Tay nó đã chạm vào lớp lông trắng dày đó, chú chó cũng đã không còngiận dữ hay gầm gừn, nó vuốt nhẹ, lớp lông trắng toát như tuyết, mượtvà dày. Mọi người đều ngạc nhiên, ai cũng nghĩ nó sẽ bị con chó cạpcho vài cái =)))! Nhưng không, chú chó lại có vẻ hiền lành hơn hẳn!Đôi mắt hai màu kia vẫn vậy, vẫn là ánh mắt không khuất phục một ainhưng lại để nó vuốt ve.
– Được …. Rồi! – Pin lắp bắp
– Rốt cuộc thì con nhóc đó làm thế nào vậy? – MC bất ngờ
– Đúng! Làm thế nào mà ….? – Những câu hỏi lần lượt vang lên
– Nếu mọi người để ý thì con này và con Gray đều là thuộc dòng dõisói, chúng là giống lai nên cực kì kiêu ngạo, chúng sẽ không khuấtphục trước bất kỳ ai trừ kẻ mạnh hơn chúng. Dù cả 2 đều giống nhaunhưng Gray lại có phần lai nhiều hơn sói nên bản tính vẫn còn dạy bảođược, còn con đó là sói, nó chỉ có thân hình của alaska còn lại là sói. Tốc độ, sức mạnh hay bản tính săn mồi đều vượt bậc, đôi mắt hai màu đó là dấu hiệu của kẻ đứng đầu cũng có thể nói là kẻ mạnh nhất! – Cengiải thích
– Nhưng chẳng phải Như không thể thoát khỏi Mika sao? – Kino nói
– Về mặt sức mạnh, đúng là con nhóc đó không thể chống lại con sóiđó, kể cả bọn alaska này nhưng mọi người không thấy điều gì kì lạ à?Tại sao Mika lại tấn công ngay khi vừa gặp? Tại sao lại không cắn màlại gầm gừ đe doạ? – Cen thích thú
– Là vì mái tóc bạch kim đặc biệt đó, tính cách và khuôn mặt! Tấtcả nó sở hữu đều khá giống với tính cách một con sói, Mika không thểtấn công vì biết ở nó có gì đó khác bọn sói, gầm gừ đe doạ để báo rằng ở đây không được bước vào! Nhưng sau khi đi với chúng ta và làm quen thì bọn alaska cực kì thích con nhóc vì nó cũng đôi phần giống alaska!Nhất là màu mắt! – Yun bước tới
Mọi người đều hiểu ra vấn đề và nhìn về phía cô gái kia, con sóitrắng đó vẫn ngoan ngoãn để nó vuốt ve! Nó chạm vào phần đầu, lập tứccon sói tránh tay nó và đôi mắt hai màu kia nhìn nó với vẻ nghi ngờ!
– Như, mày không sao chứ? – TA nói
– Không sao! – Nó quay lại
Đứng lên nhìn xuống con sói đó rồi bước về phía mọi người, nó khôngkêu hay ngoắc, tự động con sói đó đi bên cạnh nó! Trên tay Ngọc lúcnày vẫn cầm cây súng, con sói lập tức chạy tới phía trước nó, nhìnNgọc gầm gừ!
– Ngọc, cất súng! – Ken nói
Nhanh chóng cất súng đi, con sói không còn gầm gừ, dù vậy vẫn chắn trước nó với vẻ bảo vệ! Nó chỉ mỉm cười:
– Coi kìa! Hung dữ! – Ngọc bĩu môi
– Nhưng con này rốt cuộc là sói hay là chó? – Kai thắc mắc
– Sói lai alaska! – Key kết luận
– Nhưng chẳng phải nó còn bự hơn chủ sao? Nó có thể đi với Như trên lưng đấy! – Kino nói
– Thử đi! – Anh thích thú
Nó ngạc nhiên nhìn con sói, đúng là rất to, to hơn cả nó rất nhiều! Bầy alaska kia liền chạy ùa tới bên con đầu đàn, chúng đùa nghịch cùng nhau! Dù là sói nhưng vẫn vui vẻ khi bên alaska! Chúng trông thật vui vẻ:3
– Em giỏi lắm! Lùn! – Yun nói
– Anh đó! Đồ ngang ngược! – Nó lè lưỡi
– Lùn! – Yun nói
– Tôi lùn kệ tôi! Dù gì cũng hơn 1m50! – Nó cãi lại
– Nhưng e lùn hơn tôi! – Yun nói
Nó hậm hực nhìn tên ngang ngược kia, lùn thì sao chứ >
– 2, Yun nói em lùn! – Nó nói
– Yun! Nói dối vì lợi ích to lớn! – Anh nhìn Yun
Mọi người cười phá lên, anh hùa theo Yun chọc nó, chạy sang Key, Key là niềm hi vọng cuối cùng của nó >
– Anh 33333! – Nó làm bộ mặt đáng thương
– Sự thật mích lòng! – Key nhún vai
Vừa nói xong là nhận được một cú đạp vào chân, nó lườm Key >
– Nhưng em đã đặt tên cho con đó chưa? – Ken cười
– Bông gòn! – Nó vui vẻ
– Bông gòn? – Mọi người đồng thanh
– Em thích cái tên này! – Nó cười
Đơn giản vì trắng như tuyết, to hơn nó nên đặt là bông gòn! Nó quay sang nhìn bông gòn, bọn chúng trông vui vẻ khi bên nhau! Bông gònquay sang nhìn nó rồi chạy tới kế bên nó, đầu dụi dụi vào chân:
– Sao vậy? – Nó ngạc nhiên
– Em thử lên lưng nó đi! – Cen nói
– Được không? – Nó quay sang nhìn bông gòn
Mặt bông gòn có vẻ thích thú, nó cười rồi nhẹ nhàng leo lên lưng, có vẻ nó không ảnh hưởng chút nào cả!
