Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 474




“Chủ tịch Giang là người quản lý kiêm ông xã của Nhan Ôn, đương nhiên sẽ không bỏ qua cho đám người này, bây giờ chắc bọn họ cũng đã phát giác, nên nhất định sẽ cẩn thận hơn. “Vậy cũng chẳng sao! Đám người hãm hại Nhan Ôn đều sẽ nhận được báo ứng thôi”

Thụy Khắc thấy động tĩnh trong nhóm hâm mộ, lập tức sửa đổi tên chủ nhóm. “Quản lý viên: Yên lặng quan sát”

Người hâm mộ đều hiểu ý, không tiếp tục bàn luận về việc này nữa, bởi vì bọn họ biết Đại Hoa không bỏ rơi Nhan Ôn, mà còn âm thầm giành lại công bằng cho Nhan Ôn, nếu bọn họ tiếp tục thảo luận quá trớn, không chừng sẽ bị người khác cố tình lợi dụng.

Thụy Khắc cách một khoảng thời gian lại tiếp tục quan sát tình hình trong hội người hâm mộ, bất chợt cảm thán, bình thường Nhan Ôn dẫn dắt người hâm mộ rất tốt, người hâm mộ của cô ấy vừa đoàn kết vừa thông minh.

Trong thời gian Đại Hoa ra tay, đã có vài nghệ sĩ phát giác được phong thanh nên chủ động tới gõ cửa cầu xin.

Thế nhưng Đại Hoa đứng vững trong ngành giải trí nhiều năm nay không hề bị lung lay, chẳng phải ai nói một hai câu là có thể hóa giải được ngay, từ lúc bọn họ bắt đầu hành động, đã định sẵn phải chịu trách nhiệm cho hậu quả ngày hôm nay rồi.

Bọn họ sai ở chỗ chủ quan tự suy nghĩ, cảm thấy Đại Hoa sẽ không thay Nhan Ôn ra mặt

Bây giờ Đại Hoa dùng sự thật để nói với bọn họ rằng, con người phải trả giá cho hành động tương ứng. “Phó tổng, nghệ sĩ Lịch Hàng đang quỳ gối cầu xin ngoài kia không chịu rời khỏi. Thư ký gõ cửa phòng làm việc của Thụy Khắc, báo cáo tình hình mới nhất. “Thông báo để cô ta rời khỏi, đừng gây ảnh hưởng tới hình tượng của Đại Hoa, nếu cô ta không đi, trực tiếp báo tin cho công ty quản lý của cô ta tới dẫn người về." Thụy Khắc không hề ngẩng đầu, trực tiếp hạ mệnh lệnh. “Vâng, tôi thực hiện ngay đây!”

So với những chuyện xấu mà đám người này gây ra cho Nhan Ôn, hiện giờ đòn phản kích của Đại Hoa xem như ăn miếng trả miếng mà thôi.

Từ khi Nhan Kiệt biết được bộ mặt thật của Nhan Nhu thì luôn né tránh cô ta khi ở nhà.

Bởi vì cậu vừa nhìn thấy gương mặt của Nhan Nhu là sẽ nhịn không nổi phải chạy tới xé nát bề ngoài giả tạo của cô ta! Nhưng như vậy thì sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch của Nhan Ôn, nhưng Nhan Nhu vẫn đeo mặt nạ mỗi ngày, giả vờ tỏ vẻ trong nhà.

Sự giả tạo của cô ta khiến Nhan Kiệt cảm thấy kinh tởm. “Nhan Kiệt, dạo gần đây hình như em không về nhà ở? Có phải tập luyện trong công ty rất mệt không?"

Nhan Kiệt lạnh lùng lườm cô ta, vòng qua cô ta đi lên lầu.

Từ sâu tận đáy lòng cậu không muốn nhận người chị gái này, cô ta có thể ra tay độc ác với người nhà của mình thì vốn không xứng đáng làm người.

Nhan Nhu ngơ ngác, cũng không nghĩ nhiều, bởi vì thỉnh thoảng Nhan Kiệt cũng sẽ giở thói thiếu gia, Nhan Nhu chẳng hoài nghi gì cả, tưởng mọi thứ đều đang tiến hành theo kế hoạch của cô ta...

Ngày mai, chính là ngày đi công tác của Tăng Nhĩ Ngọc

Cô ta nhất định phải nắm bắt cơ hội tốt mà ông trời ban cho.

Ông lão Nhan ngồi trong phòng chú ý tới cảnh này, sau bữa cơm tối, tìm thời gian phù hợp gọi Nhan Kiệt vào phòng, cũng vì phòng hờ Nhan Nhu nghe lén nên ngồi ở ban công. “Ông nội, cháu biết cả rồi. “Biết cái gì?” Ông lão Nhan nhớ tới thái độ ban ngày của cậu ấy đối xử với Nhan Nhu, trong lòng đã suy đoán ra. “Biết những chuyện do người phụ nữ độc ác đó gây ra!” Nhan Kiệt lên tiếng với bộ dạng vô cùng phẫn nộ: “Nếu chẳng phải... Nếu chẳng phải cháu đi gặp chị Tư, hiện giờ vẫn còn bị che mắt

Ông lão Nhan nhìn cháu trai, đột nhiên chẳng biết nên trả lời ra sao. “Ông nội, chị Tư suýt chút đánh mất đứa con, nhưng người phụ nữ độc ác kia lại không hề biết hối cải, còn suốt ngày giả vờ tỏ vẻ trong nhà! Hại chị Tư ngay cả việc mang thai vui mừng thế kia cũng không dám nói với người khác, bởi vì chị ấy phải đề phòng việc chị gái hãm hại mình!” "Đây còn là người nhà sao? Cháu thật không biết tại sao mình lại có người chị ruột như thế!”

