Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 471




Sự việc này lại dấy lên một làn sóng gió khá to trong giới giải trí, liên quan tới nghệ sĩ của mười mấy công ty giải trí, khi vụ việc càng lúc càng rùm beng, có vài nghệ sĩ phải khóa mục bình luận tại trang chủ của mình, còn xóa toàn bộ bài viết mình từng đăng tải trước kia.

Nhưng mạng thì luôn để lại dấu vết, người hâm mộ của Nhan Ôn tuyệt đối không buông tha cho bọn họ đâu.

Có nghệ sĩ của mấy công ty nhỏ đứng ra, phát biểu ngay trong đêm rằng mình chỉ nhất thời hồ đồ, bày tỏ sẽ gửi riêng lời xin lỗi tới Nhan Ôn.

Xin lỗi ư?

Không cần thiết “Nhan Ôn đâu thiếu thốn một cầu xin lỗi của mấy người, Nhan Ôn dùng cách thức này để bao dung tội lỗi của mấy người, mà mấy người lại dùng phương pháp này để tăng độ nổi tiếng ư?” “Mấy người này đều thuộc các công ty giải trí khác nhau, nhưng tụ họp cùng nhau, vậy là hành vi tự phát ư? Phải chăng có ai đó đang xúi giục sau lưng?” “Tôi sẽ không bao giờ xem phim của mấy nghệ sĩ có tên trong danh sách đâu!”

Đại Hoa luôn làm việc dứt khoát không bao giờ khiến người hâm mộ thất vọng, sáng hôm sau, bộ phận quan hệ công chúng của Đại Hoa công khai thanh minh, nội dung vô cùng rõ rệt, Nhan Ôn vì bảo vệ sự riêng tư của người hâm mộ, tự móc hầu bao thanh toán viện phí cho bọn họ, nhưng hành vi này không nhận được sự thông cảm của vài người hâm mộ, mà lại bị ném trứng gà giữa đám đông!

Và trong bản công khai thanh minh thứ hai, họ nói rằng sẽ truy cứu trách nhiệm của tất cả nghệ sĩ tham gia bôi nhọ cô trong đợt này!

Dù liên quan tới bao nhiêu công ty, Đại Hoa cũng tuyệt đối không nhường bước!

Người ký tên không ngờ là Chủ tịch Đại Hoa Giang Tùy An!

Dù sao Nhan Ôn cugn4 là nghệ sĩ duy nhất mà anh ấy dẫn dắt, anh sẽ không bỏ qua bất kỳ kẻ nào dám bôi nhọ Nhan Ôn sau lưng cả.

Người nhà họ Nhan cũng nghe chuyện Nhan Ôn sẽ nghỉ đóng phim.

Ông lão Nhan ngồi trên ghế sofa, lông mày nhíu chặt dần giãn ra, nằm cây gậy gật gù: “Cũng đã đến lúc nghỉ đóng rồi.” “Ông nội, bây giờ chị Tư nghỉ đóng phim, ước nguyện của ông đã trở thành sự thật rồi.” Nhan Kiệt đã hay tin tại công ty, cố tình trở về nhà họ Nhan để thám thính ý nghĩ của ông lão Nhan. “Lần này chị ấy bị đám người đó ức hiếp quá đáng, chẳng biết có thể tóm được hung thủ đẳng sau không. Bây giờ Nhan Kiệt cũng thấu hiểu đôi chút về giới giải trí rồi, không khỏi gào thét bất bình thay người chị của mình. “Chuyện của nó sẽ có anh rể của cháu xử lý, cháu không cần phải lo lắng, ông nghe nói dạo gần đây hình như cháu có tin đồn” Ông lão Nhan nhìn sang Nhan Kiệt, đến nỗi cậu ấy giật mình, nheo mắt nói: “Ngày nào báo đài cũng đưa tin, tuy ông già rồi, nhưng vẫn chưa hồ đồ đâu.”

Nhan Kiệt vò đầu bứt tóc, có chút ngại ngùng cười đáp: “Đều do phóng viên viết bậy mà thôi.” “Do viết bậy hay không, trong lòng cháu hiểu rõ, nếu đã xác định mối quan hệ thì dẫn về nhà ra mắt.” Ông lão Nhan bày tỏ thái độ.

Nhan Kiệt ho khan một tiếng, chuyển dời trọng điểm vấn đề: “Ông nội, lúc đó chị Tư vì gia nhập giới giải trí mà rời khỏi nhà họ Nhan, bây giờ chị ấy đã tuyên bố nghỉ đóng phim rồi, có phải được trở về nhà rồi không?”

Ông lão Nhan nhìn ánh mắt mong chờ của Nhan Kiệt, không trực tiếp trả lời, mà ám chỉ thâm sâu: “Dù nó có nghỉ đóng phim hay không, cũng chẳng liên quan tới nhà họ Nhan.

Cuộc trò chuyện của bọn họ lọt hết vào tai của Nhan Nhu khi đứng núp sau hành lang...

Lời nói của ông lão Nhan khiến trái tim Nhan Nhu thấp thỏm một phen

Tuy ông không trực tiếp đồng ý, nhưng thái độ nước đôi của ông khiến Nhan Nhu cảm thấy đầy nguy cơ, dường như Nhan Ôn có thể trở lại bất cứ lúc nào!

Mỗi ngày cô ta đều nghĩ cách hủy hoại Nhan Ôn, nhưng bây giờ Nhan Ôn đã nghỉ đóng phim, không thể tiếp tục dùng chuyện trong giới diễn xuất để gây hấn với cô ấy nữa.

