Chớp mắt thời gian, Nhất Ngôn cùng Từ Thanh tổ kiến một chi đội ngũ, vội vàng hướng cửa ra vào Thiên Nguyên Đại Lục đi thông Đông Đại Lục đuổi tới, ở bên trong chi đội ngũ này, có ba vị Đạo Huyền cường giả, mười một vị Thần Huyền Võ Giả, còn có hơn ba mươi vị Thần Hải Võ Giả.
Vì bảo đảm việc này không sơ hở tý nào, Nhất Ngôn cùng Từ Thanh có thể nói là nhọc lòng.
Ngay khi Nhất Ngôn cùng Từ Thanh ly khai Lăng Vũ phủ đệ không lâu, Lăng Vũ tổ kiến một chi đội ngũ cũng sớm chạy tới Thiên Nguyên Đại Lục rồi, động tác so với Nhất Ngôn cùng Từ Thanh nhanh hơn, trong đội ngũ của bọn họ ngoại trừ Lăng Vũ cùng Thiên Hải Thần Di ra, năm Đạo Huyền cảnh thị vệ đều có mặt, còn có mười mấy Thần Huyền cảnh thủ hạ, mặt khác còn có một chút Thần Hải thập trọng.
Thời điểm nhóm nhân mã Lăng Vũ này xuất động, cũng không có đi quan đạo, mà là xuyên qua mảng lớn lãnh địa dưới cờ Lăng Vũ, tốc hành lối ra Thiên Nguyên Đại Lục, không có khiến cho bất luận kẻ nào chú ý.
Lúc này Diệp Thần đang ở bên trong lãnh địa của mình, ở bên trong Yên Vân Thánh Thành mọi cử động đều trong lòng bàn tay của hắn, biết rõ Lăng Vũ cùng Nhất Ngôn hai đội nhân mã trước sau xuất phát, Diệp Thần lộ ra một chút mỉm cười, hết thảy đang hướng phương hướng hắn dự đoán phát triển.
Không biết đến tột cùng là nguyên nhân gì, thúc đẩy Nhất Ngôn cùng Từ Thanh cuối cùng nhất hạ quyết tâm, tiến về Đông Đại Lục. Nhất Ngôn cùng Từ Thanh tiến về Đông Đại Lục, tương đương một đầu đâm vào trong bẫy hắn và Lăng Vũ xếp đặt thiết kế tốt.
Nghĩ đến trước kia Nhất Ngôn cùng Từ Thanh muốn ám toán hắn, trong lòng Diệp Thần lạnh lùng, đi ra lăn lộn luôn phải trả giá đấy.
Dùng thực lực Lăng Vũ, tăng thêm Thiên Hải Thần Di còn có nhiều Đạo Huyền cường giả như vậy, Diệp Thần hoàn toàn không lo lắng Lăng Vũ sẽ đem sự tình làm hư.
Diệp Thần một cái phân thân luyện đan, phân thân khác tu luyện, hơn nữa thời khắc chú ý hướng đi bên lối ra Thiên Nguyên Đại Lục kia, căn cứ thám tử báo cáo, đội nhân mã của Nhất Ngôn cùng Từ Thanh đã biến mất ở lối ra Thiên Nguyên Đại Lục.
Một hồi trò hay sắp mở màn!
Đông đại lục, Diệp gia sơn cốc.
Bốn người Hầu Dã, Hầu Lăng, Lâm Nam cùng Tiếu Việt ở Diệp gia sơn cốc tổ chức một nhóm người, cả thảy hơn ba trăm người, bao gồm Diệp Thần thủ hạ chính là Đại Mao, Nhị Mao… chín con yêu thú, còn có Nhất Khối, A Ly ca ca Thanh Vũ,… mặt khác Tiểu Dực cùng Mân Nhi cũng sẽ đi Thiên Nguyên Đại Lục, bất quá hai cái bọn hắn là do Nghiêm Hải dẫn dắt, không cần trả tiền.
Trong hơn ba trăm người này, Diệp gia đệ tử chiếm một nửa, còn có một chút Tinh Điện đệ tử thiên phú trác tuyệt, những Tinh Điện đệ tử này cùng Diệp Thần thần hồn dung hợp tương đối cao, thiên phú trác tuyệt nhất, đối với Diệp Thần cũng trung thành nhất.
