Tình Yêu Không Thể Cưỡng Cầu

Chương 62: Chim Nhốt Trong Lồng




Ông bà Tô và Tô Gia Dương ra về, sắc mặt của Khưu Đông Bách lập tức thay đổi chẳng còn vui vẻ, xã giao như vừa rồi, đanh giọng cất lên:

“ Cứ sơ hở một chút là mất vợ! ”

Ông bà Khưu và Hề Dung Diệp cười phá rộn ràng hẳn lên, lúc này cô quay sang vỗ vào ngực anh, trêu chọc cất tiếng:

“ Anh ghen đó hả? ”

“ Anh ghen? Không hề! Dẫu sao em cũng hứa gả cho anh rồi, muốn thoát cũng khó! ”

Khưu Đông Bách anh không hề ghen, chỉ là đang bực và khó chịu, tự nhiên vào nhà đòi cướp mất nóc nhà của anh, hỏi thử Tô Gia Dương đó có đáng bị anh cho một trận không chứ?

“ Hứa khi nào? Bằng chứng đâu? ”

Khưu Đông Bách cáu kỉnh nhìn sang, sau đó trở nên lo lắng khôn nguôi, lắp bắp hỏi lại:

“ Em định nuốt lời? ”

Ông bà Khưu lần nữa cười bật cười thành tiếng, bởi dáng vẻ ngốc nghếch và mất bình tĩnh của con trai, sau đó cả hai hiểu ý đứng lên, nói:

“ Vào phòng ăn dùng bữa trưa thôi, sau đó ba mẹ và Dung Diệp còn sang Đinh Gia nữa! ”

“ Ba mẹ đi được rồi, dẫn theo Dung Diệp làm gì? ”

“ Con dâu của mẹ, mẹ dẫn theo giới thiệu được không? Chứ không lại xảy ra chuyện như vừa rồi! ”

Sau đó, Hề Dung Diệp cũng đứng lên, khoác lấy cánh tay của bà Khưu nũng nịu, quay sang nhìn anh cất lời:

“ Về mấy hôm rồi chưa gặp Mạn Nhu, em sang chơi với cậu ấy, với lại năm nay có bạn gái của anh Tẫn Dực nữa, em chưa được gặp chị ấy ở ngoài. ”

Đột nhiên, Khưu Đông Bách cũng đứng dậy, vươn vai ưỡn ngực cao ngạo, lên tiếng:

“ Vậy anh cũng đi nữa! ”

“ Con đi nữa thì ai trông Khưu Gia? Yên tâm, mẹ cũng sợ mất con dâu cưng lắm, nên sẽ giữ giúp con! ”

Cuối cùng, Khưu Đông Bách cũng chịu thua, an phận chấp nhận ở nhà. Mặc dù khó chịu vậy thôi, chứ anh biết Hề Dung Diệp sẽ không bao giờ thay lòng đổi dạ, dù đối phương có tốt đến đâu thì vẫn một lòng chung thủy, anh tin chắc điều đó.

Hiếm ai có thể đánh bại được sự phong độ và khuôn mặt đẹp trai của anh, cỡ Đinh Tẫn Dực và Vu Duẫn thì anh bỏ xa mấy đoạn!

Lúc này, Hề Dung Diệp đã chuẩn bị xong xuôi, lựa chọn một chiếc váy màu đỏ và lối trang điểm nhẹ nhàng, thanh thoát. Thế nhưng, khi định xuống nhà thì lập tức bị Khưu Đông Bách ôm ấp giữ lại, hôn vào bờ vai và cần cổ liên tục mấy cái, dịu dàng nói:

“ Nhớ anh muốn thì nhắn tin cho anh, anh sang đón! ”

“ Buông ra đi, ba mẹ chờ em bên dưới! ”

…----------------…

Chẳng biết trưa nay Hề Dung Diệp và Trầm Cửu Ly đã làm quen với nhau ra sao, nhưng buổi tối họ đã hẹn nhau đến nhà hàng J dùng bữa, còn có thêm một cô gái, tên là Lam Xảo Nhiên. Và dĩ nhiên, họ không đi lẻ loi một mình, đều được bạn trai hộ tống.

