Tình Yêu Không Thể Cưỡng Cầu

Chương 1: Tình Yêu Không Thể Cưỡng Cầu




Thành phố A...

Bên trong căn phòng bệnh Vip, có một người con gái thẫn thờ nhìn ngắm nam nhân đang hôn mê nằm trên giường bệnh, sắc mặt vô cùng nhợt nhạt và đau buồn, ngóng chờ người thương trong lòng tỉnh lại.

Lúc này, có hai người tuổi trung niên mở cửa đi vào, chính là ông bà Khưu. Họ hiểu ý nhìn nhau rồi cùng buồn bã lắc đầu thở dài bất lực, vô cùng tội nghiệp, vốn dĩ biết rõ tâm tình hiện tại.

Cô gái đó tên là Hề Dung Diệp, năm nay 22 tuổi, vừa du học từ Anh trở về, là con gái của bạn thân bà Khưu. Năm 14 tuổi mẹ ruột qua đời, ông bà Khưu do chỉ có một người con trai nên đã nhận cô về nuôi dưỡng, chăm sóc, đối đãi như con ruột.

“ Dung Diệp, bác sĩ cũng nói đã qua giai đoạn nguy hiểm, nên con đừng quá lo lắng, hay là lên giường kia nghỉ ngơi một chút. ”

“ Dì ơi con không mệt, con muốn đợi anh Đông Bách tỉnh lại! ”

Giọt nước mắt vô thức chảy xuống khuôn mặt vô cùng xinh xắn, nét đẹp nhẹ nhàng dễ gây xao xuyến, thương nhớ. Bà Khưu tiến lại ôm cô vỗ về, căn bản nhận ra Hề Dung Diệp có tình cảm đặc biệt với con bà là Khưu Đông Bách từ lâu.

Thế nhưng, điều khiến bà trăn trở là anh không có tình cảm với cô, chỉ đơn giản xem như em gái và đem lòng yêu thích Mộc Đan San, một cô diễn viên hạng A.

Bốn hôm trước, Khưu Đông Bách sang đây công tác và gặp tai nạn giao thông rơi xuống biển, Khưu Gia tưởng chừng như anh đã ra đi vĩnh viễn, nào ngờ trưa nay nhận được thông tin đã tìm được anh ở trong bệnh viện Thiên Ái.

Thông tin này vốn dĩ chỉ hai người của Khưu Gia, Hề Dung Diệp và ông bà Khưu biết, do nghi ngờ vụ tai nạn này là một sự sắp xếp ám sát, khi anh chưa tỉnh lại thì nên hạn chế người biết.

May mắn hơn hai giờ đồng hồ sau, Khưu Đông Bách tỉnh lại sau khoảng thời gian hôn mê, khiến ba người họ vô cùng vui mừng.

“ Anh Đông Bách, anh có thấy đau ở đâu không? ”

Khưu Đông Bách khẽ chớp mi mắt, lắc đầu đáp lại câu hỏi của Hề Dung Diệp, nhưng sau đó hàng chân mày lập tức chau lại, khi phần đầu truyền tới cơn đau.

Bà Khưu vuốt ve khuôn mặt và phần vai của con trai, nghèn nghẹn day dứt cất lời:

“ Sao lại bất cẩn như vậy, lỡ con có mệnh hệ gì, bảo mẹ phải sống thế nào? ”

Anh yếu ớt trả lời:



“ Dễ gì lấy mạng con được, nên mẹ đừng khóc! ”

Sau đó, ông Khưu lên tiếng:

“ Tay trái của con bị gãy và chấn thương vùng đầu, cộng thêm dạ dày có chút vấn đề. ”

Khưu Đông Bách bất giác nhìn xuống tay trái đang được quấn băng kín mít của mình, ánh mắt đột nhiên trở nên khốc liệt nhớ về tối hôm xảy ra tai nạn.

Rõ ràng hai chiếc xe container ấy cố tình, chứ chẳng phải anh lái xe trong tình trạng say xỉn, anh còn nhận thức tự đâm xuống biển.

