Tổ Thần Chí Tôn

Chương 1181: Dạ Xoa lại hiện ra (1)




Nếu như lại một lần nữa khai chiến, bọn hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

- Long Đế, ngươi cần phải hiểu rõ rồi! Ngươi muốn trơ mắt nhìn vợ con của ngươi đi chết sao?

Trong đôi mắt Quỷ Tuyệt lóe ra hàn quang, tay phải hơi khép, liền chứng kiến hai đạo linh hồn kia càng không ngừng giãy dụa lấy, hiện ra vẻ thống khổ.

- Thả chúng ta ly khai, chúng ta cam đoan về sau tuyệt không bước vào Thiên Nguyên Tinh!

Chứng kiến hai đạo linh hồn kia thần sắc thống khổ, Long Đế rất là đau lòng, trong nội tâm kịch liệt giãy dụa, làm người trượng phu cùng phụ thân, hắn lại thế nào nhẫn tâm nhìn xem thê nữ hồn phi phách tán? Nhưng mà với tư cách người lãnh đạo Thiên Nguyên Tinh, nếu bởi vì tư tình, mà không để ý toàn bộ Thiên Nguyên Tinh an nguy, hắn lại làm không được.

Khó có thể lựa chọn! Thật sự là quá khó khăn!

Gặp Long Đế chậm chạp không làm được quyết định, Diệp Thần quyết định thật nhanh, trầm giọng nói:

- Chúng ta đáp ứng điều kiện của ngươi, ngươi nói nên giao dịch như thế nào?

Quỷ Tuyệt nhìn thoáng qua Diệp Thần xa xa, hơi yên lòng một chút, Diệp Thần quả nhiên thập phần để ý tộc nhân của mình nói:

- Để cho chúng ta đi trước, chờ chúng ta lên tiểu hành tinh thể, lập tức thả bọn hắn!

- Ngươi cho chúng ta là ngốc sao? Chờ các ngươi lên tiểu hành tinh thể, chúng ta còn có thể trông cậy vào các ngươi hết lòng tuân thủ hứa hẹn sao?

Diệp Thần cười nhạo một tiếng, hắn một bên cùng Quỷ Tuyệt quần nhau, một bên trong đầu phi tốc suy nghĩ, nên như thế nào cứu những con tin này ra.

Những con tin này đều quá nhỏ bé, nếu như cường đoạt, bọn người Quỷ Tuyệt tiện tay có thể chôn vùi bọn chúng.

Diệp Thần nói chuyện, một đám Thị Thần rõ ràng không người phản đối, lúc này bọn người Quỷ Tuyệt mới ý thức tới, Diệp Thần quyết định rõ ràng có thể ảnh hưởng đến Thị Thần.

Ánh mắt Quỷ Dung rơi vào trên người Diệp Thần, trào phúng nói:

- Không nghĩ tới ngươi một Chiến Hoàng nho nhỏ, ở Thiên Nguyên Tinh lời nói còn rất có trọng lượng, nhiều Thị Thần như vậy tất cả nghe theo ngươi!

Móng vuốt sắc bén của Quỷ Dung ở trên đầu Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng mơn trớn, quỷ dị cười cười.

- Lập tức thả chúng ta ly khai, chúng ta nhất định sẽ bảo đảm an toàn của bọn hắn, nếu không từ giờ trở đi, chúng ta mỗi cách hai mươi tức sẽ giết một người, đừng ép chúng ta động thủ!

Quỷ Tuyệt thanh âm nguội lạnh nói .

Quỷ Tuyệt hạ tối hậu thư rồi!

Bên Thiên Nguyên Tinh tất cả Thị Thần đều cắn chặt răng, nắm đấm nắm đến khanh khách vang lên.

- Long Đế, ta thỉnh chiến!

Võ Đế hai mắt huyết hồng nói, đối phương đã khống chế sáu tộc nhân của hắn, bên trong có một cái là phụ thân hắn.

