Bệ Lôi tròn mắt muốn nứt, toàn thân là huyết, dùng tư thế đồng quy vu tận, dẫn dắt lực lượng đệ nhất trọng lĩnh vực, một chưởng nổ nát lĩnh vực một Linh Vọng cảnh cường giả, bành một tiếng, vỗ vào trên đầu Linh Vọng cảnh cường giả kia, đầu Linh Vọng cảnh cường giả kia giống như là dưa hấu rơi xuống đất, nổ chia năm xẻ bảy.
Cả người Bệ Lôi bay ngược mà ra, đâm vào trên tường đại điện, ngã rơi xuống, đã hấp hối.
- Thủ hộ... Chân Lôi Thần Trụ!
Bệ Lôi trợn lên hai mắt, hướng Bệ Linh cùng Bệ Âm nhìn lại, hộc ra mấy chữ cuối cùng, đầu nghiêng một cái, đã chết ở bên tường.
Mặc dù trước kia Bệ Linh cùng Bệ Âm đối với Bệ Lôi không có cảm tình gì, bởi vì Bệ Lôi một mực mưu đồ tu vi của Bệ Âm, nhưng mà giờ khắc này, tất cả oán hận đều tan thành mây khói, trong nội tâm tràn đầy kính ý, Bệ Lôi là anh hùng của Lôi Thú nhất mạch!
- Dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, đáng đời!
Xa xa Bệ Nha hừ lạnh một tiếng.
Thần Lôi giáng thế!
Nghe được thanh âm của Bệ Nha, trong nội tâm Bệ Linh bốc cháy lên một đoàn lửa giận, một đạo lôi trụ mạnh mẽ hướng Bệ Nha đánh tới.
Oanh! Lôi trụ nổ tung, Bệ Nha bay ngược mà ra đụng vào trên tường, óc vỡ toang mà vong, hắn luồn cúi cả đời, đoán chừng như thế nào cũng không nghĩ ra mình có thể chết đi. như vậy
Quanh thân Bệ Linh đạo đạo Lôi Quang xoay quanh, sau lưng ba cặp Lôi Dực vỗ mạnh, ánh mắt nàng lạnh như băng rơi vào trên người hai Linh Vọng cảnh cao thủ còn lại kia, lực lượng đệ nhất trọng lĩnh vực ngang nhiên áp bách mà ra.
Bên Bệ Linh kia lấy được một ít ưu thế, mà bên Diệp Thần này, cùng Lương Yên Nhi đối kháng vẫn là tương xứng, khó phân thắng bại.
Lương Yên Nhi dù sao tiến vào Linh Vọng cảnh nhiều năm, đệ nhất trọng lĩnh vực của nàng đã đạt đến hoàn mỹ, thậm chí có một ít hình thức ban đầu của đệ nhị trọng lĩnh vực, tăng thêm nàng tu luyện, lại là ma công quỷ dị nào đó, Diệp Thần Tinh Thần Lĩnh Vực trong thời gian ngắn cũng không làm gì được Lương Yên Nhi.
Trong chiến đấu, Lương Yên Nhi cảm nhận được khí tức Mê Huyễn Bảo Châu trên người Diệp Thần kia.
- Tiểu tử, đem Mê Huyễn Bảo Châu giao ra đây cho ta!
Lương Yên Nhi liều lĩnh quát, một móng vuốt dò xét hướng lồng ngực Diệp Thần.
Lĩnh vực song phương kịch liệt đụng nhau, một luồng sóng lực lượng trùng kích kia, oanh kích ở trên tường đại điện, làm vách tường tinh kim của đại điện tràn ra đạo đạo vết rạn.
- Chết!
Lương Yên Nhi sát ý đại thịnh, trên móng vuốt sắc bén thấu xuất ra đạo đạo ma khí tính ăn mòn, dưới một trảo này, Diệp Thần Tinh Thần Lĩnh Vực lại có một tia dấu hiệu sắp tán loạn.
Cửu Vĩ Yêu Hồ thật là lợi hại!
Cảm giác được ma khí trên người Lương Yên Nhi kia tựa như vô số lưỡi dao sắc bén, Bệ Linh cũng sốt ruột vạn phần, tay phải ngưng tụ, một đạo lôi trụ đã hướng Lương Yên Nhi oanh khứ.
