Trọng tài làm hết phận sự chạy đến bên cạnh Hứa Ôn Mậu, kiểm tra tình trạng thân thể của hắn rồi khẽ thở dài một hơi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hứa Ôn Mậu hôn mê, mất đi sức chiến đấu, trận luận võ này, Tô Dương thắng! ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa Ôn Mậu được đông đảo người kỳ vọng cao đã thua! ͏ ͏ ͏ ͏
Không có tiếng hoan hô từ phía khán giả, bọn họ đều yên lặng như tờ. Có mấy cô gái còn bật khóc. ͏ ͏ ͏ ͏
Dường như một quyền kia của Tô Dương đánh vào trên mặt bọn họ! ͏ ͏ ͏ ͏
Vài dân chúng đến xem náo nhiệt, chứng kiến nhiều người không nói gì như thế, thì cũng nghiêm chỉnh đứng yên. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có thể giữ yên lặng theo tất cả mọi người. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bốp bốp bốp! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng ngay lúc tất cả mọi người đều yên lặng thì lại có người vỗ tay! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếng vỗ tay rất lớn! ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhiều người nhìn lại theo hướng phát ra âm thanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Lại phát hiện, người duy nhát vỗ tay ở đây chính là thành chủ Xương Vũ Thành, Tướng quân khu Tây Nam, Tần Bằng Trình. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy người ở thành Xương Vũ muốn mắng người kia liền nuốt hết mấy lời thô tục xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình đứng lên cười vang, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không tệ, không tệ. Chiến đấu rất đặc sắc... Hứa Ôn Mậu dốc toàn lực. Nhưng Tô Dương làm tốt hơn, thực lực của hắn không thể nghi ngờ, là người xếp hạng nhất xứng đáng trong lần này! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hứa Ôn Mậu, Mã Hồn, Lâm Anh Kiệt, Trần Thương... ͏ ͏ ͏ ͏
Trừ Tô Dương, Tần Bằng Trình gọi một hơi bảy vị tuyển thủ còn lại ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tuy các ngươi không thắng được hạng nhất nhưng trong mắt ta các ngươi đã phô bày ưu tú, thiên phú Ngự Thú sư và cả sự rèn luyện chiến đấu cao siêu mỗi ngày của mình cho mọi người cùng thấy! Các ngươi đều là niềm tự hào của Tây Nam Bộ chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy tuyển thủ đứng trong tám người đứng đầu nghe được Tần Bằng Trình gọi tên mình, biểu cảm ai nấy đều cực kỳ kích động. ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình là thần tượng của rất nhiều Ngự Thú sư Tây Nam Bộ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhân sinh còn dài, thắng lợi nhất thời, không có nghĩa là vĩnh viễn thắng lợi. Hy vọng sau khi thất bại các ngươi không nhụt chí, mà phải nghiêm túc đúc kết kinh nghiệm được mất, nỗ lực mạnh mẽ, chớp thời cơ trở nên ưu tú hơn nữa! ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình nghĩ đoạn, nhìn về phía Tô Dương, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kế tiếp, một lần nữa, hãy vỗ tay cho đệ nhất thiên tài Ngự Thú sư Tô Dương của Tây Nam Bộ chúng ta! Hắn xứng với cái danh xưng này! ͏ ͏ ͏ ͏
Cao tầng quân đội sau lưng Tần Bằng Trình, cũng vỗ tay theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Người Xương Vũ cũng vỗ tay, tất cả khán giả đều vỗ tay! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lúc nhất thời, tiếng vỗ tay như sấm động! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân nói không sai, Tô Dương cũng là thiên tài của Tây Nam Bộ chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng đó, mặc dù ta lại muốn Hứa Ôn Mậu thắng nhiều hơn! ͏ ͏ ͏ ͏
Một cô gái ủng hộ Hứa Ôn Mậu vừa vỗ tay cho Tô Dương, vừa lau nước mắt. ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Theo tiếng vỗ tay, Tô Dương nhận phần thưởng cho cuộc tranh tài lần này: Một ngàn vạn đồng liên bang, cùng với thẻ khách quý giảm 30% của Trân Bảo Các. ͏ ͏ ͏ ͏
Một ngàn vạn đồng liên bang vào tay, tâm tình Tô Dương sung sướng. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiền đúng là thứ tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình đi lên sân khấu, đích thân bắt tay với Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Dương, có hứng thú tới Xương Vũ Thành chúng ta để nhậm chức hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Đây là đang mời chào Tô Dương. Ngự Thú sư thiên phú dị bẩm lại còn trẻ như Tô Dương đi đến đâu cũng đều rất được hoan nghênh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể để cho ta suy nghĩ một chút được hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể, ngươi về suy nghĩ cho thật kỹ rồi trả lời cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Bằng Trình vừa cười vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như ngươi muốn gia nhập, thì đến thẳng quân bộ, nói tên của ta ra là được! ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ sau khi Tô Dương xuống khỏi sân khấu, đám người Hoắc Côn đều tiến lên đón. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại đội trưởng, ta được hạng nhất! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi thật quá tuyệt vời! ͏ ͏ ͏ ͏
Hoắc Côn ôm Tô Dương thật chặt: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rất tốt, quả nhiên không hổ là thiên tài mạnh nhất Thất Tinh Thành chúng ta từ trước tới nay! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng được đấy! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiền Nhiễm cũng trầm trồ, lấy camera ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Dương ca ca, chúng ta chụp một tấm đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không từ chối: ͏ ͏ ͏ ͏
- Về đã rồi tính! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được! ͏ ͏ ͏ ͏
Trở lại nhà khách, Tô Dương cùng Tiền Nhiễm chụp một tấm ảnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiền Nhiễm còn đòi Tô Dương kí tên khiến Tô Dương thật có cảm giác được làm người nổi tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ khi Tiền Nhiễm đi rồi, Tô Dương bắt đầu lĩnh thưởng. ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Chúc mừng kí chủ thu được Thần thoại cấp thiên phú - Nguy Cơ Cảm Ứng!” ͏ ͏ ͏ ͏
“Nguy Cơ Cảm Ứng (Thần thoại cấp): Khi Sủng thú gặp nguy cơ, hoặc là trước khi gặp tập kích trí mạng, giác quan thứ sáu sẽ nhắc nhở Sủng thú, nguy cơ sắp đến!” ͏ ͏ ͏ ͏
Mắt thấy cái thiên phú Thần thoại cấp này, Tô Dương kinh hỉ một hồi. Nguy Cơ Cảm Ứng này thật sự quá lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏
Biết trước nguy hiểm, tuyệt đối có thể khiến cho năng lực sinh tồn của Tô Dương được tăng vọt! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Dương không chút do dự giao thiên phú Thần thoại cấp này cho Đại Địa Bạo Hùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng bởi vì Đại Địa Bạo Hùng luôn bám vào trên thân thể Tô Dương. Giao cho Đại Địa Bạo Hùng, thì cũng chính là giao cho bản thân hắn. ͏ ͏ ͏ ͏