– Đúng là con đầu đàn nhỉ! – Anh cười
– Rất đẹp! – Ngọc nói
Nó ôm hờ lấy cổ bông gòn để không té, bông gòn bước đi rồi dầnchuyển chạy! Nó cảm thấy ở luồng nhiệt từ thú cưng truyền sang mình,rất ấm! Mọi người đều vui vẻ nhìn khung cảnh đó, cô gái mái tóc bạchkim đang ngồi trên lưng một chú sói trắng! Rất đẹp và huyền ảo!
– Bông gòn! Dừng lại được rồi! – Nó nói
Như hiểu được, bông gòn chạy tới chỗ mọi người rồi dừng lại, nó nhẹ nhàng leo xuống vuốt ve!
– Hết hôm nay là chúng ta sẽ về Việt Nam! – Key nói
– Sao sớm vậy? – Kino nói
– Về để trang bị và kiểm tra mọi thứ! – Key nói
– Em có thể đem nó về Việt Nam không? – Nó nói
– Được nhưng em không thấy nó to quá à ==! – Anh nói
– Có khi nào tối đang ngủ bị nó cạp không? – MC nói
– Đừng có nói mấy điều kinh dị như thế! – TA cười
– Không sao! Em thích nó! – Nó cười
– Vậy thì được rồi! – Key cười
Miễn là nó thích, hai ông anh của nó làm mọi thứ để nó vui! Nó vuivẻ nhìn thú cưng, nó cảm giác ở con sói này có gì đó đồng cảm với bảnthân! Mọi chuyện cứ thế diễn ra, nhẹ nhàng và yên bình!
Mọi người vào nhà kể cả bông gòn, vì bông gòn quá to nên phải ngủ ởphòng khách:))! Ai cũng đi tắm rửa rồi soạn đồ để sáng mai về Việt Nam, nó được Pin tiêm thuốc, uống thuốc với vitamin! Cả ngày hôm nay,nó mệt mỏi lắm rồi, leo lên giường rồi tự thưởng cho mình giấc ngủ dài:333!
9 GIỜ SÁNG – NGÀY HÔM SAU
Nó bị Ngọc lôi dậy để thay đồ và ra sân bay, sau khi thay đồ thì nókéo vali ra phòng khách để tìm bông gòn! Thú cưng thì đương nhiên phảigiống chủ, vì vậy bông gòn đang ngủ say cạnh lò sưởi! Nó cười rồi tớiđánh thức con thú khổng lồ kia:))! Vì to nên bông gòn được ngồi ở ghếsau của xe Yun! Mọi người đều vào xe đi về sân bay, Yun bắt đầu chạyvới tốc độ kinh hoàng:
– Tại sao tôi lại phải chở theo con sói đó? – Yun nói
– Tại bông gòn là thú cưng của tôi! – Nó cười
– Liên quan gì?
– Thì anh chở tôi, sẵn chở theo nó!
– Em đồ lì lợm!
– Anh đồ ngang ngược!
Yun im lặng không thèm cãi với nó, bông gòn nằm dài trên ghế sau ngủ, vì to nên có vẻ không đủ cho con sói đó ==! Nó nhìn sang bên đường, tuyết trắng khắp nơi, màu trắng của sự tinh khiết, trong trắng! Vàcũng tuyết mang đi tất cả những gì thuộc về nó ….
Một lát sau tụi nó đến sân bay, di chuyển về phía máy bay riêng,mọi người đều chú ý vào nó và bông gòn! Họ có vẻ thích bông gòn vì vẻngoài như cục bông di động:)). Tụi nó vào máy bay rồi cất cánh bay vềViệt Nam, trong chuyến bay, Cen giải thích và cùng mọi người bàn vềnhiệm vụ lần này!
– Cẩn thận và đừng đưa xe cho trẻ em dưới 18 tuổi nhé! – Yun nói
– Thời gian chuẩn bị lâu hơn những lần trước, liệu ổn không? – Ngọc lo lắng
– Không sao! Trong thời gian chuẩn bị, chúng ta sẽ chăm chỉ tập luyện nhiều hơn! – MC nói
– Thời gian này để em ngủ lấy sức nhé! – Nó nói
– Không! – Mọi người đồng thanh
Nó xụ mặt, để nó ngủ đi chứ:( =))))! Việc bàn bạc tiếp tục, ainấy đều nghiêm túc vì lần này không phải tất cả làm chung mà được chiara. Việc chuẩn bị và kiểm tra, sản xuất hàng hoá, tập luyện kéo dàiđến gần mấy tháng! Thời gian cũng dần trôi qua, khi bàn luận xong thìcũng đã đến buổi trưa, mọi người đi ăn xong rồi ai về phòng nấy đi ngủ:))! Bông gòn một lần nữa vì kích thước quá to nên bị đẩy ra phòngkhách:3!