- Phụ thân ta là vi đối kháng Tổ Ma mà chết trận, tuy linh hồn bị khống chế, nhưng mà nếu như linh hồn hắn có biết, chắc chắn cũng ủng hộ quyết định của ta!

- Ta cũng thỉnh chiến!

Văn Đế trầm giọng nói, nhìn tộc nhân mình bị khống chế, trong mắt ngấn lệ ẩn hiện.

- Ta cũng thỉnh chiến!

- Ta cũng thỉnh chiến!

Bọn người Yêu Đế cũng nhao nhao tỏ thái độ.

Sáu Thị Thần biểu thị ra ý nguyện thỉnh chiến, còn lại mấy cái vẫn còn do dự.

Long Đế mặt hiện vẻ thống khổ, ánh mắt nhìn hướng về phía Diệp Thần xa xa.

Chứng kiến Thị Thần thỉnh chiến càng ngày càng nhiều, Quỷ Tuyệt có chút nóng nảy, đưa mắt liếc ra ý cho Quỷ Dung.

Trong đôi mắt Quỷ Dung hiện lên một đạo hàn quang, hắn tay phải khẽ động, chỉ thấy Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng trong lòng bàn tay chậm rãi tỉnh lại.

- Đây là nơi nào?

Trên mặt Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng hiện lên một chút mờ mịt, thời điểm bọn hắn chứng kiến Diệp Thần, trong mắt hiện lên một tia mừng rỡ nói:

- Thần nhi, ngươi tại sao lại ở chỗ này, đây là nơi nào?

- Nhị thúc, Tứ thúc!

Diệp Thần "phù phù" một tiếng, đối với Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng quỳ xuống, trong đôi mắt lờ mờ ngấn lệ lập loè.

- Thần nhi vô năng!

Lúc này, trong đầu Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng thoáng hiện từng màn tràng cảnh, trí nhớ quá khứ dâng lên, bọn hắn giờ mới hiểu được tình cảnh của mình, bọn hắn bị Tổ Ma khống chế, Tổ Ma đang mượn bọn họ áp chế Diệp Thần!

Đã minh bạch tình cảnh của mình, Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng đều không có hiển lộ ra bối rối thần sắc, lộ ra bình tĩnh thong dong.

Diệp gia không có bọn hèn nhát sợ chết, bao nhiêu lần nguy cơ, bao nhiêu lần sinh tử chém giết, sợ chết cũng không phải là người Diệp gia!

Diệp Chiến Long nhìn xem Diệp Thần, trên mặt lộ ra nụ cười hiền lành nói:

- Theo ngươi lúc nhỏ, chúng ta đã cảm thấy, Thần nhi lớn lên hẳn là nhân trung long phượng. Chúng ta đoán không lầm, ngươi hôm nay thành tựu để cho tất cả mọi người Diệp gia chúng ta cảm thấy vô cùng tự hào. Nhị thúc cùng Tứ thúc sẽ không cho ngươi mất mặt, hai người chúng ta như thế nào là bọn chuột nhắt sợ chết. Thần nhi, không cần quan tâm chúng ta! Chỉ cần có thể diệt trừ Tổ Ma, cho dù hi sinh Nhị thúc cùng Tứ thúc lại có cái gì!

- Thần nhi, nếu như bởi vì chúng ta mà phóng chạy Tổ Ma, cái kia hai người chúng ta há không phải thành tội nhân thiên cổ? Ngươi không cần khó xử, để cho chúng ta bị chết đường đường chính chính, bị chết như anh hùng!

Diệp Chiến Ưng ngạo nghễ nói ra, tuy sinh tử chỉ ở một đường, nhưng hai người bọn họ y nguyên hùng hồn đi cứu nguy đất nước, đã anh hùng, ngại gì sống chết?

Tuy Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng tu vi thấp kém, nhưng mà hai người bọn họ, làm cho trong lòng đám người Long Đế cũng kính nể không thôi, cái này là Diệp gia tộc nhân ngông nghênh boong boong!

