Nhưng khu chung cư Đông Thanh đồng thời cũng có hàng nghìn người ở.
“Địa chỉ IP cụ thể?”
“Trước mắt vẫn chưa tra ra được” Vô Nhật Huy cúi đầu, trong lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi.
Bọn họ đồng thời thuê nhiều hacker, cho rằng có thể trong hai phút nói chuyện tìm ra được nơi ở của Chu Tước, tuy nhiên, vẫn là bọn họ đánh giá thấp trình đột của Chu Tước rồi.
Lệ Đình Tuấn suy nghĩ mấy giây: “Tiếp tục tra”
Nhất định phải tìm được Chu Tước, người này có thể dễ dàng đột nhập vào hệ thống tường lửa của tòa nhà trung tâm WL, quá nguy hiểm, nhất định phải thu về dùng riêng Ngày hôm sau, công ty giải trí Thiên Hoàng.
“Họ tên? Hẹn diễn thử với đạo diễn Tống từ bao giờ?”
“Đây là thư giới thiệu của đạo diễn Martin, ông ấy có quan biết với đạo diễn Tống, đã nhắc trước rằng hôm nay tôi đến rồi” Kiều Phương Hạ nhàn nhạt giải thích.
Lễ tân ngẩng đầu nhìn cô một cái: “Đạo diễn Martin gì?
Không biết”
Vừa nói vừa bận làm chuyện khác.
Kiều Phương Hạ không lên tiếng, chỉ kiên nhẫn đợi đối phương làm xong việc.
Đúng lúc này, ở cửa lớn cách đó không xa đột nhiên ồn ào, Kiều Phương Hạ vô thức nhìn về phía bên đó.
Ở trung tâm đám người, là Kiều Diệp Ngọc xuất sắc hơn người Mặc dù Kiều Diệp Ngọc chỉ có quan hệ hợp tác với công ty giải trí Thiên Hoàng, nhưng bởi vì nhà họ Lệ là chủ đầu tư của công ty giải trí Thiên Hoàng, cả công ty này đều khách khí với Kiều Diệp Ngọc.
Khi Kiều Phương Hạ nhìn thấy rõ Kiều Diệp Ngọc, thu ánh mắt lại, không muốn có giao lưu gì với Kiều Diệp Ngọc vào lúc này.
Tuy nhiên khi Kiều Phương Hạ vô thức trốn tránh, Kiều Diệp Ngọc đã nhìn thấy cô, vốn dĩ bởi vì chuyện trên top tìm kiếm không hạ xuống đã khiến cô ta khó chịu, giờ lại càng khó chịu hơn.
Mọi người xung quanh đã chú ý đến chiếc vòng này từ lâu rồi, hơn nữa hôm nay Kiều Diệp Ngọc còn mặc váy cổ thấp, lại là màu trằng tinh khiết, khiến viên kim cương trở lên đặc biệt chói mắt.
Chẳng qua chỉ tùy ý ra ngoài, mà đeo một viên kim cương hồng to trị giá ít nhất cũng phải hàng chục tỷ thì phải biết Lệ Đình Tuấn của nhà họ Lệ đối xử với Kiều Diệp Ngọc tốt thế nào rồi.
Đó là điều rõ như ban ngày, người bên cạnh chỉ có thể ngưỡng mộ thôi Kiều Diệp Ngọc chỉ nhìn về phía Kiều Phương Hạ, cười nói: “Làm gì mà khoa trương như vậy chứ”
Mặc dù trong lòng cô ta thật sự không thích cách Lệ Đình Tuấn đổi xử với cô ta, chỉ tặng quà, tặng tiên.
Nhưng nếu không nhờ những quà tặng trang sức ngoài mặt này, thì cô ta và những người phụ nữ bên ngoài cũng không có gì khác biệt cả Với Kiều Phương Hạ, cũng không có gì khác biệt.
Khi cô ta nói, cô ta chậm rãi đi đến chỗ cách Kiều Phương Hạ mấy bước..