Về phần những người khác, bao gồm Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền..., chuẩn bị lưu đến cuối cùng mới đi Thiên Nguyên Đại Lục, dù sao nếu như người của Diệp gia đều đi hết sạch, đối với Tinh Điện sĩ khí ảnh hưởng còn là phi thường lớn. Mặt khác, Tiểu Vưu cũng lưu lại.
Đang ở thời điểm người của Diệp gia chuẩn bị lên đường đi Thiên Nguyên Đại Lục, từng đạo khí tức cực mạnh từ ngoài mấy ngàn cây số lan tràn tới, từng cái từng cái thân ảnh khổng lồ hiện ra ở trên không Diệp gia sơn cốc, mấy người Nhất Ngôn cùng Từ Thanh giống như Thiên Thần, ở trên bầu trời hiện ra.
- Không tốt! Là Nhất Ngôn cùng Từ Thanh!
Lâm Nam cùng Tiếu Việt sắc mặt đại biến, lên tiếng kinh hô, Nhất Ngôn cùng Từ Thanh lại đuổi theo đến nơi này.
Nhất Ngôn cùng Từ Thanh là Đạo Huyền cảnh giới cường giả, tùy tiện một đầu ngón tay là có thể bóp chết mọi người bọn họ!
Thấy vẻ mặt bốn người Hầu Dã, Hầu Lăng, Lâm Nam cùng Tiếu Việt khẩn trương, trong lòng đám người Diệp Chiến Thiên cùng Diệp Thương Huyền nhất thời chìm xuống, bọn họ nghe Lâm Nam cùng Tiếu Việt nói, Diệp Thần ở Yên Vân thánh thành cùng ít người sinh ra ích lợi xung đột, thân ảnh khổng lồ trên bầu trời kia, có một loại cảm giác che khuất bầu trời, mặc dù biết rõ đó là hư không, nhưng mà cho bọn hắn rung động cùng kinh sợ lớn lao.
Đạo Huyền cảnh giới cường giả, một loại tồn tại gần thiên nhân!
- Đám người kia là tộc nhân của tiểu tử Diệp Thần? Ha hả, rất tốt, đem bọn họ từng cái từng cái tất cả đều bắt lại cho ta!
Thanh âm Nhất Ngôn lạnh lùng giống như hồng chung ở trong thiên địa chấn động, một bàn tay to hướng Diệp gia sơn cốc bắt xuống, thiên địa nhất thời ám xuống, bàn tay khổng lồ kia cao mấy vạn mét, vô cùng tráng kiện, nếu một tay trấn áp xuống, chỉ sợ trong Diệp gia sơn cốc bất luận kẻ nào cũng sẽ bị bóp áp thành phấn vụn!
Nhất Ngôn cùng Từ Thanh quá cường đại, làm cho người ta sinh ra không được một lòng đối kháng, đó là Đạo Huyền cấp cường giả, cảnh giới kém quá xa !
Hầu Dã, Hầu Lăng, Lâm Nam cùng Tiếu Việt liếc mắt nhìn nhau một cái, đồng thời lăng không bay lên, ánh mắt kiên nghị chắn phía trước.
- Muốn bắt trước bắt chúng ta!
Bốn người che ở trước mọi người Diệp gia, trừng mắt nhìn Nhất Ngôn cùng Từ Thanh lớn tiếng nói.
- Một đám con kiến hôi, không cần vội vả muốn chết, ta có thời gian từ từ chơi chết các ngươi, trước đem ảnh kim của các ngươi tất cả đều giao ra đây!
Nhất Ngôn hài hước cười to, bàn tay khổng lồ nhô lên cao đè xuống.
Theo bàn tay khổng lồ kia che khuất bầu trời đè tới, cả không khí chung quanh Tinh Điện cũng ngưng trệ, giống như lúc trước tử vong hít thở không thông. Tất cả Tinh Điện đệ tử còn có đám người Hầu Dã, Hầu Lăng, ở dưới bàn tay này, nhỏ bé giống như là bụi bậm.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, thiên địa rúng động.
