Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 176




Trong lòng Giang Tùy An cứ luẩn quẩn. một vấn đề lớn hơn, Nhan Ôn lo lắng cho tình cảnh sau này của Tiêu Cảnh Hàng, nhưng anh lại lo lắng đến vị trí người quản lý còn trống kia của Nhan Ôn.

Bởi vì Tiêu Cảnh Hàng không nghe lời nên Trình Vận mới đổi anh ta đi, vậy người quản lý mới này chắc chắn là cấp dưới trung thành nhất của Trình Vận, đó cũng sẽ là một quả bom hẹn giờ mà cô ta để bên cạnh Nhan Ôn.

Người này, rốt cuộc có dùng hay không?

Sau khi Tiêu Cảnh Hàng về nước thì trực tiếp quay về Áo Lai.

Nhưng bắt đầu từ khoảnh khắc anh bước vào công ty, tất cả nhân viên khi nhìn thấy anh đều chỉ chỉ trỏ trỏ anh và

Chương 176 Rạn nứt

Trong lòng Giang Tùy An cứ luẩn quẩn. một vấn đề lớn hơn, Nhan Ôn lo lắng cho tình cảnh sau này của Tiêu Cảnh Hàng, nhưng anh lại lo lắng đến vị trí người quản lý còn trống kia của Nhan Ôn.

Bởi vì Tiêu Cảnh Hàng không nghe lời nên Trình Vận mới đổi anh ta đi, vậy người quản lý mới này chắc chắn là cấp dưới trung thành nhất của Trình Vận, đó cũng sẽ là một quả bom hẹn giờ mà cô ta để bên cạnh Nhan Ôn.

Người này, rốt cuộc có dùng hay không?

Sau khi Tiêu Cảnh Hàng về nước thì trực tiếp quay về Áo Lai.

Nhưng bắt đầu từ khoảnh khắc anh bước vào công ty, tất cả nhân viên khi nhìn thấy anh đều chỉ chỉ trỏ trỏ anh và không ngừng bàn tán ở sau lưng.

Bởi vì sự chỉ thị của Giang Tùy An, đoạn ghi âm đó vẫn đang nằm trên bảng tìm kiếm.

Tiêu Cảnh Hàng vừa bước vào phòng làm việc của Trình Vận thì thấy cô ta đang nổi giận đùng đùng: "Anh xem chuyện tốt anh làm ra đi!" "Kết quả như vậy không phải một mình tôi tạo thành." Anh thừa nhận hành vi ghi âm của anh không thỏa đáng, nhưng so với đám người Trình Vận thì chút việc anh làm chẳng là cái đinh gì.

Tiêu Cảnh Hàng không thèm nhiều lời với Trình Vận: "Tôi không còn là người quản lý của Nhan Ôn nữa, cô muốn sắp xếp như thế nào thì tùy các người." “Anh! Được, tôi muốn anh đi giải thích với phóng viên! Nếu không, tôi sẽ cho anh biết được hậu quả phản bội tôi!”

Trình Vận cuối cùng đã lộ ra bản mặt thật trước mặt anh. "Nếu anh không giải thích cũng không sao cả, gần đây đám phóng viên lại nhớ đến một số chuyện trước kia, ví dụ như mối tình bí mật của anh và Trác Ngọc, còn có chuyện cô ta từng bị bao nuôi..."

Tiêu Cảnh Hàng không ngờ cô ta lại độc ác như vậy, ngay cả người chết cũng không buông tha.

Anh đứng tại chỗ, nhìn Trình Vận hồi lâu, ánh mắt tràn đầy sự lạnh lùng: "...Được, tôi hứa với cô sẽ làm rõ nhưng cô nhớ kĩ, đây là sự thỏa hiệp cuối cùng của tôi."

Sau khi Tiêu Cảnh Hàng rời đi, công việc của Nhan Ôn ít nhiều gì cũng bị ảnh hưởng.

