Tinh Võ Môn

Chương 72




Tuy đang ôm chặt thân thể mềm mại êm ái tỏa hương thơm nữ tính của Ô Tâm Lan, Vương Chí Đạo trong lòng lại rất tức giận.

"Ô sư tỷ, ngươi lại phát ra cơn bệnh thần kinh gì hay sao! Chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy ở phía trên có người đang nổ súng hay sao? Dạn bay loạn, ngươi còn dám chạy tới đây, ngươi có phải là đang nghĩ muốn chết hay không?".

Ô Tâm Lan dường như cũng biết hành động mới vừa rồi của bản thân mình quả là rất liều lĩnh, vẻ mặt nàng ủy khuất, thấp giọng giải thích nói: "Là người ta nóng lòng quá mà! Xin lỗi, ta không hoàn thành được trách nhiệm một vệ sĩ, không thấy Chu Điệp tỷ đâu cả!".

"Ngươi nói cái gì, cô Chu Điệp không thấy nữa hay sao?". Vương Chí Đạo trong lòng cả kinh, vội ngồi phắt dậy. Ô Tâm Lan bị động tác của hắn đột nhiên ngồi mạnh lên khiến cho nàng thiếu chút nữa bị văng ra, theo bản năng hai tay vội ôm chặt lấy cổ hắn, tư thế vốn đang rất là mờ ám lại càng thêm mờ ám.

Thế nhưng lần này Vương Chí Đạo cũng không hè có phản ứng gì đối với tư thế mờ ám kia, một mực dìu Ô Tâm Lan đứng lên nói: "Cô Chu Điệp đang ở chỗ nào, dẫn ta đến đó nhìn xem một chút!".

Ô Tâm Lan đã phát hiện ra bộ dáng của mình, cùng Vương Chí Đạo quá mức là mờ ám, giống như là một đôi tình nhân đang ôm nhau ngồi một chỗ, khuôn mặt xinh đẹp vốn đã đỏ bừng lên, nhưng vừa nghe được Vương Chí Đạo hỏi đến, sắc mặt đang từ hồng lại chuyển thành trắng, buông lỏng hai tay đang ôm quanh cổ Vương Chí Đạo ra nói: "Ngươi theo ta đến đây!2.

Theo Ô Tâm Lan đi đến khu phòng ngủ bên trong nội viện, Vương Chí Đạo lại hỏi: "Ngươi như thế nào không nhìn thấy cô Chu ĐIệp?".

Ô Tâm Lan trả lời: "Ta cũng không biết đâu mà, nghe thấy có tiếng súng, ta vội chạy ra, trước hết là hướng phòng Chu ĐIệp tỷ chạy tới, nhưng lại phát hiện ra trong phòng không có ai, ta đi tìm khắp nơi cũng tìm không được, trong lúc nóng lòng , lại nhìn thấy được ngươi, vội vàng hướng ngươi chạy đến đó! Vương Chsi Đạo, mấy kẻ tập kích này là ai hả? Ngươi nói xem có phải Chu Điệp tỷ đã bị bọn họ bắt cóc đi rồi hay không?". Nguồn: http://thegioitruyen.com

"Không có khả năng!". Vương Chí Đạo gạt đi nói: "Mấy đám tiểu Nhật Bản đó là tới giết người, khôgn có khả năng còn tâm tình đi bắt phụ nữ, huống hồ bọn họ mới vừa tới không có bao lâu, cho dù bắt người, động tác cũng không có khả năng nhanh như vậy được! Được rồi, ngươi là vệ sĩ cho cô Chu Điệp, tại sao lại không ở cùng một chỗ với cô ấy?".

"Ta cũng muốn mà, nhưng là Chu Điệp tỷ nói nàng có thói quen một mình ở một gian phòng!". Ô Tâm Lan ủy khuất đáp lại.

Chạy tới trước căn phòng Tinh Võ môn an bài cho Chu Điệp, Vương Chí Đạo không khách khí một cước đá mở toang cánh cửa ra, chợt nghe thấy bên trong vang lên một tiếng kêu sợ hãi.

