Trong căn phòng sa hoa mùi máu tươi nhàn nhạt hòa quyện với mùi vị hoan ái gay mũi, Tư Vũ Nhân nhíu mày, có chút ghê tởm, cô lấy vội chiếc khăn tay trong ví, che lên miệng mình, đôi mắt sắc lạnh vẫn quan sát cảnh tượng kiều diễm phía trước.
Đỗ Kiều bị hai người đàn ông lực lưỡng quấn lấy, đây là hai tên du côn Tiểu Bắc và Tiểu Ninh được đám người Trịnh Thiên thuê để phục vụ cho Tư Vũ Như, họ đều là nhưng tay lão luyện trong tình trường. Hai người bị thuốc khống chế, côn thịt đã sưng tím nhức nhối, Tiểu Bắc nhanh chóng dùng côn thịt đoạt lấy khe huyệt xử nữ của Đỗ Kiều, đầm vào rút ra không chút thương tiếc mang theo màu đỏ tươi chói mắt.
” A...a...a. “
Đỗ Kiều thỏa mãn rên rỉ, côn thịt thô to nhét vào thật sung sướng, cả người cô tràn ngập tê dại, hai tay cô nắm lấy đầu ngực mình vừa bóp vừa kéo, cô muốn thật nhiều khoái cảm hơn nữa.
Tiểu Ninh cũng không chịu thua kém, hắn ấn Đỗ Kiều nằm lên người Tiểu Bắc,tách hai mảnh mông căng tròn, cầm lấy gậy thịt to lớn thúc mạnh vào cúc huyệt của cô, lỗ huyệt thật sự quá nhỏ, lại khô ráo, quá trình nhét vào vô cùng gian nan, máu tươi chảy ra vô tình biến thành chất xúc tác để côn thịt đâm vào tận cùng bên trong, máu chảy ngày càng nhiều, có lẽ cự vật của Tiểu Ninh cũng đã bị chà sát tới tróc da, chỉ là họ đã không còn cảm nhận được đau đớn là gì.
” Á...”
Tiểu Ninh và Đỗ Kiều cùng thỏa mãn hét lên, Đỗ Kiều vui thích cười khoái trá “ Nhanh lên...a...”
Tổ hợp ba người rất nhanh tìm được tiết tấu cho riêng mình. Đằng trước đằng sau đều bị lấp đầy, nhưng dần dần Đỗ Kiều lại thấy chưa đủ, cô cúi đầu cắn lên ngực Tiểu Bắc, hàm rắng rắng bóng ghim chặt thẳng tới khi rách tươm.
” Mạnh nữa...a....a “
Tiểu Bắc không nhịn được rên rỉ, họ bắt đầu tìm được cách giải thoát cho riêng mình. Trịnh Thiên bị tên Lý Sâm đè lên, gậy thịt liên tục đâm vào khe huyệt ướt nhẹp, nhưng cô không thấy đủ, cô muốn vật to hơn bự hơn nhét vào, cô quay đầu nhìn thấy ba người Đỗ Kiều đang điên cuồng luật động, họ đang cắn nhau rất say mê, Trịnh Thiên dùng hết sức lực đẩy mạnh Lý Sâm ra, cố bò về phía ba người kia. Bàn tay mập mạp nắm lấy tóc Trịnh Thiên kéo lại, mắng chửi.
” Đồ dâm đãng, không biết bị mấy trăm thằng chơi qua, mày chê ông không đủ thỏa mãn mày sao “ Vừa nói hắn vừa túm tóc đập mạnh đầu cô xuống sàn, vậy mà Trịnh Thiên lại cười lên vui vẻ, một dòng máu đỏ từ trán cô chảy xuống.
Điều Lý Sâm hận nhất là bị chê nhỏ, vợ ông cũng vì vậy mà bỏ ông, từ đó tâm lý ông bắt đầu vặn vẹo, ông căm thù tất cả phụ nữ. Lý Sâm ngữa cổ cười lớn như một con quái vật từ địa ngục chui ra.
” Tao sẽ cho mày thấy, ha hả, một đám đều dâm đãng như nhau, muốn to hơn bự hơn phải không, đừng lo tao có chuẩn bị đây “
Dứt lời hắn kéo tóc cô đi về phía chiếc va ly thật lớn mà hắn mang theo, mở khóa, rất nhiều dụng cụ bằng kim loại xem lẫn dây trói, còng tay, đặc biệt là một dương cụ giả cực kỳ lớn bằng cả một cánh tay người lớn, hắn chộp lấy vài món đồ kéo Trịnh Thiên lên chiếc giường vẫn đang bỏ trống.
Tư Vũ Như quan sát Lý Sâm còng tứ chi Trịnh Thiên vào giường thì nhếch miệng cười mỉm, A Cường đứng sau lưng cô thì như một pho tượng vô hồn, lặng lẽ chờ đợi mệnh lệnh chủ nhân.
” Mày thấy cái này không? Tao phải tự tay thiết kế, mấy cái trên thị trường quá nhỏ làm sao đủ thỏa mãn đám tụi bây “ Hắn tìm đến xuống khe huyệt mềm mại của Trịnh Thiên, đâm mạnh dương cụ vào trong.
” Á...”
