Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 145




Tám giờ tối hôm đó, Tiêu Cảnh Hàng đến khách sạn Ngọc Cẩm Hiên như đã hẹn.

Anh đến khá sớm, khi Âu Thần dẫn người quản lý đến thì phát hiện chỉ có một mình anh.

Âu Thần là ngôi sao trẻ hot nhất hai năm nay, dựa vào việc đóng phim thần tượng và tham gia nhiều quảng cáo mà nổi tiếng, dựa vào vẻ ngoài đẹp trai mà trở thành ngôi sao trào lưu nổi tiếng, rất nhiều phim thần tượng đình đám đều có bóng dáng của anh ta.

Trình Vận muốn dùng danh tiếng của anh ta để tạo đề tài cũng có lý do.

Nhưng cô ta đã chọn nhầm người. “Nhan Ôn đâu?" Người quản lý của Âu Thần lên tiếng hỏi.

Tiêu Cảnh Hàng không trực tiếp trả lời mà nâng ly rượu lên: “Thật ngại quá, bởi vì bộ phim lần trước Nhan Ôn bị bệnh, bây giờ còn đang truyền dịch trong bệnh viện, thực sự không thể góp mặt, cô ấy đặc biệt căn dặn tôi đến đây xin lỗi với hai anh

Người quản lý lập tức sa sầm mặt: “Lý do gì chứ? Coi Âu Thần chúng tôi là gì!" "Các anh đừng hiểu lầm, Nhan Ôn cũng rất muốn ra gặp anh và vô cùng mong đợi lần hợp tác này, Nhan Ôn đã từng xem những bộ phim anh diễn, còn nói anh là tiểu sinh đang nổi tiếng, một người cô ấy rất muốn hợp tác.."

Tiêu Cảnh Hàng mỉm cười giải thích. “Cô ta thực sự nghĩ vậy?" Âu Thần tuổi trẻ bừng bừng sức sống, khi nghe được những lời này, sắc mặt dịu đi rất nhiều. "Tất nhiên rồi!"

Âu Thần quan sát biểu cảm của Tiêu Cảnh Hàng, một lúc sau mới nói: “Vậy được thôi, tôi cũng chỉ muốn gặp cô ta và đôi bên tìm hiểu một chút trước khi làm việc mà thôi. Nếu cô ta bị bệnh, vậy anh giúp tôi hỏi thăm cô ta, chúng ta đi thôi."

Âu Thần dứt lời, đeo kính râm rời đi.

Tiêu Cảnh Hàng thấy cánh cửa đóng lại liền cười khẩy, theo thông tin anh thu thập được, Âu Thần không phải một người dễ đối phó, chuyện này anh ta ứng đối ngoài mặt vậy thôi. "Âu Thần, cậu thực sự tin cô ta bị bệnh sao?" Người quản lý của Âu Thần đi nhanh lên trước hai bước và hỏi. “Xí, ai mà tin cái cớ như vậy chứ?" Âu Thần nào chịu khuất phục, lấy điện thoại ra: "Cô ta cố tình thất hẹn với tôi, tùy tiện bảo một người đến lấy làm lệ, cứ coi như cô ta bị bệnh đi. Đợi đến khi ghi hình, tôi cũng bệnh một lần cho cô ta xem..." "Đến lúc đó, xem cô ta sẽ như thế đi nam chính quan trọng như tôi, tôi xem cô ta làm sao ghi hình." "Nhưng đạo diễn phụ trách quay quảng cáo lần này dường như không dễ đối phó." Người quản lý hơi lo lắng, anh ta hiểu rõ tính tình của Âu Thần, nếu làm lớn chuyện sẽ không có lợi cho ai cả. tiện tìm một bệnh viện chứng minh tôi không khỏe là được, chuyện nhỏ như vậy cũng không biết làm à?" Âu Thần liếc nhìn người quản lý, mặc dù thời gian anh ta ra mắt không lâu nhưng độ tiếng rất cao, chưa có ai dám phớt lờ anh ta, huống chi là một ngôi sao nữ hết thời. "Được, tôi hiểu rồi” Người quản lý nhớ lấy lời của anh ta, đi theo sau anh ta.

Âu Thần kiêu căng như vậy cũng không phải là chuyện một hai ngày, tài sản công ty của ba anh ta hơn tỷ. Vì để anh ta ra mắt thường xuyên đầu tư điện ảnh và phim truyền hình, trong ngành mọi người đều biết rõ và sẽ không làm khó anh ta.

Cho dù thực sự là Âu Thần vi phạm hợp đồng, chẳng qua cũng chỉ là việc đền tiền, vậy thì có thể ứng phó được, đối với anh ta chỉ cần một câu nói thôi.

Nhưng Nhan Ôn... mỗi một cơ hội cô có được đều không dễ dàng.

Đêm nay, ánh đèn rực rỡ.

Tiêu Cảnh Hàng lái xe đến trước cửa biệt thự theo địa chỉ Nhan Ôn đưa cho anh.

Mặc dù sớm đã tưởng tượng được biệt thự của Giang Tùy An sẽ vô cùng xa hoa, nhưng khi tận mắt nhìn thấy anh vẫn bị choáng ngợp với cảnh tượng trước mắt.

