Tớ Sẽ Lấy Cậu... Thật Đấy!

Chương 14




Nhỏ Linh bên cạnh cũng xinh đẹp không kém. Cô nàng mặc một chiếc váy màu trắng thiên thần cũng dài tới đầu gối. Thắt một chiếc thắt lưng to bản màu hồng phấn cùng đôi guốc trắng gắn mấy viên pha lê long lanh tựa sương đêm. Trên cổ thắt một chiếc nơ ôm sát vào bờ vai nõn nà. Tóc được uốn xoăn bồng bềnh thả dài. Trên môi nở nụ cười tươi rói với sắc hồng nhạt long lanh. Trông con nhỏ xinh cứ như một đại tiểu thư chính hiệu vậy.

– Ôi, chị tự hào về tài năng của chị quá.- Mắt bà Vân rơm rớm xúc động.

– Chị, em cám ơn chị nhiều lắm lắm. Em thật không ngờ chị của em lại tài năng đến thế. – Linh xù cũng sụt sùi theo.

– Ấy, đừng khóc. Nhoè macara, xấu đấy.

– Thế hả chị. Chết thật. Nhoè chưa ạ.

– Mày đã nhỏ giọt nước mắt nào đâu mà nhoè. Chỉ có vớ vẩn. – Nó xen vào, khiến Linh xù cứng họng. – Chị Vân à, em không biết phải nói gì với chị nữa. Em quả thật rất vui chị ạ.

– Ừ, chị hiểu mấy đứa mà. Nhình 2 đứa cứ như tiểu thư nhà giàu ý. Thôi đi đi, kẻo muộn.

– Vậy bọn em đi nha.

– Ừ, bắt taxi nhé.

– Biết rồi mà chị. Chả nhẽ mặc thế này đi xe máy. Hì…bọn em đi đây.

***

– Bác lái theo địa chỉ này giùm cháu nhé. Cám ơn bác. – Nó đưa tấm thiệp có in địa chỉ cho bác lái xe rồi quay lưng sang phía cái Linh.

– Mày ơi, tao hồi hộp.

– Mày nghĩ tao thì không chắc. – Linh xù vặn lại.

– Nhưng phải công nhận…hôm nay chúng mình ổn thật.

– Chứ còn gì nữa. Lúc đầu nhìn vào gương tao còn tưởng con nào mới đột nhập vào nhà cơ mà.

– Tao cũng thế. Haha, buồn cười nhờ.

– Này, mày nghĩ, Quang với..Nhật sẽ như thế nào khi nhình thấy mình trong bộ dạng này nhỉ.

– Chịu.

– Hi hi…Cứ nghĩ đến cái viễn cảnh, Quang mắt chữ O. Nhật mồm chữ A làm tao buồn cười quá.

– Thôi đi cô nương. Ở đó mà cười. Lát nữa tuỳ cô ứng biến nhé.

– Ok.

***

Chiếc taxi đỗ trước cổng của một căn biệt thự cực kỳ rộng lớn. Từ ngoài vào trong đều được chăng đèn sáng trưng với thảm đỏ dẫn từ vườn vào. Tất cả đều nguy nga, tráng lệ y như cung điện của vua chúa ngày xưa vậy. Có thể nói, tập đoàn Đức Tài này thật không phải dạng vừa , cho dù chỉ là bữa tiệc nhỏ để chào mừng 2 đứa con về nước mà lại được tổ chức một cách hoành tráng như thế này. Nếu không được biết trước về qui mô, phạm vi của buổi tiệc thì quả thực nó không dám tưởng tượng tiếp. Cảnh một con nhỏ mặc quần jean, áo phông đến dự cái party lớn thế này ư? Chắc người ta tưởng lầm thành người làm mất.

Mà không, nó đoán sai rồi, người làm ở đay ai cũng mặc váy (nữ) còn nam thì mặc áo sơmi trắng bên trong, gilê đen ở bên ngoài. Trông cực kỳ lịch sự.

– Vào trong thôi mày.- Tiếng nó nhẹ bẫng. Và rồi, 2 con nhỏ mỉm cười, đẩy cửa.

Lạy chúa tôi, phòng khách của ngôi nhà được trang trí cực kỳ tỉ mỉ, từ cách sắp xếp bàn ăn đến từng cái ly, cái chén. Tất cả đều được bài trí theo kiểu phương Tây, trông kiểu cách và lịch sự rất nhiều. Hơn nữa, căn phòng lại rất rộng, có khi gấp 3-4 lần nhà nó ý chứ. Công nhận, nhà này giàu thật.

Đúng như lời cái Linh, khách khứa ở đây rất đông, nhìn sơ qua là có thể thấy rất nhiều quan chức cấp cao của thành phố đến dự. Đấy là nó còn chưa kể đến rất nhiều cô chiêu, cậu ấm ăn mặc sang trọng, cười nói vui vẻ, Hai đứa nó cũng thuộc vào tuýp ăn mặc khá lộng lẫy. Hơn nữa, 2 con nhỏ đều rất xinh làm ai cũng phải chú ý. Bằng chứng là: khi nó cùng nhỏ Linh bước vào, mọi người có mặt trong phòng đều quay ra nhìn với những ánhmắt khác nhau. Ghen tị có, ngưỡng mộ có.

Và rồi, như được tập luỵện từ trước, 2 đứa bước đến chỗ “chủ nhà” đó là nhỏ Ngân và anh chàng đẹp trai Minh Nhật một cách rất nhẹ nhàng, quý phái để chào hỏi. Và rồi, vẫn như mọi khi, nó bắt gặp ánh mắt thiếu thiện cảm của Ngân. Con nhỏ chỉ cười khẩy rồi quay đi chỗ khác tiếp chuyện lũ bạn, hướng những tia nhìn khinh khỉnh về phía 2 đứa nó.

Nhỏ Ngân hôm nay mặc bộ váy lụa màu đỏ bóng, cổ áo được may cầu kỳ, diêm dúa khoe nước da trắng cùng đôi chân dài thẳng tắp hệt như dáng người mẫu. Mái tóc không còn màu hung đỏ nữa mà thay vào đó là màu vàng tây tây được búi cao. Cách trang điểm đặc biệt nhấn mạnh vào đôi mắt sắc và cái miệng phớt đỏ kiêu sa. Chuyện, nhỏ là đại tiểu thư mà. Nó phải thật đẹp chứ.

– Anh Thư à, cậu … đẹp thật đấy. Suýt nữa thì tớ nhận không ra.

Nhật tươi cười,mắt anh chàng vẫn đang dán chặt vào nó. Ngại ngùng, nó tìm cách chuyển chủ đề.

– Cậu chưa thấy Quang đến à? Tớ tưởng cậu ấy đi trước rồi.

– Chưa, chưa thấy cậu ấy đến.

– Nhật này, nhà cậu to và đẹp thật đấy .- Linh xù bẽn lẽn.

– Hì…- Anh chàng chẳng biết nói sao nữa, đành gãi tai cười trừ. – A, Quang đến rồi kìa.

Nó và Linh quay ra nhìn. QUAng hôm nay quả thật rất… đẹp trai. Cậu ấy mặc áo đuôi tôm, có thắt nơ trên cổ. Trông vừa lịch lãm vừa có gì đó lãng tử. Không hiểu sao, lúc này tim nó chợt đập mạnh. “ Thình thịch…thình thịch…”

Ngại ư?? Không phải chứ. Nó và Quang là bạn thân mà, đây đâu phải lần đầu nó thấy Quang đẹp trai như vậy. Lạ thật đấy.