Không ngờ phát ra tiếng kêu sợ hãi lại chính là Chu Điệp bọn hắn đang muốn tìm. Chỉ thấy nàng đang đứng ở buồng trong, tay phải đang bưng lấy bộ ngực cao vút, hiển nhiên là đã bị động tác đột nhiên đá tung cánh cửa của Vương Chí Đạo làm cho hoảng sợ.

Vương Chí Đạo nhíu đầu mày, hỏi Ô Tâm Lan đang đứng bên ccajnh: "Ngươi không phải đã nói là cô Chu Điệp không có ở đây hay sao? Vậy thì nữ nhân này là ai hả?".

Ô Tâm Lan vẻ mặt ngạc nhiên, vội vàng giải thích nói: "Ta lúc trước chạy đến Chu Điệp tỷ đích thật là không có ở chỗ này mà! Chu Điệp tỷ, tỷ mới vừa rồi chạy đi đâu thế, ta đi tìm tỷ khắp nơi đều không thấy?".

Chu Điệp lại vỗ vỗ lên ngực một chút, thở phào một hơi nói: "Nguyên lai là các ngươi hả, làm ta giật cả mình! Vương Chí Đạo, ngươi tiến vào tại sao lại không gõ cửa! Ta mới vừa rồi chỉ là đi ra ngoài một chút, vừa nghe thấy tiếng súng nổ liền lập tức quay trở về!".

Vương Chsi Đạo cũng thở phào nhẹ nhõm, nói với Chu Điệp: "Cô Chu Điệp, tiểu Nhật Bản đến tập kích Tinh Võ môn, cô bây giờ ngồi ở chỗ này không an toàn, ta mang các nguwoif đi đến nơi ẩn nấp ngầm dưới đất của Tinh võ môn. Người già phụ nữ trẻ em của Tinh võ môn hiện nay đều tập trung ở đó, còn có rất nhiều sư huynh Tinh võ môn bảo vệ ở đó, các ngươi đến đó sẽ an toàn thêm một chút, đợi được chúng ta đánh lui đám tiểu Nhật Bản sẽ không còn sự tình gì nữa! Ô sư tỷ, bảo vệ cô Chu ĐIệp đi theo ta!".

Xoay người đi ra cửa, vừa lúc đi ngang qua cửa sổ căn phòng Chu Điệp đang ở, Vương Chí Đạo đột nhiên phát hiện ở dưới cửa sổ của Chu Điệp có một xác chết hắc y Ninja. Hắc y Ninja này mặc trang phục Ninja so với trang phục của các Ninja kia có chút không giống nhau, màu sắc đen thẫm hơn, chất liệu vải thoạt nhìn cũng cao cấp hơn nhiều, hơn nữa võ sĩ đao của hắn lại càng tinh xảo cao cấp hơn, chỉ có điều là còn chưa kịp rút ra hết. Hiển nhiên là một Ninja cao cấp, hoặc chính là một đầu mục trong đám Ninja che mặt kia. Nhưng một điều kỳ quái chính là, khăn che mặt của Ninja này đã bị xé xuống, hai con mắt khi chết còn mở trừng trừng, trên mặt còn lộ rõ một vẻ kinh ngạc khó tin nổi.

Là ai đã giết chết một Ninja này? Nhìn khăn che mặt của hắn hình như là do chính hắn lột xuống, hắn tại sao lại tự lột khăn của mình xuống? Vương Chí Đạo trong lòng có chút tò mò, không nhịn được bèn ngồi xuống bên cạnh xem xét một chút nguyên nhân cái chết của Ninja nfy. nhưng lại hoảng sợ phát hiện ra Ninja này chính là bị người khác vận lực bóp nát yết hầu. Kẻ giết người hiển nhiên vốn cùng Ninja này đứng đối diện với nhau, sau đó đột nhiên ra tay chộp lấy cổ họng tên Ninja này, đem yết hầu của hắn bóp nát đi.

