Tình Yêu Trước Mắt Nhưng Nhận Ra Muộn Màng

Chương 1: Đi dạo phố




Trong phong cảnh đường phố xa hoa, tấp nập của mùa đông, hai cậu con trai đang hoà vào đám đông đó dắt tay nhau đi dạo phố

"Wao cuối cùng mùa đông cũng đến rồi"

Hạ Thiên quay sang nhìn Lâm Hữu rồi xị mặt xuống tỏ vẻ không hài lòng một chút nào rồi nói

" Mùa Đông lạnh thấu xương, vậy mà cậu cũng thích được "

Cậu bạn Lâm Hữu kia gật đầu lia lịa rồi bật cười

Lâm Hữu và Hạ Thiên đây chính là hai người được trời trọn mặt gửi vàng ban chọn cho những nét đẹp của nhân gian

Đôi mắt sáng, mũi cao, lông mi dài. Hạ Thiên đều được mọi người nhận xét thật giống tổng tài trong phim vừa đẹp vừa giàu, còn Lâm Hữu thì ngược lại khi mà mọi người gặp cậu đều trêu cậu là tiểu báo bối của Hạ Thiên. Có lẽ vì cặp má bánh bao phúng phính trên khuôn mặt của cậu ấy làm mọi người cảm thấy rất đáng yêu như một tiểu bảo bối vậy

Hôm nay nhân tiết trời nhau đến chợ đêm để mua một chút đồ ăn nhân tiện đi chơi cùng nhau vì dạo này lịch học đại học bận rộn không có thời gian để cùng nhau đi dạo phố như này

Mùa đông đầu mùa khá lạnh cho nên cứ thở ra là có khói, mặt Lâm Hữu đỏ hết lên vì lạnh . Hạ Thiên để ý vậy liền dẫn cậu vào một dan hàng bán lẩu ăn liền

Bà Chủ thấy hai thanh niên dắt tay nhau nhìn rất tình cảm liền không nhịn được mà trêu chọc vài câu:" Ai za đúng là trai đẹp thường dành cho nhau nha haha... Cậu bạn định mua lẩu gì cho vợ cậu nào"

Nghe vậy Lâm Hữu mặt đã ửng hồng vì lạnh bây giờ nghe lời trêu chọc của bà chủ xong còn đỏ hơn gấp mấy lần liền nói

" Bọn con không phải người yêu đâu ạ. Bà chủ đừng trêu vậy"

Bà Chủ thấy vậy liền cười nói

" Con không phải ngại đâu nhìn cậu bạn đang nắm tay con kia xem, cậu ta còn không đỏ mặt thậm chí còn cười thoả mãn còn gì nữa"

Lâm Hữu nghe thấy vậy liền ngước lên nhìn gương mặt kia, đúng là cậu ta đang cười thật kìa.

Trong khi Hạ Thiên đang chọn lẩu mang đi thì Lâm Hữu lại đang suy ngẫm xem tại sao Hạ Thiên lại có thể cười như vậy khi bị trêu yêu đương với con trai. Không phải cậu ta nói là cậu ta chỉ có tình cảm với con gái và khi bị trêu chọc với bạn nam nào đó cậu ta sẽ xồn xồn lên không đấm thì chửi người dám trêu cậu ta à.



Nhưng mà nếu cậu ấy thích con trai thì cũng tốt vì như vậy Lâm Hữu mới dám tiến thêm bước nữa để xoá bỏ mối quan hệ bạn bè " tri kỉ" này của Hạ Thiên.

" Haizzz thích trai thẳng như vậy thật là đau đầu mà"

Đáng nhẽ lời này nghĩ trong đầu thôi mà cậu lỡ nói ra mất rồi, Hạ Thiên bên cạnh như nghe thấy Lâm Hữu vừa nói gì đó liền quay qua hỏi

" Cậu nói gì vậy Lâm Hữu tôi mải nghe Bà Chủ giới thiệu lẩu quá nên không nghe rõ, giờ cậu nói lại đi tôi đang nghe đây"

Lời mà cậu vừa nói ra có cho tiền cậu cũng chẳng dám nói lại lần nữa vậy mà bị tên này nghe chúng cứ lẽo đẽo nằng nặc đòi cậu nói lại lần nữa

Đã thế cậu ta còn tưởng Lâm Hữu giận vì mình mua lẩu lâu quá không quan tâm đến cậu nên cậu giận

Lâm Hữu lực bất tòng tâm nói

" Cậu muốn nghe thật hả"

Hạ Thiên dựa cằm vào vai cậu rồi gật gật

Lâm Hữu thở dài

" Tôi vừa nói cậu chẳng khác gì con Lulu nhà tôi đấy vậy được chưa. Cứ hỏi nhiều đau cả đầu"

Lulu đó là bé chó của Lâm Hữu nuôi khi cậu lên đại học.

