Vấn đề này rất khó trả lời, Hạ Mộc xưa nay là một người tận tâm làm hết trách nhiệm, nếu tham dự quay chụp, nhất định phải làm tốt nhất có thể.
Huống hồ, cảnh hôn chỉ là lợi dụng góc máy, thật ra cô rất muốn hoàn thành.
Nhưng, thanh thiếu niên phạm tội cưỡng hôn trước mắt, ánh mắt vô cùng ai oán, tựa hồ không thể chấp nhận trên thế giới xuất hiện lão niên tội phạm cưỡng hôn cô.
Hạ Mộc quay đầu nhìn Lưu Hách Phàm ở xa xa một chút.
Nam nhân vốn dĩ anh tuấn, lúc này cuối cùng lộ ra vẻ mệt mỏi phù hợp với tuổi tác của hắn, vô lực ngồi trên băng ghế, một trợ lý đang xoa bóp thắt lưng cho hắn, tám phần là bị cảnh đánh nhau vừa rồi làm bị thương rồi.
Hạ Mộc không đành lòng, nếu như trả lời 'muốn', cảnh tiếp theo, 'Lưu đại gia' sợ rằng lại biến thành mục tiêu phát tiết của hùng ấu tể.
Cứu một mạng người hơn xây bảy tháp Phù Đồ, Hạ Mộc ngẩng đầu nhìn Quyển Quyển, thành tâm thành ý trả lời: "Không muốn."
Khóe môi của Quyển Quyển khẽ nhếch.
Hạ Mộc dường như nhìn thấy thông báo lựa chọn của cô đã 'tròn điểm qua ải'.
Cùng lúc đó, một hộp thức ăn nhanh bỗng nhiên run rẩy giơ lên trước mắt Quyển Quyển, vắt ngang giữa nàng và Hạ Mộc.
Đó là hộp thức ăn nhanh của Hạ Đóa Đóa.
Hạ Đóa Đóa cuối cùng gắp tất cả mang trúc trong thức ăn của bản thân ra, trên cơm trắng thập phần bắt mắt, vẻ mặt ngượng ngùng nói: "Ngài đói bụng không? Điện hạ."
Đây đại khái là Trứng Cuốn điện hạ từ lúc chào đời tới nay, gặp phải một lần lấy lòng keo kiệt nhất.
Ai lại tặng măng trúc cho thú nhân ăn thịt đây?
Là gấu mèo muội muội của Hạ Mộc.
Đoạn Tử Đồng rất dễ quên quan hệ giữa Hạ Đóa Đóa và Hạ Mộc, bởi vì hai tỷ muội này mức độ tương tự thực sự quá thấp.
Nhìn kỹ ngũ quan, ngược lại xác thực giống như hai tỷ muội, nhưng thể tích Hạ Đóa Đóa khoảng chừng gấp 1.5 lần Hạ Mộc, về chi tiết, chỗ tương tự cũng rất dễ được bỏ qua.
"Ta có mang theo thức ăn, cảm ơn ngươi." Đoạn Tử Đồng lịch sự từ chối.
Hạ Đóa Đóa run rẩy, thu hồi hộp tiện lợi, xấu hổ cười hắc hắc, tiến đến bên tai Ngao Cốc, nhỏ giọng khoe khoang: "Điện hạ cảm ơn ta!"
Hạ Mộc nhớ đến đoàn phim còn có một phần cơm miễn phí dành cho cô, quay đầu hỏi Ngao Cốc: "Một phần cơm ăn đủ không, ta đem phần của ta cho ngươi?"
"Không cần." Ngao Cốc nhìn bãi đất trống tràn đầy bụi bậm xung quanh: "Ở đây ngay cả một cái bàn cũng không có sao?"
Đoạn Tử Đồng lúc này mới chú ý đến, Hạ Mộc còn dẫn theo một người người xa lạ, lập tức hỏi: "Vị này chính là?"
Hạ Mộc chớp mắt suy nghĩ một chút, Ngao Cốc trước kia xem như hàng xóm tỷ tỷ của cô, hiện tại không phải hàng xóm nữa, cô không thể làm gì khác hơn là trả lời: "Là tỷ tỷ ta."
Nghe vậy, Quyển Quyển nghiêng đầu nhìn về phía Ngao Cốc, trên mặt lộ ra thần sắc xấu hổ khi 'trên đường tình cơ gặp gia trưởng của bạn gái'.
Ngao Cốc cũng không muốn làm làm tỷ tỷ của hai tỷ muội này, cho nên lúc nhìn về phía Quyển Quyển, trên mặt không tự giác mang theo chút chán ghét, dường như cách khoảng không cho ra lời đáp lại 'ta không phải tỷ tỷ nàng'.
Biểu tình này, theo Quyển Quyển, không khác gì vẻ ghét bỏ trên mặt mẹ của Hạ Mộc.