Rất rõ ràng, kẻ giết người cùng tên Ninja này có quen biết nhau, nếu không như thế thì tên Ninja này đã không tự mình lột bỏ khăn che mặt, lại đứng gần kẻ giết người đến như vậy, lại càng không thể sau khi bị giét lại lộ ra được vẻ mặt kinh ngạc khó tin. Hắn dường như là không tin được người kia sẽ giết chết hắn!

Vương Chí đạo nhìn được ra trên cổ họng tên Ninja này còn có dấu móng tay bấm vào thật sâu, trên dấu móng tay lại còn có dính thứ gì giống như là sơn móng tay gì đó. Trong lòng vừa đọng, theo bản năng xoay người hướng Chu Điệp nhìn lại, vừa lúc lại thấy được ánh mắt Chu Điệp lộ ra thần sắc khẩn trương, mặc dù chỉ chợt lóe đã biến mất, nhưng là vẫn để cho Vương Chí Đạo nhìn được ra. hơn nữa trên bàn tay ngọc thon thả của Chu ĐIệp, móng tay của nàng cùng dấu móng tay hằn trên cổ tên Ninja đã chết đều có dấu sơn móng tay giống nhau.

Chẳng lẽ chính là Chu Điệp đã giết chết tên Ninja này? nàng chẳng lẽ còn biết công phu? Rốt cuộc nàng là ai đây?

Vương Chí Đạo tỏng lòng cảm thấy rất ngạc nhiên, nhưng lại không hề thay đổi sắc mặt, đứng lên nói: "Một tên Ninja này cũng không biết đã bị người nào giết chết, lại còn nằm chết ở chỗ này?".

Vương Chí Đạo trong lòng cảm thấy rất ngạc nhiên, nhưng lại không hề thay đổi sắc mặt, đứng lên nói: "Một tên Ninja này cũng không biết đã bị người nào giết chết, lại còn nằm chết ở chỗ này?".

"Đúng vậy, lúc trước khi ta đến tìm Chu Điệp tỷ, hình như cũng không có nhìn thấy một tử thi kia!". Ô Tâm Lan không rõ vì sao Vương Chí Đạo đối với một xác chết này lại để ý như vậy, thuận miệng đáp.

"Vương Chí Đạo, hay là chúng ta đi đi thôi, cứ phải nhìn mãi một cái xác chết này, làm cho người ta dựng hết cả tóc gáy lên đó!".

Chu Điệp trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi bất an, làm cho Vương Chí Đạo không thể nhận ra được là nàng đang diễn trò hay là đang thực sự sợ hãi. Suy nghĩ một chút Vươgn Chí Đạo quyết định hay là buông bỏ tạm thời bây giờ không truy cứu việc này, thầm nghĩ cho dù Chu Điệp thật sự có vấn đề gì, trước mắt cũng không có khả năng gây hại cho bản thân mình, hay là để sau này lại sẽ điều tra nàng. Vì vậy hắn nói ngay: "Như vậy chúng ta đi thôi!".

Đi tới được chỗ ẩn nấp ở nội viện, Vương Chí Đạo thấy được một đám người , kể cả Nông Kính Tôn, trần Tử Chính, còn có cả đám người Đỗ Tâm Vũ, Tôn Đại Chu cùng Tống tổng trưởng ở đó.

Nơi ẩn nấp ngầm dưới đất này trên thực tế chính là Tinh võ môn xây dựng nên làm hầm kho ngầm trữ lương thực để dành cho mùa đông. Bởi vì người sống trong tinh võ môn rất đông, nên kho lương ngầm được xây rất lớn, cũng đủ để chứa được tới cả trăm người. Cửa vào lại không lớn, chỉ cần đem cửa vào khóa chắc lại, hoặc là để cho một hai người giỏi võ công canh giữ ở cửa vào, chỉ cần địch nhân không biết dùng hỏa công hay thủy yểm, thì một cái kho lương ngầm này đúng là có được ưu thế "nhất phu đương quan, vạn vô mạc khai".

Nông Kính Tôn, Trần Tử Chính vốn là đang an bài người già phụ nữ trẻ em Tinh Võ môn đến chỗ này ẩn nấp, không ngờ địch nhân lại có thể đến nhanh như vậy, còn chưa mở cánh cửa dẫn xuống kho lương ngầm dưới đất, địch nhân đã từ trên nóc nhà nhảy xuốgn chém giết.

