Lúc này Diệp Thần mới nhớ tới, thời điểm hắn và Tông Dật đánh nhau, Thương Lan Kiếm trong tay Tông Dật rời khỏi tay, rơi xuống vách núi, không nghĩ tới Tiểu Dực cái tiểu tham tiền này, đã sớm theo dõi thanh Thương Lan Kiếm này, lại đem Thương Lan Kiếm đoạt, không biết người Thương Lan Cung biết Thương Lan Kiếm mất đi, sẽ có cái vẻ mặt gì.
- Diệp Thần ca ca, thanh kiếm nầy đáng tiền không?
Tiểu Dực nháy nháy ánh mắt nhìn về phía Diệp Thần hỏi.
- Sư phụ nói thanh kiếm nầy rất đáng tiền, là đồ vật truyền thừa, phong ấn bí pháp, ngay cả tám chín phẩm Linh Bảo cũng không cách nào tới chống đở được, cùng Thương Long chủy giống nhau, cũng là bảo vật vô giá.
- Tiểu Dực, người Thương Lan Cung có phát hiện là ngươi cầm Thương Lan Kiếm hay không?
Diệp Thần hỏi, cảm giác được trên Thương Lan Kiếm khuếch tán ra từng sợi khí tức Thủy Hệ, Diệp Thần có thể cảm giác được thanh Thương Lan Kiếm này bất phàm, nếu người Thương Lan Cung biết Thương Lan Kiếm mất, nhất định sẽ liều lĩnh đoạt lại.
- Ta nghe sư phụ phân phó, sau khi cầm Thương Lan Kiếm liền trốn vào bên trong bảo châu không có đi ra ngoài.
Tiểu Dực hì hì cười nói.
Hai thầy trò này, hẳn là đã sớm mưu tính tốt!
Diệp Nữu cũng kinh ngạc vạn phần, Tiểu Dực thoạt nhìn bất quá là hài tử năm sáu tuổi, là làm sao từ dưới mí mắt của Thương Lan Cung Huyền cấp trưởng lão cướp được Thương Lan Kiếm?
- Sư phụ nói, Thương Long chủy cho ta dùng, Thương Lan Kiếm cho Diệp Thần ca ca dùng, như vậy vừa lúc, Phá Ngục Kiếm trong tay Diệp Thần ca ca so sánh với thanh Thương Lan Kiếm này kém quá nhiều.
Tiểu Dực nói, đem Thương Lan Kiếm đưa cho Diệp Thần.
Diệp Thần khẽ gật đầu, hắn từ trong tay Tiểu Dực nhận lấy Thương Lan Kiếm, đem Thương Long chủy trả lại cho Tiểu Dực. Hắn vừa lúc thiếu một thanh vũ khí tiện tay, thanh Thương Lan Kiếm này hẳn là cũng không tệ lắm. Diệp Thần nắm Thương Lan Kiếm, cảm giác Thương Lan Kiếm ong ong chiến minh không dứt, giống như là muốn rời khỏi tay.
Khí linh kiếm này, có chút cường đại!
Thương Lan kiếm chính là dùng Thủy hệ Huyền Khí khu động, Diệp Thần vận chuyển Cửu Tinh, đem Huyền Khí trong cơ thể toàn bộ chuyển hóa thành Thủy hệ Huyền Khí, quán thâu tiến vào bên trong Thương Lan kiếm, Thương Lan kiếm phát ra ánh sáng rực rỡ, xanh thẳm vô cùng, ba trận ấn hình tròn trên thân kiếm, một cái trong đó bỗng nhiên bắt đầu tỏa sáng, hào quang chói mắt.
Trận ấn ánh vào trong óc Diệp Thần, trong đầu Diệp Thần hiện lên một đạo linh quang, cái trận ấn này, nguyên lai là bí pháp Thủy Linh kiếm trận!
Thủy Linh kiếm trận bí pháp này, lại là khắc vào trên thân kiếm!
Trước kia Tông Dật thi triển chính là Thủy Linh kiếm trận này, uy lực rất lớn, nếu không phải mình có Thủ Nhược Huyền Vũ, thật đúng là rất khó ngăn cản được Thủy Linh kiếm trận công kích.
