Nguyễn Tinh Vãn nghĩ một lúc rồi đáp:
"Hình như là Lý Phong."
Bùi Sam Sam không hiểu về ngành thiết kế trang sức nhiều như Nguyễn Tinh Vãn, ngoài những nhân vật lớn nổi tiếng thì cô chẳng biết ai cả, liền hỏi:
"Lý Phong là ai vậy?"
"Anh ta cũng khá giỏi, đã giành được nhiều giải thưởng quốc tế cho tác phẩm của bản thân."
"Dù sao thì mình cũng chẳng hiểu quy tắc của mấy cậu, nghe mà đầu óc quay cuồng hết cả."
Bùi Sam Sam vỗ vai Nguyễn Tinh Vãn, nói một cách nghiêm túc:
"Cố lên nhé, mỹ nữ! Cậu nhất định sẽ đánh bại bọn họ!"
Nghe vậy, Nguyễn Tinh Vãn không nhịn được cười:
"Mỹ nữ không phải biệt danh của cậu sao, sao lại truyền cho mình rồi?"
Trước đây, tên WeChat của Bùi Sam Sam luôn là "Mỹ nữ phép thuật", nhưng sau khi trải qua một tình huống xấu hổ, cô đã đổi tên ngay trong đêm:
"Cái đó không quan trọng, giờ mình truyền lại danh hiệu cho cậu rồi. Nhất định cậu phải cố gắng nhé! Giải quán quân chắc chắn sẽ thuộc về cậu!"
Nghe cô nhắc đến chuyện đó, Nguyễn Tinh Vãn đột nhiên hỏi:
"Cậu còn liên lạc với cậu bé đó không?"
Bùi Sam Sam cười gượng:
"Không, cậu nhóc xóa mình luôn rồi. Chắc mẹ cậu ấy thấy mình là người không đáng tin lắm. Giờ mình mới nhận ra, cậu nhóc đó chỉ lợi dụng t mình để được một bữa tiệc nướng miễn phí thôi!"
Nếu chuyện này lộ ra ngoài, chắc chắn danh tiếng của cô sẽ tan thành mây khói mất!
Nguyễn Tinh Vãn không khỏi bĩu môi:
"Cũng có thể là do khi Chu Từ Thâm đưa cậu bé về nhà trông quá đáng sợ, khiến bố mẹ cậu bé nghĩ rằng chúng ta là một đám người xấu."
Bùi Sam Sam nghiêm túc nói:
"Mình rất thích lời giải thích này. Đúng rồi, là lỗi của cái tên đàn ông đó, không phải lỗi của mình."
Nguyễn Tinh Vãn: "..."
Khi Bùi Sam Sam chuẩn bị rời đi, cô đột nhiên nhớ ra điều gì đó rồi quay lại:
"Lần này cãi nhau nghiêm trọng lắm à?"
Nguyễn Tinh Vãn không kịp phản ứng: "Hả?"
"Mình thấy mấy ngày nay anh ấy không gọi điện cho cậu nữa, cũng không gửi hoa, nên mình đoán chắc hai người cãi nhau dữ dội lắm."
Nhắc đến chuyện này, Nguyễn Tinh Vãn lại cảm thấy bất lực:
"Không phải cãi nhau, chỉ là mình không muốn nhìn thấy anh ấy thôi."
Nhìn thấy là bực mình.
Bùi Sam Sam cảm thấy mình rất hiểu cảm giác của Nguyễn Tinh Vãn lúc này:
"Cũng tốt, nhân lúc tên đàn ông đó không ở đây, cậu có thể thư giãn một chút. Bạn mình tổ chức một buổi tiệc, nghe nói có trai đẹp, rủ mình đi chơi. Cậu đi cùng mình nhé?"
Nguyễn Tinh Vãn lắc đầu, mệt mỏi nhìn vào màn hình máy tính:
"Mình không đi đâu, mình còn phải vẽ bản thảo nữa."
