hoàng kim cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Muốn ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, hoàn toàn không hạn chế cung ứng. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi cơm nước xong xuôi, thậm chí còn có thể nhận một phần hoa quả tráng miệng. ͏ ͏ ͏ ͏

Những hoa quả tráng miệng kia, đều là hoa quả do Hung thú thực vật hệ kết ra, ăn trong thời gian dài, rất có chỗ tốt đối với thân thể Ngự Thú sư. ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều Tô Dương cũng biết, đây đều là dựa vào liều mạng đổi lấy. ͏ ͏ ͏ ͏

Sáng sớm bảy giờ, Tô Dương đúng giờ rời giường. Ăn bữa sáng ở nhà ăn xong thì đến ngay chỗ Sử đội trưởng xin rời quân doanh săn Hung thú. ͏ ͏ ͏ ͏

Viết mục đích, mang máy định vị lên, Tô Dương cưỡi Bạo Phong chi ưng đi tới bên ngoài Nhạn Đãng Sơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy một đám hơn năm trăm Thanh Vân mã đại hình, Thanh đồng cấp, Tô Dương nhảy từ trên lưng Bạo Phong chi ưng ở giữa không trung xuống, vững vàng rơi xuống mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Theo thường lệ, cho Bạo Phong chi ưng bay vào tầng mây phụ trách điều tra. Tô Dương triệu hoán ra Thất Thải Mê Huyễn Điệp. ͏ ͏ ͏ ͏

Dưới ánh mặt trời, cánh Thất Thải Mê Huyễn Điệp phản xạ ra hào quang hoa mỹ, càng nhìn càng xinh đẹp. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đi săn đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương vỗ vỗ cái đầu nhỏ của Thất Thải Mê Huyễn Điệp nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bốn Sủng thú bây giờ của ta chỉ có ngươi là có thực lực thấp nhất! ͏ ͏ ͏ ͏

Thất Thải Mê Huyễn Điệp có chút ủy khuất gật đầu, vỗ đôi cánh lớn xinh đẹp, bay về phía đám Thanh Vân mã kia. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, rìa bầy ngựa có bảy con Thanh Vân mã rời bầy, đi vào trong rừng cây, tới trước mặt Thất Thải Mê Huyễn Điệp. ͏ ͏ ͏ ͏

Thất Thải Mê Huyễn Điệp đậu vào trên một cành cây khô héo, vươn vòi, đâm một cái vào một đầu Thanh Vân mã, thoải mái hút. ͏ ͏ ͏ ͏

“Đinh! Sủng thú Thất Thải Mê Huyễn Điệp của ngươi, giết chết Thanh Vân mã Thanh Đồng hạ phẩm, điểm kinh nghiệm + 300!” ͏ ͏ ͏ ͏

“Đinh! Sủng thú Thất Thải Mê Huyễn Điệp của ngươi giết chết Thanh Vân mã Thanh Đồng trung phẩm, điểm kinh nghiệm + 1000!” ͏ ͏ ͏ ͏

“Đinh! Sủng thú Thất Thải Mê Huyễn Điệp của ngươi giết chết Thanh Vân mã Thanh Đồng hạ phẩm, điểm kinh nghiệm + 300!” ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