Ông lão Nhan dời mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ “Cháu à, có rất nhiều người không phải chúng ta có thể nhìn thấu được đâu. “Ông nội, chẳng lẽ cứ để mặc chị ta tiếp tục u?" “Không đâu, vụ việc sắp đến hồi kết thúc rồi, cháu cứ xem như chẳng biết gì cả, hãy tin tưởng ông nội, lần này, ông nội sẽ không để mọi người thất vọng nữa. Ông lão Nhan trịnh trọng lên tiếng.

Nhan Kiệt gật đầu, tâm tư nặng nề thổ lộ với ông lão Nhan rằng: “Ông nội, người ông muốn gặp, hiện giờ cháu không thể dẫn về, bởi vì dạo gần đây cháu phát hiện, cô ấy khác hẳn so với trong tưởng tượng của cháu”

Cộng thêm việc cậu biết được bộ mặt thật của Nhan Nhu, lo lắng Ngô Tịnh Nhiên đáng sợ y hệt Nhan Nhu...

Bởi vì luôn có những người, vừa mỉm cười với bạn, vừa giấu đoạn dao găm trong bụng. “Được, bây giờ cháu cũng đã lớn rồi, chuyện của mình thì tự giải quyết lấy. Bây giờ ông lão Nhan cũng biết không nên can thiệp vào chuyện riêng tư của con cháu quá nhiều, trong đầu ông đột nhiên xuất hiện bóng dáng của một người: “Ông nhớ lần trước cháu lên báo, bên cạnh có một cô gái xinh đẹp, người cháu nói là cô ấy ư?” "Không phải cô ấy, cô ấy là trợ lý mới của cháu tên Anh Muội, hồi trước làm trợ lý cho chị Tư” Nhan Kiệt cảm thấy cô gái xinh đẹp có thể cùng xuất hiện trên màn hình, cũng chỉ có Anh Muội mà thôi.

Chỉ là cậu không rõ tại sao ông lão Nhan lại hỏi như vậy. “Ông thấy đứa trẻ đó ăn nói làm việc đều rất chín chắn, cháu có thể suy xét đôi chút. Ông lão Nhan trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Nghe tới đây, Nhan Kiệt sững sờ, thì ra ông nội ưng mắt Anh Muội, muốn để cô ấy làm cháu dâu.

Sau khi Nhan Kiệt trở về phòng, luôn nhớ tới những câu mà Anh Muội nói với cậu trong thang máy ngày hôm đó, cậu cũng tán thành với cách nghĩ của ông nội, Anh Muội quả thật là người làm việc rất chín chắn, luôn đưa ra lời kiến nghị lý trí nhất vào lúc cậu bơ vợ haong mang nhất.

Nghĩ như thế, dường như chuyện của Ngô Tịnh Nhiên không khiến cậu phiền muộn trong lòng nữa.

Cậu nhớ tới phép nghỉ của Ngô Tịnh Nhiên vào ngày mai, chỉ bảo với cậu rằng sẽ nghỉ ngơi tại nhà, hay là, sang đó xem thử có phát hiện gì mới không.

Tuy cậu biết làm như vậy không tốt, nhưng vì sự thật, cậu cần phải làm như vậy.

Nếu không cứ giữ mối nghi ngờ, cũng chẳng phải là cách hay.

Ngô Tịnh Nhiên luôn ngây thơ lương thiện, thật sự vì gia tài và địa vị của nhà họ Nhan nên mới đến với cậu ư?

Nhan Kiệt suy đi ngẫm lại vẫn gọi một cuộc điện thoại cho Anh Muội: “Dời lịch tập luyện và thu âm vào ngày mai, tôi có một chút việc cần xử lý. “Vâng, tôi sẽ giải quyết, nhưng anh nhất định phải chú ý tới thân phận nghệ sĩ của mình. “Tôi hiểu rồi.”

Sau khi cúp máy, Nhan Kiệt nằm lên trên giường, hồi lâu vẫn không thể chợp mắt, nghĩ tới những chuyện mà Nhan Nhu gây ra cho

Nhan Ôn, bọn họ là người một nhà kia mà! Sao có thể tàn nhẫn như thế chứ...

Chẳng lẽ nhân tâm thật sự tối tăm tới nhường này ư?

Sáng hôm sau, Nhan Kiệt lái một chiếc xe hơi màu đen bình thường tới dưới căn hộ của Ngô Tịnh Nhiên.

Chẳng bao lâu sau Ngô Tịnh Nhiên lái xe chạy về hướng nam, Nhan Kiệt chạy theo sau giữ khoảng cách vừa phải, cho tới khi cô ta dừng lại trước một khu biệt thự hẻo lánh, sau đó thuần thục dừng lại trước cổng một căn biệt thự.

Nhan Kiệt ngồi ngay trong xe dõi nhìn cô ta gõ cửa, sau đó tên “phóng viên” kia mở cửa!

Không hề có bất cứ điềm báo nào, anh ta nắm lấy chiếc cằm của Ngô Tịnh Nhiên hôn lấy hôn để, trông có vẻ, Ngô Tịnh Nhiên cũng chỉ vùng vẫy đôi chút, sau đó tiếp nhận một cách tự nhiên.

Nhan Kiệt không thể kiềm chế được cơn giận dữ trong lòng nữa, cậu mở cửa xuống xe.