Thực sự thì anh phúc lớn mệnh lớn mới còn sống trên đời, gãy tay và phần đầu chấn thương vẫn còn quá nhẹ.

“ Đang ở đâu vậy ba? ”

“ Đang ở thành phố A! ”

Bà Khưu lại nói:

“ Con làm cho ba mẹ và Dung Diệp lo lắng quá! ”

Ánh mắt Khưu Đông Bách nhìn lần lượt từng người, điểm dừng cuối cùng là chạm ngay vào đôi mắt đỏ hoe của Hề Dung Diệp. Anh mất tự nhiên lập tức lãnh tránh nhìn sang bà Khưu, sắc mặt có chút nặng nề và khó xử.

Nhận thấy được sự lạnh nhạt của anh, cô cố gắng kìm ném lại cảm xúc đang bộn bề ở hiện tại, khó khăn lên tiếng:

“ Con đi thông báo với bác sĩ. ”

Ông bà Khưu gật đầu trìu mến, đợi đến khi Hề Dung Diệp ra khỏi căn phòng, thì cả hai đồng loạt nhìn xuống Khưu Đông Bách, ánh mắt nghiêm lại như dành cho kẻ phạm tội.

Bà Khưu cất giọng:

“ Khi biết tin con gặp tai nạn, Dung Diệp cùng với vệ sĩ đi tìm kiếm con khắp nơi, dám xuống tận vách núi. Ngoài ba mẹ, thì người lo lắng và đau lòng nhất là con bé, con không thể đối tốt một chút sao? ”

“ Con càng đối tốt với Dung Diệp, chính là đang đẩy em ấy vào đau khổ! ”



Sau khi thông báo với bác sĩ phụ trách, Hề Dung Diệp không cùng họ vào phòng bệnh, mà ngồi ưu tư một mình ở dãy ghế hành lang, ánh nước đã phủ kín đôi mắt tròn xoe.

Cô thích Khưu Đông Bách anh rất lâu, từ những ngày đầu tiên về Khưu Gia sinh sống, rung động trước câu hứa: [ Dung Diệp, đừng khóc nữa nhé, về sau đã có anh bảo vệ và chăm sóc cho em. ]

Thì ra, lúc đó anh lấy tư cách là anh trai, chính cô đã lầm tưởng để rồi tương tư.

Đau đớn nào hơn, sau đó một năm cô phát hiện anh đang yêu một chị gái lớn hơn cô hai tuổi. Mỗi lần anh từ Anh về chơi, đều dẫn cô và chị gái đó xem phim, ăn uống...

Cô đau lòng lắm!

Sau này, cô lại phát hiện anh và chị gái đó chia tay, khiến cô rất vui.

Thế nhưng, hơn hai năm về trước, Hề Dung Diệp lần nữa nuốt lệ vào lòng, âm thầm khóc về đêm, khi biết được Khưu Đông Bách đã thích và đang theo đuổi Mộc Đan San, một cô gái cực kỳ xinh đẹp, nổi tiếng.

Hai giọt lệ lúc này đột ngột tuôn xuống chảy thành hai dòng, sắc mặt vô cùng thảm sầu, đôi mắt nhuốm lên một màu khổ lụy.

Tình yêu không thể cưỡng cầu, cố chấp chính là tự chọn đau thương về riêng cho mình...

...----------------...

Xin chào độc giả thân yêu, lần này nhân vật nam chính sẽ là Khưu Đông Bách, và là người được mình chọn ngược

Bộ này có ngược, có ngọt và kết HE!

Mỗi ngày Kỳ sẽ cập nhật 1 chương, hôm nào không up thì có thông báo trước.

Và bà bợn của Kỳ, là tác Đường Nguyệt Y cũng vừa up truyện mới, mọi người vào ủng hộ nhé

Tên truyện: Trùng Sinh Vả Mặt: Được Chồng Dung Túng

Trân trọng cảm ơn!