Các Ninja kia đã nhận được lệnh: "Gặp người là giết, một người cũng không để lại!".

Cho nên khi bọn chúng nhìn thấy nơi này có nhiều người như vậy, lập tức xông ồ tới, phi tiêu chữ thập, võ sĩ đao khôgn chút lưu tình đều hướng đến đám người già phụ nữ trẻ em ào ào đánh tới.

Đỗ Tâm Vũ gắt gao bảo hộ trước người Tống tổng trưởng, hễ có Ninja nào xông tới đều bị hắn quyền cước ác liệt chỉ một hai chiêu đã đánh gục. Đám Ninja kia nhìn ra được Đỗ Tâm Vũ thực lực quá lợi hại, không dám liều đi tìm chết, liền bỏ sang tập trung nhằm đám người già phụ nữ trẻ em mà chém giết. Bởi vì Đỗ Tâm Vũ mục đích chỉ là bảo vệ Tống tổng trưởng, nên hắn kiên định chỉ ở bên cạnh Tống tổng trưởng, không chịu ly khai dù chỉ là một bước. Tuy nhìn thấy đám Ninja kia đuổi giết người già phụ nữ trẻ em Tinh võ môn, nhưng cũng không biết làm thế nào, nghĩ muốn sang cứu cũng hữu tâm vô lực.

Bảo vệ đám nữ phụ lão ấu kia ngoại trừ Trần Tử Chính ra, còn có mười mấy đệ tử giỏi võ của Tinh võ môn, bọn họ thực lực coi như là không tầm thường, hơn nữa đám nữ phụ lão ấu kia đại bộ phận đều là người nhà của bọn họ, nên mọi người đều phấn chấn liều lĩnh để bảo vệ cho đám nữ phụ lão ấu. Nhưng là đám đệ tử Tinh Võ môn này tuy vậy đều không phải là đối thủ của đám Ninja chuyên lấy việc giết người để sống kia, không bao lâu đã bị chém ngã hơn phân nửa. Vốn đang đi theo Đỗ Tâm Vũ cùng nhau bảo vệ bên người Tống tổng trưởng, Tôn Đại Chu thấy thế không khỏi nóng lòng, quay sang nói với Đỗ Tâm Vũ: "Tiền bối, Tống tổng trưởng giao cho ông bảo vệ, ta đi sang giúp bọn họ!".

Nói xong liền huwonsg tới đám Ninja phóng đến, một trảo bắt được lưng áo của một tên Ninja , trước hết kéo một phát sau đó chưởng căn phát kình hướng gáy tên Ninja bổ xuống, lập tức đem tên Ninja này một chưởng đánh chết ngay.

Bên kia Trần Tử Chính chứng kiến trong đám đệ tử Tinh võ môn bị các Ninja kia chém cho người chết người bị thương, trong đó lại có cả mấy đệ tử do hắn tự mình dạy dỗ ra, không khỏi hai tròng mắt đỏ hồng lên, giận dữ rống lên vài tiếng. Ưng trảo tung hoành khắp nơi, sau khi vặn nát cổ họng một tên Ninja, lại đảo vòng móc ra hẳn một con mắt của một Ninja khác, bộ dạng điêng cuồng đáng sợ làm cho đám Ninja không khỏi kinh hãi. đáng tiếc Trần Tử Chính ưng trảo cho dù có lợi hại, cũng thủy chung không phải là trảo sắt, ở trước mặt mấy lưỡi võ sĩ đạo sắc bén vô cùng, rất nhanh chóng đã bị bức lui lại, vài giây sau cánh tay trái đã trúng một đao, máu tươi lập tức phun trào ra.

"Đoàng đoàn" mấy tiếng súng vang lên, đám Ninja đang công kích lần lượt từng tên từng tên ngã xuống, chốc lát sau chỉ còn lại có hai tên Ninja còn đang đứng ở đó. Mà tiếng súng phía sau cũng ngừng lại rồi.

