Tình Yêu Bắt Đầu Tại Điểm Kết Thúc

Chương 10: “Em thích anh Hạo Hiên.”




Tại Tô gia, ông Tô vừa xem buổi họp báo trên tivi, tức giận ném vỡ cốc trên tay. Mẹ Tô Á trong bếp nghe thấy tiếng động vội chạy ra.

“Lập tức gọi Tô Á về đây.”

Buổi tối hôm ấy tại Tô gia,

“Làm gì cũng không bao giờ nghĩ đến hậu quả hết. Cái danh dự của cái gia đình này bị mày phá hoại hết rồi.”

“Con xin lỗi.”

“Nếu mày không kết hôn được với Lâm Bác Văn thì xác định biến khỏi cái gia đình này đi.” nói rồi ông quay sang mẹ của Tô Á “Đúng là con hư tại mẹ.”

“Con xin lỗi bố.” Mẹ Tô Á cúi gằm mặt xuống

“Nhưng ông cũng thấy Lâm Bác Văn rồi đó, anh ta không thích con.”

“Chỉ có không dám chứ không có không thể. Thời gian này, lo mà lấy lòng người nhà họ đi, sẽ có lợi cho mày.”

Nói rồi, ông đi lên lầu. Tô Á vẫn đứng giữa nhà, tay nắm chặt, trong lòng trào dâng uất hận.

****

Lâm Tĩnh Hương không biết điều tra ở đâu được Hạo Hiên đang làm việc tại công ty Y, liền giấu gia đình nộp đơn xin vào làm. Lý Minh biết cô là em gái của Lâm Bác Văn liền lập tức nhận cô vào. Cô xin Lý Minh hãy giấu thân phận của cô, cô không muốn đồng việc áp lực.Lâm Tĩnh Hương với sự hoạt bát của mình rất nhanh đã làm quen với mọi người trong công ty.

“Chào anh.” Tĩnh Hương tiến đến gần bàn làm việc của Hạo Hiên

Hạo Hiên ngẩng đầu nhìn cô

“Xin chào, cô là nhân viên mới hả. Hình như tôi gặp cô ở đâu rồi.”

“Hôm họp báo của tập đoàn Lâm Thị, anh đã giúp em đó. Anh nhớ không?”

Hạo Hiên cũng nhớ ra gì đó khẽ gật đầu

“Không ngờ trái đất tròn thật đấy, lại gặp anh ở đây.” Tĩnh Hương vui vẻ nói

“Cô tên gì thế để tiện xưng hô.”

“Anh cứ gọi em là Tĩnh Hương là được.”

Mạnh Dật Nhiên đi tới

“Làm quen nhanh vậy sao?”

“Chị Dật Nhiên.”

“Vừa nãy còn đứng nói chuyện, quay lại không thấy em đâu, ra là em ở đây. Sao định theo đuổi anh Hạo Hiên sao. Cũng có mắt nhìn đấy.” Mạnh Dật Nhiên cười ha hả.

“Mọi người đang nói chuyện gì thế. Không đi ăn trưa sao.” Châu Thâm từ đâu xuất hiện “Sao chỗ nào cũng có cô vậy cô Mạnh.”

“Thì sao hả?” Mạnh Dật Nhiên quay lại hỏi

“Ồ đây không phải nhân viên mới sao. Style lạ đấy.” Vừa nói Châu Thâm vừa giơ like với Tĩnh Hương

Bốn người ngồi tại căng tin ăn trưa, lúc này Tĩnh Hương đột nhiên nhận được cuộc gọi của Tô Á liền ra ngoài

“Chị Tô Á có việc gì sao?”

“Tĩnh Hương chiều nay em rảnh không, chị mời em đi cà phê.”

“Chiều em phải làm việc rồi.”

“Em đi làm rồi sao, tại Lâm Thị hả?”

“Nhưng có chuyện gì không thể nói qua điện thoại sao?”

“Cũng lâu rồi chị em mình chưa có dịp ngồi nói chuyện với nhau. Thế cuối tuần này được không?”

Tĩnh Hương muốn từ chối, nhưng cũng muốn biết chị ta định giở trò gì liền đồng ý.

****

Mấy ngày sau, Tĩnh Hương đi làm đều quấn quýt quanh Hạo Hiên khiến cậu cũng nhức đầu. Có một Mạnh Dật Nhiên đã nhức đầu rồi, thêm một Tĩnh Hương nữa khiến cậu cứ quay như chong chóng.

Bên này Lâm Bác Văn nghe từ thư ký cũng biết được Tĩnh Hương đang làm việc ở công ty Lý Minh, ngày nào cũng bám lấy Hạo Hiên như sam. Lâm Bác Văn cũng hơi lo lắng, vì Tĩnh Hương có vẻ khá thích Hạo Hiên. Anh liền lấy điện thoại gọi cho Tĩnh Hương hẹn cô đi ăn tối.

Buổi tối tại nhà hàng, Tĩnh Hương đang ngấu nghiến đồ ăn, Lâm Bác Văn liền hỏi

“Tại sao đi làm ở công ty Y lại không nói cho anh biết.”

Tĩnh Hương bị nói trúng tim đen liền bị sặc đồ ăn ho sặc sụa, với lấy cốc nước uống một ngụm lớn.

“Chẳng phải anh đã biết rồi sao. Em thấy ở nhà cũng không có việc gì làm, chân tay em khó chịu.”

“Nếu em nói với anh, anh có thể sắp xếp cho em một chỗ tốt ở Lâm Thị.”

“Không cần đâu, em muốn kiếm cơm bằng sức của mình.”

“Thật không hay còn lý do nào khác?” Lâm Bác Văn tiếp tục tra hỏi.

“Anh sao vậy, chỉ là một công việc thôi mà.” Tĩnh Hương hồn nhiên đáp.

“Anh chỉ muốn chắc chắn em thực sự hứng thú mà không phải cả thèm chóng chán.” Lâm Bác Văn tiếp tục gắp thức ăn đưa lên miệng.

“Thật ra cũng có lý do khác.” Tĩnh Hương dừng lại nhìn Lâm Bác Văn nói.

“Lý do gì?”

“Em thích một người ở đó.” Tĩnh Hương vừa dứt câu Lâm Bác Văn liền khựng lại, trầm mặc một lúc

“Người đó là ai?”

“Em kể với anh rồi, người mà hôm ở họp báo em đã gặp, anh Hạo Hiên, trợ lý của Lý Tổng.”

“Em thích cậu ta.” Lâm Bác Văn hỏi lại

“Đúng vậy. Em thích anh Hạo Hiên.”

****

Mọi người thấy truyện hay cho mình xin một like và cmt hoặc follow để mình có động lực nhé ^^. Xin cảm ơn mọi người. ^^