Oanh một tiếng, lôi trụ của Bệ Linh ở trên bản thể Lương Yên Nhi nổ tung, nổ đến toàn thân nàng tóc đỏ nộ trương.
Thần Lôi giáng thế của Bệ Linh, cũng là không thể khinh thường, đúng là từ bên trong lĩnh vực của nàng đã tìm được một tia khe hở.
- Các ngươi không có khả năng giết được ta, ta có thần công của Thần chủ che chở!
Lương Yên Nhi đã trúng lôi trụ công kích của Bệ Linh, như trước càn rỡ vô cùng phốc rơi xuống.
Chứng kiến Lương Yên Nhi hóa thân Cửu Vĩ Yêu Hồ nhào đầu về phía trước, Diệp Thần nhướng mày, mặt khác mấy chỗ Chân Lôi Thần Trụ không biết thế nào, phải tốc chiến tốc thắng, Trấn Ma Chung cùng Chấn Thiên Đỉnh trong tay đã tùy thời chuẩn bị ra tay. Đúng lúc này, Mê Huyễn Bảo Châu trong ngực Diệp Thần đột nhiên lăng không bay lên, tách ra bạch sắc quang mang chói mắt, trong bạch quang kia xuất hiện đạo đạo ảo ảnh, thân ảnh A Ly xuất hiện ở trên không Mê Huyễn Bảo Châu. Lúc này A Ly ở vào trạng thái bản thể, chín cái đuôi càng không ngừng đong đưa, bản thể nàng so với con Cửu Vĩ Yêu Hồ kia không lớn lắm, toàn thân thuần trắng, dáng người Linh Lung kia có một loại đáng yêu nói không nên lời.
Song phương tựa hồ là dùng ảo thuật đối kháng, Mê Huyễn Bảo Châu hào quang hừng hực vô cùng.
Ảo thuật quyết đấu, so với lĩnh vực đối kháng còn muốn mạo hiểm nhiều lắm, hơi không cẩn thận sẽ gặp đầy bàn đều thua.
Trong nháy mắt, liền phảng phất đã qua mấy năm.
Tròng mắt đen nhánh của Cửu Vĩ Yêu Hồ trong lúc đó có chút mê mang cùng lo sợ nghi hoặc, ở bên trong ảo thuật đối kháng, A Ly bằng vào lực lượng Mê Huyễn Bảo Châu khống chế Lương Yên Nhi thân là Linh Vọng cảnh cường giả!
Lương Yên Nhi cau mày, như là giãy dụa lấy, muốn tránh thoát lực lượng ảo thuật của A Ly khống chế, theo Lương Yên Nhi giãy dụa, bạch quang trên người A Ly ảm đạm vài phần, thân thể lung lay sắp đổ.
Trong lòng Diệp Thần căng thẳng, nhìn về phía Lương Yên Nhi, thừa dịp nàng bệnh muốn nàng mệnh!
Lực lượng đệ nhất trọng lĩnh vực của Diệp Thần nhập vào cơ thể mà ra, oanh một tiếng, đụng nát lĩnh vực của Lương Yên Nhi, tay phải Chấn Thiên Đỉnh mạnh mẽ hướng Lương Yên Nhi đập phá lên.
Bành một tiếng, Chấn Thiên Đỉnh không ngừng biến lớn oanh kích trên ngực Lương Yên Nhi, đem Lương Yên Nhi nện đến thổ huyết bay ngược mà ra.
Lương Yên Nhi hóa thành một đạo hồng quang, muốn thoát đi.
- Thu cho ta!
Diệp Thần thúc dục Chấn Thiên Đỉnh đuổi theo, đỉnh khẩu Chấn Thiên Đỉnh lập tức tạo thành một vòng xoáy kịch liệt, đem đạo hồng quang kia cuốn đi vào.
Bành bành bành, Lương Yên Nhi thét chói tai, càng không ngừng muốn tránh thoát đi ra ngoài, nhưng Diệp Thần gắt gao khống chế Chấn Thiên Đỉnh, thúc dục hồn hỏa Chấn Thiên Đỉnh tế luyện.
Trong Chấn Thiên Đỉnh truyền đến Lương Yên Nhi thê lương kêu thảm thiết.