Bàn tay khổng lồ của Nhất Ngôn cũng không có bắt được bốn người Hầu Dã, Hầu Lăng, mà là bị một tầng cấm chế ngăn trở ở phía ngoài, tầng cấm chế này hoàn toàn đem trọn Tinh Điện bảo hộ lên, bàn tay khổng lồ của Nhất Ngôn bắt tới, tầng cấm chế kia lại vẫn không nhúc nhích!
Điều này sao có thể? Chẳng lẻ Diệp gia còn ẩn phục Đạo Huyền cường giả gì sao ? Nhất Ngôn kinh ngạc trợn to hai mắt, không đợi hắn suy nghĩ nhiều, một thanh âm xa xa truyền tới.
- Nhất Ngôn huynh, chúng ta lại gặp mặt!
Tiếng cười của Lăng Vũ từ ngoài nghìn vạn dặm truyền tới.
- Là ngươi!
Nhất Ngôn trong lòng cả kinh, đột nhiên ở chỗ này nhìn thấy Lăng Vũ, tâm Nhất Ngôn nhất thời chìm xuống.
- Lăng Vũ huynh, ngươi đây là ý gì?
- Lấy thông minh tài trí của Nhất Ngôn huynh, chẳng lẽ còn đoán không ra sao?
Lăng Vũ ha ha cười nói, đang khi nói chuyện thân ảnh đã ngay lập tức tới, chắp tay lập ở trong hư không.
Nhất Ngôn sắc mặt âm trầm xuống, trong đôi mắt bắn xuất ra đạo đạo sát cơ, nói:
- Ngươi muốn giết ta cùng Từ Thanh, sau đó nuốt lãnh địa của ta cùng Từ Thanh?
Nhất Ngôn thoáng cái liền suy nghĩ cẩn thận, mình và Từ Thanh bị Lăng Vũ tính toán, hết thảy cũng là Lăng Vũ trước đó an bài tốt.
Từ Thanh nhìn Lăng Vũ, cũng là sắc mặt xanh mét, hận đến cắn răng. Chớp mắt thời gian, Nhất Ngôn cùng Từ Thanh tổ kiến một chi đội ngũ, vội vàng hướng cửa ra vào Thiên Nguyên Đại Lục đi thông Đông Đại Lục đuổi tới, ở bên trong chi đội ngũ này, có ba vị Đạo Huyền cường giả, mười một vị Thần Huyền Võ Giả, còn có hơn ba mươi vị Thần Hải Võ Giả.
Vì bảo đảm việc này không sơ hở tý nào, Nhất Ngôn cùng Từ Thanh có thể nói là nhọc lòng.
Ngay khi Nhất Ngôn cùng Từ Thanh ly khai Lăng Vũ phủ đệ không lâu, Lăng Vũ tổ kiến một chi đội ngũ cũng sớm chạy tới Thiên Nguyên Đại Lục rồi, động tác so với Nhất Ngôn cùng Từ Thanh nhanh hơn, trong đội ngũ của bọn họ ngoại trừ Lăng Vũ cùng Thiên Hải Thần Di ra, năm Đạo Huyền cảnh thị vệ đều có mặt, còn có mười mấy Thần Huyền cảnh thủ hạ, mặt khác còn có một chút Thần Hải thập trọng.
Thời điểm nhóm nhân mã Lăng Vũ này xuất động, cũng không có đi quan đạo, mà là xuyên qua mảng lớn lãnh địa dưới cờ Lăng Vũ, tốc hành lối ra Thiên Nguyên Đại Lục, không có khiến cho bất luận kẻ nào chú ý.
Lúc này Diệp Thần đang ở bên trong lãnh địa của mình, ở bên trong Yên Vân Thánh Thành mọi cử động đều trong lòng bàn tay của hắn, biết rõ Lăng Vũ cùng Nhất Ngôn hai đội nhân mã trước sau xuất phát, Diệp Thần lộ ra một chút mỉm cười, hết thảy đang hướng phương hướng hắn dự đoán phát triển.
