Chương 567. Minh ngôn.
Bắc cực Phiêu Tuyết thành.
Vân Tường phủ.
Vân Tường phủ tại Bắc cực Phiêu Tuyết thành cũng được xem là một toà phủ đệ rất tốt. Đó cũng chính là nơi ở của hoàng tử Lôi Phạt thành 'Chu Hiển' trong đình viện yên tĩnh của Vân Tường phủ.
Hoa tuyết phiêu phiêu đậu lại trên ngọn cây, Chu Hiển mày nhíu chặt nhìn hạ bộ thiên thần trước mặt.
"Ngươi nói thần giới đã đản sinh một tân luyện khí tông sư có thực lực luyện khí còn mạnh hơn cả Âu Nghiệp Tử?"
Chu Hiển chất vấn: "Hơn nữa, người đó chính là trận pháp tông sư 'Tần Vũ'?"
Hạ bộ thiên thần đó cung kính nói: "Đúng vậy thưa đại nhân, hơn nữa, đó là do tự thân Âu Nghiệp Tử đại nhân nhận rằng mình không bằng Tần Vũ."
Tần Vũ, Tần Vũ...
Chu Hiển càng nhíu chặt mày hơn sau đó hất tay: "Ngươi lui xuống trước đi."
"Vâng thưa đại nhân." Thân hình hạ bộ thiên thần đó loé lên nhanh chóng rời khỏi đình viện. Trong đình viện chỉ còn lại một mình Chu Hiển đứng đó, bông tuyết rơi lên trên thân hắn cũng chẳng buồn gạt.
"Tần Vũ, luyện khí tông sư vừa mới xuất hiện sao lại mang tên này nhỉ?" Trong lòng Chu Hiển có chút phiền não.
Chu Hiển không thích cái tên 'Tần Vũ' này vì hắn biết lúc Lập nhi ở phàm nhân giới khi trước có quen một thanh niên tên là Tần Vũ.
"Hai người đều tên là Tần Vũ, không biết có quan hệ gì không?"
Chu Hiển lập tức cười tự trào. "Ta cũng điên thật, hơn vạn năm trước tên Tần Vũ kia còn là tu chân giả của phàm nhân giới, tốc độ tu luyện có nhanh đến mấy cũng không có khả năng thành luyện khí tông sư của thần giới."
Trong lòng Chu Hiển, một tu chân giả của phàm nhân giới chỉ là một con trùng nhỏ, trước giờ hắn chưa bao giờ thèm để ý.
Nhưng Chu Hiển đã quên rằng...
Trên thế giới này có một kiện không gian thần khí có ẩn chứa thời gian gia tốc. Hơn một vạn năm gia tốc lên nghìn lần sẽ là hơn ngàn vạn năm.
Lúc Chu Hiển nhận được tin này, 'Khương Lan' trong Mộc phủ của Phiêu Tuyết thành cũng nhận được. Án chiếu theo hiệp nghị của ông với Tần Vũ lúc trước, một khi thân phận 'Tân nhiệm chủ nhân của Mê Thần điện' của Tần Vũ được công khai thì ông sẽ đi gặp Bắc cực thánh hoàng Khương Phạm nói rằng có thể bắt đầu công khai chiêu thân.
Trong Mộc phủ.
"Lập nhi bây giờ vẫn đang ở trong vũ trụ không gian của Tiểu Vũ à?" Khương Lan nhìn về hướng Đông Nam. "Để Tiểu Vũ có thêm chút thời gian chuẩn bị đi, mười năm nữa mình sẽ đi nói với đại ca."
Mười năm đối với cao thủ thần giới mà nói là vô cùng ngắn ngủi.
Khương Lan làm như thế cũng là để Tần Vũ có thêm chút thời gian chuẩn bị.
Tần Vũ mất hơn nửa năm lại luyện chế ra thêm một kiện thượng phẩm thiên thần khí. Lúc trước Đông cực thánh hoàng muốn nhờ Âu Nghiệp Tử luyện chế ba kiện thượng phẩm thiên thần khí.
Âu Nghiệp Tử đã luyện chế được một kiện, vì thế, cộng thêm cả thanh chiến đao kia Tần Vũ đã luyện chế hai kiện.
"Thánh hoàng bệ hạ, qua lần luyện khí này thuộc hạ thấy về mặt luyện khí bản thân còn có chút thiếu sót nên phải quay về tu luyện thêm." Tần Vũ nói với Đông cực thánh hoàng lúc giao thượng phẩm thiên thần khí.
Tâm tình của Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự lúc này rất tốt.
Huyễn Kim sơn của mình có một luyện khí tông sư thì khác hẳn. Gã Âu Nghiệp Tử kia đòi giá cao như thế, còn Tần Vũ thì sao? Căn bản chẳng đòi điều kiện gì, mình chỉ phải giao cho Tần Vũ một số vật liệu mà thôi.
