Hề Dung Diệp khóc hơn một giờ đồng hồ trong xe, cuối cùng tâm trạng cũng khá lên một chút. Lúc này, cô tự đưa tay lau nước mắt cho chính mình, quyết định sẽ trở về dinh thự Khưu Gia và từ đây chẳng làm phiền đến nữa.
Trùng hợp, có một chiếc xe quen thuộc đang từ phía sau chạy tới, Hề Dung Diệp quan sát qua gương chiếu hậu nhanh chóng nhận ra chủ nhân, vội vàng khởi động để tránh gặp mặt người đó.
Thế nhưng, chiếc xe phía sau kia lập tức vượt lên, vừa dừng lại thì người đàn ông ngồi hàng ghế sau gấp rút bước xuống, dáng vẻ hiện tại trông như rất say rượu nhưng cũng có nét không giống.
“ Cậu ổn không thiếu gia? ”
Khưu Đông Bách không nói một lời, mở khóa cổng thành công tức khắc nghiêng ngã lao vào bên trong, đến quan sát xung quanh cũng không có thời gian.
Trong đầu của Hề Dung Diệp ngập tràn lo lắng, đôi mắt dao động tứ phương bộn bề suy nghĩ lẫn do dự đấu tranh, sau đó tháo dây thắt an toàn mở cửa ra ngoài.
Chạy đến, lên tiếng:
“ Anh Đường, Đông Bách bị làm sao thế? ”
Đường Dật e ngại nhìn cô, nhưng trong mắt cũng thể hiện sự lo lắng cho thiếu gia nhà mình, thành thật trả lời:
“ Cậu ấy bất cẩn bị hạ thuốc! ”
“ Hạ thuốc? ”
Hiện tại cô cũng đã trưởng thành, cộng thêm bốn năm du học bên Anh, hiểu biết cũng rất phong phú, nên hiểu rõ hạ thuốc là gì.
“ Phải, tối nay thiếu gia có hẹn với cậu Đinh ở quán bar, cậu ấy về trước và thiếu gia ở lại, sau đó thì... ”
Đường Dật chưa nói hết câu, thì Hề Dung Diệp đã vội vã chạy vào bên trong xem tình hình hiện tại của Khưu Đông Bách, trong lòng vô cùng xót xa khi biết giờ đây anh đang rất khó chịu.
Lúc này, Khưu Đông Bách mở cửa xiêu quẹo xông vào phòng ngủ, hai mắt lờ đờ và cả người đỏ trạch, nóng bừng, bức bách do thuốc đang tung hoành khống chế, nhưng vẫn cố gắng kìm ném bật đèn để tìm đường đi vào phòng tắm xả nước.
Chiếc áo sơ mi cởi ra ném đi, làn nước ồ ạt xối xả đổ xuống xua tan phần nào cơn nóng và rạo rực ham muốn trong người. Thế nhưng, nó chẳng làm anh cảm thấy dễ chịu hơn, cự vật nam tính đã sưng phồng cứng ngắc muốn nổ tung bên trong, lý trí đang dần bị thiêu đốt bởi dục vọng.
Và rồi, Hề Dung Diệp chạy tới, lúng túng đứng bên ngoài phòng tắm quan sát nhìn vào, lo lắng lên tiếng:
“ Đông Bách, anh đã ổn hơn chưa? ”
Khưu Đông Bách lờ mờ nhìn ra, mất kiểm soát loạng choạng lập tức tiến tới, bổ nhào ôm lấy thân thể của Hề Dung Diệp ép lưng vào tường, ngấu nghiến chiếm đoạt đôi môi nhỏ nhắn của cô.
Hề Dung Diệp trợn mắt, nhất thời ngây người không phản ứng, hơi thở nóng rực của anh phả ra làm tâm trí cô vô cùng bấn loạn, rối bời, đang đấu tranh giữa từ chối hay giúp anh giải tỏ bản thân.
Sau đó, Khưu Đông Bách mạnh bạo buông ra, ánh mắt đục ngầu bởi vì nhiễm thuốc, âm giọng khàn đục khó khăn cất lên:
“ Chạy đi Dung Diệp, anh sắp mất kiềm chế rồi, anh sẽ làm hại em đấy! ”
“ Còn anh, anh phải làm sao? ”
“ Mặc kệ anh, đi nhanh đi, anh tự giải quyết được! ”
“ Nhưng mà...em...”
Trong thời gian do dự, chút ít lý trí của Khưu Đông Bách đứt phụt, tiếp tục vồ vập như thú dữ tìm được con mồi ngon hấp dẫn, dụi mặt hôn hít chiếc cần cổ trắng noãn, lần này dù Hề Dung Diệp có muốn chạy e là cũng rất khó.
Bàn tay đặt lên tấm lưng rộng lớn của Khưu Đông Bách, cảm nhận đầu tiên nó cực kỳ nóng bỏng. Thế nhưng, sự đụng chạm đó càng thúc đẩy hưng phấn cho anh, ham muốn mãnh liệt chẳng thể khống chế.
Bờ môi hung hăng ấy lần nữa cấu xé bờ môi quyến rũ của Dung Diệp, vuốt ve da thịt mịn màng mát lạnh, đôi chân cả hai chồng chéo va vấp từng bước chậm chạp tiến lại chiếc giường.
Cùng lúc, Đường Dật sốt ruột nóng lòng chạy lên xem xét tình hình, nhưng vô tình bắt gặp viễn cảnh người lớn này thì lập tức xoay lưng ôm ngực bỏ chạy thục mạng.
Chắc phải về tìm vợ!
Trước chàng trai yêu thương và nụ hôn cuồng nhiệt thao túng, Hề Dung Diệp căn bản không thể kiểm soát lý trí, mặc cho trái tim làm điều nó khao khát bấy lâu, chính là được gần gũi thân mật cùng Khưu Đông Bách.
Mặc kệ ngày mai cảm xúc trống rỗng ra sao, đêm nay cùng anh hạnh phúc là được, bao nhiêu quyết tâm khi nãy đã sụp đổ hoàn toàn!
Đôi môi dứt rời, Khưu Đông Bách tiếp tục gặm lấy cần cổ thon cao cùng xương quai xanh, bàn tay sờ vuốt lung tung khắp nơi, chiếc váy mau chóng bị anh cởi ra dưới sự phối hợp nhiệt tình của Hề Dung Diệp, cả hai cứ thế lao vào lăn lộn với nhau trên giường.
“ Anh xin lỗi! ”
Giọt lệ nhẹ nhàng trào ra khỏi đuôi mắt, khuôn mặt phiến hồng như bị lây nhiễm thuốc từ anh. Hề Dung Diệp chủ động choàng tay qua ôm thắt lưng của anh âu yếm, cơ thể rướn lên áp môi mình vào môi đối phương day dứt mút lấy.
Sau đó, chiếc áo lót vướng bận bị Khưu Đông Bách mạnh bạo giật đứt hai dây, tụt xuống phần bụng, bầu ngực căng tròn bại lộ đẹp đến nhức mắt.
Quả thật, anh không thể cưỡng nổi cơ thể mê người của Dung Diệp, lại thêm thuốc kích thích đang phát huy hết tác dụng, căn bản tại thời điểm này không có sự lựa chọn thứ hai.
...----------------...