Thủy Linh kiếm trận này do Tông Dật thi triển ra, uy lực có lẽ so với mình thi triển ra, phải kém sắc nhiều hơn! Có Thủy Linh kiếm trận này, mình lại thêm một sát chiêu khắc địch chế thắng.
Diệp Thần thoả mãn cười cười, không biết hai cái trận ấn còn lại là vật gì, Diệp Thần tạm thời còn không cách nào mở ra.
- Diệp Thần ca ca, trước tiên đem Thương Lan kiếm thu đi, về sau không nên đơn giản sử dụng thanh Thương Lan kiếm này, nếu đưa cao thủ Thương Lan cung tới thì phiền toái.
Diệp Nữu ở một bên nói, nàng là biết rõ thế lực Thương Lan cung đến tột cùng lớn đến bao nhiêu.
- Ân.
Diệp Thần gật đầu, đem Thương Lan kiếm thu .
- Diệp Thần ca ca chuẩn bị lúc nào đi Trấn Hồn Tháp?
Diệp Nữu nhìn về phía Diệp Thần hỏi.
- Lập tức đi, bọn người Nhị thúc ở Xích Viêm Tông ta cảm thấy có chút không ổn, ta chuẩn bị đem bọn hắn an trí tại Thiên Cơ tông.
Diệp Thần nhìn về phía Diệp Nữu nói, bọn người Diệp Chiến Long, Diệp Mông ở Xích Viêm Tông, chỉ biết mang đến phiền toái cho Xích Viêm Tông. Hơn nữa bọn hắn cùng Xích Viêm Tông Diệp gia quan hệ cũng không phải hòa hợp như vậy.
Nghe được Diệp Thần nói hiện tại phải đi, trong đôi mắt Diệp Nữu hiện lên một tia ảm đạm nói:
- Diệp Thần ca ca một đường cẩn thận, mặc kệ lúc nào, Nữu Nhi đều chờ Diệp Thần ca ca trở lại. Ta phải đi cùng bọn người Nhị thúc nói lời tạm biệt.
- Nữu Nhi cũng phải cẩn thận, bảo trọng chính mình, nếu như Xích Viêm Tông gặp được phiền toái, ngươi tùy thời có thể tiến đến Thiên Cơ tông cùng Huyền Minh tông.
Diệp Thần cẩn thận dặn dò Nữu Nhi.
- Ân, Nữu Nhi minh bạch.
Diệp Nữu gật đầu nói.
Thiên hạ không có buổi tiệc không tàn, trong nội tâm Diệp Thần than nhỏ, cũng có chút buồn vô cớ.
Xích Viêm Tông cao thấp đều đang khẩn trương bận rộn, Diệp Thần lưu lại cho Nữu Nhi rất nhiều Tụ Hồn đan, Ngưng Hồn đan, Tử Kim thần đan,… hi vọng những đan dược này đối với Nữu Nhi tu luyện có chỗ trợ giúp, lại an bài sáu người Nhị thúc, Diệp Mông đi theo bọn người Mục Đông Viễn tiến về Thiên Cơ tông, liền dẫn Tiểu Dực cưỡi Kim Dương điêu đi ra Xích Viêm Tông.
Bắc Hà bình nguyên.
Ở trên phiến bình nguyên bao la này, sinh hoạt một ít dân tộc du mục, lều vải kéo không dứt là khu quần cư của bọn hắn, cuối cùng bình nguyên là một mảnh sơn mạch vô cùng, hướng xa trong núi kia nhìn lại, một tòa cự tháp cao vút trong mây đứng sững ở bên trong sơn mạch, ngẩng đầu hướng lên, nhìn không tới đỉnh.
Ở bên trong ca dao của những dân tộc du mục này, tòa Trấn Hồn Tháp kia chính là liên thông Thiên quốc cùng Địa Ngục, ngay cả dũng sĩ cường đại nhất trong dân tộc du mục bọn hắn, cũng không cách nào leo đến đỉnh tháp, không cách nào đến cuối cùng Trấn Hồn Tháp, đến tột cùng là người phương nào kiến tạo tòa Trấn Hồn Tháp này, bọn hắn cũng không rõ ràng lắm, tựa hồ khi dân tộc bọn hắn sinh ra đời, tòa tháp này cũng đã tồn tại.