"Chẳng phải còn mười ngày sao? Hơn nữa, bây giờ cậu cũng không có ý tưởng gì. Ra ngoài thư giãn một chút, biết đâu lại có cảm hứng. Đi thôi!"
Bùi Sam Sam không nói không rằng, kéo Nguyễn Tinh Vãn đi luôn:
"Tối nay không say không về!"
...
Tám giờ, trời đã hoàn toàn tối.
Bùi Sam Sam đỗ xe bên lề đường, nhìn đám đông bên cạnh, không khỏi tặc lưỡi:
"Quả nhiên nơi này nhiều thanh niên thật. Muốn tìm bạn trai thì phải đến mấy chỗ như thế này."
Nguyễn Tinh Vãn nói:
"Cậu vẫn nên cẩn thận, đừng để lại rơi vào bẫy của mấy tên tra nam."
"Trai đẹp thì không gọi là tra nam, chỉ là trái tim họ bị vỡ ra nhiều mảnh, và mỗi mảnh đều yêu một người khác nhau mà thôi."
Nguyễn Tinh Vãn: "..."
Cô thật sự bị những lý lẽ ngụy biện của Sam Sam đánh bại.
Xuống xe, Bùi Sam Sam dẫn Nguyễn Tinh Vãn đi xuyên qua đám đông và dừng lại ở một chiếc bàn.
Có một cô gái giơ tay chào họ:
"Sam Sam, cậu đến muộn quá. Bọn mình đã khui rượu rồi."
Nói xong, cô nhìn sang Nguyễn Tinh Vãn:
"Cậu là Tinh Vãn phải không? Chào cậu, tớ là Diêu Diêu."
Nguyễn Tinh Vãn mỉm cười: "Chào cậu."
Trong bàn còn có vài người khác, Diêu Diêu lần lượt giới thiệu họ với Nguyễn Tinh Vãn.
Bùi Sam Sam nhìn quanh một lượt rồi hỏi:
"Trai đẹp mà cậu nói đâu?"
Diêu Diêu thấp giọng:
"Cậu gấp gì chứ? Trai đẹp luôn là người đến sau cùng mà. Đừng lo, cứ đợi đi!"
Chương 738
Diêu Diêu là bạn từ thuở nhỏ của Bùi Sam Sam. Nguyễn Tinh Vãn đã nghe Bùi Sam Sam nhắc đến tên này rất nhiều lần, nhưng trước đây Diêu Diêu sống ở một thành phố khác, và mãi đến năm nay cô ấy mới chuyển đến Nam Thành, đây cũng là lần đầu tiên hai người gặp nhau.
Âm nhạc trong quán dường như được bật to hết cỡ, Nguyễn Tinh Vãn cảm giác như đầu mình sắp nổ tung.
Cô lơ đãng lướt điện thoại, tính toán rằng mấy ngày nữa tên đàn ông kia sẽ về.
Nguyễn Tinh Vãn đang cân nhắc xem có nên bỏ anh ra khỏi danh sách đen không, nếu không tên đàn ông đó sẽ lại phản đòn, tỏ ra tức giận và không chịu bỏ qua.
Tuy nhiên, vừa mới nghĩ đến điều đó, chưa kịp làm gì thì "chàng trai đẹp" mà Diêu Diêu nói đã xuất hiện.
Bùi Sam Sam ghé sát vào tai Nguyễn Tinh Vãn, thì thầm:
"Đúng là đẹp trai thật, nhìn đôi mắt đào hoa kìa, chỉ thiếu mỗi việc không khắc chữ "tôi là tra nam" lên trán thôi."
Nguyễn Tinh Vãn nhìn theo ánh mắt của Sam Sam, vừa khéo bắt gặp ánh mắt của người đàn ông kia. Thấy vậy, anh ta khẽ nhướn mày đầy thách thức.
Nguyễn Tinh Vãn chỉ cười lịch sự rồi thu lại ánh mắt, nhỏ giọng đáp:
"Đúng vậy."
