Chu Từ Thâm liếc nhìn Nguyễn Tinh Vãn, thần sắc khó hiểu:
“Cô Nguyễn cần không?”
“..................Không cần, cảm ơn.”
Chu Từ Thâm lại nói:
“Thật không ngờ cô Nguyễn lại yêu sâu đậm chồng cũ như vậy, thực sự cảm động.”
“............................…”
Tên đàn ông khốn nạn này, biết xấu hổ một chút đi.
Dì Tần thấy dường như không thể nói thông được với Nguyễn Tinh Vãn, chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ, rồi chuyển chủ đề sang Chu Từ Thâm:
“Phải rồi, Tiểu Chu, lần trước nghe cậu nói về vợ mình, chắc tình cảm của hai người tốt lắm nhỉ?”
Chu Từ Thâm nói:
“Có lẽ vậy.”
Nghe vậy, “chuyên gia tình cảm” dì Tần lập tức nhận ra rằng cuộc hôn nhân của anh có khả năng gặp vấn đề gì đó, liền nói ngay:
“Tiểu Chu, dì là người từng trải, nếu cậu tin tưởng dì, hãy nói cho dì biết vấn đề giữa hai người, dì sẽ cho cậu lời khuyên.”
Nguyễn Tinh Vãn thật sự muốn tìm một cái lỗ để chui vào, cô nói:
“Dì ơi, cháu còn chút việc, cháu xin phép đi trước..................…”
Dì Tần kéo cô lại:
“Tiểu Nguyễn, cháu cũng nghe đi, biết đâu lại có ích cho cháu, hôn nhân là một môn học, phải học.”
Chu Từ Thâm chậm rãi nói:
“Cô ấy cãi nhau với tôi, nổi giận và bỏ đi.”
Nghe vậy, dì Tần lắc đầu nhận xét:
“Tính tình có hơi nóng đấy, có chuyện gì mà không thể ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện với nhau? Rồi sao nữa? Cậu có đi tìm cô ấy không?”
“Có tìm.”
“Thế cô ấy có về với cậu không?”
“Không, cô ấy mang thai con của tôi, nhưng lại đang hẹn hò với người khác.”
Dì Tần hít một hơi sâu, vỗ đùi mạnh, phẫn nộ nói:
“Lại còn có chuyện như vậy! Đây là lỗi của vợ cậu, cho dù có mâu thuẫn lớn đến đâu cũng không thể làm chuyện như vậy được! Đây gọi là ngoại tình trong hôn nhân! Song hôn! Hơn nữa còn đang mang thai con của cậu nữa, người này...................…”
Ngồi bên cạnh im lặng xem kịch, Nguyễn Tinh Vãn không nhịn được chen vào một câu:
“ Đã ly hôn rồi.”
Dì Tần thuận miệng tiếp lời:
“Dù đã ly hôn cũng không thể….................. ly hôn rồi?”
Dì Tần ngừng lại một chút, ngạc nhiên hỏi:
“Tiểu Chu, cậu ly hôn rồi?”
Chu Từ Thâm liếc nhìn Nguyễn Tinh Vãn một cái, gật đầu.
“Thế thì…..................”
Lúc này, Hứa Nguyệt từ trong nhà bước ra.
Dì Tần có giọng nói lớn, vừa nãy trong bếp Hứa Nguyệt đã nghe thấy họ đang thảo luận cái gì, lập tức cảm thấy đau đầu, vội vàng kiếm cớ kéo dì Tần ra ngoài.
Về đến nhà mình, dì Tần mới nói:
“Bà Hứa, tôi còn chưa nói xong với Tiểu Chu, thật không ngờ cậu ấy cũng đã ly hôn, bà không lo lắng cho con trai mình sao?”
Hứa Nguyệt nhức đầu nói:
“Hai đứa chúng nó đều ly hôn rồi.”
“Đúng vậy.”
Dì Tần nói, rồi lén lút nói tiếp:
“Này bà Hứa, bà đừng nói, tôi vừa nhận thấy Tiểu Chu và Tiểu Nguyễn khá hợp nhau, nếu Tiểu Chu cũng ly hôn rồi, thì tôi sẽ tìm cơ hội hỏi xem cậu ấy...............…”
“Thôi đi thôi đi.”
Hứa Nguyệt kéo bà lại
“Bà lẽ nào không nhận ra à, bọn chúng đang nói về nhau đấy.”
“Gì cơ…......................”
“Bọn chúng đều từ Nam Thành đến, một trước một sau, cả hai đều ly hôn, một người là đang mang thai bỏ đi, một người là đến tìm cô ấy, bây giờ đã hiểu rồi chứ?”
Dì Tần: “.......................”
Vừa mới từ từ chấp nhận sự thật Chu Từ Thâm là con trai của Hứa Nguyệt, dì Tần lại một lần nữa rơi vào trầm tư.