Ở trong nội tâm bọn hắn, chỉ có người tiến vào Trấn Hồn Tháp lưu lạc qua, mới thật sự là dũng sĩ.
Bên ngoài Trấn Hồn Tháp, mỗi một tầng đều khảm nạm bảo thạch, cực kỳ chắc chắn, cái bảo thạch này cho dù Thái Thượng, Vô Cực cường giả cũng không cách nào đào đi, mỗi khi có người đến một tầng rất cao, bảo thạch tầng kia sẽ phát ra hào quang chói mắt, đến nay mới thôi, người tất cả đại tông môn đến địa phương cao nhất, là tầng thứ bảy, mà nghe nói, cũng chỉ có một người duy nhất đạt tới tầng thứ bảy.
Dĩ vãng tháng bảy hàng năm, thời điểm Trấn Hồn Tháp mở ra, đều có đệ tử tất cả đại tông môn kết bạn mà đi, đến Trấn Hồn Tháp tham gia thí luyện, nhân số tối đa ngàn người, năm nay tình huống tựa hồ có chút đặc thù, Trấn Hồn Tháp đã liên tục mở ra ba lượt, người đi vào Bắc Hà bình nguyên càng ngày càng nhiều.
Trước hết nhất đến chính là người Thương Lan cung, có mấy vạn chi chúng, bọn hắn ở mặt phía bắc Bắc Hà bình nguyên đáp lên lều vải không ngớt không dứt, về sau các đại tông môn bài danh Top 50 cả Trung Ương Đế Quốc đều phái người tới, khoảng chừng hơn mười vạn, cũng riêng phần mình chiếm cứ một khu vực.
Về sau là một ít người hành tung thập phần thần bí, bọn hắn cũng xây dựng lều vải, nhưng bất luận kẻ nào đều không được tới gần, thế lực như vậy có vài chục cổ. Lúc này Diệp Thần mới nhớ tới, thời điểm hắn và Tông Dật đánh nhau, Thương Lan Kiếm trong tay Tông Dật rời khỏi tay, rơi xuống vách núi, không nghĩ tới Tiểu Dực cái tiểu tham tiền này, đã sớm theo dõi thanh Thương Lan Kiếm này, lại đem Thương Lan Kiếm đoạt, không biết người Thương Lan Cung biết Thương Lan Kiếm mất đi, sẽ có cái vẻ mặt gì.
- Diệp Thần ca ca, thanh kiếm nầy đáng tiền không?
Tiểu Dực nháy nháy ánh mắt nhìn về phía Diệp Thần hỏi.
- Sư phụ nói thanh kiếm nầy rất đáng tiền, là đồ vật truyền thừa, phong ấn bí pháp, ngay cả tám chín phẩm Linh Bảo cũng không cách nào tới chống đở được, cùng Thương Long chủy giống nhau, cũng là bảo vật vô giá.
- Tiểu Dực, người Thương Lan Cung có phát hiện là ngươi cầm Thương Lan Kiếm hay không?
Diệp Thần hỏi, cảm giác được trên Thương Lan Kiếm khuếch tán ra từng sợi khí tức Thủy Hệ, Diệp Thần có thể cảm giác được thanh Thương Lan Kiếm này bất phàm, nếu người Thương Lan Cung biết Thương Lan Kiếm mất, nhất định sẽ liều lĩnh đoạt lại.
- Ta nghe sư phụ phân phó, sau khi cầm Thương Lan Kiếm liền trốn vào bên trong bảo châu không có đi ra ngoài.
Tiểu Dực hì hì cười nói.
Hai thầy trò này, hẳn là đã sớm mưu tính tốt!
Diệp Nữu cũng kinh ngạc vạn phần, Tiểu Dực thoạt nhìn bất quá là hài tử năm sáu tuổi, là làm sao từ dưới mí mắt của Thương Lan Cung Huyền cấp trưởng lão cướp được Thương Lan Kiếm?
