Tình Yêu Đi Mượn

Chương 37: Âu gia




Cuối cùng Ngân Tuyết lại cùng Âu phu nhân đi mua một đống đồ nấu ăn về, như dù không về Âu gia nhiều nhưng Ngân Tuyết vẫn biết Âu phu nhân nấu ăn không ngon, hầu như lần nào Âu phu nhân và Âu lão gia cãi nhau cũng là do thức ăn của Âu phu nhân nấu.

Khi thấy Âu phu nhân vui vẻ mua đồ ăn mà lại có chút lo lắm, Ngân Tuyết liền giúp Âu phu nhân chọn loại thức ăn, thấy vậy Âu phu nhân lại càng vui vẻ.

Sau đó Ngân Tuyết Âu phu nhân đi về, nhưng Ngân Tuyết cứ thấy đường lạ lạ, đây hình như không phải đường về nhà.

" Mẹ, chúng ta đi đâu vậy"

" Sao con lại hỏi vậy hai ta đang về nhà mà"

" Vâng" Nghe Âu phu nhân nói vậy, Ngân Tuyết cũng không biết nói gì, liền bị Âu phu nhân lái đi chuyện khác.

Một lúc sao, khi xe dừng lại Ngân Tuyết mới biết mình là về Âu gia.

" Mẹ....con còn...."

" Không sao, con cứ ở lại đây giúp mẹ xử lí nhưng thứ chúng ra đã mua đi"

" Mẹ...chuyện này..."

" Con không cần phải lo...mẹ có sắp xếp rồi"

" Vâng"

" Con ở lại dạy mẹ làm mấy món đơn giản đi "

" Vâng"

Ngân Tuyết cũng đành vui vẻ đi cùng Âu phu nhân và Âu gia, dù cô không thích nơi này cho lắm.

Đến tối.

Âu Dương Thiên Vũ trước ki về liền gọi cho Ngan Tuyết nhưng Ngân Tuyết lúc này đang mải nấu nướng nên không nghe.

Âu phu nhân liền nhấc điện thoại con dâu lên.

Tên người gọi đến chỉ lưu dưới dạng một trái tim.

" Em đang cần gì không, anh mua"

" Vợ con không cần gì đâu, mẹ mua hết rồi"

" Ngân Tuyết đâu"

" Sao vậy, con không nhớ người mẹ này sao, chỉ có hỏi vợ con, sợ mẹ bắt nạt vợ con sao"

" Mẹ đưa cô ấy về đến là gì"

" Muốn biết thì con tự mà tìm đi" Xong Âu phu nhân liền tắt máy.

Âu Dương Thiên Vũ nghe vậy liền lên xe đi nhanh về Âu gia.

Âu phu nhân đặt điện thoại xuống liền đi vào nấu cùng con dâu.

Âu phu nhân nhìn Ngân Tuyết nấu nướng mà thật sự là Âu phu thấy thích, bà vẫn luôn là thích cô con dâu này nhất, chỉ là trước kia koong có dịch lần này mới có dịch lừa được con dâu sang đây một lần nên bà cũng rất vui và mong cô con dâu này có thể với mình lâu một chút.

Một lát sau, Ngân Tuyết và Âu phu nấu xong đồ ăn, Âu lão gia cũng vì mùi thơm của thức ăn mà đi xuống.

Ngân Tuyết đang bê những món ăn mình nấu lên bàn cùng Âu phu nhân, thì có tiếng xe đi vào, một lát sau Âu Dương Thiên Vũ liền đi vào.

" Cha..."

" Con đến rồi, con ngồi đi"

" Lâu lắm rồi hai con không về đây thăm ba mẹ rồi"

" Cũng là do công ty nhiều việc quá, con cũng sẽ sắp xếp công việc mà thường xuyên về đây"

" Vậy là tốt"

" Ngân Tuyết đâu rồi"

" Con sợ mẹ bắt nạt vợ con sao" Âu phu nhân bê thức ăn từ bếp đi ra liền tiếp lời con trai.

" Mẹ đưa em ấy đến đây là gì"

" Sao mẹ đưa con mẹ về đây không được sao, nếu mẹ không làm vậ thì con có nhớ đường về đây nữa không "

" Ít ra mẹ cũng phải nói với con một tiếng chứ"

" Ồ.. ra giời con dâu mẹ mẹ muốn gặp nó cũng không được sao"

" Con không có ý đó"

" Con cũng biết dạo này con không về nhà được nhiều, công việc của con đang bận"

" MÌnh nó à, các con nó lớn cả rồi mình không cầ phải lo đâu"

" Em biết , nhưng mà..."

" Nào, mình cùng nhau đi ăn tôi đi"

" Ừ"

Sau đó Âu phu nhân và Ngân Tuyết cũng bê hết đồ ăn lên, mọi người cùng nhau ăn cơm vui vẻ, thấy Âu Dương Thiên Vũ quan tâm Ngân Tuyết như vậy. Hai vợ chồng Âu lão gia cũng bất lo, hai người cuối cùng cũng có thể vui vẻ mà sống.

Đêm hôm đó Ngân Tuyết và Âu Dương Thiên Vũ đã ngủ lại Âu gia, thấy hai con đi ngủ vợ chồng Âu lão gia cũng yên tâm hơn, họ cũng biết với tình hình hiện tại, chắc không lâu nữa học cũng sẽ được bế cháu.

-----------------------------------

Ngân Hy đang buồn bã không biết sau này nên lamdf thế nào thì nhận được một số điện thoại lạ.

" Alo .."

" Thẩm Ngân Hy, có phải cô cũng rất muốn Ngân Tuyết biến mất khỏi thàn phố này không?"

" Cô là ai"

" Cô không cần biết, cô chỉ cần biết tôi và cô đang cùng chung trí hướng"

" Tôi sẽ giúp cô"

" Tại sao"

" Vì tôi và cô đều không thích một người và đều muốn một người biến mất"

" Tôi nên làm gì"

" Tôi sẽ nói cho cô biết, cô chỉ cần là theo những gì tôi nói, Thẩm Ngân Tuyết sẽ mãi mãi biến mất khỏi đây"

" Được" Ngân Hy không suy nghĩ gì liền đồng ý.