Quỷ Dung để cho Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng khôi phục ý thức, vốn là vì muốn Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng khuyên bảo bọn người Diệp Thần thả bọn họ ly khai, nhưng không nghĩ tới hai người này một điểm ý tứ khuyên bảo cũng không có, ngược lại là hùng hồn đi cứu nguy đất nước, không sợ sinh tử, cái này để cho Quỷ Dung có chút tức giận.

- Thần nhi, thời điểm nhìn thấy Mông nhi, nói cho hắn biết, phụ thân hắn chưa cho hắn mất mặt, giúp ta hảo hảo chiếu cố Mông nhi!

Diệp Chiến Long ngạo nghễ mà đứng, trong ánh mắt toát ra một vòng hiền lành chi sắc.

- Đã không có Tổ Ma, tin tưởng bọn họ sẽ an toàn rất nhiều, hi vọng Mông nhi có thể lấy vợ sinh con, vượt qua cuộc sống yên tĩnh...

- Câm miệng cho ta!

Quỷ Dung gầm thét, một đạo Ám Kình lắc ở trên mặt Diệp Chiến Long, "Ba" một tiếng, Diệp Chiến Long lảo đảo vài bước, trên mặt hiện ra bất khuất chi sắc.

- Nhị thúc, Tứ thúc, Thần nhi nhất định sẽ đem các ngươi cứu ra!

Diệp Thần mạnh mẽ ngẩng đầu, ánh mắt như chim ưng nhìn chằm chằm vào Quỷ Dung, lộ ra sát cơ đáng sợ, ở dưới đáy mắt Cửu Tinh chuyển động.

Chứng kiến ánh mắt Diệp Thần, Quỷ Dung lại từ trong đáy lòng hiện lên một vẻ bối rối, ánh mắt Diệp Thần thật là đáng sợ, giống như là một đầu Viễn Cổ hung thú.

- Thần nhi bảo trọng!

Diệp Chiến Long nhìn xem Diệp Thần, lộ ra dáng tươi cười vui mừng, mạnh mẽ lui về phía sau một bước, "Phốc" một tiếng, cái ót vào bên trong móng vuốt sắc bén của Tổ Ma, máu tươi văng khắp nơi. Nếu như lại một lần nữa khai chiến, bọn hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

- Long Đế, ngươi cần phải hiểu rõ rồi! Ngươi muốn trơ mắt nhìn vợ con của ngươi đi chết sao?

Trong đôi mắt Quỷ Tuyệt lóe ra hàn quang, tay phải hơi khép, liền chứng kiến hai đạo linh hồn kia càng không ngừng giãy dụa lấy, hiện ra vẻ thống khổ.

- Thả chúng ta ly khai, chúng ta cam đoan về sau tuyệt không bước vào Thiên Nguyên Tinh!

Chứng kiến hai đạo linh hồn kia thần sắc thống khổ, Long Đế rất là đau lòng, trong nội tâm kịch liệt giãy dụa, làm người trượng phu cùng phụ thân, hắn lại thế nào nhẫn tâm nhìn xem thê nữ hồn phi phách tán? Nhưng mà với tư cách người lãnh đạo Thiên Nguyên Tinh, nếu bởi vì tư tình, mà không để ý toàn bộ Thiên Nguyên Tinh an nguy, hắn lại làm không được.

Khó có thể lựa chọn! Thật sự là quá khó khăn!

Gặp Long Đế chậm chạp không làm được quyết định, Diệp Thần quyết định thật nhanh, trầm giọng nói:

- Chúng ta đáp ứng điều kiện của ngươi, ngươi nói nên giao dịch như thế nào?

Quỷ Tuyệt nhìn thoáng qua Diệp Thần xa xa, hơi yên lòng một chút, Diệp Thần quả nhiên thập phần để ý tộc nhân của mình nói:

- Để cho chúng ta đi trước, chờ chúng ta lên tiểu hành tinh thể, lập tức thả bọn hắn!

- Ngươi cho chúng ta là ngốc sao? Chờ các ngươi lên tiểu hành tinh thể, chúng ta còn có thể trông cậy vào các ngươi hết lòng tuân thủ hứa hẹn sao?

