“Thừa nhận em ly hôn với tôi chính là vì muốn ở bên Quý Hoài Kiến.”
Nguyễn Tinh Vãn ngẩn ra một lúc rồi mới nói: “Nếu anh đã nghĩ như vậy thì tôi cũng không còn cách nào cả.”
Ngay tại lúc bầu không khí trong xe càng lúc càng căng thẳng, Lâm Từ Ý ra khỏi nhà hàng, thấy xe của Chu Từ Thâm ở đây, trợ lý của anh cũng đang đợi ở bên cạnh.
Lâm Nam nhìn thấy cô ta thì hơi gật đầu: “Cô Lâm.”
Lâm Tri Ý nhìn chiếc Rolls-Royce màu đen: “Từ Thâm cũng ở đây sao?”
“Đúng vậy.”
“Đúng lúc tôi có chuyện muốn tìm anh ấy.”
Lâm Tri Ý vừa đi một bước, liền bị Lâm Nam cản lại: “Đợi đã cô Lâm, Chu tổng đang..........nói chuyện với phu nhân.”
“Phu nhân?”
Lông mày thanh tú của Lâm Tri Ý nhăn lại, rất nhanh liền hiểu ra người anh ta đang nói là ai.
“Không phải bọn họ ly hôn rồi sao?”
Lâm Nam cũng không có cách nào giải thích với cô ta về suy nghĩ khiến người ta khó nắm bắt của Chu tổng, lúc đang suy tính nên trả lời thế nào, cửa xe liền bị mở ra.
Lâm Tri Ý nhìn thấy bóng dáng của Nguyễn Tinh Vãn, khóe môi hơi nhếch lên, ngón tay vô thức co lại, chậm rãi nắm chặt tay lại.
Rõ ràng bọn họ đã ly hôn rồi, vì sao Nguyễn Tinh Vãn vẫn dây dưa không ngừng?
Lẽ nào..............
Lâm Tri Ý nhớ lại cảnh tượng nhìn thấy cô trong bệnh viện, ánh mắt tối sầm xuống.
Nếu sau khi ly hôn, cô ta thực sự mang thai, và đứa bé là con của Chu Từ Thâm, có thể nghĩ tâm tư của người phụ nữ này có bao nhiêu sâu đậm.
Ba năm trước cô ta có thể lấy chuyện mang thai ra để bức hôn, khó đảm bảo ba năm sau cô ta sẽ không đưa ra yêu cầu gì đó càng quá đáng hơn. Lâm Nam nói: “Xin cô Lâm đợi một chút, bây giờ tôi sẽ đi nói với Chu tổng.............”
“Không cần đâu.”
Lâm Tri Ý cười nói: “Cũng không phải chuyện quan trọng gì cả, đột nhiên tôi nhớ tới tôi để quên đồ trên lầu, tôi phải quay lại lấy.”
Lâm Nam tuy có chút khó hiểu, nhưng cũng không hỏi tiếp, chỉ nói: “Được, tạm biệt cô Lâm.”
Sau khi Nguyễn Tinh Vãn đã đi rất xa, mới cảm thấy sau lưng lạnh lẽo.
Trước đây cô thực sự chưa từng phát hiện Chu Từ Thâm lại rảnh rỗi như vậy, vậy mà còn có thời gian quản việc cô ăn cơm hay không ăn, gội đầu hay không gội, hẹn hò với ai.
Tác phong làm việc của tên đàn ông chó má này càng ngày càng khiến người khó khó hiểu.
Nguyễn Tinh Vãn gọi xe, đi thẳng tới nhà Bùi Sam Sam.
Lúc cô tới, cửa khép hờ, bên trong truyền ra tiếng khóc nức nở đè nén.
Nguyễn Tinh Vãn đứng ở cửa mấy phút, sau đó lặng lẽ xoay người rời đi.
Nếu là cô, lúc này hẳn là cũng muốn yên tĩnh một chút.
Về tới nhà, Nguyễn Tinh Vãn ngồi vào bàn sách, nhìn tờ giấy trắng thất thần.
Cảm xúc chưa bao giờ có bắt đầu lên men từ tận đáy lòng.
Bùi Sam Sam và Lý Ngang ở bên nhau 5 năm, có lẽ chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày anh ta phản bội.
Thực ra bọn cô đều giống nhau, kết hôn với Chu Từ Thâm ba năm, cô vẫn luôn yên ổn sắm vai Chu Thái Thái, biết anh vô cùng ghét cô, vì vậy cô cũng chưa bao giờ biết rõ mình nên làm cái gì, không nên làm cái gì, về phần nhưng thứ khác, càng chưa bao giờ nghĩ tới.
Nhưng cô cũng không phải một người máy không có cảm xúc, ba năm chung sống, nhiều năm sớm tối như vậy.
Nếu không phải Thư Tư Vi xuất hiện, cô có thể sẽ cảm thấy đời này cứ mãi như vậy. Nhưng những ngày tháng kia, bất kể là Chu Từ Thâm đối xử với cô lạnh nhạt, hay là Chu Từ Thâm uống say mới lơ đãng lộ ra vài phần dịu dàng với cô, chung quy không thuộc về cô.