Không biết đến tột cùng là nguyên nhân gì, thúc đẩy Nhất Ngôn cùng Từ Thanh cuối cùng nhất hạ quyết tâm, tiến về Đông Đại Lục. Nhất Ngôn cùng Từ Thanh tiến về Đông Đại Lục, tương đương một đầu đâm vào trong bẫy hắn và Lăng Vũ xếp đặt thiết kế tốt.
Nghĩ đến trước kia Nhất Ngôn cùng Từ Thanh muốn ám toán hắn, trong lòng Diệp Thần lạnh lùng, đi ra lăn lộn luôn phải trả giá đấy.
Dùng thực lực Lăng Vũ, tăng thêm Thiên Hải Thần Di còn có nhiều Đạo Huyền cường giả như vậy, Diệp Thần hoàn toàn không lo lắng Lăng Vũ sẽ đem sự tình làm hư.
Diệp Thần một cái phân thân luyện đan, phân thân khác tu luyện, hơn nữa thời khắc chú ý hướng đi bên lối ra Thiên Nguyên Đại Lục kia, căn cứ thám tử báo cáo, đội nhân mã của Nhất Ngôn cùng Từ Thanh đã biến mất ở lối ra Thiên Nguyên Đại Lục.
Một hồi trò hay sắp mở màn!
Đông đại lục, Diệp gia sơn cốc.
Bốn người Hầu Dã, Hầu Lăng, Lâm Nam cùng Tiếu Việt ở Diệp gia sơn cốc tổ chức một nhóm người, cả thảy hơn ba trăm người, bao gồm Diệp Thần thủ hạ chính là Đại Mao, Nhị Mao… chín con yêu thú, còn có Nhất Khối, A Ly ca ca Thanh Vũ,… mặt khác Tiểu Dực cùng Mân Nhi cũng sẽ đi Thiên Nguyên Đại Lục, bất quá hai cái bọn hắn là do Nghiêm Hải dẫn dắt, không cần trả tiền.
Trong hơn ba trăm người này, Diệp gia đệ tử chiếm một nửa, còn có một chút Tinh Điện đệ tử thiên phú trác tuyệt, những Tinh Điện đệ tử này cùng Diệp Thần thần hồn dung hợp tương đối cao, thiên phú trác tuyệt nhất, đối với Diệp Thần cũng trung thành nhất.
Về phần những người khác, bao gồm Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền..., chuẩn bị lưu đến cuối cùng mới đi Thiên Nguyên Đại Lục, dù sao nếu như người của Diệp gia đều đi hết sạch, đối với Tinh Điện sĩ khí ảnh hưởng còn là phi thường lớn. Mặt khác, Tiểu Vưu cũng lưu lại.
Đang ở thời điểm người của Diệp gia chuẩn bị lên đường đi Thiên Nguyên Đại Lục, từng đạo khí tức cực mạnh từ ngoài mấy ngàn cây số lan tràn tới, từng cái từng cái thân ảnh khổng lồ hiện ra ở trên không Diệp gia sơn cốc, mấy người Nhất Ngôn cùng Từ Thanh giống như Thiên Thần, ở trên bầu trời hiện ra.
- Không tốt! Là Nhất Ngôn cùng Từ Thanh!
Lâm Nam cùng Tiếu Việt sắc mặt đại biến, lên tiếng kinh hô, Nhất Ngôn cùng Từ Thanh lại đuổi theo đến nơi này.
Nhất Ngôn cùng Từ Thanh là Đạo Huyền cảnh giới cường giả, tùy tiện một đầu ngón tay là có thể bóp chết mọi người bọn họ!
Thấy vẻ mặt bốn người Hầu Dã, Hầu Lăng, Lâm Nam cùng Tiếu Việt khẩn trương, trong lòng đám người Diệp Chiến Thiên cùng Diệp Thương Huyền nhất thời chìm xuống, bọn họ nghe Lâm Nam cùng Tiếu Việt nói, Diệp Thần ở Yên Vân thánh thành cùng ít người sinh ra ích lợi xung đột, thân ảnh khổng lồ trên bầu trời kia, có một loại cảm giác che khuất bầu trời, mặc dù biết rõ đó là hư không, nhưng mà cho bọn hắn rung động cùng kinh sợ lớn lao.
