Buổi tối Tịnh Y đang ngồi xem lại bài vở thì điện thoại sáng lên thu hút sự chú ý của cô, tò mò cô mở lên thì thấy tin nhắn số lạ gửi tới “ Em đang làm gì vậy, đi hóng gió với anh một lát được không? ” cô đang không biết số của ai thì số gửi tin nhắn đó lại tới cô cẩn trọng nghe máy.
- Alo?
- Anh đây, không biết giờ anh có thể cùng em đi hóng gió với anh một chút được không?
- Sao …. Sao anh có số em.
- Chỉ cần anh muốn sẽ có, vậy em thay đồ đi anh sang nhà em liền anh đợi.
- Ơ nhưng mà …….
Chưa kịp lên tiếng tiếp đầu dây bên kia đã tắt máy, cô vãn ngơ khác không hiểu sao Thần Vũ có số của mình chắc là do Tử Ân mà ra, cô liền sang phòng anh hỏi.
- Em hỏi anh một chút được khong ạ?
Tử Ân đang làm việc liền đứng dậy đi lại gần Tịnh Y không nhanh không châm cúi xuống cầm tay cô vẻ mặt rất thành khẩn.
- Là anh, là anh cho số Thần Vũ nếu không cho chắc cậu ta hành xác anh đến khi nào có được thì thôi.
Tịnh Y chỉ là sang hỏi thôi chú không có ý gì ai ngờ ông anh này lại làm thái quá cô liền dở thói trêu ghẹo.
- Em đã đồng ý chưa mà anh cho?
- Tịnh Y à anh xin lỗi là anh sai, em muốn trách anh sao cũng được nhưng tha cho anh lần này, anh nguyện làm theo những gì em bảo.
- Thật không?
- Thật mà.
Tử Ân với vẻ mặt rất xám hối ngồi đợi cô em gái sử tội nhưng anh đã làm cô gái này không làm gì ngay mà còn dành thời gian suy nghic đắn đo một lát cô liền nói.
- Em nói gì anh cũng nghe theo?
- Được, được chỉ cần em tha lỗi cho anh.
Tịnh Y đạt được mục đích liền nói.
- Hiện tại em chưa nghĩ ra nhưng lát về em sẽ bảo anh, em ra ngoài một lát ba mẹ có tìm thì nói em đi với bạn.
- Được, anh sẽ nói lại sau.
Tịnh Y quay trở lại phòng bôi cho mình một lớp kem dưỡng da, một ít son cô ngắm nhìn trong gương xinh đẹp rồi thay cho mình một bộ quần áo thun thoải mái rồi đi ra khỏi nhà đã thấy Thần Vũ đứng đó.
- Anh đến lâu chưa?
- Anh vừa mới đến, lên xe đi rồi đi nào.
Hai người không hẹn mà mặc đồ rất giống phong cách nhau, Tịnh Y cũng là lần đầu thấy anh mặc như này sau bộ áo vest và bộ đồ đen sau hôm đầu gặp nhau. Vì muốn vi vu với cô, chiều tối nay lúc về Thần Vũ đã không ngại mua luôn một chiếc moto, sau đó đe doạ Tử Ân lấy số cô để hẹn cô đi chơi. Đôi trẻ cứ vậy mà đi quanh vòng thành phố trò truyện ban đầu có hơi ngượng nhưng về sau đã dần quen.
- Ăn kem nhé?
Một câu hỏi không đầu không đuôi của Thần Vũ làm Tịnh Y ngơ ngác.
- Anh muốn ăn à?
- Không anh thấy mấy đôi đi với nhau đều thế.
Với câu trả lời ngốc nghếch của anh đã làm cô bật cười không ngờ một tổng tài như anh lại chẳng thể biết cách lấy lòng phụ nữ. Đột nhiên cô hỏi một câu làm anh đứng suy nghĩ.
- Anh chưa từng có bạn gái à?
Tại sao cô lại hỏi câu hỏi nỳ, người ấy, hình bóng khuôn mặt ấy anh đã vùi sâu vào tâm trí không muốn nhắc lại, nhưng đối với câu hỏi này của cô anh lại muốn nói với cô để cô biết dù gì hai người cũng đang bắt đầu tìm hiểu cô cũng có quyền được biết.
- Anh đã từng có một mối tình nhưng người ta đã bỏ anh mà đi.
Nghe đến đây Tịnh Y biết mình đã chạm đáy nỗi đau của anh liền chuyển chủ đè.
- Hồi nãy anh không phải hỏi em muốn ăn kem sao, bên kia có quán kìa mình vào đi.
Hai người bước vào quán, Thần Vũ để cô gọi cho mình anh đứng sau len lén chụp trộm một bức ảnh từ đằng sau, bỗng nhiên cô quay lại thấy anh đang cầm máy thì nhận ra, anh ngượng ngùng hạ điện thoại xuống cô liền bảo.
- Anh có hâm mộ em thì bảo em sẽ đứng cho anh chụp.
Vậy là cuối cùng Thần Vũ cũng đã chụp được bức ảnh của cô anh cứ ngẩn ngơ nhìn những bức ảnh đấy mãi, không được rồi anh liền liên hệ với thợ chụp ảnh gửi ảnh của cô sang bảo họ làm cho anh 2 khung ảnh một chiếc anh sẽ để phòng ngủ, một chiếc sẽ để bàn làm việc tại công ty. Cũng chẳng biết sao nữ nhưng mà hiện tại anh đã cảm thấy rất yêu cô, rất muốn chở tre cho cô rất muốn bên cô, anh cũng khẳng định đây không phải là tình cảm nhất thời rất khác so với lần yêu trước cua anh giường như cô đã bắt đầu bước vào tâm trí anh mất rồi. Anh đã để mất 250 tệ để đổi lấy một nụ cười và bức ảnh của cô, và anh cũng tự dặn lòng phải kiếm thật nhiều tiền hơn nữa để đổi lấy nụ cười của cô mỗi ngày.
Sau khi lấy hai que kem xong hai người chọn một góc quán ngồi cùng nhau trò chuyện đến 11h thì anh đưa cô về, đến cổng thì dừng lại bất chợt kéo cô lại vào lòng thơm nhẹ lên chán cô, điều đó khiến cho Tịnh Y tim đập loạn nhịp không kiềm được mà đỏ mặt. Hai người đứng ôm nhau ở đó thì ở xa đang có một ánh mắt ghen ghét nhìn theo đay nghiến.
- Dựa vào cái gì mà cô có được anh ấy?