- Sư phụ nói, Thương Long chủy cho ta dùng, Thương Lan Kiếm cho Diệp Thần ca ca dùng, như vậy vừa lúc, Phá Ngục Kiếm trong tay Diệp Thần ca ca so sánh với thanh Thương Lan Kiếm này kém quá nhiều.
Tiểu Dực nói, đem Thương Lan Kiếm đưa cho Diệp Thần.
Diệp Thần khẽ gật đầu, hắn từ trong tay Tiểu Dực nhận lấy Thương Lan Kiếm, đem Thương Long chủy trả lại cho Tiểu Dực. Hắn vừa lúc thiếu một thanh vũ khí tiện tay, thanh Thương Lan Kiếm này hẳn là cũng không tệ lắm. Diệp Thần nắm Thương Lan Kiếm, cảm giác Thương Lan Kiếm ong ong chiến minh không dứt, giống như là muốn rời khỏi tay.
Khí linh kiếm này, có chút cường đại!
Thương Lan kiếm chính là dùng Thủy hệ Huyền Khí khu động, Diệp Thần vận chuyển Cửu Tinh, đem Huyền Khí trong cơ thể toàn bộ chuyển hóa thành Thủy hệ Huyền Khí, quán thâu tiến vào bên trong Thương Lan kiếm, Thương Lan kiếm phát ra ánh sáng rực rỡ, xanh thẳm vô cùng, ba trận ấn hình tròn trên thân kiếm, một cái trong đó bỗng nhiên bắt đầu tỏa sáng, hào quang chói mắt.
Trận ấn ánh vào trong óc Diệp Thần, trong đầu Diệp Thần hiện lên một đạo linh quang, cái trận ấn này, nguyên lai là bí pháp Thủy Linh kiếm trận!
Thủy Linh kiếm trận bí pháp này, lại là khắc vào trên thân kiếm!
Trước kia Tông Dật thi triển chính là Thủy Linh kiếm trận này, uy lực rất lớn, nếu không phải mình có Thủ Nhược Huyền Vũ, thật đúng là rất khó ngăn cản được Thủy Linh kiếm trận công kích.
Thủy Linh kiếm trận này do Tông Dật thi triển ra, uy lực có lẽ so với mình thi triển ra, phải kém sắc nhiều hơn! Có Thủy Linh kiếm trận này, mình lại thêm một sát chiêu khắc địch chế thắng.
Diệp Thần thoả mãn cười cười, không biết hai cái trận ấn còn lại là vật gì, Diệp Thần tạm thời còn không cách nào mở ra.
- Diệp Thần ca ca, trước tiên đem Thương Lan kiếm thu đi, về sau không nên đơn giản sử dụng thanh Thương Lan kiếm này, nếu đưa cao thủ Thương Lan cung tới thì phiền toái.
Diệp Nữu ở một bên nói, nàng là biết rõ thế lực Thương Lan cung đến tột cùng lớn đến bao nhiêu.
- Ân.
Diệp Thần gật đầu, đem Thương Lan kiếm thu .
- Diệp Thần ca ca chuẩn bị lúc nào đi Trấn Hồn Tháp?
Diệp Nữu nhìn về phía Diệp Thần hỏi.
- Lập tức đi, bọn người Nhị thúc ở Xích Viêm Tông ta cảm thấy có chút không ổn, ta chuẩn bị đem bọn hắn an trí tại Thiên Cơ tông.
Diệp Thần nhìn về phía Diệp Nữu nói, bọn người Diệp Chiến Long, Diệp Mông ở Xích Viêm Tông, chỉ biết mang đến phiền toái cho Xích Viêm Tông. Hơn nữa bọn hắn cùng Xích Viêm Tông Diệp gia quan hệ cũng không phải hòa hợp như vậy.
Nghe được Diệp Thần nói hiện tại phải đi, trong đôi mắt Diệp Nữu hiện lên một tia ảm đạm nói:
- Diệp Thần ca ca một đường cẩn thận, mặc kệ lúc nào, Nữu Nhi đều chờ Diệp Thần ca ca trở lại. Ta phải đi cùng bọn người Nhị thúc nói lời tạm biệt.
