Edit: Mỹ Nữ & Mỳ Cay
Sáng ngày hôm sau, trời còn sớm.
Đinh linh — đinh linh —
Tiếng chuông gió treo trên cửa lanh lảnh êm tai, vang vọng trong đại sảnh yên tĩnh, vắng lặng.
Lục Ly nhìn mấy lần chiếc chuông gió mà ngày hôm qua không có, rồi bước vào đại sảnh mờ tối.
Trên quầy, ngọn đèn dầu chiếu sáng một vùng nhỏ, bóng người đằng sau đang mải miết đếm gì đó, nghe có người đến liền thu lại đồ đạc trên bàn.
" Ồ, nhìn xem là ai tới đây? Quả nhiên ta không nhìn nhầm người, nhanh như vậy đã gom đủ tiền, cậu chính là thỏi vàng trong lứa những người Trừ Tà của bọn ta...Ý ta là ngôi sao mới."
Những trợ từ cảm thán khoa trương phát ra từ trong miệng Hudders, răng vàng ở giữa sáng lập lòe, hắn ta dang rộng hai tay, nhiệt tình như gặp mặt người bạn cũ thân thiết nhiều năm không gặp.
Lục Ly đi đến bên quầy, chiếc ghế hôm qua ngồi vẫn còn nguyên, hắn ngồi lên nói: " Ta chỉ có 500 đồng tiền."
Có thể thấy sự nhiệt tình của Hudders giảm hẳn bằng mắt thường, biểu hiện cụ thể là hai cánh tay đang dang rộng lại bỏ thõng xuống, gác lên trên quầy.
" Cái này không đủ, cậu biết". Dưới ngọn đèn dầu, Hudders sắc mặt âm trầm bất định.
" Ta muốn hỏi một chút về vấn đề khác, ví dụ như con u linh kia."
Hudders lại lộ ra hàm răng vàng: " Cái này... vậy là đủ rồi, cậu muốn hỏi cái gì."
Lục Ly làm ngơ như không thấy Hudders mắt sáng lên vì tiền, kể lại chuyện đã xảy ra vào tối qua.
" Cho nên, nghi ngờ của cậu là?"
" U linh có thể giao tiếp?"
Hudders không trả lời Lục Ly, mà hỏi ngược lại một câu: " Cậu hiểu u linh là gì?"
" Hình dạng hư ảo."
" Không phải cái này, ý ta là ở lúc còn sống thì u linh là gì?"
Đáp án rõ ràng đến mức thiếu điều nói thẳng trực tiếp cho Lục Ly.
Lục Ly tự nhiên hiểu được hàm ý của Hudders, liền hỏi: " Vậy nên, u linh có thể giao tiếp?"
" Chúng cũng từng là con người, tất nhiên chúng có thể, nhưng còn phải xem chúng có muốn giao tiếp cùng cậu hay không. Nếu cậu gan lớn cùng với mị lực cá nhân không tệ, hoàn toàn có thể thử giao tiếp với chúng." Hudders mở ra cho Lục Ly một cánh cửa mới.
" Cái này không thể nói là thường gặp, nhưng nó thường xuyên xảy ra."
.....
" Có thể... nhưng... nhưng thật sự phải làm như vậy sao?" Oliver bị bàn tay to đẩy ra, lảo đảo ngã bên cạnh điện thoại, ngẩng đầu yếu ớt vô lực đáng thương đối mặt với bóng người to lớn.
Đôi mắt như ngọn hải đăng trong đêm khuya u tối nhìn xuống Oliver, giọng điệu ôn nhu nói: " Oliver bé bỏng đáng yêu, làm nhanh đi."
Oliver chưa từng nghe thấy Slavic phu nhân nói dịu dàng như thế, theo phản xạ liền hỏi: " Phu nhân đang nói chuyện với ta ư?"
" Không, ta đang nói chuyện với cái bức tranh trên tường đằng sau ngươi.... Nhanh! Gọi điện cho ông chủ ngươi!"
Cuồng phong gào thét ù ù bên tai, Oliver kinh hãi run sợ, vội bổ nhào vào máy điện thoại gọi cho ông chủ mình.
Bấm số điện thoại, áp ống nghe lên tai, mắt Oliver không ngừng liếc trộm nhìn thân hình cường tráng hai tay chống nạnh bên cạnh. Một phút sau, hắn giơ ống nói lên, nở nụ cười miễn cưỡng: " Ông chủ không nghe máy, chắc hẳn ra ngoài ăn sáng?"
" Ôi, tiên sinh Lục Ly thật đáng thương, đến một người chăm sóc hắn cũng không có. Ngươi mang danh là nhân viên của hắn, chẳng lẽ ngươi liền nhẫn tâm để hắn như vậy, phải không?"
" Không... không dám..."
" Rất tốt, nửa tiếng sau ngươi đi gọi lại lần nữa."
Phu nhân Slavic xoay người rời đi, Oliver thở phào nhẹ nhõm một hơi, người như mất hết sức lực lảo đảo vài cái.
.....
Nghe xong lời này, Lcụ Ly rơi vào trầm mặc.
Mặc dù có chút sai lệch so với ma quỷ thông thường, nhưng rất có lý. U linh được tạo ra sau khi người sống chết, chúng tự nhiên sẽ sở hữu trí tuệ, logic cảm xúc của con người.
Mà điều này trùng khớp với con u linh hôm qua.
Suy nghĩ một chút, Lục Ly mở miệng: " Nhưng không đơn giản như vậy, đúng không?"
