Tình Yêu Ngọt Ngào Và Ấm Áp

Chương 217




Nếu như tìm được căn nhà phù hợp, cô cũng có thể đặt cọc trước.

Khu căn hộ mới khai trương này vừa hay nằm ngay trong khu thương mại, vị trí địa lý và các tiện ích xung quanh đều đặc biệt tốt, nên có rất nhiều người đến xem.

Bùi Sam Sam đang xem rất hứng thú, thì nghe thấy một giọng nói quen thuộc bên cạnh:

“Anh yêu, em thích căn này, mình mua căn này nhé.”

Nếu là những thứ khác, với giọng nói nũng nịu của Dương Kiều Kiều, Lý Ngang có khi là sẽ đồng ý ngay, nhưng bây giờ lại là mua nhà, chỉ tiền đặt cọc thôi cũng đã vài trăm triệu, đâu phải là thứ có thể lấy ra ngay được.

Anh ta chỉ có thể lảng tránh:

“Thực ra anh thấy căn này cũng bình thường, hay là mình xem thêm mấy căn khác đi.”

“Không, em chỉ thích căn này thôi, anh xem phòng này mình ở, phòng này cải tạo thành phòng trang điểm của em, phòng này là phòng cho em bé, còn có một ban công lớn nữa, nhìn thẳng ra quảng trường trung tâm, buổi tối cảnh chắc chắn rất đẹp.”

Nhân viên bán hàng cũng đứng bên cạnh nói:

“Thưa ông bà, kiểu căn hộ này của chúng tôi rất đắt khách, hiện tại chỉ còn vài tầng thôi, càng mua muộn thì lựa chọn tầng càng ít.”

Nghe vậy, Dương Kiều Kiều càng không chịu nhún nhường, đòi Lý Ngang phải đặt cọc ngay.

Nhân viên bán hàng nói:

“Thưa ông, nếu bà nhà đã thích như vậy, hay là mua đi.”

Lý Ngang lộ vẻ khó xử, vì sĩ diện, không tiện bỏ đi ngay.



Bùi Sam Sam xem đủ kịch, mới lạnh lùng cười:

“Anh muốn mua thì cũng phải có tiền chứ.”

Lời này vừa thốt ra, mọi người đều nhìn qua.

Lý Ngang vui mừng ra mặt:

“Sam Sam, sao em lại ở đây?”

Dương Kiều Kiều kéo lấy anh ta, vẻ mặt không vui, nhìn Bùi Sam Sam rồi nhìn sang Nguyễn Tinh Vãn:

“Các cô ở đây làm gì?”

Bùi Sam Sam nói:

“Đến đây còn làm gì nữa, tất nhiên là mua nhà rồi, chẳng lẽ chỉ đến để xem mà không mua như các người à?”

“Ai nói chúng tôi không mua.”

Dương Kiều Kiều lộ vẻ khinh thường.

“Các cô có mua nổi không, nếu không thì tốt nhất là đi sớm đi, đừng có làm mất mặt ở đây.”

Nguyễn Tinh Vãn lạnh nhạt nói:



“Vậy cô mua đi, nói nhiều làm gì.”

Bùi Sam Sam tiếp lời:

“Đúng đó, để chúng tôi mở mang tầm mắt đi.”

Dương Kiều Kiều ôm lấy tay Lý Ngang làm nũng:

“Anh yêu, anh xem họ kìa...................…”

Lý Ngang tất nhiên không dại gì mà tức giận mua nhà ngay, huống chi anh ta thật sự không đủ tiền đặt cọc, anh ta nói với Bùi Sam Sam:

“Sam Sam, anh nghe nói em đã rao bán căn nhà của chúng ta lên mạng?”

Bùi Sam Sam chỉnh lại:

“Là của tôi, không phải của chúng ta.”

“Dù thế nào thì đó cũng là nhà cưới của chúng ta, em cứ thế mà bán đi, không nói với anh một tiếng, em quá đáng lắm rồi.”

Nghe vậy, Bùi Sam Sam lập tức phì cười:

“Anh còn biết xấu hổ không, căn nhà đó là bố mẹ tôi cho tiền đặt cọc, tiền vay tôi tự trả, liên quan gì đến anh?”

“Hồi đó để mua được căn nhà đó, anh không ít lần phải đi cửa sau, mời người ta ăn uống, tốn không ít tiền, hơn nữa khi em trả tiền vay, tiền sinh hoạt hàng ngày đều là do anh chi, bình thường anh cũng không ít lần tặng quà cho em, căn nhà đó nói gì cũng phải có phần của anh.”

“Lại đây, nói cho tôi nghe xem, anh chi tiền sinh hoạt gì? Tiền của anh đều đem đi cặp bồ hết rồi phải không. Anh cũng thật là, còn dám nhắc đến quà cáp, anh tặng quà cho bồ nhí một phần, tôi một phần, anh đúng là đồ bắt cá hai tay mà.”