- Thả ta đi ra ngoài, nếu không Thần Chủ chắc chắn đem bọn ngươi bầm thây vạn đoạn!
Thanh âm của Lương Yên Nhi bén nhọn, tràn đầy lo sợ nghi hoặc, lại như cũ mạnh miệng. Ngay khi Diệp Thần dùng Chấn Thiên Đỉnh đem Lương Yên Nhi thu nhập trong đó, hai Linh Vọng cảnh cường giả đang theo Bệ Linh đối chiến kia, thân thể đột nhiên trở nên đỏ bừng như bàn ủi, oanh! Oanh! Hai người trong nháy mắt tự nổ bung, một cỗ lực lượng cường hoành dùng bọn hắn làm trung tâm, quét ngang mà ra, làm cho người không kịp chuẩn bị.
Bệ Linh khoảng cách hai người kia gần nhất.
- Linh tỷ tỷ coi chừng!
Diệp Thần gấp giọng quát, nhưng mà hai người kia tự bạo tốc độ quá nhanh, Diệp Thần căn bản không kịp cứu viện.
- Linh Nhi coi chừng!
Chứng kiến hai Linh Vọng cảnh nhất trọng cao thủ kia tự bạo, Bệ Âm lòng nóng như lửa đốt, nàng khoảng cách Bệ Linh chỉ có một chút, không chút do dự hoành thân chắn trước người Bệ Linh.
Oanh một tiếng, uy lực cổ bạo tạc này quét ngang mà qua, oanh kích ở trên người Bệ Âm, toàn bộ thân thể Bệ Âm vung bay đi ra ngoài.
- Âm Nhi!
Bệ Linh hét to một tiếng, nàng đang chuẩn bị thi triển lĩnh vực lực lượng, chứng kiến Bệ Âm ngăn cản trước người mình, hốc mắt lập tức đỏ lên.
Hai cổ lực lượng trùng kích đảo qua, hết thảy quy về bình tĩnh, trong đại điện chỉ có Diệp Thần cùng Bệ Linh còn đứng, thụ đi một tí vết thương nhẹ. Bệ Linh phi thân đánh về phía Bệ Âm ngã xuống đất, nước mắt đã tràn mi mà ra. Bệ Lôi tròn mắt muốn nứt, toàn thân là huyết, dùng tư thế đồng quy vu tận, dẫn dắt lực lượng đệ nhất trọng lĩnh vực, một chưởng nổ nát lĩnh vực một Linh Vọng cảnh cường giả, bành một tiếng, vỗ vào trên đầu Linh Vọng cảnh cường giả kia, đầu Linh Vọng cảnh cường giả kia giống như là dưa hấu rơi xuống đất, nổ chia năm xẻ bảy.
Cả người Bệ Lôi bay ngược mà ra, đâm vào trên tường đại điện, ngã rơi xuống, đã hấp hối.
- Thủ hộ... Chân Lôi Thần Trụ!
Bệ Lôi trợn lên hai mắt, hướng Bệ Linh cùng Bệ Âm nhìn lại, hộc ra mấy chữ cuối cùng, đầu nghiêng một cái, đã chết ở bên tường.
Mặc dù trước kia Bệ Linh cùng Bệ Âm đối với Bệ Lôi không có cảm tình gì, bởi vì Bệ Lôi một mực mưu đồ tu vi của Bệ Âm, nhưng mà giờ khắc này, tất cả oán hận đều tan thành mây khói, trong nội tâm tràn đầy kính ý, Bệ Lôi là anh hùng của Lôi Thú nhất mạch!
- Dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, đáng đời!
Xa xa Bệ Nha hừ lạnh một tiếng.
Thần Lôi giáng thế!
Nghe được thanh âm của Bệ Nha, trong nội tâm Bệ Linh bốc cháy lên một đoàn lửa giận, một đạo lôi trụ mạnh mẽ hướng Bệ Nha đánh tới.
Oanh! Lôi trụ nổ tung, Bệ Nha bay ngược mà ra đụng vào trên tường, óc vỡ toang mà vong, hắn luồn cúi cả đời, đoán chừng như thế nào cũng không nghĩ ra mình có thể chết đi. như vậy
Quanh thân Bệ Linh đạo đạo Lôi Quang xoay quanh, sau lưng ba cặp Lôi Dực vỗ mạnh, ánh mắt nàng lạnh như băng rơi vào trên người hai Linh Vọng cảnh cao thủ còn lại kia, lực lượng đệ nhất trọng lĩnh vực ngang nhiên áp bách mà ra.
