Edit: Sa
Phàm là nghệ sĩ thì ai cũng có vài tài khoản Weibo. Tài khoản chính dùng để tuyên truyền và tương tác với fans, bình thường đăng cái gì hay thậm chí là online lúc nào cũng sẽ bị ekip kiểm soát chặt chẽ vì sợ nghệ sĩ có hành động không phù hợp với hình tượng được đắp nặn; còn tài khoản phụ có rất nhiều tác dụng.
Chẳng hạn như Bùi Nhất, cậu có hai tài khoản phụ, một cái được nhân viên “nuôi”, phong cách trái ngược với tài khoản chính nhưng luôn có dấu vết để lần ra thân phận thật sự, được “nuôi” ngay từ khi cậu vào nghề với mục đích lỡ như sau này có chuyện gì thì có thể tung tài khoản này ra để phân tán sự chú ý; cái còn lại là tài khoản cá nhân của Bùi Nhất.
Tài khoản cá nhân của Bùi Nhất đã dùng từ rất lâu, lập ra hồi cậu mới học lớp 8, nhưng bao năm qua cậu chỉ dùng để lướt Weibo chứ không đăng bài, vì vậy đến cả ảnh đại diện cũng không có, chỉ có vài cái ‘Thích’ và lưa thưa mấy bình luận.
Lúc lập tài khoản này, cậu phải nghĩ rất lâu để đặt tên, ban đầu định đặt là “Đệ Nhất Thiên Hạ” nhưng tên bị trùng, hệ thống gợi ý thêm mấy số đằng sau nhưng cậu không thích, sau đó lại nghĩ ra mấy cái tên, ví dụ như “Một Trái Dưa Hấu”, “Một Trái Tim Hướng Về Tổ Quốc”, “Một Hảo Hán Đi Khắp Núi Sông”, “Một Mình”, vân vân… nhưng đều đã được đăng ký.
Bùi Nhất quá ư mệt mỏi.
Đúng lúc đó, có người ngồi bên cạnh đang chơi game hăng máu đột nhiên hét lên: “Mẹ nó Bướm Hướng Trăng Bạc bệnh chắc luôn, trước sau trái phải mà cũng không phân biệt được!”
Vậy là Bùi Nhất lập tức nhập vào khung tên: Bướm Hướng Trăng Bạc, để phòng ngừa tên đã được đăng ký, cậu còn cố ý tăng thêm chữ “Bé”. Quả nhiên, lần này, cuối cùng cũng đăng ký thành công.
Sau này tuy có thể đổi tên nhưng Bùi Nhất không muốn sửa nữa, bởi vì cậu chợt nhận ra cái tên này là lớp ngụy trang chắc chắn nhất của cậu.
“Bé Bướm Hướng Trăng Bạc”, nhìn thế nào cũng thấy là tên của con gái, lại còn là một cô gái vừa lãng mạn vừa văn vẻ. Ừm, sẽ không bại lộ, sẽ không bại lộ.
Tài khoản phụ của Bùi Nhất theo dõi rất ít người, Chốn Đô Thành Ồn à coi như là thần tượng của cậu.
Thật ra cũng không phải là thần tượng, hồi cậu học lớp 10, lúc lướt Weibo thì vô tình xem được một video nấu ăn. Video không dài, tên là “Mì thịt bò trong ký túc xá”, nội dung như tên, đó là hướng dẫn nấu mì thịt bò ở ký túc xá.
Bùi Nhất rất thích xem video nấu ăn, cậu không biết nấu, lại thích xem các clip hướng dẫn nấu ăn. Nhưng có rất nhiều người chia sẻ clip nấu ăn mà toàn nói chuyện phiếm, clip dài nửa tiếng mà nói dóc hết hai mươi phút, trong mười phút còn lại thì tận năm phút quay hoa quay cỏ quay mèo. Cậu rất không thích kiểu clip đó. Mà clip nấu mì thịt bò chưa tới hai phút hoàn toàn là quá trình nấu mì. Giai đoạn, thời gian, phân lượng, độ lửa đều rõ ràng mạch lạc, không một câu thừa thãi, không một cảnh ngoài lề, quay vô cùng gọn gàng. Hoàn toàn hợp gu Bùi Nhất.