Diệp Thần cười nhạo một tiếng, hắn một bên cùng Quỷ Tuyệt quần nhau, một bên trong đầu phi tốc suy nghĩ, nên như thế nào cứu những con tin này ra.

Những con tin này đều quá nhỏ bé, nếu như cường đoạt, bọn người Quỷ Tuyệt tiện tay có thể chôn vùi bọn chúng.

Diệp Thần nói chuyện, một đám Thị Thần rõ ràng không người phản đối, lúc này bọn người Quỷ Tuyệt mới ý thức tới, Diệp Thần quyết định rõ ràng có thể ảnh hưởng đến Thị Thần.

Ánh mắt Quỷ Dung rơi vào trên người Diệp Thần, trào phúng nói:

- Không nghĩ tới ngươi một Chiến Hoàng nho nhỏ, ở Thiên Nguyên Tinh lời nói còn rất có trọng lượng, nhiều Thị Thần như vậy tất cả nghe theo ngươi!

Móng vuốt sắc bén của Quỷ Dung ở trên đầu Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng mơn trớn, quỷ dị cười cười.

- Lập tức thả chúng ta ly khai, chúng ta nhất định sẽ bảo đảm an toàn của bọn hắn, nếu không từ giờ trở đi, chúng ta mỗi cách hai mươi tức sẽ giết một người, đừng ép chúng ta động thủ!

Quỷ Tuyệt thanh âm nguội lạnh nói .

Quỷ Tuyệt hạ tối hậu thư rồi!

Bên Thiên Nguyên Tinh tất cả Thị Thần đều cắn chặt răng, nắm đấm nắm đến khanh khách vang lên.

- Long Đế, ta thỉnh chiến!

Võ Đế hai mắt huyết hồng nói, đối phương đã khống chế sáu tộc nhân của hắn, bên trong có một cái là phụ thân hắn.

- Phụ thân ta là vi đối kháng Tổ Ma mà chết trận, tuy linh hồn bị khống chế, nhưng mà nếu như linh hồn hắn có biết, chắc chắn cũng ủng hộ quyết định của ta!

- Ta cũng thỉnh chiến!

Văn Đế trầm giọng nói, nhìn tộc nhân mình bị khống chế, trong mắt ngấn lệ ẩn hiện.

- Ta cũng thỉnh chiến!

- Ta cũng thỉnh chiến!

Bọn người Yêu Đế cũng nhao nhao tỏ thái độ.

Sáu Thị Thần biểu thị ra ý nguyện thỉnh chiến, còn lại mấy cái vẫn còn do dự.

Long Đế mặt hiện vẻ thống khổ, ánh mắt nhìn hướng về phía Diệp Thần xa xa.

Chứng kiến Thị Thần thỉnh chiến càng ngày càng nhiều, Quỷ Tuyệt có chút nóng nảy, đưa mắt liếc ra ý cho Quỷ Dung.

Trong đôi mắt Quỷ Dung hiện lên một đạo hàn quang, hắn tay phải khẽ động, chỉ thấy Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng trong lòng bàn tay chậm rãi tỉnh lại.

- Đây là nơi nào?

Trên mặt Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng hiện lên một chút mờ mịt, thời điểm bọn hắn chứng kiến Diệp Thần, trong mắt hiện lên một tia mừng rỡ nói:

- Thần nhi, ngươi tại sao lại ở chỗ này, đây là nơi nào?

- Nhị thúc, Tứ thúc!

Diệp Thần "phù phù" một tiếng, đối với Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng quỳ xuống, trong đôi mắt lờ mờ ngấn lệ lập loè.

- Thần nhi vô năng!

Lúc này, trong đầu Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng thoáng hiện từng màn tràng cảnh, trí nhớ quá khứ dâng lên, bọn hắn giờ mới hiểu được tình cảnh của mình, bọn hắn bị Tổ Ma khống chế, Tổ Ma đang mượn bọn họ áp chế Diệp Thần!

Đã minh bạch tình cảnh của mình, Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng đều không có hiển lộ ra bối rối thần sắc, lộ ra bình tĩnh thong dong.

