Lúc đi lên nhà cậu đã nghĩ trong đầu mình rằng chắc chắn Lâm Hữu sẽ lăn lóc bò trườn khắp nhà, nghịch hết thứ này đến thứ kia đã vậy còn tưởng tượng ra cảnh Lâm Hữu quá say mà nôn ra nhà
Một phần cậu nghĩ như vậy cũng chỉ muốn bản thân chuẩn bị tâm lý trước nếu trường hợp ấy xảy ra mà thôi
Lên đến trên nhà cậu khá ngạc nhiên vì Lâm Hữu không giống trong tưởng tượng của mình là một tên quậy phá đồ đạc, nhiễu như trẻ con. Mà lại là người ngủ rất ngoan nhìn giống như công chúa ngủ trong rừng vậy
Mở đèn pin điện thoại lên cầm sẵn ở trong tay, Hạ Thiên cúi xuống bế Lâm Hữu vào trong lòng mình rồi tắt điện dưới nhà để đi lên tầng
Có chút men ở trong người rồi cho nên Lâm Hữu lơ mơ không biết rõ cái gì đang xảy ra mà vẫn say sưa ngủ như thường thậm chí còn rất ngon nữa
Đến phòng Hạ Thiên bế cậu đi vào nhà tắm, biết làm vậy thì ảnh hưởng tới giấc ngủ nhưng mà Hạ Thiên vẫn cố gọi cậu dậy để cậu tỉnh táo chút rồi đánh răng, rửa mặt, thay quần áo ngủ cho cậu, đồng thời cũng làm luôn cho bản thân
Bế Lâm Hữu lên lần nữa, lần này là đặt cậu nằm ở vị trí thường ngày hai người vẫn hay nằm. Đặt cậu nằm trong, Hạ Thiên nằm ngoài
Vị trí hoàn hảo giờ chỉ cần với tay tắt điện là có thể ngủ một giấc kết thúc ngày hôm nay
Nhưng sự thật thì đâu có được như vậy, tắt điện bật đèn ngủ thì làm được rồi. Còn việc chìm vào giấc ngủ thì không làm được
Những đòn tác động vật lý quái ác liên tiếp được thực hiện, Lâm Hữu đấm vào bụng Hạ Thiên một nhát rồi lại đến mặt.
May là lần đấm vào mặt, Hạ Thiên né mặt đi kịp, nếu không né mặt đi nhanh thì sáng mai khuôn mặt đẹp trai ấy không còn xuất hiện được nữa
Vỗ nhẹ trước ngực mấy cái để trấn an tinh thần, Hạ Thiên thở dài
" Haizzz... Lúc nãy ngủ ngoan bao nhiêu, bây giờ lại quậy như giặc là thế nào"
Ưm ưm, Lâm Hữu nằm bên cạnh rên rỉ nhẹ. Không biết nằm mơ thấy gì mà nhăn hết mặt lại, phần mũi cũng nhăn nhăn lại bên dưới thì môi tạo nên hình vẻ chúm chím
Điều ấy liền thu hút thành công sự chú ý của người kia, rốt cuộc vẫn không nhịn được mà véo nhẹ mũi Lâm Hữu một cái. Lại xoa xoa chỗ nhăn trên trán đến khi không nhăn nữa mới bỏ tay ra
" Phụt ha ha... Nhìn Lâm Hữu buồn cười thật. Cứ như là trẻ con ấy"
Ngồi nhìn người đang ngủ rồi tự cười một mình, Hạ Thiên cảm thấy bản thân mình bây giờ không khác gì một bà mẹ hạnh phúc khi thấy con của mình được ngủ ngon
Lại không nhịn nổi cười nữa mà đi ra bàn học ngồi trấn an bản thân ngừng cười, vừa ngồi vừa nghĩ đến những thứ khiến bản thân có thể tịnh tâm. Ngồi tịnh tâm được tầm một lúc lâu mới đi lại giường nằm xuống thật ngay ngắn và nhẹ nhàng để tránh ảnh hưởng đến người đang nằm ngủ ở bên cạnh
Lại thở hắt một hơi " Phù", nhắm mắt lại cố để ngủ mà người bên cạnh cứ lẩm ba lẩm bẩm nói gì đó
" Rượu ngon thật đó, cho tao xin cốc nữa đi"
Hết nói nổi mà, đến lúc đi ngủ rồi vẫn còn cho tao xin cốc nữa đi thì cũng đến bái phục mà
Cứ thế này thì ngủ làm sao nổi đây, Hạ Thiên lần nữa lại ngồi dậy để cười với cái lời nói ngây ngô kia
Sợ cười nhiều quá ảnh hưởng tới bé sâu rượu, đành phải đi ra ngoài ban công đứng hít gió một lúc để trấn an lại bản thân lần nữa
" Đứng ngoài ban công được ngắm cảnh về đêm có vẻ tịnh tâm hơn lúc ngồi ở bàn học nhiều"
Trời đêm nay không bị che phủ bởi mây nên trước mắt Hạ Thiên bây giờ là một dàn những vì sao tuyệt đẹp hiện ra. Trời đẹp như này thật động lòng người
Ngắm sao kèm với sự tĩnh lặng của ban đêm quá tuyệt, thiết nghĩ ra lần sau nhất định phải ngắm cùng với Lâm Hữu. Bởi vì cậu ấy cũng là người rất yêu thích cảnh đẹp thế này
Đóng cửa ban công lại, lần này nhất định sẽ ngủ ngon cho dù Lâm Hữu có quấy cũng không sao nữa
Nhìn người đang ngủ cậu mỉm cười nhẹ, từ từ kéo chăn ra rồi nằm xuống giường
Ha a a a Hạ Thiên ngáp một hơi thật dài, quay qua cầm hai tay Lâm Hữu cho gọn gàng vào trong chăn, lấy chăn đắp lên người ngay ngắn. Tiếp theo lại ôm người đang ngủ vào trong lòng để chắc chắn sẽ không còn quậy phá nữa sau đó mới yên tâm đi ngủ
Lần này đúng thật cực kì thành công vì khi ôm Lâm Hữu lại rồi thì Hạ Thiên ngủ cực kì ngon