Vì vậy, Bùi Nhất liền nhấn theo dõi Chốn Đô Thành Ồn Ã, trở thành fan thứ mười ba của tài khoản này, cũng là người thứ nhất vừa không phải là nick ảo của hệ thống vừa không phải là bạn bè người quen.
Ban đầu, Bùi Nhất cũng chỉ thuận tay nhấn theo dõi chứ không để tâm, tài khoản phụ của cậu chủ yếu là để thư gian, chỉ cần xem được cái gì thú vị là sẽ nhấn theo dõi. Nhưng Chốn Đô Thành Ồn à dường như là người rất am hiểu cuộc sống và cũng rất hưởng thụ cuộc sống, theo như lời của giáo viên tiểu học thì là: có đôi mắt phát hiện ra vẻ đẹp.
Tài khoản này thường xuyên đăng video hướng dẫn nấu ăn hay giáo trình tự tổng hợp hoặc những tấm ảnh tự chụp. Rất nhiều lúc ảnh không qua chỉnh sửa nhưng lại có vẻ đẹp hoang dã khó tả.
Ở thời đại này, lượng thông tin cực kỳ khổng lồ, ngủ một giấc đã trời long đất lở, vội vã và xô bồ là trạng thái bình thường của cuộc sống, làng giải trí càng như vậy, nhưng Chốn Đô Thành Ồn à thì khác, những chia sẻ về cuộc sống của tài khoản này khiến người ta thấy bình yên. Hơn cả, tài khoản này không hề giống các tài khoản chuyên quảng cáo rùm beng về “sống chậm”, lúc nào cũng bày ra phong cách cổ xưa, tựa như hoàn toàn chệch khỏi quỹ đạo của thời đại. Phong cách này quá mờ ảo, quá cao quý, fans khen ngợi là trở về với thiên nhiên nhưng thực tế đằng sau họ là cả một ekip đập tiền vào. Bùi Nhất cực kỳ không thích.
Cậu thích Chốn Đô Thành Ồn Ã. Bất kể đối phương quay video hay chụp ảnh, thậm chí là đề cử bài hát, ứng dụng đều hợp gu cậu, cho dù là video làm đẹp, đề cử mỹ phẩm trang điểm, cậu cũng kiên nhẫn xem hết.
Em trai Bùi cho rằng người như vậy có thể làm thần tượng.
Vì vậy, từ đó Chốn Đô Thành Ồn à có một fan cứng luôn nhấn ‘Thích’ tất cả bài đăng mặc kệ gió mưa, dẫu rằng không bình luận cũng không nhắn tin, vào xem tường Weibo thì thấy trắng xóa, chẳng khác nào nick ảo của hệ thống.
*
Lâm Mạn Thiến nhìn fan cứng nhấn ‘Thích’ cho mình, nhướn mày cười, cất điện thoại rồi đi tắm.
Cô thấy tuy cái tên Bé Bướm Hướng Trăng Bạc hơi ngu nhưng thực tế lại là một cô bé vô cùng đáng yêu và ấm áp.
Lúc trước cô quay phim ở Vân Nam về, có mua một ít đặc sản ở đó, thấy fans dần nhiều lên, thỉnh thoảng còn có người gửi ít quà cho cô nên sau khi suy nghĩ, cô đã quyết định mở give away.
Lúc đó Bé Bướm Hướng Trăng Bạc không tham gia nên không trúng thưởng. Nhưng Lâm Mạn Thiến nhớ vị fan này nên muốn tặng riêng, bèn nhắn tin cho cô bé.
Chốn Đô Thành Ồn Ã:
Chào bạn! Xin thông báo là bạn đã trúng thưởng, cho mình xin địa chỉ để mình gửi quà cho bạn nha~Qua thật lâu, hôm sau ngủ dậy, cô mới đọc được tin nhắn phản hồi của đối phương.