Vốn dĩ có thể lợi dụng phong ba lần này để phá hủy danh tiếng của Nhan Ôn một cách triệt để, không ngờ... Cô ta lại trực tiếp đẩy Nhan Ôn rời xa màn ảnh, lỡ như, cô ấy mượn cơ hội này để trở về nhà họ Nhan, vậy sự bày binh bố trận lâu như vậy sẽ tiêu tùng hoàn toàn.

Không được, tuyệt đối không thể xuất hiện kết quả như vậy!

Nhan Nhu trở về căn phòng, căng thẳng rút ra một chiếc điện thoại dự phòng, bên trong chỉ lưu một số điện thoại. “Tôi muốn có lịch trình công việc gần đây của Tăng Nhĩ Ngọc, tôi sợ Nhan Ôn muốn trở về nhà họ Nhan, tôi không thể chờ đợi thêm được nữa, bây giờ phải xử lý hai mẹ con họ.

Người ở đầu dây bên kia đồng ý một tiếng rồi cúp máy.

Nhan Nhu ngồi trên chiếc giường hít sâu một hơi, lần này cô ta trở về công ty, biết cơ hội không hề dễ dàng, dù Tăng Nhĩ Ngọc chơi cô ta, chỉ cho cô ta làm trợ lý cho một thư ký, nhưng cô ta cũng ráng nhẫn nhịn, từng bước bày bố, vụ cho thư ký của Tăng Nhĩ Ngọc tội hãm hại cô ta sẩy thai, đuổi cổ thư ký của Tăng Nhĩ Ngọc, sau đó dùng tiền mời thư ký mới vừa dụ dỗ vừa ép buộc, bây giờ thư ký mới đã hoàn toàn nghe theo sự sắp đặt của cô ta.

Và tất cả những thứ này, Tăng Nhĩ Ngọc vốn không biết gì cả.

Nhan Nhu đã định sẵn chủ ý, cô ta nhất định phải nhân cơ hội tốt nhất này, giải quyết dứt khoát hai mẹ con họ. “Thứ Hai tuần sau, Chủ tịch Tăng đi công tác ở thành phố Ô." “Biết rồi.”

Đi công tác ư?

Vậy thì đừng bao giờ trở về nữa.

Lịch trình công tác của Tăng Nhĩ Ngọc quả thật là như vậy, nhưng ông lão Nhan và bà sớm đã nằm rõ tất cả hành vi của Nhan Nhu tại công ty, bao gồm cả kế hoạch cô ta đuổi cổ thư ký cũ, lại mua chuộc thư ký mới.

Vì vậy Tăng Nhĩ Ngọc lập tức suy nghĩ tới phiền phức mà Nhan Nhu sẽ gây ra trong khoảng thời gian gần đây.

Vốn dĩ lịch trình này là bà đi một mình, nhưng nếu thư ký mới là tay trong của Nhan Nhu, vậy bà sẽ cho bọn họ toại nguyện, dẫn thư ký mới đi theo.

Thế nhưng trong kế hoạch này, người mà Tăng Nhĩ Ngọc lo lắng nhất chính là Nhan Ôn. “Tiểu Ôn, sức khỏe gần đây của con thế nào?” “Con khá tốt, mẹ ơi, sao muộn rồi còn gọi điện vậy, có chuyện gì sao?” “Là vầy, thư ký mới của mẹ là tay trong của Nhan Nhu, bọn họ phối hợp với nhau, chắc chuẩn bị ra tay rồi, mẹ đoán Nhan Nhu sẽ hành động vào lúc này, chắc liên quan tới việc con tuyên bố nghỉ đóng phim. “Cô ta lo con sẽ trở về nhà họ Nhan, tranh giành với cô ta ư?” Nhan Ôn cười đáp: "Mẹ, điều này đối với chúng ta là một cơ hội tốt

Đã đến lúc tính sổ triệt để với Nhan Nhu rồi. “Cũng đúng, mẹ cũng nghĩ như vậy, có một số chuyện không thể tiếp tục kéo dài nữa. Tăng Nhĩ Ngọc cảm thấy mình có cùng chung cách nghĩ với con gái. “Mẹ, con trở về nhà họ Nhan, để thỏa mãn tâm nguyện của Nhan Nhu.

Từ trước đến nay, đây là điều Nhan Nhu lo lắng nhất và cũng kháng cự nhất, Nhan Ôn sẽ cho cô ta vừa lòng. “Nhưng mà, bây giờ con đang mang thai. “Con sẽ chăm sóc tốt bản thân”

Nhan Ôn đã có suy tính của riêng mình, việc của Nhan Nhu không thể bỏ mặc mãi không xử lý được, bây giờ ông lão Nhan đã không còn ép buộc cô làm người thừa kế của Nhan Thị nữa, nếu Nhan Nhu tiếp tục ở lại nhà họ Nhan làm chuyện xằng bậy, thì cô không thể khoanh tay đứng nhìn.

Nhân dịp rảnh rỗi, phải giải quyết triệt để nân oán giữa hai người.

Sau khi Nhan Ôn cúp máy, Giang Tùy An bế cô đặt lên chiếc giường đôi trong phòng ngủ: “Tuy bây giờ em không còn trong thời kỳ làm việc, nhưng vẫn phải ngoan ngoãn nghỉ ngơi!” “Nhưng phía gia đình... “Chẳng phải em bảo sẽ chăm sóc con của chúng ta thật tốt sao?” “Em sẽ không tới công ty đi làm đầu, cũng sẽ không ảnh hưởng tới con, em chỉ không muốn tiếp tục dụng túng cho Nhan Nhu.