Bùi Sam Sam thở dài:
"Mình đúng là không nên trông mong gì cả."
Lúc này, Trầm Tử Tây lấy điện thoại ra và nhắn vào nhóm chat:
“Ở quán Tavern có mỹ nữ, tới ngay nào.”
Giang Yến: “ Cậu không phải vừa mới về nước sao?”
Trầm Tử Tây: “ Về nước thì vẫn ngắm mỹ nữ được chứ.”
Giang Yến: “ Chẳng lẽ cậu chưa ngắm đủ các cô gái Tây ở nước ngoài à?”
Trầm Tử Tây:
“ Chính vì ngắm chán rồi nên giờ mới muốn xem mấy cô gái trong nước. vận may của tôi không tệ, vừa về đã gặp ngay một mỹ nữ.”
Trầm Tử Tây: “ Chu tổng đâu? Sao không thấy lên tiếng?”
Giang Yến: “ Gần đây cậu ấy chọc giận vợ, đang tự kiểm điểm.”
Trầm Tử Tây: “???, Không phải cậu ấy đã ly hôn rồi sao?”
Giang Yến: “ Chẳng lẽ ở nước ngoài không có mạng à?”
Trầm Tử Tây: “ À, tôi chỉ vào mạng để ngắm gái đẹp thôi, không quan tâm mấy tin đồn đó.”
Trầm Tử Tây: “ Các cậu có đến không? Đừng bảo là anh em không tạo cơ hội cạnh tranh công bằng nhé. Không đến thì tôi ra tay trước đấy.”
Giang Yến còn đang đánh chữ, Trầm Tử Tây đã gửi một bức ảnh vào nhóm.
Mặc dù ánh sáng trong quán mờ ảo, lại bị ngăn cách bởi hàng loạt chai rượu, nhưng Giang Yến vẫn ngay lập tức nhận ra gương mặt quen thuộc ấy.
Giang Yến: “...”
Trầm Tử Tây:
“ Sao hả, cô ấy có phải rất đẹp không? Cô gái ngồi cạnh cô ấy cũng không tệ, nhưng ánh mắt cô ấy nhìn tôi đầy khinh miệt, chắc là khó dụ rồi.”
Giang Yến:
“ Tôi khuyên cậu nên đặt vé máy bay về Xít-ni ngay trong đêm nay đi.”
Trầm Tử Tây gõ một dấu hỏi.
Ngay lúc đó, trong nhóm đột nhiên có một tin nhắn nhảy ra:
“ Địa chỉ.”
Trầm Tử Tây thấy chiêu này có tác dụng thật, liền nhanh chóng gửi tọa độ và số bàn trong quán.
Gửi xong, anh lại nhắn riêng cho Giang Yến:
“ Không phải cậu nói cậu ấy có vợ sao? Tại sao vừa thấy mỹ nữ đã không kiềm chế nổi nữa rồi?”
Trầm Tử Tây bình luận:
“ Tôi biết mà, đàn ông không ai tốt cả, nhất là mấy kẻ đã có vợ mà vẫn lăng nhăng khắp nơi.”
Trầm Tử Tây cảm thán:
“ Đó cũng là lý do tại sao tôi không muốn kết hôn.”
Giang Yến: “ Ồ.”
Giang Yến: “ Chúc cậu may mắn.”
Trầm Tử Tây: “ Chắc chắn rồi. hihi”
Nhắn xong, Trầm Tử Tây đặt điện thoại xuống, giơ ly rượu về phía đối diện, mỉm cười và uống cạn trước.
Bùi Sam Sam: "..."
Nguyễn Tinh Vãn: "..."
Bùi Sam Sam không nhịn được hỏi Diêu Diêu:
"Cậu tìm đâu ra cái tên "hải vương" này vậy? Cái sự lẳng lơ của hắn lộ ra rõ ràng quá mức rồi đấy."