Chị Hà rất cố gắng để giải quyết các lời mời và nhà thiết kế đó, nhưng tính cách cô vốn nóng nảy, không thể nào chín chắn bình tĩnh như Tiêu Cảnh Hàng được. Hơn nữa chỉ việc xem những hợp đồng tiếng Anh kia thôi đã đủ khiến cô đau đầu rồi. Mời bạn đọc truyện tại Truyện88. net

Nhan Ôn bước qua đó, rót cho chị Hà một ly cà phê: “Để em cho..." Cô nhìn vào chữ ký rồi nói: “Phần này đã được xử lý rồi, phần tiếp theo..."

Suốt một đêm, cô và chị Hà cứ xem những hợp đồng đó.

Giang Tùy An nhiều lần muốn giúp đỡ đều bị Nhan Ôn từ chối. "Chuyện của Đại Hoa đã khiến anh bận tâm rồi, em không muốn anh mệt thêm nữa”

Giang Tùy An đành buông tay để Nhan Ôn tự mình trả lời từng email và các lời mời đó nhưng anh luôn ở bên họ, thỉnh thoảng nói một vài đề nghị của mình. Mà trong lòng anh vẫn hơi bất an, nhất định phải nhanh chóng giải quyết vấn đề vị trí người quản lý còn trống của Nhan Ôn.

Bởi vì sự nổi tiếng của sự kiện này, Nhan Ôn được mời tham dự một buổi biểu diễn thời trang khác vào tuần sau, vì vậy cô vẫn phải ở đây thêm vài ngày. Nhưng thời gian càng dài thì cô càng lo lắng về chuyện của Áo Lai. "Tùy An, em vẫn muốn quay về một chuyển.” Nhan Ôn nắm lấy tay Giang Tùy An, cô muốn có được sự ủng hộ của anh.

Không chỉ vì Tiêu Cảnh Hàng, mà còn vì bản thân cô.



Đúng lúc Giang Tùy An cũng có dự định này, nếu không để Nhan Ôn quay về chính mắt nhìn thấy thì cô vẫn không yên tâm với chuyện của Tiêu Cảnh Hàng

Anh gật đầu, lập tức bảo Tần Vũ đi xử lý.

Lúc này, người quản lý mới được Trình Vận cử tới gọi đến.

Chị Hà miễn cưỡng nhấc máy và nhấn nút loa.

Nào ngờ đối phương vừa mở miệng đã quát to: “Cô làm trợ lý kiểu gì vậy? Nhan Ôn chỉ là nữ diễn viên hạng C trong nước thôi, dám không ở khách sạn do công ty sắp xếp cho, cô ta muốn làm gì? Lập tức bảo cô ta về khách sạn ngay!"

Xem ra là đối phương đã đến khách sạn nhưng không tìm thấy họ.

Quả thật là thủ hạ trung thành của Trình Vận cử đến, tác phong làm việc rất ngông cuồng.

Nhan Ôn đưa mắt ra hiệu cho chị Hà rồi nhận lấy điện thoại, giọng nói lạnh lùng đến đáng sợ: "Tôi không cần người quản lý như anh, anh bị sa thải rồi." "Cô là ai? Cô có quyền này sao?" "Tôi là Nhan Ôn."

Câu trả lời này khiến đối phương hoàn toàn chùn bước: “Thật xin lỗi, chị Ôn, tôi không biết là chị đang nghe điện thoại, tôi không có ý gì khác, tôi chỉ đang quan tâm chị thôi." "Suy cho cùng an ninh của nước ngoài khác với trong nước, nếu chị xảy ra chuyện gì, tôi cũng không tài nào bàn giao với chủ tịch Trình được!"

Nhan Ôn cười khẩy, cô cũng không biết hóa ra Trình Vận quan tâm đến cô như vậy! "Hay là chị đưa địa chỉ cho tôi, tôi qua đó đón hai người." "Không cần, tôi không cần người quản lý như anh, anh về nói với chủ tịch Trình đi, tôi chướng mắt với anh."

Dứt lời, Nhan Ôn liền cúp máy, không nể tình chút nào cả.