Trứng Cuốn điện hạ như lâm đại địch.
Vì sao trưởng bối của con mèo ngốc tất cả đều không thích ta?
Phải thay đổi loại tình huống nguy hiểm này, có thể kéo thêm một chiến hữu thì kéo thêm một chiến hữu.
"Không bằng chúng ta lên trên xe dùng cơm." Trứng Cuốn điện hạ bắt đầu bước đầu tiên tiến công chiếm đóng: "Ở đây xe cộ qua đường nhiều, không khí không sạch sẽ."
"Tốt lắm tốt lắm!" Hạ Đóa Đóa không chút do dự chấp nhận lời mời.
Bốn người cùng nhau lên xe, đóng cửa lại, người giúp việc bắt đầu từ lồng giữ nhiệt bưng thức ăn ra.
Đây là một quá trình rất dài dòng, Ngao Cốc hoài nghi người kia sẽ dọn lên một bữa đại tiệc Mãn Hán.
Vương thất vẫn luôn xa hoa như thế, lãng phí.
Ngao Cốc không tự giác lắc đầu, vẻ chán ghét trên mặt lại càng rõ ràng.
Trứng Cuốn điện hạ phát hiện tình thế chuyển biến xấu, lập tức trên dưới quan sát Ngao Cốc, nỗ lực tìm ra hứng thú của đối phương.
Ánh mắt cuối cùng rơi vào bên chân Ngao Cốc, trên tấm ván trượt màu sắc rực rỡ.
Đoạn Tử Đồng mắt sắc như dao, ánh mắt liếc nhìn mỗi một chi tiết trên tấm ván trượt, sau đó hàng mi dài buông xuống, dường như không có việc ấy cầm lấy dao nĩa, ưu nhã khẳng định lên tiếng: "Bánh xe RICTA 100A."
Đoạn Tử Đồng xuất khẩu tàn nhẫn tinh chuẩn, giống như một đao đâm thẳng vào điểm yếu của Ngao Cốc.
Không khí ngưng trệ một giây.
Hạ Mộc và Hạ Đóa Đóa phát hiện – trong mắt kẻ mặt tê liệt cuồng sạch sẽ nào đó, lần đầu hiện lên một tia kinh hỉ.
Chính là loại cảm giác kinh hỉ lúc tìm được người cùng chung chí hướng, vừa gặp đã quen.
Ngao Cốc hắng giọng, giả vờ lãnh đạm lại khó nén kích động trả lời: "Phải, loại bánh xe này, nửa năm trước mới vừa sản xuất, loại này rất ổn định, lại bền, rất tốt."
"Không sai." Xem ra đã tìm đúng điểm miệng, Đoạn Tử Đồng khẽ cong khóe môi.
Thẳng thắn mà nói, Đoạn Tử Đồng hiểu rõ xe đua, nhưng không hiểu về phụ kiện ván trượt.
Cũng may có Đại Tây thích thứ này, trên khóa lắp ráp, thường mang ván trượt của bản thân đến dùng thiết bị tinh vi để lắp ráp, điện hạ cũng mưa dầm thấm đất, hiểu rõ nhãn hiệu của một số loại linh kiện.
Để tiến thêm một bước lung lạc Ngao Cốc, ánh mắt của Đoạn Tử Đồng đảo qua mỗi một tấc da thịt của ván trượt, cuối cùng tìm được kẽ hở, lần thứ hai lên tiếng: "Thay ổ trục Indpe7s, có thể tăng thêm thời gian chuyển động, trong nhà ta còn một bộ dự bị, ngày mai mang đến cho ngươi."
"Ngươi dùng trục I?" Ngao Cốc gần như vỗ bàn đứng lên, vẻ mặt viết 'ta rất thất vọng đối với ngươi'.
Đoạn Tử Đồng gần như cảm giác được nước bọt của Ngao Cốc, từ đối diện phun lên mặt nàng.
Hoàn toàn không biết bản thân thế nào lại bỗng nhiên chọc vào tổ ong vò vẽ, nàng đáng thương nhìn Ngao Cốc: "Ngươi dùng APTi?"
"Dĩ nhiên!" Ngao Cốc giận không chỗ phát, tiểu hài tử xấu xa hiện nay chỉ quan tâm tính liên lục của chuyển động, lại luôn quên tính chỉnh thể của ván trượt!
Trứng Cuốn điện hạ rất thấy vọng, thất bại trong gang tấc.
Đại Tây nói, trong giới chơi ván trượt có đang I và đảng A, giống như người ăn đậu hũ có người thích cay và thích ngọt, hai bên thủy hỏa bất dung, một khi đứng sai đội, cũng chỉ có thể làm kẻ thù.