Đạo Huyền cảnh giới cường giả, một loại tồn tại gần thiên nhân!
- Đám người kia là tộc nhân của tiểu tử Diệp Thần? Ha hả, rất tốt, đem bọn họ từng cái từng cái tất cả đều bắt lại cho ta!
Thanh âm Nhất Ngôn lạnh lùng giống như hồng chung ở trong thiên địa chấn động, một bàn tay to hướng Diệp gia sơn cốc bắt xuống, thiên địa nhất thời ám xuống, bàn tay khổng lồ kia cao mấy vạn mét, vô cùng tráng kiện, nếu một tay trấn áp xuống, chỉ sợ trong Diệp gia sơn cốc bất luận kẻ nào cũng sẽ bị bóp áp thành phấn vụn!
Nhất Ngôn cùng Từ Thanh quá cường đại, làm cho người ta sinh ra không được một lòng đối kháng, đó là Đạo Huyền cấp cường giả, cảnh giới kém quá xa !
Hầu Dã, Hầu Lăng, Lâm Nam cùng Tiếu Việt liếc mắt nhìn nhau một cái, đồng thời lăng không bay lên, ánh mắt kiên nghị chắn phía trước.
- Muốn bắt trước bắt chúng ta!
Bốn người che ở trước mọi người Diệp gia, trừng mắt nhìn Nhất Ngôn cùng Từ Thanh lớn tiếng nói.
- Một đám con kiến hôi, không cần vội vả muốn chết, ta có thời gian từ từ chơi chết các ngươi, trước đem ảnh kim của các ngươi tất cả đều giao ra đây!
Nhất Ngôn hài hước cười to, bàn tay khổng lồ nhô lên cao đè xuống.
Theo bàn tay khổng lồ kia che khuất bầu trời đè tới, cả không khí chung quanh Tinh Điện cũng ngưng trệ, giống như lúc trước tử vong hít thở không thông. Tất cả Tinh Điện đệ tử còn có đám người Hầu Dã, Hầu Lăng, ở dưới bàn tay này, nhỏ bé giống như là bụi bậm.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, thiên địa rúng động.
Bàn tay khổng lồ của Nhất Ngôn cũng không có bắt được bốn người Hầu Dã, Hầu Lăng, mà là bị một tầng cấm chế ngăn trở ở phía ngoài, tầng cấm chế này hoàn toàn đem trọn Tinh Điện bảo hộ lên, bàn tay khổng lồ của Nhất Ngôn bắt tới, tầng cấm chế kia lại vẫn không nhúc nhích!
Điều này sao có thể? Chẳng lẻ Diệp gia còn ẩn phục Đạo Huyền cường giả gì sao ? Nhất Ngôn kinh ngạc trợn to hai mắt, không đợi hắn suy nghĩ nhiều, một thanh âm xa xa truyền tới.
- Nhất Ngôn huynh, chúng ta lại gặp mặt!
Tiếng cười của Lăng Vũ từ ngoài nghìn vạn dặm truyền tới.
- Là ngươi!
Nhất Ngôn trong lòng cả kinh, đột nhiên ở chỗ này nhìn thấy Lăng Vũ, tâm Nhất Ngôn nhất thời chìm xuống.
- Lăng Vũ huynh, ngươi đây là ý gì?
- Lấy thông minh tài trí của Nhất Ngôn huynh, chẳng lẽ còn đoán không ra sao?
Lăng Vũ ha ha cười nói, đang khi nói chuyện thân ảnh đã ngay lập tức tới, chắp tay lập ở trong hư không.
Nhất Ngôn sắc mặt âm trầm xuống, trong đôi mắt bắn xuất ra đạo đạo sát cơ, nói:
- Ngươi muốn giết ta cùng Từ Thanh, sau đó nuốt lãnh địa của ta cùng Từ Thanh?
Nhất Ngôn thoáng cái liền suy nghĩ cẩn thận, mình và Từ Thanh bị Lăng Vũ tính toán, hết thảy cũng là Lăng Vũ trước đó an bài tốt.
Từ Thanh nhìn Lăng Vũ, cũng là sắc mặt xanh mét, hận đến cắn răng.