- Nữu Nhi cũng phải cẩn thận, bảo trọng chính mình, nếu như Xích Viêm Tông gặp được phiền toái, ngươi tùy thời có thể tiến đến Thiên Cơ tông cùng Huyền Minh tông.
Diệp Thần cẩn thận dặn dò Nữu Nhi.
- Ân, Nữu Nhi minh bạch.
Diệp Nữu gật đầu nói.
Thiên hạ không có buổi tiệc không tàn, trong nội tâm Diệp Thần than nhỏ, cũng có chút buồn vô cớ.
Xích Viêm Tông cao thấp đều đang khẩn trương bận rộn, Diệp Thần lưu lại cho Nữu Nhi rất nhiều Tụ Hồn đan, Ngưng Hồn đan, Tử Kim thần đan,… hi vọng những đan dược này đối với Nữu Nhi tu luyện có chỗ trợ giúp, lại an bài sáu người Nhị thúc, Diệp Mông đi theo bọn người Mục Đông Viễn tiến về Thiên Cơ tông, liền dẫn Tiểu Dực cưỡi Kim Dương điêu đi ra Xích Viêm Tông.
Bắc Hà bình nguyên.
Ở trên phiến bình nguyên bao la này, sinh hoạt một ít dân tộc du mục, lều vải kéo không dứt là khu quần cư của bọn hắn, cuối cùng bình nguyên là một mảnh sơn mạch vô cùng, hướng xa trong núi kia nhìn lại, một tòa cự tháp cao vút trong mây đứng sững ở bên trong sơn mạch, ngẩng đầu hướng lên, nhìn không tới đỉnh.
Ở bên trong ca dao của những dân tộc du mục này, tòa Trấn Hồn Tháp kia chính là liên thông Thiên quốc cùng Địa Ngục, ngay cả dũng sĩ cường đại nhất trong dân tộc du mục bọn hắn, cũng không cách nào leo đến đỉnh tháp, không cách nào đến cuối cùng Trấn Hồn Tháp, đến tột cùng là người phương nào kiến tạo tòa Trấn Hồn Tháp này, bọn hắn cũng không rõ ràng lắm, tựa hồ khi dân tộc bọn hắn sinh ra đời, tòa tháp này cũng đã tồn tại.
Ở trong nội tâm bọn hắn, chỉ có người tiến vào Trấn Hồn Tháp lưu lạc qua, mới thật sự là dũng sĩ.
Bên ngoài Trấn Hồn Tháp, mỗi một tầng đều khảm nạm bảo thạch, cực kỳ chắc chắn, cái bảo thạch này cho dù Thái Thượng, Vô Cực cường giả cũng không cách nào đào đi, mỗi khi có người đến một tầng rất cao, bảo thạch tầng kia sẽ phát ra hào quang chói mắt, đến nay mới thôi, người tất cả đại tông môn đến địa phương cao nhất, là tầng thứ bảy, mà nghe nói, cũng chỉ có một người duy nhất đạt tới tầng thứ bảy.
Dĩ vãng tháng bảy hàng năm, thời điểm Trấn Hồn Tháp mở ra, đều có đệ tử tất cả đại tông môn kết bạn mà đi, đến Trấn Hồn Tháp tham gia thí luyện, nhân số tối đa ngàn người, năm nay tình huống tựa hồ có chút đặc thù, Trấn Hồn Tháp đã liên tục mở ra ba lượt, người đi vào Bắc Hà bình nguyên càng ngày càng nhiều.
Trước hết nhất đến chính là người Thương Lan cung, có mấy vạn chi chúng, bọn hắn ở mặt phía bắc Bắc Hà bình nguyên đáp lên lều vải không ngớt không dứt, về sau các đại tông môn bài danh Top 50 cả Trung Ương Đế Quốc đều phái người tới, khoảng chừng hơn mười vạn, cũng riêng phần mình chiếm cứ một khu vực.
Về sau là một ít người hành tung thập phần thần bí, bọn hắn cũng xây dựng lều vải, nhưng bất luận kẻ nào đều không được tới gần, thế lực như vậy có vài chục cổ.