Chương 103 : Đại Mộng Tam Thiên
U Minh thăng cấp về sau thuế biến không nhiều nhưng kỹ năng mỗi một chiêu uy lực cũng từ tăng 15% đến tăng 50%
Hơn nữa còn có mới hợp kích kỹ năng xuất hiện nhìn thôi cũng biết là một cái kỹ năng rất rồi chớ nói chi đó là do ba cái kiếm chiêu hợp lại thành một
Bất quá cũng có hạn chế chỉ có thể sử dụng ba lần hơn nữa sau khi dùng U Minh còn lại sẽ rơi vào ngủ say
Mặc dù nói cũng không có quá lớn tác dụng phụ nhưng dù sao đó cũng là chiến hữu lâu dào của Lâm Thiên nên hắn cũng không muốn U Minh rơi vào ngủ say nên cái này hợp kích kỹ có thể không dùng thì tận lực không dùng
" U Minh ngươi lại trở nên lợi hại "
Keng keng keng
" Bất quá nếu không phải vạn bất đắc dĩ ta sẽ không dùng cái này hợp kích kỹ "
Keng keng ~ ~
" Yên tâm ta sẽ không để nó mai một ít nhất là chỉ dùng một lần "
haiz
" Hệ thống điều ra ta mới nhiệm vụ bảng "
" Đinh
Nhiệm vụ tên : Đại Mộng Tam Thiên
Nhiệm vụ miêu tả : Không biết
Nhiệm vụ yêu cầu : Túc chủ cần tự mình tìm kiếm
Nhiệm vụ thời hạn : Không
Nhiệm vụ trừng phạt : Không
Nhiệm vụ ban thưởng : thần cấp tích phân +20 ; Một lần thần cấp kỹ năng dung hợp thẻ ; một lần thăng cấp kỹ năng thẻ và một lần cảm ngộ áo nghĩa pháp tắc
"
Đây nhiệm vụ là thế này đây
Những cái kia ban thưởng bất kỳ cái nào đều khiến Lâm Thiên đỏ mắt và thèm muốn nhưng lại không biết làm thế nào để lấy được
Hắn từng phân tích nhiệm vụ như đại mộng có phải là giấc mơ không hắn cũng thử đi ngủ nhưng cũng chả liên quan gì đến nhiệm vụ
Cuối cùng hắn bất lực a chỉ có thể nhìn thấy những cái kia phần thưởng bay bên cạnh nhưng lại không thể nắm lấy
" A rốt cuộc là làm thế nào à "
" Hệ thống có thể cho ta một cái gợi ý không "
" Đinh, Nhiệm vụ yêu cầu : Túc chủ cần tự mình tìm kiếm "
haiz
Lâm Thiên thở dài một hơi hắn cũng không biết làm thế nào a . Nhưng đột nhiên hắn có chút cao hứng vì
" Đinh, hệ thống có một cái gợi ý muốn nói cho túc chủ "
" Mau nói mau nói ta nghe đây "
" Đinh, túc chủ nên nghỉ ngơi một thời gian để chậm lại ngươi sát lục quá nhiều rồi cũng nên nghỉ ngơi một lát đi "
Ta
Ta đã sát lục rất nhiều rồi sao
Lâm Thiên nghĩ nghĩ từ khi hóa thú đến nay hình như thật vẫn là như thế
Từ khi hóa thú mới bắt đầu chỉ là một đầu tiểu cẩu thu được siêu cấp tiến hóa hệ thống về sau thu được kịch độc kỹ năng sau đó bắt đầu sát lục
Ngoại trừ sát lục chính là sát lục một đường thu thập tích phân tiến hóa đến bây giờ một đường g·iết đến tận đây
Đến bây giờ cũng không biết có bao nhiêu sinh mạng c·hết trên tay hắn nhiều đến không thể đếm được
" Là ta quá máu lạnh sao "
" Hay là ta quá khát máu "
" Hay là do thế giới này chính là như thế "
" Hay đây chỉ là do ta tự đặt cho mình ý nghĩ như thế "
" Rốt cuộc ta làm là đúng hay sai "
" Ta không biết "
Đến tận bây giờ hắn mới nhận ra là mình ngoại trừ sát lục ra thì cũng không hề làm gì khác cả . Kể cả chúng nữ hắn cũng không biết là mình có yêu các nàng không
Hay các nàng có yêu mình hay không mọi thứ giống như chỉ là hắn tưởng tượng hay sao . Mọi thứ sẽ ra sao nếu ngay từ đầu hắn đi một con đường khác hoàn toàn
Lâm Thiên nhắm mắt lại suy nghĩ những thứ này có phải là con đường duy nhất là lựa chọn đúng đắn
Có lẽ Lâm Thiên cũng không hề chú ý nhưng bên cạnh hắn xung quanh không gian nguyên tố hay thời gian đều dường như dừng lại dòng chảy của riêng mình
