Tình Yêu Đi Mượn

Chương 34: Hóa giải hiểu lần.




Ngân Tuyết tỉnh giấc trong cơn mệt mỏi, cô nhìn người đàn ông trước mặt mình, người cô từng yêu.

Cô cũng không biết tại sao vừa rồi anh lại nói những lời đó với cô, nếu những lời nói đó là thật thì sao, vậy thì cô sẽ làm gì bây giời.

Cô nhìn người đàn ông đang ngủ cùng với nhan sắc và thần thái đó, cô không kìm lòng được mà đưa tay ra sờ vào mặt anh, xong lại sờ vào miệng anh, cô như không nhận ra hành động của mình vậy.

Đến khi anh mút ngón tay cô, mới là cô chợt tỉnh.

" Anh làm gì vậy"

" Vậy em nghĩ mình đang làm gì"

Lúc này Ngân Tuyết mới nhận ra hóa ra là bạn thân cô chặn vào anh trước, Ngân Tuyết nhanh chóng rút ngón tay mình ra khỏi miệng anh.

" Cái đó...cái đó..." Lúc này mặt cô đỏ như trái cà chua vậy , thấy cô ngại ngùng như vậy, anh lại tranh thủ chiếm lấy miệng nhỏ của cô, anh nhanh chóng tách miệng cô ra mà hút lấy mật ngọt bên trong.

Một lúc sau, khi anh thỏa mãn mới buông môi nhỏ của cô ra.

" À..à...anh làm gì vậy......"

" Anh làm những gì mình muốn thôi"

" Điều anh muốn chưa chắc người khác đã muốn"

Câu nói của cô như đang trách móc anh vậy. Nhưng dù cô có nói vậy anh cũng không buông cô ra.

" Này, buông tôi ra"

" Không"

" Anh...tại sao chứ... không phải anh ..."

" Tôi làm sao"

" Chúng nên ly hôn đi"

" Không được"

" Tại sao chứ, không phải anh bên tôi cũng chỉ là..."

" Không phải em định nó tôi lấy em vì 10% cổ phầm của thẩm gia trong tay em phải không?"

" Đúng vậy , giờ anh cũng lấy được nó rồi còn gì"

Anh dùng tay gõ nhẹ vào đầu cô.

" Em có bị ngốc không, trong tay anh thiếu gì cổ phần, với cả anh cần gì lấy 10% cổ phần đó, dù sao nếu anh có muốn lấy nó thì đâu cần phiền phức như vậy"

" Đúng vậy,...vậy...vậy....."

" Vì người anh yêu là em"

Anh như đang tỏ tình cô vậy.

Câu nói của anh là Ngân Tuyết thật sự không chịu nổi, vì cô cũng thích anh mà.

" Vậy tại sao, anh lại đi phẫu thuẫn chứ, với cả dạo này còn lảng tránh em nữa" Ngân Tuyết nói xong liền cúi mặt xuống.

Anh không nói gì, hai tay anh nâng khuôn mặt nhỏ của anh lên, nhìn thẳng anh.

" Phẫu thuật này, anh đã là trước khi lấy em, anh không muốn những tiệp rượu tạo ra những sai lần, còn vì sao dạo này anh tránh em cũng như anh nói rồi, anh muốn có con, nên một tháng trước anh đã đi làm phẫu thuật lại" Anh nói đến đây liền cười vui vẻ.

Ngân Tuyết nghe đến đây hình như có gì đó sai sai, cô suy nghĩ lại mới phát hiện ra lời nói của mình có vẫn đề , cô là đang thừa nhận anh không ở cùng mình.

Mặt cô lúc này thật sự rất đỏ lắn luôn.

Thấy cô như vậy anh liền nói.

" Nhìn em giờ đám yêu quá" Xong anh lại cười.

" Anh ...anh đừng nhìn nữa" Cô cứ vậy mà út mặc vào ngực anh.

Một lúc sao cô cũng không nhúc nhít, bởi cô cảm thấy mình như đang bị anh nắm được thót vậy.

Thấy vậy anh liền ôm lấy cô " anh yêu em, chúng ta hãy sinh con đi "

" Ừ" Ngân Tuyết nhỏ giọng đồng ý.

Nghe được câu trả lời của cô anh vui vẻ hẳng, Ngân Tuyết cũng như gỡ được nút thắp trong lòng.

" Vậy, ta đi tắm thôi" anh liền đứng dậy, Ngân Tuyết vẫn không nhút nhích, cô vẫn cứ nằm yên như vậy.

Thấy cô như vậy, anh liền bế cô lên, Ngân Tuyết giật mình liền nói to.

" Anh....anh làm gì vậy"

" Đưa vợ yêu đi tắm"

Anh bế cô trong lòng, lúc này Ngân Tuyết mới nhận ra trên người cô vốn không có mảnh vải nào cả, hai tay cô cố che đi bộ ngực căng phồng của mình.

" Em làm gì vậy, còn gì trên người em mà anh chưa nhìn thấy nữa"

" Không...không có "

Xong anh đưa cô vào bồn tắm, anh bật nước nóng cho cô. Từ lúc vào Ngân Tuyết vẫn tránh nhìn anh.

Khi bật nước xong anh liền đi vào ngồi cùng cô, anh ôm cô từ sau lưng, ôm cô vào lòng.

" Anh ...anh làm gì vậy"

" Tắm cho vợ anh"

Ngân Tuyết nghe hai tiếng vợ anh mà không quen một chút nào.

Sao khi tắm xong, Ngân Tuyết liền đi vào bếp nấu bữa tối. Anh thấy cô vợ nhỏ của mình đang nấu bữa tối, anh liền đi vào trong bếp.

Thấy cô đang gọt rở cụ khoai, anh liền giúp cô.

Thấy anh đang giúp mình gọt cụ khoai, anh còn làm rất tốt, nhìn anh như vậy mà cô không ngờ anh cũng biết làm mấy chuyện này.

Anh gọt xong liền quay sang nhìn Ngân Tuyết nói.

" Thấy anh giỏi không"

" Anh cái gì mà chẳng giỏi"

" Chồng em là giỏi nhất còn gì"

" Anh không ngờ vợ anh cũng có lúc nói chuyện ngọt vậy đó"

" Học từ anh cả đó"

Một lúc sau hai người cũng nấu xong, hai người bên ra bàn ăn xong, lần này không phải là cô mà anh lại rủ cô xem phim.

Ngân Tuyết không trần chừ mà đồng ý ngay, chỉ là lần này hai người xem là phim tình yêu chứ không phải kinh dị. Đây cũng là lần đầu Ngân Tuyết được ăn đồ ăn vật một cách ngon lành.