"Tần Vũ, cậu cứ toàn tâm tu luyện, có yêu cầu gì thì cứ nói, ta nhất định sẽ toàn lực để làm cậu vừa lòng." Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự cười lớn nói.
"Cảm ơn thánh hoàng bệ hạ." Tần Vũ khẽ hành lễ nói.
Tần Vũ cũng cảm thấy rõ bây giờ gặp ba đại thần vương thì họ không còn ngạo khí như lúc trước nữa mà đối với hắn rất thân thiết.
Còn những người khác, ba đại thần vương vẫn giữ ngạo khí như trước.
"Lập nhi đợi lâu chắc đang lo lắm." Trong lòng Tần Vũ có chút khắc khoải, bản thân ở bên ngoài đã hơn ba ngàn năm, vậy thì thời gian Lập nhi tu luyện khẳng định đã hơn mấy ngàn vạn năm rồi.
Sau khi Tần Vũ quay về Lam Huyền điện, dặn dò không để bất kì người nào quấy rầy mình rồi trực tiếp tiến nhập vào vũ trụ của hắn.
Tân vũ trụ, trong Tử Huyền tinh.
Trên một ngọn núi nhỏ trong dãy Đông Lam sơn trùng điệp có một bạch y nữ tử đang đứng trông rất phiêu hốt, đó chính là Lập nhi đã ngừng tu luyện.
"Tần Vũ đại ca, huynh ấy lúc nào mới quay lại đây?" Trong mắt Lập nhi có chút buồn bã.
Lập nhi đột nhiên cảm thấy có người từ phía sau ôm chặt lấy cô, bất giác trong lòng Lập nhi hơi hoảng, nhưng khí tức quen thuộc truyền tới đã báo cho cô biết thân phận của người đó.
"Lập nhi." Thanh âm đã chờ đợi bấy lâu vang lên bên tai.
"Tần Vũ đại ca." Lập nhi quay đầu lại vui mừng nhìn Tần Vũ. Cuối cùng huynh cũng đã quay lại, thực là thực là quá tốt đi.
"Vì sao muội lại ở ngoài mà không tu luyện trong luyện khí đại điện thế?" Tần Vũ hỏi, như Tần Vũ thấy thì chìm vào tu luyện thời gian sẽ qua đi rất nhanh.
Lập nhi nhìn Tần Vũ, hơi bĩu môi, yêu kiều lắc đầu nói: "Không, thời gian trong luyện khí đại điện trôi qua quá chậm, trong luyện khí đại điện qua cả vạn năm thì bên ngoài mới một năm, vì thế nên muội mới ra ngoài chờ huynh. Quả nhiên chỉ mới đợi một chốc thì huynh đã về tới."
Nghe câu này trong lòng Tần Vũ rất cảm động.
Một chốc?
Tần Vũ là chủ nhân của vũ trụ này mà, thời gian Tần Vũ luyện khí trong lòng đã biết Lập nhi rời khỏi luyện khí đại điện l·ên đ·ỉnh núi ở Đông Lam sơn chờ hắn rồi.
Nhưng hắn đang luyện khí, không thể phân tâm.
Vì thế cứ chịu đựng đến bây giờ, Tần Vũ càng thêm cảm động vì ý tốt của Lập nhi, càng thêm yêu Lập nhi: "Lập nhi, huynh đã công khai thân phận tân chủ nhân Mê Thần điện rồi."
"Đã công khai rồi?" Trong mắt Lập nhi lập tức dâng lên sự vui mừng.
Trong lòng Lập nhi vô cùng hiểu rõ, một khi Tần Vũ công khai thân phận tân chủ nhân Mê Thần điện thì Lan thúc sẽ nói với phụ hoàng của cô để Bắc cực thánh hoàng bắt đầu chính thức công khai chiêu thân.
"Tần Vũ đại ca, huynh, huynh sẽ tới Phiêu Tuyết thành tham gia chiêu thân sao?" Lập nhi hỏi lại.
Tham gia chiêu thân, độ khó khăn rất lớn.
Tần Vũ không có thân phận 'Luyện khí tông sư' 'Chủ nhân Mê Thần điện' thì không có hy vọng gì. Nhưng bây giờ Tần Vũ đã có đủ thực lực để đấu với bốn người kia rồi.
"Yên tâm, bất kể ra sao huynh đều không để người khác đoạt mất muội." Tần Vũ ôm Lập nhi vào lòng, cảm nhận sự ấm áp.
Tần Vũ chỉ ở lại một ngày trong tân vũ trụ.
Một ngày sau.
"Lập nhi, huynh sẽ lập tức đi nói việc này với Đông cực thánh hoàng, tin rằng ông ấy sẽ không làm khó huynh. Sau đó huynh sẽ đi thẳng tới Bắc cực Phiêu Tuyết thành!" Tần Vũ mỉm cười nhìn Lập nhi.