Ba người đàn ông cùng với ba người phụ nữ ngồi ăn trong phòng VIP của nhà hàng. Giữa cô, Lam Xảo Nhiên và Trầm Cửu Ly chỉ hai lần gặp nhau như cứ tưởng quen thân từ trước, cười nói vui vẻ hơn cả ba người đàn ông đã chơi thân hơn 20 năm.

Lúc này, ba người họ tỏ ra thái độ bất mãn rõ ràng, ngao ngán lắc đầu, hiểu ý cầm lên ly rượu và cụng ly với nhau. Hành động đó vô tình thu hút được ba người phụ nữ, khiến họ im bật nhìn theo. Và cuối cùng, Đinh Tẫn Dực, Vu Duẫn và cả Khưu Đông Bách chỉ dám nhấp một ngụm nhỏ rồi lập tức bỏ xuống.

Đinh Tẫn Dực hắng giọng, chuyển đổi tư thế đang ngồi, lên tiếng:

“ Bạn gái tôi không biết lái xe, nên tôi không uống nữa. ”

Khưu Đông Bách lúng túng sợ sệt nhìn xuống Dung Diệp, sau đó nhìn lên hai người bạn thân, cất lời:

“ Tôi cũng nghỉ uống, dạo này thường xuyên bị đau đầu! ”

Câu nói của anh vừa dứt, thì Vu Duẫn cũng tiếp lời nối theo:

“ Chúng ta đã quá hiểu nhau, cần gì viện lý do không hợp lý như thế! ”

Bởi vậy, lúc còn độc thân thì hai ba giờ sáng, ăn chơi thoải mái, đến lúc có một nửa của mình thì cứ như chim nhốt trong lồng, mất đi sự tự do hoàn toàn, chậm trễ về nhà một hai giờ đồng hồ là không được vào phòng.

Lam Xảo Nhiên huých khuỷu tay vào người của Vu Duẫn, trừng mắt cảnh cáo anh ấy, sau đó thay đổi sắc mặt nhìn qua Trầm Cửu Ly và Hề Dung Diệp, tiếp tục vấn đề cả ba vừa dang dở, lên tiếng:

“ Em và Khưu tổng có dự định khi nào sẽ kết hôn không? ”

“ Em và anh ấy định đăng ký kết hôn và đính hôn trước, còn tổ chức hôn lễ thì từ từ chọn thời điểm thích hợp chị ạ. ”

Sau đó, ánh nhìn của hai người họ đưa qua Trầm Cửu Ly. Và rồi, cô cười nhẹ, lên tiếng trả lời:

“ Chị và anh Tẫn Dực vẫn chưa đâu! ”

Mới ngày nào cả ba còn là những đứa trẻ được ba mẹ đưa đi học, rồi dần dần trưởng thành theo thời gian, giờ đây ai cũng có một nửa của đời mình, trách nhiệm càng lúc càng lớn, chẳng còn những hôm ở quán bar thâu đêm suốt sáng, họ đã ý thức được bản thân không thể cứ sống theo bản năng.

Lúc này, Hề Dung Diệp trở nên hớn hở, ánh mắt sáng ngời nhìn lần lượt từ Lam Xảo Nhiên sang Trầm Cửu Ly, cất tiếng:

“ Hai chị, hay là chọn thời điểm thích hợp nào đó, chúng ta cùng đi du lịch, thấy sao ạ? ”

Đôi mắt của hai người họ bừng lên, vừa gật đầu vừa nhìn qua người đàn ông của họ vui vẻ trả lời:

“ Được đấy em! ”

Sau đó, họ đồng thanh nói tiếp:

“ Anh thấy sao? ”

Đinh Tẫn Dực cùng Vu Duẫn nhìn đối phương, sau đó cùng lúc hắng giọng.

Đã đồng ý còn hỏi thấy sao?

Anh có thể không đồng ý à?

Đột nhiên, Khưu Đông Bách bất mãn cất tiếng:

“ Hai cậu được hỏi là may mắn rồi, còn tôi…hazz! ”