Diệp gia không có bọn hèn nhát sợ chết, bao nhiêu lần nguy cơ, bao nhiêu lần sinh tử chém giết, sợ chết cũng không phải là người Diệp gia!

Diệp Chiến Long nhìn xem Diệp Thần, trên mặt lộ ra nụ cười hiền lành nói:

- Theo ngươi lúc nhỏ, chúng ta đã cảm thấy, Thần nhi lớn lên hẳn là nhân trung long phượng. Chúng ta đoán không lầm, ngươi hôm nay thành tựu để cho tất cả mọi người Diệp gia chúng ta cảm thấy vô cùng tự hào. Nhị thúc cùng Tứ thúc sẽ không cho ngươi mất mặt, hai người chúng ta như thế nào là bọn chuột nhắt sợ chết. Thần nhi, không cần quan tâm chúng ta! Chỉ cần có thể diệt trừ Tổ Ma, cho dù hi sinh Nhị thúc cùng Tứ thúc lại có cái gì!

- Thần nhi, nếu như bởi vì chúng ta mà phóng chạy Tổ Ma, cái kia hai người chúng ta há không phải thành tội nhân thiên cổ? Ngươi không cần khó xử, để cho chúng ta bị chết đường đường chính chính, bị chết như anh hùng!

Diệp Chiến Ưng ngạo nghễ nói ra, tuy sinh tử chỉ ở một đường, nhưng hai người bọn họ y nguyên hùng hồn đi cứu nguy đất nước, đã anh hùng, ngại gì sống chết?

Tuy Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng tu vi thấp kém, nhưng mà hai người bọn họ, làm cho trong lòng đám người Long Đế cũng kính nể không thôi, cái này là Diệp gia tộc nhân ngông nghênh boong boong!

Quỷ Dung để cho Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng khôi phục ý thức, vốn là vì muốn Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng khuyên bảo bọn người Diệp Thần thả bọn họ ly khai, nhưng không nghĩ tới hai người này một điểm ý tứ khuyên bảo cũng không có, ngược lại là hùng hồn đi cứu nguy đất nước, không sợ sinh tử, cái này để cho Quỷ Dung có chút tức giận.

- Thần nhi, thời điểm nhìn thấy Mông nhi, nói cho hắn biết, phụ thân hắn chưa cho hắn mất mặt, giúp ta hảo hảo chiếu cố Mông nhi!

Diệp Chiến Long ngạo nghễ mà đứng, trong ánh mắt toát ra một vòng hiền lành chi sắc.

- Đã không có Tổ Ma, tin tưởng bọn họ sẽ an toàn rất nhiều, hi vọng Mông nhi có thể lấy vợ sinh con, vượt qua cuộc sống yên tĩnh...

- Câm miệng cho ta!

Quỷ Dung gầm thét, một đạo Ám Kình lắc ở trên mặt Diệp Chiến Long, "Ba" một tiếng, Diệp Chiến Long lảo đảo vài bước, trên mặt hiện ra bất khuất chi sắc.

- Nhị thúc, Tứ thúc, Thần nhi nhất định sẽ đem các ngươi cứu ra!

Diệp Thần mạnh mẽ ngẩng đầu, ánh mắt như chim ưng nhìn chằm chằm vào Quỷ Dung, lộ ra sát cơ đáng sợ, ở dưới đáy mắt Cửu Tinh chuyển động.

Chứng kiến ánh mắt Diệp Thần, Quỷ Dung lại từ trong đáy lòng hiện lên một vẻ bối rối, ánh mắt Diệp Thần thật là đáng sợ, giống như là một đầu Viễn Cổ hung thú.

- Thần nhi bảo trọng!

Diệp Chiến Long nhìn xem Diệp Thần, lộ ra dáng tươi cười vui mừng, mạnh mẽ lui về phía sau một bước, "Phốc" một tiếng, cái ót vào bên trong móng vuốt sắc bén của Tổ Ma, máu tươi văng khắp nơi.