Khi hắn mở mắt ra thì hắn lại không còn đứng tại nơi mà hắn đang đứng nữa mà là xuất hiện tại Viêm Quốc
Lúc này trước mắt hắn là Thẩm Thiên Tuyết Thẩm Linh Nhi Hàn Tuyết Nhi và Hàn Nguyệt tứ nữ lúc này đây các nàng đang không ngừng đánh yêu thú bên trong phó bản
Hắn chớp mắt một cái trước mắt khung cảnh thay đổi trước mắt là cái kia bốn người tiểu đội mà hắn từng đi chung một đoạn đường
Lúc này bọn hắn vừa giải quyết xong một cái Lv130 yêu thú và đang quay quần bên nhau ăn thịt trò chuyện vui vẻ
" Đây là "
Lâm Thiên không hiểu chuyện gì đang xảy ra trước mắt hắn là hình tượng của hắn trước khi hóa thú thời đại tiến đến
Hắn nhìn thấy chính mình trước kia lúc đó hắn là một thiếu niên lúc nào cũng tươi cười với bất cứ người nào
Mặc dù cũng có lúc buồn có lúc vui và hắn cũng sống rất tốt . Có đôi khi đi làm làm không tốt bị mắng cũng có đôi khi do giúp người mà đi làm trễ nên bị trừ lương
Hắn trước kia lúc nào cũng vui tươi như thế, nhưng từ khi hóa thú thời đại đến về sau hắn dường như thay đổi thành một người khác hoàn toàn
Hoàn toàn một đường đi tới đều là máu lạnh sát lục không xem nhân mạng ra gì mọi thứ trong mắt hắn chỉ có tích phân tiến hóa và mạnh lên
Đúng là hắn lúc đó chỉ là vừa mới xuyên qua thế giới này mới có ba năm nhưng hắn cũng rất nhanh hòa nhập với thế giới này
Vậy tại sao hắn lại như thế máu lạnh và khát máu đâu hắn không hiểu
Lúc này trước mắt tất cả hình ảnh đều biến mất và trở lại là đen kịt một màu thế giới hắn không nhìn thấy gì cả
Nhưng Lâm Thiên cũng rất bình tĩnh cũng không có quơ tay lung tung khắp nơi để tìm kiếm thứ gì mà chỉ yên lặng đứng tại chỗ
Đột nhiên trước mắt hắn xuất hiện một tia sáng rất nhỏ nhưng tại trong thế giới đen kịt này thì chói sáng như ánh mặt trời vậy
Lâm Thiên không hiểu chuyện gì đang xảy ra tại nơi này hắn cũng không có tiến lại gần nơi ánh sáng phát ra mà chỉ đứng tại chỗ
Lúc này tại ngoại giới
Phạm vi cách 500m tại vị trí của Lâm Thiên đang ở dường như đã biến mất hoàn toàn khỏi thế giới như thể không có bất kỳ thứ gì có thể lọt vào trong
Và dường như mọi thứ đều có thể xuyên thấu qua nơi này tại bên trong Lâm Thiên vẫn còn đang nhắm mắt hồi tưởng điều gì đó
Tại trong không gian đen tối kia cái tia sáng nhỏ nhoi kia đang dần dần lóe lên và có dấu hiệu biến lớn hơn
Dần dần ánh sáng che phủ bóng tối Lâm Thiên cũng theo đó tỉnh lại hắn nhìn lên quen thuộc trần nhà quyen thuộc khung cảnh
" Ta tại sao lại ở nơi này "
" Đây không phải là nhà của ta sao "
" Ta đang làm gì đây "
Lâm Thiên xoay người nhìn lại bên người điện thoại của mình sau đó thét lên
" A 8:00 rồi ta trễ làm mất thôi "
Sau đó hắn nhanh chóng đứng dậy muốn đi làm nhưng chưa đi được mấy bước hắn lại dừng lại
" Không đúng ta tại sao lại phải đi làm "
" Ta ... "
" Ta, giống như ta đã quên đi thứ gì đó thì phải nhưng tại sao ta lại không nhớ gì cả "
Ngay khi Lâm Thiên đang nghi hoặc không thôi thì chuông điện thoại hắn vang lên
Reng reng reng
Lâm Thiên nhanh chóng bắt lấy nó mở nghe nhưng chưa kịp hắn nói gì thì bên trong điện thoại truyền ra một trận rống lớn thanh âm
" Lâm thiên ngươi đâu mất rồi ngươi có biết mấy giờ rồi không có muốn ở nhà luôn không "
" Vâng vâng tôi đến ngay đây "
Lâm Thiên vội vàng tắt điện thoại thay quần áo nhanh chóng và rời khỏi nhà nhưng sau đó hắn đứng lại nhìn về phía sau mấy giây sau đó nghi hoặc rời đi