Nhan Ôn mặc bộ đồ thường bước xuống từ lầu hai: “Giải quyết rồi à? Họ không làm khó anh sao?" "Họ nghe tôi nói lý do xong liền bỏ đi, nhưng tôi cảm thấy sẽ không dễ dàng kết thúc, với địa vị hiện giờ của Âu Thần trong giới giải trí, anh ta rất có thể sẽ báo thù." "Thêm bên phía Trình Vận, chúng ta phải cẩn thận một chút."

Anh vừa dứt lời thì thấy Giang Tùy An đi ngang qua sau lưng Nhan Ôn, anh ta không xen vào cuộc trò chuyện của họ, nhưng lại tồn tại khắp mọi nơi giống như thần hộ mệnh của Nhan Ôn vậy. "Anh lo nghĩ cho tôi như vậy, chẳng trách Trình Vận sẽ nóng lòng." Nhan Ôn mỉm cười ngước mắt.

Lúc đó Tiêu Cảnh Hàng không trả lời câu hỏi của Giang Tùy An, bây giờ dường như đã có đáp án. "Tôi chỉ đang làm việc tôi nên làm, đổi lại là người khác, tôi vẫn sẽ như thế." Tiêu Cảnh Hàng nghiêm túc trả lời. "Tôi hiểu rồi, tôi sẽ không miễn cưỡng anh như Trình Vận” Đây cũng là thái độ thông thường của Nhan Ôn,

Tiêu Cảnh Hàng bất giác nhìn Giang Tùy An đang ra vào phòng bếp: “Khi hai người ở nhà đều do anh ấy nấu cơm à?" Rõ ràng anh đã rất ngạc nhiên. "Thỉnh thoảng tôi nấu." Nhan Ôn bật cười với vẻ hạnh phúc: “Tôi nấu không ngon bằng anh ấy."

Nhìn thấy người đàn ông gia đình yêu thương bà xã như thế đã đổi mới ấn tượng của Tiêu Cảnh Hàng đối với Giang Tùy An. “Tôi không làm phiền hai người nữa, tôi đi trước đây." Anh không muốn ở lại làm kì đà cản mũi đâu. "Có một số chuyện thường tôi sẽ không làm, nhưng một khi tôi đã làm thì sẽ không lưu tình. Chuyện lần này tôi có thể hiểu cho suy nghĩ của Trình Vận, nhưng nếu còn có lần sau thì tôi sẽ không ngồi chờ chết, hơn nữa anh cũng biết đấy, tôi rất thù dai”

Cho dù từng là bạn, Nhan Ôn cũng sẽ không chịu đựng vô thời hạn.

Nếu Trình Vận thực sự muốn lợi dụng cô, Nhan Ôn sẽ không mềm lòng.

Đây là phong cách và thái độ làm việc của cô, không bao giờ thay đổi. "Được, tôi hiểu rồi, cô yên tâm chuẩn bị quay quảng cáo đi."

Tiêu Cảnh Hàng nói một cách bình tĩnh, sau đó rời khỏi biệt thự.

Một ngày sau, Nhan Ôn vào đoàn phim của quảng cáo WM, địa điểm là trang viên hoa oải hương ở vùng ngoại ô phía Nam

Hành trình lần này không quá xa, trên đường đi cũng có sự chăm sóc của chị Hà và Tiêu Cảnh Hàng, nhưng Giang Tùy An vẫn đi theo ngay sau khi Nhan Ôn rời đi.

Trang viên hoa oải hương này là một khu vực rộng lớn, tất cả nội thất đều theo phong cách châu Âu, còn có hồ bơi vách núi và nơi lướt sóng, là trang viên hôn lễ có tiếng tăm.

Nhan Ôn vừa bước vào đoàn phim đã bắt đầu chuẩn bị làm việc, bèn đi thẳng vào phòng trang điểm. “Đạo diễn Trần phụ trách ghi hình lần này nổi tiếng nghiêm khắc trong ngành, nhưng năng lực phi thường, hãy biểu hiện thật tốt, đây là một cơ hội tốt!” "Được."

Nhan Ôn cũng từng nghe qua tên tuổi của ông ta, có thể hợp tác với đạo diễn có thực lực, cô càng phải thể hiện tốt hơn. "Nhưng tên Âu Thần kia đến bây giờ vẫn chưa đến, thợ trang điểm đã đợi rất lâu rồi” Chị Hà thấy Nhan Ôn đang trang điểm, nói nhỏ: "Không lẽ anh ta muốn báo thù chúng ta sao?”

Chị Hà hơi lo lắng. "Chuẩn bị sẵn trước, những chuyện khác không liên quan đến chúng ta." Nhan Ôn phối hợp với thợ trang điểm, nói một cách hời hợt. “Ừm, phải rồi!" Chị Hà lấy một hộp trang sức được đóng gói tinh xảo từ bên cạnh ra: "Đây là đồ trang sức hôm nay em phải đeo."

Cô cẩn thận mở ra, phơi bày những món trang sức ở bên trong.

Nhan Ôn chỉ nhìn một lần thôi đã bị thu hút bởi bộ trang sức này.

Cô cảm thấy kiểu dáng vô cùng đơn giản mới lạ, là phong cách cô yêu thích, vốn cô đã rất thích trang sức của nhãn hiệu WM này. “Bộ trang sức này có tên 'Nụ hôn chân tình, nghe nói toàn thế giới chỉ có một bộ, đã được một người khách VIP đặt trước rồi." Người phụ trách của WM bước vào giải thích với họ.