Lập nhi tươi cười khẽ gật đầu.
"Tần Vũ đại ca, có đúng là Đông cực thánh hoàng sẽ không làm khó huynh?" Trong mắt Lập nhi có chút lo lắng.
"Không đâu, trừ phi ông ta bức huynh phải rời bỏ Đông cực Huyễn Kim sơn." Thanh âm của Tần Vũ có chút lạnh lùng.
Vì Lập nhi, Tần Vũ có thể làm mọi chuyện. Bất kể là ai cũng không thể ngăn cản hắn và Lập nhi ở cùng nhau. Tần Vũ cũng có hảo cảm với Đông cực thánh hoàng nhưng lúc trước Đông cực thánh hoàng mời mọc hắn cũng là vì coi trọng thực lực của hắn.
Nếu ông ta ngăn cản Tần Vũ, Tần Vũ đành phải chọn cách bỏ đi.
Tần Vũ quay về Lam Huyền điện.
"Phúc bá, Thu Trọng Phục. Các ngươi thu xếp đi, ta chuẩn bị đi xa, các ngươi phải đi cùng với ta." Tần Vũ trực tiếp nói nhanh.
Hai người Phúc bá, Thu Trọng Phục nhìn nhau một cái, trong mắt đầy nghi hoặc.
"Chủ nhân, người muốn đi đâu thế?"
"Đại nhân, người muốn đi?" Chỉ thấy hai nữ hài khả ái cũng từ bên cạnh đi tới, hai nữ hài này chính là Hồng Vũ, Lục Thuỷ đã độ qua thần kiếp.
Đám Ốc Lam đã độ qua thần kiếp.
"Tới... Bắc cực Phiêu Tuyết thành!" Tần Vũ nói rõ ra.
Mắt Phúc bá lập tức sáng lên, Phúc bá biết rất nhiều chuyện của Tần Vũ. Ông đương nhiên biết Tần Vũ đi Bắc cực Phiêu Tuyết thành để làm gì, Phúc bá lập tức nói: "Chủ nhân, tôi sẽ chuẩn bị ngay."
Tần Vũ khẽ gật đầu sau đó rời khỏi Lam Huyền điện, đi tới Đông cực thánh hoàng điện.
Trong hậu hoa viên tại Đông cực thánh hoàng điện..
Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự, hoàng hậu Nhứ Ngạn cùng con gái là Hoàng Phủ Tĩnh đang nói chuyện. Hai người Hoàng Phủ Ngự, Nhứ Ngạn trên mặt tràn đầy tiếu dung.
"Tiểu Tĩnh, con ngại cái gì chứ? Tần Vũ thật sự rất tốt, ta biết con đối với nó có hảo cảm, vậy để phụ hoàng nói thẳng với nó, thế nào?" Hoàng Phủ Ngự cười ha ha nói.
Quan hệ giữa hai người Hoàng Phủ Tĩnh và Lam Huyền điện điện chủ Tần Vũ vô cùng tốt. Điều này hầu như mọi người trong Huyễn Kim thành đều biết.
Hơn nữa, bọn Hoàng Phủ Linh, Hoàng Phủ Liệt Hoả, Hoàng Phủ Lưu Thuỷ cũng thường nói bên tai Đông cực thánh hoàng.
Tần Vũ trước đây tuy rất tốt nhưng khả năng để Đông cực thánh hoàng chủ động gả con gái cho là không không lớn. Nhưng Tần Vũ bây giờ làm Đông cực thánh hoàng rất hài lòng.
Một luyện khí tông sư, hơn nữa rất có khả năng sẽ thành tân tượng thần.
Luyện khí tông sư này không phải là tử đệ trực hệ của Hoàng Phủ gia nhà ông.
Vì thế, Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự hy vọng dùng biện pháp cưới hỏi để giữ luyện khí tông sư này về phe mình.
"Phụ hoàng, người nói thẳng thừng thế không phải là làm con khó xử sao." Hoàng Phủ Tĩnh có chút xấu hổ.
Một nữ hài mà chủ động trong chuyện này có được không chứ?
Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự và thê tử Nhứ Ngạn nhìn nhau một cái, hai người bật cười lớn làm mặt Hoàng Phủ Tĩnh đỏ bừng.
"Tiểu Tĩnh. Con yên tâm đi, lời của phụ hoàng khẳng định rất có mức độ, tuyệt đối không làm con khó xử đâu." Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự ha ha cười lớn nói. Con là con gái của Đông cực thánh hoàng, cũng là thượng bộ thiên thần, rất xứng với Tần Vũ.
"Tiểu Tĩnh."
Nhứ Ngạn cũng cười nói. "Con thấy bọn ta làm như thế có được không?"