"Lão cổ hủ!" Hạ Đóa Đóa lập tức đứng về phía đối lập với Ngao Cốc, tuy rằng hoàn toàn nghe không hiểu hai người thảo luận cái gì, nhưng vẫn lựa chọn đứng về phía Trứng Cuốn điện hạ: "Ngươi không thử, thế nào biết không tốt?"
"Ai nói ta chưa thử qua?" Ngao Cốc cảm thấy quyền uy của bản thân đã bị khiêu chiến.
"Then chốt vẫn phải xem tính chỉnh thể." Trứng Cuốn điện hạ không hề muốn khai chiến, lập tức dịu ngoan chủ động đầu hàng, vẻ mặt nhu thuận thỉnh giáo Ngao Cốc: "Ta lắp ráp có thể có chút vấn đề, 360shovit luôn làm không tốt."
Bất luận kẻ nào đều sẽ tràn ngập cảm giác thân cận đối với lĩnh vực của thông thạo, Ngao Cốc cũng không ngoại lệ.
Tâm tình của Ngao Cốc hòa hoãn lại, thần sắc tự tin lẩm bẩm: "Ngươi dùng trục I, có thể làm động tác fakie nhập môn đã tốt lắm rồi."
Quyển Quyển không ngừng cố gắng: "Ta có thể thử xem cái của ngươi sao?"
Ngao Cốc dừng một chút, quyết định bắt tay giảng hòa: "Có thể, nhưng ngươi đừng làm bản thân bị thương."
Quyển Quyển kéo khóe môi, lộ ra một chiếc răng nanh: "Vậy ngươi dạy ta."
Ngao Cốc nở nụ cười, hoàn toàn bị bắt lấy phương tâm: "Ở đây mặt đường không tốt, đến khu dân cư dưới cầu vượt luyện đi."
Hạ Mộc và Hạ Đóa Đóa: "..."
Ngao Cốc cư nhiên nở nụ cười! Còn cười đến ôn nhu như thế!
Đây vần là lão đại hắc bang các nàng quen biết sao!
Hạ Mộc khiếp sợ nhìn về phía hùng ấu tể.
Người này rốt cuộc đã khởi động cơ quan gì trên người Ngao Cốc? Cư nhiên khiến băng sơn vạn năm nghiêm trang, vẻ mặt hăng hái cùng người giao lưu!
Tuy rằng nói như vậy không quá thỏa đáng, nhưng Hạ Mộc cảm giác bản thân ăn, dấm, rồi!
Đại lão hắc bang sao có thể ý chí không kiên định như thế! Đơn giản bị hùng ấu tể đối phó!
Ăn cơm xong, mọi người theo sau Ngao Cốc xuống khu cư dân dưới cầu vượt.
Quyển Quyển có chút rụt rè, thật ra không ăn thịt heo, chỉ thấy heo chạy, cho đến bây giờ nàng chưa từng bước lên ván trượt.
Lúc Đại Tây chơi ván trượt làm những động tác độ khó cao, thỉnh thoảng sẽ hô lên tên của động tác.
Quyển Quyển mơ hồ còn nhớ rõ động tác kia là 360shovit, chính là một loại động tác mở đầu.
Ngao Cốc thật sự là người trong nghề, nhìn Quyển Quyển làm một lần, lập tức cho ra kết luận: "Có hình không có thần, cơ sở quá kém, ngươi như vậy không ngã chết, toàn bộ dựa vào tính linh hoạt của bản thân, một chút kỹ xảo cũng không có, thay đổi thành người khác, cánh tay cũng ngã gãy rồi."
Vì vậy, thú nhân săn mồi đứng tầng trên cùng của kim tự tháp, bắt đầu 'tương thân tương ái' mà luyện tập nhưng động tác căn bản...
Hạ Mộc ở một bên không ngừng trợn trắng mắt.
Cô rất lo lắng hùng ấu tể sau khi yêu thích môn thể thao này, sẽ trở nên mặt tê liệt hơn nữa bất cận nhân tình như lão đại hắc bang.
Bên kia, Quyển Quyển thấy Ngao Cốc đã buông lỏng, lập tức tiến thêm một bước lôi kéo làm quen: "Ngươi là biểu tỷ của Hạ Mộc? Hay là đường tỷ."
"Không phải." Ngao Cốc không chút do dự thẳng thắn: "Ta và nàng không có quan hệ thân thích, trước kia là hàng xóm, gần đây mới vừa về nước, đang ở nhờ nhà nàng."
Tròng mắt của Trứng Cuốn điện hạ đột nhiên co rút, ánh mắt cảnh giác trên dưới đánh giá, phát hiện Ngao Cốc mặc áo khoác màu hổ phách, quần đen, cùng với giày thể thao.
Tin tức giải trí khống lâu trước đó, bỗng nhiên vang vọng trong đầu điện hạ – Hạ Mộc cùng hắc y nhân thần bí quan hệ không cạn, hiện nay đang sống chung với nhau..