Sau đó Giang Tùy An đứng dậy, nói một cách vô cùng nghiêm túc: “Bắt đầu từ giây phút này, cẩn thận tất cả mọi người bên cạnh em, anh sẽ thuê vệ sĩ đáng tin cậy bảo vệ em." Truyen88.net website cập nhật truyện nhanh nhất

Sau khi kết thúc lịch trình hôm nay, đám người Nhan Ôn cùng đến sân bay, sau đó Nhan Ôn mới biết chuyện bấy lâu nay mọi người đã che giấu cô. “Hai người... Sao không nói cho em biết?" Nhan Ôn vừa tức giận vừa bất lực. "Không muốn em phân tâm." Giang Tùy An kéo lấy cô với vẻ đầy cưng chiều.

Nhan Ôn không tài nào phản bác lời của anh được, dựa vào vai Giang Tùy An đầy nũng nịu: “Tùy An.."

Nhờ vào sự bảo vệ hết lòng của anh mới có sự xuất hiện rực rỡ của cô trên sàn diễn thời trang ở Paris.

Sau hơn mười giờ, Nhan Ôn và chị Hà đã đến nơi an toàn, cũng lập tức biết được kế hoạch tiếp theo của Áo Lai..

Trình Vận muốn đẩy hết mọi trách nhiệm lên người Tiêu Cảnh Hàng.

Nhưng cô sẽ không ngờ rằng Nhan Ôn. đã trở về.

Một khi Tiêu Cảnh Hàng thừa nhận đoạn ghi âm là ngụy tạo, tin đồn của Nhan Ôn và người mẫu nam đó sẽ không thể rửa sạch được. Đồng thời sẽ truyền đạt một tin tức tới công chúng, Nhan Ôn thực sự là một ngôi sao nữ có cuộc sống riêng tư rối rắm.

Đợi đến lúc đó thì không kịp nữa.

Nhan Ôn không sợ công khai đối đầu với Áo Lai, cũng sẽ không kiêng dè mặt mũi của Trình Vận. Nhưng Tiêu Cảnh Hàng là người duy nhất cô phải cân nhắc, cô không muốn đến cuối cùng anh ta có một kết cục khó coi. “Chị cảm thấy Trình Vận sẽ không độc ác đến vậy, dù sao thì cô ta là bạn bè nhiều năm với Tiêu Cảnh Hàng. Hơn nữa Tiêu Cảnh Hàng đã lăn lộn trong ngành bao nhiêu năm nay, chắc hẳn có cách ứng phó của riêng anh ta." Chị Hà muốn an ủi Nhan Ôn. "Nếu trong lúc em ra mặt cho Tiêu Cảnh Hàng mà khiến bản thân bị thương thì làm sao đây?" Đây là điều chị Hà lo lắng nhất. "Chị yên tâm, em không định tới Áo Lai tìm Trình Vận, bây giờ em phải đi tìm Tiêu Cảnh Hàng." “Đi đầu tìm? Anh ta đã tắt máy, căn hộ cũng trả lại rồi, không tìm thấy anh ta." Chị Hà bĩu môi, nhức đầu kinh khủng. "Có một nơi, anh ta chắc chắn sẽ đến."

Trình Vận nhận được tin Nhan Ôn sẽ ở lại Paris thêm một tuần nữa bèn cười một cách hả hê. "Đi chuẩn bị và mở buổi họp báo ngay lập tức." Cô phái tranh thủ lật đổ mọi thứ trước khi Nhan Ôn quay về, bảo Tiêu Cảnh Hàng tự mình nói ra đoạn ghi âm đó là anh bị Nhan On sai khiến, cố tình hãm hại cô và Ao Lai.

Như vậy tin đồn cuộc sống riêng tư rồi răm và dây dưa không rõ ràng với nhiều người đàn ông của Nhan Ôn sẽ không thế nào phủ định được nữa.

Sau khi Tiêu Canh Hàng nhận được thông bão, trong lòng dường như bị một tang đã lớn đe nên. Anh không thể tro mất nhìn Trình Vận đi sĩ nhục Trác Ngọc đã mất, đó là người yêu duy nhất của cuộc đời anh, nhưng đồng thời anh cũng không muốn thấy sự vinh dự mà Nhan Ôn vất và có được lại tan biến trong một dem. "Trác Ngọc, anh mêm làm sao đây?"

Anh đứng trước bia mộ, nhìn người phụ nữ tươi cười như hoa trên tấm bia, nước mắt dần dần làm mờ mắt anh.