"Vương Chí Đạo, tại sao lại ngừng lại, mau nổ súng giết chết hai con chó Nhật Bản Đông Dương quý tử này!". Chính là Trần Tử Chính đang điên cuồng hét lên.

Vương Chí Đạo nhưng lại một phát vứt bỏ cây súng pạc- họoc đang cầm trên tay, rút thanh lưỡi lê ba cạnh ra, lạnh lùng nói: "Đạn bắn hết rồi, chúng ta trực tiếp giết chết bọn chúng là được! Ô sư tỷ, ngươi bảo vệ tốt cô Chu Điệp!".

Lưỡi lê ba cạnh múa lên, Vương Chí Đạo đang muốn hướng hai tên Ninja đang còn sống kia xông đến, đột nhiên lại nghe thấy tiếng xé gió "vù vù", một mảnh ám khí chữ thập lại đã xoay tít nhằm hướng hắn bắn vụt tới.

Vương Chí Đạo vung lưỡi lê ba cạnh trong tay lên, đem mảnh ám khí chữ thập đánh rớt xuống , nhưng lại cảm thấy bàn tay bị chấn mạnh đến tê dại. Trong lòng không khỏi thất kinh, lực đạo quả thật vô cùng mạnh mẽ, chỉ sợ phi tiêu chữ thập kia là do một Ninja không phải tầm thường ném ra.

Lại có thêm hai Ninja hắc y che mặt từ trên nóc nhà nhảy xuống dưới , trong đó có một tên Vương Chí Đạo vừa nhìn đến thân hình hắn liền nhận được ra ngay là Thuyền Việt Hoành sơn, chỉ nghe hắn quay sang Ninja che mặt bên cạnh nói: "Bát Nhẫn Quân, tiểu tử này chính là Vương Chí Đạo, hành động lần này của chúng ta xem như là đã thất bại rồi, bất quá nếu như có thể giết chết tiểu tử đó, có lẽ sẽ làm giảm bớt được cơn tức giận của Sơn Khẩu tiên sinh".

"Như vậy thì hãy giao cho ta đi, ông đi đối phó những người khác. Tiểu tử này giết chết bên ta nhiều người như vậy, ta nhất định phải tự tay giết chết hắn!". Tên Ninja gọi là Bát Nhẫn kia lập tức rút phăng trường đao sáng loáng như ánh tuyết, hướng Vương Chí Đạo tiến tới.

"Nhìn không ra ngươi là thằng nào, mau báo tên ra!". Vương Chí Đạo biết người này thực lực không phải chuyện đùa, lập tức lên tiếng chất vấn, nhưng tay trái lại lặng lẽ sờ lên cây súng lục ổ quay đang giấu phía sau lưng, bên trong còn có bốn viên đạn, sẽ để dùng vào đúng thời khắc mấu chốt nhất.

Bát Nhẫn hừ lạnh một tiếng, dùng tiếng Trung nói: "Dù sao tiểu tử ngươi cũng chết chắc rồi, nói cho ngươi biết cũng không có gì, nghe cho rõ đây, ta gjoi là Bát Nhẫn Đông Hộ. Đến lúc xuống tới chỗ Diêm la vương rồi đừng quên là ngươi đã chết ở dưới tay Bát Nhẫn Đông Hộ ta đây!".

Thân thể lập tức lăn tròn một vòng, Bát Nhẫn Đông Hộ trường đao liền chém đến hai chân Vương Chí Đạo.

Công kích hạ bàn? Vương Chí Đạo nhảy dựng lên, lươi lê ba cạnh trong tay hướng đỉnh đầu Bát Nhẫn Đông Hộ đâm xuống.

Thật không ngờ, Bát Nhẫn dông Hộ trường đao đột nhiên hướng lên trên, hai tay nắm chặt chuôi đao, mạnh mẽ hướng lưỡi lê bên cạnh của Vương Chí Đạo chém đến.

"Choang" một tiếng, lực chém cực lớn thế nhưng đã đem thanh lưỡi lê ba cạnh trong tay Vương Chí Đạo mạnh mẽ chém đứt phăng đi.