Hoàng Phủ Tĩnh mặt đỏ bừng, mấp máy môi: "Mọi sự tuân theo sự an bài của phụ mẫu." Thanh âm rất nhỏ nhưng hai người Đông cực thánh hoàng lại nghe rất rõ. Điều này làm hai phu phụ Đông cực thánh hoàng bật cười.
Tại thần giới, loại vợ chồng vừa có địa vị tương đương vừa tình đầu ý hợp rất hiếm thấy. Đông cực thánh hoàng vui vì con gái mình có được trượng phu như thế, đồng thời còn vui vì làm quan hệ giữa Tần Vũ với Đông cực Huyễn Kim sơn của mình thêm thân mật.
Bệ hạ.
Đột nhiên một tên thị vệ từ bên ngoài chạy vào đến gần Đông cực thánh hoàng khom người báo. Lam Huyền điện điện chủ Tần Vũ đang ở bên ngoài có việc muốn cầu kiến.
"Ha ha, vừa nói đến thì nó đã tới rồi. Tiểu Tĩnh này, nói không chừng chẳng cần ta mở miệng thì nó đã chủ động rồi." Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự cười vui sướng sau đó nói với thị vệ: "Mau đi gọi Tần Vũ vào đây."
"Vâng."
Tên thị vệ đó lập tức lùi ra.
Hai người Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự, Nhứ Ngạn cười tủm tỉm nhìn Hoàng Phủ Tĩnh ở bên cạnh một cái. Hoàng Phủ Tĩnh hít một hơi dài để lấy lại bình tĩnh nhưng mặt vẫn hơi đỏ.
Tiếng bước chân vang lên.
Phu phụ Đông cực thánh hoàng, Hoàng Phủ Tĩnh không hẹn mà cùng nhìn về phía cửa, nhìn thấy Tần Vũ toàn thân mang hắc sắc trường bào đang men theo con đường nhỏ đi tới.
"Thánh hoàng bệ hạ, hoàng hậu nương nương, Tĩnh công chúa." Tần Vũ hơi nghiêng mình chào.
Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự, Nhứ Ngạn cùng mỉm cười gật đầu với Tần Vũ, chỉ có Hoàng Phủ Tĩnh vẫn đang trong trạng thái tim đập nhanh, sắc mặt hơi đỏ.
"Tần Vũ, không phải cậu mới quay về có một ngày thôi sao? Có chuyện quan trọng gì thế?" Đông cực thánh hoàng cười nói. Có chuyện gì cứ nói đi.
Tần Vũ nghe thấy Đông cực thánh hoàng nói như thế trong lòng thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Sau đó Tần Vũ nói thẳng ra mục đích của mình: "Thánh hoàng bệ hạ, ta tới Đông cực Huyễn Kim sơn đã lâu nhưng có một chuyện vẫn chưa nói với bệ hạ."
"Ô, cậu còn có bí mật?" Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự vẫn tươi cười nhìn Tần Vũ. Trừ bí mật Mê Thần điện ra ta cũng muốn biết còn có bí mật gì nữa?
Nghe đến hai từ "bí mật" ngay cả Hoàng Phủ Tĩnh cũng dỏng tai lên nghe.
Tần Vũ cười xấu hổ: "Cũng không phải là chuyện lớn gì. Rất lâu trước đây lúc công lực của ta còn rất yếu đã quen biết với công chúa Khương Lập của Bắc cực Phiêu Tuyết thành... sau này ta mới biết Bắc cực thánh hoàng công khai chiêu thân. Người tham gia chiêu thân phần lớn đều phi phàm, lúc trước ta tính là đến khi có thành tựu về mặt luyện khí mới tới Bắc cực Phiêu Tuyết thành."
"Hiện tại về mặt luyện khí ta xem như cũng có chút thành tựu, ta chuẩn bị lập tức lên đường tới Bắc cực Phiêu Tuyết thành tham gia chiêu thân. Hy vọng thánh hoàng bệ hạ cho phép." Tần Vũ nói luôn một hơi, nói xong mới nhìn Đông cực thánh hoàng.
Trong lòng Tần Vũ, đây bất quá chỉ là làm cho phải phép, chỉ cần Đông cực thánh hoàng không phải là kẻ ngốc sẽ không làm khó Tần Vũ.
Nhưng mà ...
Nghe Tần Vũ nói xong, sắc mặt Hoàng Phủ Tĩnh ở bên cạnh trở nên trắng bệch. Mẫu thân Nhứ Ngạn của Hoàng Phủ Tĩnh cũng nhíu mày.
Còn Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự vốn đang tươi cười liền vụt tắt, sắc mặt trầm tĩnh: "Tần Vũ, có đúng là cậu thật sự muốn tham gia chiêu thân của Khương Lập?"