Trịnh Thiên thét lên một tiếng, cả người chìm trong khoái cảm, cô đâu biết khe huyệt bên dưới đã nứt rách nhiều chỗ, máu tươi bắn cả lên mặt Lý Sâm, hai mắt ông trở nên hung ác, ông phải làm con điếm này khóc lóc van xin, chứ không phải há miệng cười ông như vậy, ông bấm vào nút nhỏ trên tay cầm dương cụ, nó bắt đầu rung lắc dữ dội, máu tươi càng tuôn ra xối xả.
Đầu óc bị khống chế, nhưng các cơ quan trên người vẫn hoạt động bình thường, nước mắt, nước tiểu cũng theo đó chảy ra, một hỗn hợp dơ bẩn, nhớp nháp, hôi thối như lương tri của những người ở đây. Tư Vũ Như phiền chán nhướng mày, chẳng có chút thú vị gì, còn không bằng ở trong bệnh viện của anh hai, kích thích biết mấy. Tư Vũ Như lấy điện thoại gọi cho Hứa Hành.
” Anh Hành, anh phải giúp em, em lỡ lấy lọ thuốc trong phòng thí nghiệm của anh, em chỉ muốn xem thử tác dụng thế nào, nhưng không ngờ ai cũng trở nên điên cuồng, anh mau gọi anh hai tới cứu em..” Cô biết đầu dây bên kia sẽ nghe thấy tiếng rên rỉ trong phòng, cô liền “ Á.. “ một tiếng rồi đập mạnh di động vào tường.
Cô hồi hợp chờ đợi, trong lòng không ngừng mặc niệm, anh ấy sẽ tới, anh ấy nhất định sẽ tới...San San cũng dần không an phận, cô cố bò về phía giường, hai mắt sáng rực nhìn dương cụ cực lớn.
Lý Khải đang mãnh liệt ra vào bỗng trống rỗng nhìn thấy cô gái đang lết về phía giường có chút tức tối, cô bé này con trinh, chơi thật sướng, cả đời ông chưa từng hưởng qua gái zin bao giờ toàn một đám đàn bà xấu xí hết thời phải ra đứng đường, ông kéo San San lại, vuốt ve da thịt trắng hồng của cô nói.
” Ngoan, đợi xíu anh sẽ giúp em sướng mê “
Lý Khải giơ tay lấy sợi dây trói cô đứng thằng vào cây cột, ông cầm lên cây roi da quất lên người San San, âm thanh chát chúa của cây roi đánh vào da thịt tạo thành từng lằn đỏ tươi mê hoặc, Lý Khải càng đánh càng hăng, còn San San hé miệng thở dốc.
” Thích...thích quá...”
Bộ ngực vừa dậy thì bị quất hỏng bét, rất nhanh không còn nhận ra hình dạng, Lý Khải dừng tay, đầu sáp lại, hé miệng đưa liếm lên người cô, mút lấy dòng máu ngọt ngào đang rỉ ra, ực ực nuốt vào bụng. Lý Khải quỳ xuống, nắm hai chân San San gác lên vai mình, để khe thịt đỏ hồng gần ngay trước mắt, ông há miệng thật lớn ngậm lấy toàn bộ nụ hoa non nớt vào trong, rồi dùng hàm răng ố vàng cắn mạnh từng nhát từng nhát thật sâu, từ từ cho tới khi chỉ còn một mảnh nhỏ ông đột ngột nghiến răng nghiến lợi, để phần thịt mềm mại dứt lìa rơi vào miệng ông, ông hút thêm chất đỏ mị hoặc nuốt chung với chỗ thịt tươi rói.
Cửa phòng lúc này bật mở, Hứa Hành dẫn theo mấy vệ sĩ xông vào, nhìn cảnh tượng bên trong anh không khỏi ngây người, hai người đàn ông béo ú đã sớm dừng tay, hơi hoảng sợ len lén nhìn về phía Tư Vũ Như cầu cứu, chỉ có nhóm ba người vẫn tiếp tục luật động, họ cắn xé nhau như những con thú đói khát.
” Sao lại như vậy “
Hứa Hành nhìn về phía Như Như chờ cô giải thích, đám vệ sĩ nhanh chóng túa lấy một chiếc khăn chuẩn bị sẳn bịt lên mũi mỗi người, nhưng không ngờ mấy người hít vào, cơ thể giống như bị giật kinh phong, miệng sùi bọt mép.
” Em...chẳng lẽ em tiêm thuốc vào người bọn họ?” Hứa Hành giận dữ chất vấn Tư Vũ Như.
Từ khi Hứa Hành xông vào, Tư Vũ Như luôn thấp thỏm mong chờ, nhưng người cô đợi không hề xuất hiện, cả người run rẩy vì tức giận, Tư Vũ Như lớn tiếng hỏi “ Anh hai tôi đâu, sao anh ấy không tới, tôi đã nói anh gọi anh ấy mà, tại sao....tại sao anh không gọi “
Cô điên tiết nhào tới đấm đá lên người Hứa Hành.
Hứa Hành nắm lấy tay cô, nhỏ giọng nói “ Như Như, em bình tĩnh chút đi, Vũ Thần không đến, em biết mà, sao cứ ngoan cố như vậy “
” Tôi sẽ đi tìm anh ấy hỏi rõ “ Tư Vũ Như giật mạnh tay về, chạy thẳng ra cửa, A Cường cũng nhanh chân chạy theo chủ nhân.