Bé Bướm Hướng Trăng Bạc:
Mình không tham giaBé Bướm Hướng Trăng Bạc:
mà cũng trúng thưởng nữa hả?Chốn Đô Thành Ồn Ã:
Giải đặc biệt, loại không công khai ấy…Cánh Bướm Hướng Trăng Bạc:
Có giải này nữa hả?…
Sao được báo trúng thưởng mà cảnh giác dữ vậy nè? Rõ ràng là các fans khác rất vui mừng, hôn gió cô chụt chụt cơ mà. Chẳng lẽ sợ cô lừa đảo? Nói gì thì cô cũng là blogger ẩm thực có hơn trăm ngàn fans đó.
Lâm Mạn Thiến bối rối chốc lát, quyết định nói thật.
Chốn Đô Thành Ồn Ã:
Thật ra là quà dành cho fan cứng, vì bạn theo dõi mình lâu rồi nên muốn cảm ơn bạn ấy mà ~Đối phương dừng một lúc lâu.
Bé Bướm Hướng Trăng Bạc:
Không cần cảm ơn đâu.Sau đó… Không có sau đó.
Lâm Mạn Thiến hơi ủ rũ, đây có thật là fan cô không? Hay do quà của cô rởm quá nên người ta không thèm? Hay vì người ta chú trọng riêng tư nên không muốn để lộ thông tin cá nhân?
Cô nghĩ tới nghĩ lui, nhận ra tất cả cũng là do mình nghĩ, vì vậy không thèm nghĩ nữa.
Thôi vậy, fan đã không cần thì cô cũng đâu thể ép người ta nhận.
Kết quả là một ngày sau, Bé Bướm Hướng Trăng Bạc nhắn cho cô địa chỉ.
Bé Bướm Hướng Trăng Bạc:
Xin lỗiBé Bướm Hướng Trăng Bạc:
Hôm bữa ở nước ngoài, còn chưa đặt khách sạnBé Bướm Hướng Trăng Bạc:
Nên không nhắn địa chỉ cho bạn được.Một lát sau.
Bé Bướm Hướng Trăng Bạc:
À phải rồi, lúc trước thấy bạn nói trong một clip là bạn không mua được mặt nạ XXX, đúng lúc mình đang đi công tác ở Nhật Bản, bạn có cần mình mua giúp không?Lâm Mạn Thiến sửng sốt.
Cô có một người bạn du học ở Nhật Bản, đi dạo mấy trung tâm thương mại đều nói không mua được loại mặt nạ đó. Người ta tốt bụng muốn mua giúp nhưng lỡ như không mua được thì ngại lắm đó. Mặt nạ này siêu hot, là sản phẩm mới ra của thương hiệu lớn, quảng cáo rất mạnh, phản hồi của người dùng cũng rất tích cực, vậy nên càng ngày càng có nhiều người mua nó.
Truyền thông trong nước đưa tin đại diện nhãn hiệu ở khu vực Trung Hoa là Bùi Nhất, hiện tại đã tới Nhật Bản quay quảng cáo. Lúc tin tức vừa truyền ra, fans cực kỳ điên cuồng, hết hàng trong chớp mắt là chuyện hiển nhiên.
Kỳ thật Lâm Mạn Thiến cũng không phải muốn mua cho bằng được, chẳng qua lúc trước đang quay clip giới thiệu mỹ phẩm thì buột miệng nói thôi, không ngờ Bé Bướm Hướng Trăng Bạc lại nhớ.
Vì vậy, sau một hồi đắn đo, cô trả lời.
Chốn Đô Thành Ồn Ã:
Bạn mình nói mặt nạ này đang thiếu hàng, phải xếp hàng từ sớm để mua. Mình cũng không cần gấp nên không làm phiền bạn đâu.Khoảng nửa phút sau, đối phương gửi một tấm ảnh, toàn mặt nạ.
Bé Bướm Hướng Trăng Bạc:
Mình đang ở kho hàng của họ.Bé Bướm Hướng Trăng Bạc:
Bạn muốn lấy bao nhiêu?Ở… kho hàng?
Ở kho hàng gì cơ?
Bé Bướm Hướng Trăng Bạc:
Đợi xíuBé Bướm Hướng Trăng Bạc:
[hình ảnh]Bé Bướm Hướng Trăng Bạc:
đây nè, bạn cần khôngLại khoảng nửa phút sau.
Bé Bướm Hướng Trăng Bạc:
giá gốc.Lâm Mạn Thiến: …
Hết chương 6