Bên Bệ Linh kia lấy được một ít ưu thế, mà bên Diệp Thần này, cùng Lương Yên Nhi đối kháng vẫn là tương xứng, khó phân thắng bại.
Lương Yên Nhi dù sao tiến vào Linh Vọng cảnh nhiều năm, đệ nhất trọng lĩnh vực của nàng đã đạt đến hoàn mỹ, thậm chí có một ít hình thức ban đầu của đệ nhị trọng lĩnh vực, tăng thêm nàng tu luyện, lại là ma công quỷ dị nào đó, Diệp Thần Tinh Thần Lĩnh Vực trong thời gian ngắn cũng không làm gì được Lương Yên Nhi.
Trong chiến đấu, Lương Yên Nhi cảm nhận được khí tức Mê Huyễn Bảo Châu trên người Diệp Thần kia.
- Tiểu tử, đem Mê Huyễn Bảo Châu giao ra đây cho ta!
Lương Yên Nhi liều lĩnh quát, một móng vuốt dò xét hướng lồng ngực Diệp Thần.
Lĩnh vực song phương kịch liệt đụng nhau, một luồng sóng lực lượng trùng kích kia, oanh kích ở trên tường đại điện, làm vách tường tinh kim của đại điện tràn ra đạo đạo vết rạn.
- Chết!
Lương Yên Nhi sát ý đại thịnh, trên móng vuốt sắc bén thấu xuất ra đạo đạo ma khí tính ăn mòn, dưới một trảo này, Diệp Thần Tinh Thần Lĩnh Vực lại có một tia dấu hiệu sắp tán loạn.
Cửu Vĩ Yêu Hồ thật là lợi hại!
Cảm giác được ma khí trên người Lương Yên Nhi kia tựa như vô số lưỡi dao sắc bén, Bệ Linh cũng sốt ruột vạn phần, tay phải ngưng tụ, một đạo lôi trụ đã hướng Lương Yên Nhi oanh khứ.
Oanh một tiếng, lôi trụ của Bệ Linh ở trên bản thể Lương Yên Nhi nổ tung, nổ đến toàn thân nàng tóc đỏ nộ trương.
Thần Lôi giáng thế của Bệ Linh, cũng là không thể khinh thường, đúng là từ bên trong lĩnh vực của nàng đã tìm được một tia khe hở.
- Các ngươi không có khả năng giết được ta, ta có thần công của Thần chủ che chở!
Lương Yên Nhi đã trúng lôi trụ công kích của Bệ Linh, như trước càn rỡ vô cùng phốc rơi xuống.
Chứng kiến Lương Yên Nhi hóa thân Cửu Vĩ Yêu Hồ nhào đầu về phía trước, Diệp Thần nhướng mày, mặt khác mấy chỗ Chân Lôi Thần Trụ không biết thế nào, phải tốc chiến tốc thắng, Trấn Ma Chung cùng Chấn Thiên Đỉnh trong tay đã tùy thời chuẩn bị ra tay. Đúng lúc này, Mê Huyễn Bảo Châu trong ngực Diệp Thần đột nhiên lăng không bay lên, tách ra bạch sắc quang mang chói mắt, trong bạch quang kia xuất hiện đạo đạo ảo ảnh, thân ảnh A Ly xuất hiện ở trên không Mê Huyễn Bảo Châu. Lúc này A Ly ở vào trạng thái bản thể, chín cái đuôi càng không ngừng đong đưa, bản thể nàng so với con Cửu Vĩ Yêu Hồ kia không lớn lắm, toàn thân thuần trắng, dáng người Linh Lung kia có một loại đáng yêu nói không nên lời.
Song phương tựa hồ là dùng ảo thuật đối kháng, Mê Huyễn Bảo Châu hào quang hừng hực vô cùng.
Ảo thuật quyết đấu, so với lĩnh vực đối kháng còn muốn mạo hiểm nhiều lắm, hơi không cẩn thận sẽ gặp đầy bàn đều thua.
Trong nháy mắt, liền phảng phất đã qua mấy năm.