" Đương nhiên, đến ngay cả người sống cũng không phải ai cũng có thể nói đạo lý, huống chi là u linh. Nhìn ra được cậu đang động lòng, nhưng nhớ kỹ lời nhắc nhở của ta, mối quan hệ giữa người sống chúng ta với u linh là không cùng cấp bậc, u linh càng mạnh càng như vậy. Chúng là thợ săn, còn chúng ta là con mồi. Đừng mang sự an toàn của bản thân đặt lên trên lý do chúng có thể có lý trí của con người. Nếu cậu không đủ cảnh giác... nghĩa trang bên ngoài Thánh đường Kael'Thas có vô số người Trừ tà được mai táng qua loa do bị chết vì bất cẩn sẽ là nhà mới của cậu."
" Ta sẽ chú ý."
Lục Ly khiêm tốn khiến Hudders rất hài lòng, xua tay nói: " Nhưng thực cũng không nghiêm trọng như vậy, từ oán linh trở xuống u linh năng lực có hạn, cậu đại khái có thể nghe bọn chúng nói một chút, nói không chừng sẽ có bất ngờ."
" Ví dụ như tài sản để lại hoặc vụ ủy thác tâm nguyện cuối cùng có giá trị cao."
" Còn oán linh và ác linh?"
" U linh trở nên mạnh hơn cần phải trả một giá lớn, bọn chúng càng mạnh, quan hệ càng sâu với mảnh không gian bên kia, tư tưởng càng thêm vặn vẹo. Cậu có thể thử giao tiếp cùng oán linh, nhưng ta đề nghị, một là giải quyết chúng, hai là bỏ chạy."
" Ông bỏ sót ác linh."
Hudders thoáng trầm mặc một lát, chậm rãi nói: " Cái này liên quan đến bí mật nòng cốt của người Trừ tà."
Ngụ ý nói chuyện đó không miễn phí.
" Mời tiếp tục."
" Nghi thức cảm." Hudders nói.
" Ta chưa gặp phải ác linh, chỉ là từ chỗ lão Trừ tà suýt bị chết khác nghe được một chút tin tức. Bị ác linh để mắt tới gần như chắc chắn phải chết, nhưng trước khi giết chết mục tiêu, chúng có một ít nghi thức cảm đặc biệt. Nếu như phá vỡ nghi thức cảm của bọn chúng, thì sẽ có cơ hội chạy trốn nhỏ bé dưới tay ác linh. Loại vật này không rõ ràng, chính cậu phải gặp qua một lần mới hiểu được, như vậy..."
Hudders không muốn nói quá nhiều sự việc về ác linh, như hồ làm như vậy sẽ khiến hắn gặp phải điều gì đó không rõ.
Tuy nhiên, hắn cũng không quên chuyện chính sự, duỗi bàn tay xòe ra: " 500 đồng tiền, cảm ơn vì đã lui tới."
" 100."
" Cầm tiền."
Cuộc trao đổi kết thúc, Lục Ly đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
" Không ngồi thêm chút nữa?"
"Nếu như không mất phí."
" Đi thong thả, không tiễn."
Đội mũ dạ lên, từ văn phòng trinh thám đi ra, Lục Ly bước lên chiếc xe ngựa màu vàng đang chờ bên ngoài.
" Đến tổ trinh thám gần đây."
Xe ngựa chậm rãi chuyển động, chạy thẳng về phía trước.
Ở thế giới này, tổ trinh thám có nghĩa tương đương với người Trừ tà, nguồn gốc có khả năng bắt nguồn từ ba trăm năm trước.
Hơn mười phút sau, xe ngựa đến một ngôi nhà mới, tổ trinh thám ở bên trong, cách bày trí nơi này bình thường hơn chút, ít nhất là không giống quán rượu.
Lục Ly giả làm người bình thường gặp phải u linh, tìm người Trừ tà hỏi một số câu hỏi thông thường, gần giống như những gì đã hỏi Hudders.
Nhưng khi nhắc qua về Hudders, người Trừ tà này lại biểu hiện vô cùng chán ghét và nóng nảy.
" Tên đó là nỗi sỉ nhục của người Trừ tà!"
" Sao lại nói như vậy?" Lục Ly hỏi.
" Tên đó căn bản không có đạo đức nghề nghiệp! Có lần hắn trừ tà cho một gã quý tộc bệnh tật đáng thương, lại có thể chia làm năm lần trừ tà, thu về hơn một nghìn đồng tiền!"
Nghe đúng như là việc Hudders sẽ làm.
Lục Ly tỏ vẻ sẽ xem xét có nên ủy thác cho người Trừ tà hay không, xoay người rời đi.
" Tuyệt đối không được tìm Hudders, gã đó sẽ vì một đồng tiền mà làm bất cứ điều gì!"
Người Trừ tà gào to sau lưng Lục Ly.
Hắn không biết rằng đó chính là lý do Lục Ly và Hudders hợp tác.
Đổi tiền lấy tin tức, Lục Ly cảm thấy đó là một thỏa thuận rất thỏa đáng, và Hudders cũng vậy.
Ngồi lên xe ngựa, Lục Ly lúc này không đi thêm nơi nào khác, trực tiếp trở lại văn phòng tổ trinh thám của mình.
Vừa trở lại văn phòng trinh thám yên tĩnh không lâu, tiếng điện thoại vang lên.
Lục Ly nhận máy, bên trong truyền ra giọng nói của Oliver. Nội dung vẫn như ngày hôm qua, phu nhân Slavic muốn gặp hắn.
Lục Ly không từ chối.
" Khoảng một giờ sau ta sẽ đến."