Hạ Mộc lấy điện thoại ra, đã sắp đến giờ quay tiếp, đoàn phim sắp làm việc rồi.
Cô ngẩng đầu, vừa mới chuẩn bị gọi Quyển Quyển trở lại, chỉ thấy hai người vừa rồi vẫn tương thân tương ái, lúc này bỗng nhiên tranh chấp đối chọi gay gắt!
"Xảy ra chuyện gì?" Hạ Mộc vội vàng bước nhanh đến: "Quyển Quyển? Ngao Cốc?"
Vừa đến gần, Hạ Mộc liền nghe rõ nội dung tranh cãi giữa hai người họ.
Ngao Cốc nộ không thể át gầm nhẹ: "Ta thấy ngươi hay là đừng học nữa!"
Quyển Quyển vẻ mặt khiêu khích vòng quanh Ngao Cốc: "Indepe7s vốn dĩ ổn định hơn ổ trục của ngươi, đồ cổ! Còn APTi, ngươi ngay cả bánh xe cũng không xứng có."
Hạ Mộc: "..."
Hùng ấu tể thế nào mới nhu thuận vài chục phúc, lại lộ ra bộ mặt thật rồi?
"Ngươi!"
Ngao Cốc vén tay áo muốn đánh nhau nhưng lại bị Hạ Đóa Đóa ở phía sau mạnh mẽ chụp đến, áp ngã xuống đất!
"Điện hạ! Ngươi chạy mau!" Hạ Đóa Đóa trung tâm hộ chủ.
"Aha!" Đoạn Tử Đồng dang hai tay, giương cằm nhìn Ngao Cốc và Hạ Đóa Đóa, trên mặt đầy rẫy ý cười khiêu khích giống như một học sinh cá biệt: "Ngươi để nàng đến đây đi, ở đây lại không ai...."
"Quyển Quyển!" Thời khắc mấu chốt, Hạ Mộc giơ điện thoại lên, nhắm ngay hùng ấu tể: "Ngươi dám đánh nhau, ta sẽ quay lại, gửi qua Weibo của mẫu hậu ngươi!"
Đoạn Tử Đồng rất ngạc nhiên quay đầu, không nghĩ tới con mèo ngốc sẽ làm phản!
Quyển Quyển: "Ngươi giúp nàng hay là giúp ta?"
Hạ Mộc trừng: "Ta ai cũng không giúp! Các ngươi không được đánh nhau, có chuyện gì từ từ nói!"
Ngao Cốc lúc này cuối cùng giãy thoát chiêu thái sơn áp đỉnh của gấu mèo ngu xuẩn, hai tay ấn thắt lưng bị áp đến đau mỏi, cực kỳ phẫn nộ rống to với Hạ Đóa Đóa: "Điên rồi sao! Mập mạp chết tiệt!"
Hạ Đóa Đóa vừa mới chuẩn bị lần thứ hai xông lên, nghe vậy sững sốt, đôi mắt đen bóng hồi hộp nhìn Ngao Cốc một chút, lại nhìn Trứng Cuốn điện hạ cách đó không xa, ủy khuất dùng ngón trỏ đặt bên môi: "Xuỵt, ngươi nói nhỏ chút..."
Ở trong trường học nàng đã bị mắng quen rồi, từ trước đến nay nàng không quan tâm loại xưng hô này, nhưng không hề muốn bị mắng ở trường hợp này.
Dường như bảo Ngao Cốc nói nhỏ chút, điện hạ sẽ không sẽ phát hiện nàng béo.
Bên kia, Hạ Mộc đang nhảy tới nhảy lui, nỗ lực đoạt lại điện thoại bị Quyển Quyển cướp đi: "Trả lại cho ta!"
Quyển Quyển giơ cao đưa điện thoại di động: "Ngươi trả lời vấn đề ta hỏi trước đã."
Hạ Mộc vội vàng nói: "Đúng thì thế nào! Nàng là khách của nhà ta, chính là quan hệ bạn bè bình thường!"
"Vậy còn ta?" Đoạn Tử Đồng buông cánh tay, cúi đầu đến gần khuôn mặt Hạ Mộc: "Ngươi vẫn chưa cho ta đáp án, ta sẽ không tiếp tục làm bạn bè của ngươi nữa."
Hạ Mộc chấn động, vội vàng cúi đầu.
Cảm giác bản thân đứng trước vách núi, Quyển Quyển chọn cô một sự lựa chọn là làm người yêu, bằng không từ nay về sau sẽ là người xa lạ.
Cô làm sao có thể đáp ứng?
Đây nhất định là đến gần vỡ lòng, hùng ấu tể có xung động trên phương diện bản năng, cho nên hiểu lầm bản thân có loại tình cảm đó, căn bản không phải là thật.