Tròng mắt đen nhánh của Cửu Vĩ Yêu Hồ trong lúc đó có chút mê mang cùng lo sợ nghi hoặc, ở bên trong ảo thuật đối kháng, A Ly bằng vào lực lượng Mê Huyễn Bảo Châu khống chế Lương Yên Nhi thân là Linh Vọng cảnh cường giả!
Lương Yên Nhi cau mày, như là giãy dụa lấy, muốn tránh thoát lực lượng ảo thuật của A Ly khống chế, theo Lương Yên Nhi giãy dụa, bạch quang trên người A Ly ảm đạm vài phần, thân thể lung lay sắp đổ.
Trong lòng Diệp Thần căng thẳng, nhìn về phía Lương Yên Nhi, thừa dịp nàng bệnh muốn nàng mệnh!
Lực lượng đệ nhất trọng lĩnh vực của Diệp Thần nhập vào cơ thể mà ra, oanh một tiếng, đụng nát lĩnh vực của Lương Yên Nhi, tay phải Chấn Thiên Đỉnh mạnh mẽ hướng Lương Yên Nhi đập phá lên.
Bành một tiếng, Chấn Thiên Đỉnh không ngừng biến lớn oanh kích trên ngực Lương Yên Nhi, đem Lương Yên Nhi nện đến thổ huyết bay ngược mà ra.
Lương Yên Nhi hóa thành một đạo hồng quang, muốn thoát đi.
- Thu cho ta!
Diệp Thần thúc dục Chấn Thiên Đỉnh đuổi theo, đỉnh khẩu Chấn Thiên Đỉnh lập tức tạo thành một vòng xoáy kịch liệt, đem đạo hồng quang kia cuốn đi vào.
Bành bành bành, Lương Yên Nhi thét chói tai, càng không ngừng muốn tránh thoát đi ra ngoài, nhưng Diệp Thần gắt gao khống chế Chấn Thiên Đỉnh, thúc dục hồn hỏa Chấn Thiên Đỉnh tế luyện.
Trong Chấn Thiên Đỉnh truyền đến Lương Yên Nhi thê lương kêu thảm thiết.
- Thả ta đi ra ngoài, nếu không Thần Chủ chắc chắn đem bọn ngươi bầm thây vạn đoạn!
Thanh âm của Lương Yên Nhi bén nhọn, tràn đầy lo sợ nghi hoặc, lại như cũ mạnh miệng. Ngay khi Diệp Thần dùng Chấn Thiên Đỉnh đem Lương Yên Nhi thu nhập trong đó, hai Linh Vọng cảnh cường giả đang theo Bệ Linh đối chiến kia, thân thể đột nhiên trở nên đỏ bừng như bàn ủi, oanh! Oanh! Hai người trong nháy mắt tự nổ bung, một cỗ lực lượng cường hoành dùng bọn hắn làm trung tâm, quét ngang mà ra, làm cho người không kịp chuẩn bị.
Bệ Linh khoảng cách hai người kia gần nhất.
- Linh tỷ tỷ coi chừng!
Diệp Thần gấp giọng quát, nhưng mà hai người kia tự bạo tốc độ quá nhanh, Diệp Thần căn bản không kịp cứu viện.
- Linh Nhi coi chừng!
Chứng kiến hai Linh Vọng cảnh nhất trọng cao thủ kia tự bạo, Bệ Âm lòng nóng như lửa đốt, nàng khoảng cách Bệ Linh chỉ có một chút, không chút do dự hoành thân chắn trước người Bệ Linh.
Oanh một tiếng, uy lực cổ bạo tạc này quét ngang mà qua, oanh kích ở trên người Bệ Âm, toàn bộ thân thể Bệ Âm vung bay đi ra ngoài.
- Âm Nhi!
Bệ Linh hét to một tiếng, nàng đang chuẩn bị thi triển lĩnh vực lực lượng, chứng kiến Bệ Âm ngăn cản trước người mình, hốc mắt lập tức đỏ lên.
Hai cổ lực lượng trùng kích đảo qua, hết thảy quy về bình tĩnh, trong đại điện chỉ có Diệp Thần cùng Bệ Linh còn đứng, thụ đi một tí vết thương nhẹ. Bệ Linh phi thân đánh về phía Bệ Âm ngã xuống đất, nước mắt đã tràn mi mà ra.