Hạ Thiên nghe vậy cứng người một lúc lâu, rồi đuổi theo Lâm Hữu đòi nói lý lẽ

Khói nghi ngút của đồ nướng bên cạnh làm cả hai sặc sụa, tuy nhiên như vậy lại làm tăng độ đẹp trai của Hạ Thiên vì cho dù có đứng trong làn khói thì từng đường nét của cậu ta vẫn rõ mồn một không có gì thay đổi

Điều này khiến những cô gái xung quanh bị thu hút không ngừng khen

" Ôi soái ca, soái ca kìa. Mau chụp mau chụp lại đi aaaa đẹp trai quá"

" Tao muốn qua xin nick của bạn trai đứng ngoài kia quá, công nhận bạn ấy đẹp trai thật chứ.Khói cũng không che mờ được vẻ đẹp trai này"



Nghe thấy có bạn gái muốn xin phương thức liên lạc của Hạ Thiên mặt Lâm Hữu liền hiện lên ba chữ không can tâm

Cậu kéo Hạ Thiên đi nhanh sang dan hàng khác đi xem đồ tránh khỏi những con mắt thèm thuồng mà mấy bạn gái kia nhìn Hạ Thiên

Đi đến rạp bán gấu bông Lâm Hữu liền dừng lại khen nức nở một chú gấu

" Bé gấu kia xinh thật đấy, công nhận cái má bánh bao kia yêu quá đi"

"Má bánh bao kia công nhận giống y như đúc Lâm Hữu thảo nào cậu ấy mới thích như vậy " Hạ Thiên nghĩ trong đầu

" Ông Chủ lấy cho cháu con gấu đó đi ạ"

Cầm được chú gấu mà Lâm Hữu thích cậu liền tặng cho người yêu thích bé gấu ấy

" Cảm ơn cậu nhé, có con gấu này tối về sẽ không sợ lạnh nữa rồi"

Hạ Thiên cười

" Vậy chúng ta về thôi chơi cũng khá lâu rồi, không về nhanh để ngủ là mai đi học muộn đấy"

" Được vậy chúng ta về thôi, tạm biệt ông chủ bọn con về đây ạ"

Gió đông buổi tối thật lạnh, trên đường đi về lâu lâu lại nghe thấy tiếng rít của gió va vào cành cây

Đường về nhà không xa mà cũng không gần, cũng may là chợ đêm gần với chỗ ở của hai người nên đường đi về khá thuận tiện

Nhà này có bốn người ở lận và đây là nhà Hạ Thiên mua, đáng lẽ ra bố mẹ Lâm Hữu muốn cho cậu ở trong kí túc xá cho đỡ tốn tiền nhưng mà Hạ Thiên muốn cậu ở cùng với cậu ta nên cứ năn nỉ bố mẹ cậu mãi cho đến khi bố mẹ Lâm Hữu đồng ý mới thôi cùng với đó Hạ Thiên cũng hứa sẽ chi trả khoản tiền ở cho Lâm Hữu luôn để bố mẹ cậu không phải tốn quá nhiều tiền

Lúc đó bố mẹ Lâm Hữu rất ngại và không muốn như vậy, từ chối thẳng thừng để đến khi Hạ Thiên nhờ bố mẹ cậu ta nói giúp cho cậu ta ở cùng Lâm Hữu thì bố mẹ Lâm Hữu mới gật gù đồng ý và sau khi mua nhà xong Lâm Hữu có mở lời muốn có thêm tầm hai người ở cùng cho vui, Hạ Thiên định không đồng ý nhưng thấy ánh mắt long lanh kia nên không khước từ nổi đành miễn cưỡng đồng ý

Lúc hai người đi chơi về thì chắc hai cậu bạn kia đi ngủ hết rồi, tình bạn cũng tiến triển khá tốt nên khi về có mua đồ ăn về để sáng mai hai cậu bạn kia muốn ăn lúc nào thì ăn. Tiếp theo chính là phần đặc sắc nhất trong ngày hôm nay đó chính là đi ngủ